Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đọc sai thể loại.

Tiểu thuyết gốc · 560 chữ

Linh Họa lén rút ra từ không gian một cây cổ cầm khác.

Cây đàn này gọi là Tuyết Linh Cầm - riêng cái tên cũng là ghép từ mẹ cô và cô. Đây chính là món quà mà mẹ cô tặng cô lúc sinh nhật năm tuổi.

Cây đàn thân màu khói, hoa văn mây trôi mù mịt huyền ảo. Đặc biệt, dây đàn mỏng đến nỗi tưởng chừng như chỉ chạm vào là sẽ đứt ngay. Từ đó cho thấy, cực phẩm nhưng chưa chắc đã đàn được. Tuy nhiên, dựa vào cái vẻ bề ngoài bóng bẩy này, cũng có thể xác định được giá cả không hề rẻ rồi.

Linh Họa thanh thản ngồi giữa đại diện rộng lớn, vô số ánh mắt đặt trên người cô. Linh Họa khẽ vuốt ve cây đàn như một thói quen.

Từng ngón ngọc khẽ gảy dây đàn. Một bài thơ bi thương không kém thứ âm nhạc vừa rồi của Tạ Tranh được Linh Họa ngâm.

“Bỉ Ngạn hoa nở bên bờ sinh tử

Sông Vong Xuyên ánh đỏ cả một dòng

Mạnh Bà Thang là ai quên ai nhớ

Cầu Nại Hà là ai ngóng ai trông

Hoa chờ một người, yêu tận tâm can

Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở

Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên…

Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp

Nguyện làm tri kỉ bầu bạn nơi cửu tuyền

Vong xuyên bất tận, Bỉ ngạn tịch Liêu

Có phải chăng chẳng chờ được người yêu?

Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất

Có hoa không lá, có lá không hoa

Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi…

Sông Vong Xuyên nước sâu tựa trời cao

Sương Giang Nam mưa bụi phủ Nại Hà

Cố nhân cười chặt đứt một hồi duyên.

Hoa nở ngàn năm hoa bỉ ngạn

Hoàng Tuyền huyết nhuộm nỗi bi thương

Vô hoa hữu diệp, vô tương ngộ

Vạn kiếp luân hồi, vạn kiếp vương

Nhỏ giọt cô đơn trên bỉ ngạn

Những cánh mỏng manh tựa mây trời

Đêm hóa tình duyên cùng minh nguyệt

Soi chiếu hồng trần cánh hoa rơi."

Không biết là do tài năng gảy đàn hay do bài thơ quá buồn mà đại điện...lại tiếp tục im lặng.

Linh Họa : Sao im ắng quá vậy ?

Mấy bài thơ tình ái đau lòng gì đó cũng đâu có thiếu mà đúng không ?

Làm mấy cái mặt như vậy làm gì ?

" Q...quốc sư ...không ngờ lại có ngày ngâm thơ về mấy chyện nam nữ như thế, bổn vương...quả thật..được mở rộng tầm mắt..."- Tứ vương gia giật giật khóe miệng.

" Khụ!... Cũng đâu phải chúng ta cấm Quốc sư không được ngâm thơ về chuyện nam nữ đâu. C..chỉ là... từ trước đến nay, ngài có bao giờ thích mấy loại thơ như thế này đâu."- Quan thượng thư lên tiếng.

[ Ký chủ! Từ trước đến nay Nhuận Ngọc chính là loại trích tiên không nhiễm bụi trần, thơ cũng toàn là về sông nước giang sơn anh hùng hào kiệt hòa bình thịnh thế....thôi!]

[ Cô đang phá nát hình tượng đó!]

- Sao mi không nói sớm ?

[ Quên.(●'◡'●)]

Linh Họa : Vô dụng.

Cô nghiêm túc hương phía Đông Phương Nguyệt Chu cười .

" Haha...Hình như thần đọc nhầm rồi..."

Bạn đang đọc Thời Đại Chủ Thần sáng tác bởi Lalalenna
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lalalenna
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.