Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá khứ đau thương.

Tiểu thuyết gốc · 659 chữ

"Có chuyện gì mà phải hớt hải thế ? Ngươi có biết rằng bản thân mình đang phá hỏng cái buổi yến tiệc nhạt nhẽo của bản cung không hả ?" - Cô hờ hững, hoàn toàn trưng ra khuôn mặt ta không quan tâm.

Vũ nữ cúi đầu quỳ xuống run lẩy bẩy, tên vừa chạy vào thở hổn hển, mặt đỏ tía tai, biểu cảm đặc biệt sợ hãi.

"Dạ...dạ...Phía rừng ở ngôi làng cạnh núi U Minh bỗng nhiên rung lắc dữ dội, cây cối đều đổ rạp xuống hết rồi ạ...!"

Mạn công chúa nhíu nhíu mày.

"Đột nhiên rung lắc ? Cây cối đổ hết ? Bổn cung xác thực chưa bao giờ gặp qua việc kì lạ như thế trước kia cả." - Nữ nhân nghiền ngẫm xoa xoa cằm.

"Còn chuyện gì nữa không ?"

"A !...Không ạ!"

"Vậy thì lui ra đi."

"Tuân mệnh." - Hắn vội vàng hành lễ rồi lui xuống. So với vấn đề khu rừng kia, cô công chúa này còn đáng sợ hơn nhiều.

Cung nữ bên cạnh e dè nói.

"Công chúa, hiện tượng kỳ quái như thế,...liệu có phải là...ông trời đang cảnh cáo chúng ta không?..."

Thị nữ này tên gọi Chỉ Nhi, nàng đi theo công chúa nhà mình từ nhỏ, cũng là người trung thành tận tâm với chủ tử nhà mình nhất.

Mẹ ruột Mạn Thanh La mất sớm, nàng từ bé sống trong cung cũng chẳng dễ dàng, đã thế còn có một hoàng huynh bị hãm hại mà ốm yếu bệnh tật. Nhưng cũng nhờ vậy mà một Mạn Thanh La lạnh lùng tàn nhẫn đã ra đời. Nàng không từ bất cứ thủ đoạn nào mà hạ bệ hết thảy tất cả các hoàng tử khác, lần xâm lược Đại Sở này cũng chỉ là vì hoàng huynh nàng mà thôi, thứ dược khiến hoàng huynh là từ Sở Quốc ,còn là loại đặc biệt quý hiếm, chắc chắn là do có người cấu kết với Sở quốc. Mạn Thanh La tính rằng, sau khi chữa khỏi bệnh cho hoàng huynh, nàng sẽ để hoàng huynh lên ngôi, còn bản thân mình yên ổn làm một cô công chúa Hung Nô. Xét cho cùng, nàng cũng là nữ tử, sao có thể lên ngôi.

Chỉ Nhi tận mắt nhìn công chúa nhà mình trưởng thành, nhìn trái tim cô càng ngày càng chai sạn, càng nhìn càng đau mắt...à nhầm...đau lòng.

Mạn Thanh La trong lòng cười lạnh.

"Ta còn có gì phải sợ chứ ? Bao nhiêu công sức tâm tư chẳng lẽ lại vì mấy cái cây đổ mà hỏng ? Bản cung thực sự muốn xem xem...thần tiên là cái gì? Chẳng lẽ tính hạ phàm ngăn bản cung xâm chiếm Đại Sở ?"

Chỉ Nhi biết chắc công chúa nhà mình sẽ không ngừng chém giết, nhưng...nàng quả thực cảm thấy lo lắng cho công chúa nhà mình, công chúa hại bao nhiêu người, trong đó có cả người vô tội, nỡ một ngày...nhân quả báo ứng thì sao ? Nàng quả thực không muốn nghĩ đến nữa. Đã từ bao giờ, công chúa nhà nàng lún sâu vào con đường tranh đoạt hoàng vị đầy tàn khốc này, công chúa cũng không còn được thực sự vui vẻ nữa.

Nàng thực mong công chúa có thể cười như lúc nhỏ, khi hoàng hậu còn sống, nàng một nhà bốn người hạnh phúc bên nhau.

Mà hết thảy, cũng đều là quá khứ rồi.

------------------------------------------------------

Linh Họa dưới sự bảo hộ của mấy tên thổ phỉ, đường đến thôn đặc biệt an toàn. Cô thuê đại một tửu lâu nhỏ có vẻ vắng khách ở.

"Ngươi ở đây nghỉ đi, ta ra ngoài có việc." - Linh Họa hướng cung nữ mình nói.

Cô còn phải đi phá đám nha ~

Giết người phóng hỏa, đây là việc mà một Quốc sư vì dân vì nước lên làm!

Bạn đang đọc Thời Đại Chủ Thần sáng tác bởi Lalalenna
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lalalenna
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.