Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kịch Chiến Trong Rừng

Phiên bản Dịch · 1823 chữ

Oanh!

Dưới màn đêm, ngọn lửa thiêu đốt phát ra một tiếng trầm đục nổ vang, một cây liễu to bằng bắp đùi người lớn bị gãy ở giữa, mùi khét tràn ngập không khí.

Bên trong rừng phòng hộ 2 tên nam tử đang giằng co.

Trong số đó một người là một thhắn niên trẻ, người còn lại tuổi hơi lớn một chút đã tiếp cận trung niên.

"Không nghĩ tới, tại Đông Lâm Thành nho nhỏ này, ngoại trừ ta, còn có những cao thủ khác thức tỉnh Yêu Kinh nhhắn như vậy."

Lý Húc Hằng nhìn chằm chằm vào nam tử phía đối diện, sắc mặt có chút khó coi.

Kể từ khi sở hữu sức mạnh trong trò chơi, sự tự tin của hắn ta đã tăng vọt, cuối cùng hắn ta có thể làm những việc bản thân muốn làm mà không cần phải sợ bất kỳ sự kiềm chế nào.

Hắn ta cũng đã từng nghĩ, liệu hành động của mình có bị quan phương chú ý hay không?

Nhưng độ khó của trò chơi nói cho hắn biết, đừng nói là thành phố Đông Lâm, thậm chí cả nước cũng sẽ không có mấy người chơi có thể thức tỉnh huyết mạch vào lúc này.

Ps: Móa nhân phụ não tàn =))

Nhưng mà, hắn không ngờ tới chỉ mới ngày thứ ba, hắn đã gặp phải người chơi khác cũng thức tỉnh huyết mạch.

Hơn nữa khiến hắn tức giận chính là, người chơi này lại để mắt tới hắn, sau khi nhìn thấy hắn liền không nói một lời mà xông vào đánh hắn.

Lý Húc Hằng nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên và nói: "Ngươi có thể thức tỉnh huyết mạch vào thời điểm này, điều đó chứng minh ngươi cũng nhận được rất nhiều cơ duyên trong trò chơi. Ngươi và ta đã được định sẵn là nhân vật chính của thời đại này. Chúng ta nên liên thủ để sáng tạo tương lai của chính mình. Thay vì đối mặt sinh tử ở đây."

Người đàn ông trung niên trầm giọng nói: "Bất đồng đạo không đồng mưu, ngươi ỷ vào thực lực siêu nhiên của mình đã phá vỡ nghiêm trọng trật tự xã hội, hôm nay ta nhất định sẽ bắt ngươi!"

Nghe được lời nói của người đàn ông trung niên, sắc mặt Lý Húc Hằng thay đổi: "Bắt ta? Ngươi là người của quan phương?"

Hắn hơi giật mình, không ngờ lại bị quan phương chú ý sớm như vậy.

Đồng thời cũng không nghĩ tới, quan phương lại nhanh như vậy có được người chơi đã thức tỉnh huyết mạch.

Lý Húc Hằng không biết được ở lần rat ay thứ 2 hắn đã bị quan phương chú ý đến.

Tuy nhiên, vào thời điểm đó, quan phương không có người chơi đã thức tỉnh huyết mạch trong thành phố Đông Lâm, vì vậy họ chỉ có thể tạm thời theo dõi tên này.

Cho đến hôm nay, trong quá trình chiêu mộ nhóm người chơi đầu tiên, quan phương ngoài ý muốn chiêu một được một người chơi sắp thức tỉnh huyết mạch.

Cũng chính là người đàn ông trung niên trước mặt hắn ta.

Người đàn ông trung niên này tên là Dương Tranh, hắn ta vốn là một cảnh sát, nhưng vì một vụ tai nạn cách đây vài năm nên hắn ta phải nghỉ hưu sớm.

Một người chơi sắp thức tỉnh huyết mạch, đã từng là cảnh sát, có 2 tầng thân phận, quan phương đã nhanh chóng ra quyết định bổ nhiệm Dương Tranh trở thành người phụ trách của thành phố Đông Lâm.

Sau đó sử dụng các tài nguyên có trong trò chơi hỗ trợ Dương Tranh làm nhiệm vụ hằng ngày, nhanh chóng thức tỉnh huyết mạch.

Cuối cùng tại vài giờ trước, Dương Tranh đã thu thập đủ điểm yêu lực để thức tỉnh huyết mạch.

Dương Tranh nói: "Lý Húc Hằng ngươi không trốn thoát được đâu, ta khuyên ngươi nên thúc thủ chịu trói đi, lấy năng lực của ngươi không nên lầm đường lạc lối như thế này, bây giờ chính là thời điểm quốc gia cần dùng người nhất, chỉ cần ngươi nguyện ý lập công chuộc tội, sau này thả ngươi cũng không phải là chuyện không thể."

Lý Húc Hằng cười lạnh một tiếng, không cho Dương Tranh chút mặt mũi nào: "Ngươi cho rằng ngươi thật sự có thể đối phó ta sao? Thể phách sức mạnh của ngươi xác thực so với ta mạnh hơn nhiều, nhưng hỏa diễm của ta cũng không phải ăn chay."

Dương Tranh nói: "Có thể đối phó ngươi hay không, ngươi thử một chút sẽ biết."

Lời còn chưa dứt Dương Tranh chợt lao về phía Lý Húc Hằng.

Thấy vậy, Lý Húc Hằng tức giận mắng: "Cho thể diện mà lại không cần!"

Trận chiến của 2 người lại diễn ra một lần nữa.

Hai bên dùng tất cả những thủ đoạn của mình, hỏa diễm trong tay Lý Húc Hằng bắn về phía Dương Tranh, Dương Chính dựa vào sức mạnh của mình bùng nổ với tốc độ kinh người, tiếp cận Lý Húc Hằng.

Bất quá, dù sao bọn họ đều là người chơi thức tỉnh huyết mạch, thực lực hoàn toàn ngang nhau, không ai có thể dễ dàng đánh bại đối phương.

Một lúc sau, Lý Húc Hằng sắc mặt trở nên khó coi, vội vàng nói: "Ta thừa nhận ngươi rất lợi hại, nhưng ngươi muốn bắt được ta, đừng có nằm mộng."

Nói xong, hắn làm ra một quyết định dứt khoát, xoay người bỏ chạy.

Hắn ta chỉ là một người, Dương Tranh lại không phải.

Nếu sức mạnh của hắn ta bị tiêu hao cạn kiệt, đợi những người khác của quan phương đến, hắn chỉ có thể thúc thủ chịu trói.

"Ngươi trốn không thoát!"

Dương Tranh trở nên lo lắng, hắn ta không còn giữ lại chút gì, sờ bên hông một cái, một cây súng lục xuất hiện.

“Bằng ……”

Sau khi đạn bắn ra, khuôn mặt của Lý Húc Hằng cuối cùng đã thay đổi khi nghe thấy tiếng súng.

Hắn ta phản ứng cực nhanh, ngay lập tức trốn vào phía sau cây liễu gần đó, nhưng mà viên đạn vẫn bắn trúng vai hắn ta.

"Cho dù có súng thì đã sao, hôm nay ngươi cũng không bắt được ta!" Lý Húc Hằng chịu đựng kịch liệt đau đớn, nghiến răng nghiến lợi, sau một khắc liền có một con hỏa xà bay ra ngoài.

Đây là huyết mạch chiến kỹ của hắn ta!

Vốn dĩ hắn không muốn sử dụng, bởi vì một khi sử dụng, huyết mạch của hắn sẽ bị tiêu hao rất nhiều, đối với hắn có rất nhiều bất lợi.

Nhưng bây giờ không còn cách nào khác.

Con hỏa xà nhảy múa giống như đang còn sống, nhanh chóng quấn lấy Dương Tranh, những nơi mà đó đi qua từng cây liễu đều bị thiêu rụi trong nháy mắt, có thể được hỏa xà có nhiệt độ cao đến mức nào.

Dương Tranh sắc mặt đại biến, hắn có loại cảm giác, nếu như bị một con hỏa xà này quấn lấy, nhất định sẽ chết.

Không còn cách nào khác hắn phải nhanh chóng lùi lại để tránh né hỏa xà.

Lợi dụng cơ hội này, Lý Húc Hằng đã nhanh chóng bỏ chạy.

Mười phút sau.

Trên một con đường vắng vẻ.

Lý Húc Hằng vừa thở hổn hển vừa lấy tay che vết thương trên vai, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Hắn ta không bao giờ ngờ rằng quan phương sẽ tìm thấy một kẻ thức tỉnh huyết mạch nhanh như vậy..

Lần này hắn đã bất cẩn.

Ps: ngu thì nói =))

"Thực lực của ta còn quá yếu, nhất định phải mau chóng tăng lên thực lực."

"Dựa vào kỳ ngộ của ta trong trò chơi, không bao lâu nữa ta có thể thức tỉnh huyết mạch thức hai, đến lúc đó ta sẽ khiến tên kia sống không bằng chết!"

Lý Húc Hằng nghiến răng, hắn ước gì mình có thể giết chết kẻ đã làm hắn bị thương vừa rồi, nhưng hắn biết rằng bây giờ hắn không thể làm được.

Hắn ta hiện đang ở trong tình huống rất nguy hiểm, và hắn ta phải tìm một nơi an toàn càng sớm càng tốt để tránh bị bắt.

Nhanh chóng di chuyển về phía trước dọc theo con đường.

Chưa chạy được bao xa, Lý Húc Hằng đột nhiên phát hiện không biết từ lúc nào có một thanh niên đi theo phía sau mình.

Hình như thanh niên này đã phát hiện sự dị thường của hắn nhìn hắn chằm chằm.

"Ngươi đang nhìn cái gì? Lại nhìn nữa có tin ta móc mắt ngươi không?" Lý Húc Hằng trong mắt lóe lên sát cơ.

Nếu là trước đây, hắn nhất định sẽ dập chết thiếu niên trước mặt, nhưng bây giờ thì không thể.

Huyết mạch chiến kỹ gần như tiêu hao hết lực lượng huyết mạch trong cơ thể hắn, hiện tại mỗi một tia lực lượng đều cực kỳ trân quý, không thể vì một người bình thường mà lãng phí.

Nghe vậy, thanh niên mỉm cười không chút sợ hãi.

Người này chính xác là Tô Nam.

Tuy nhiên, lúc này, diện mạo của hắn thay đổi rõ rệt, khuôn mặt tuấn tú vốn có trở nên bình thường, dáng người cũng trở nên cồng kềnh thô kệch.

Đây là năng lực Di Hình Hoán Cốt.

Sau khi bước vào tầng đầu tiên của Mệnh Luân Kinh, hắn đã có thể sử dụng bất kỳ sức mạnh hay thuật pháp nào trong trò chơi mà không phải chịu bất kỳ hạn chế nào.

"Ngươi nói nếu ta bắt ngươi đem giao cho người vừa rồi thì chuyện gì sẽ xảy ra?"

“Ngươi cư nhiên nhìn thấy?” Lý Húc Hằng sửng sốt một chút, sau đó phản ứng lại vừa kinh ngạc vừa tức giận, trong mắt sát khí không che giấu được:

"Tiểu tử, ngươi tự mình đòi chết, đừng trách ta!"

Hắn không nhận thấy sự khác biệt ở Tô Nam.

Cái này không thể trách hắn, trò chơi Thế Giới Yêu Ma có độ khó cực cao, người bình thường trong một tuần còn chưa hoàn thành được nhiệm vụ tân thủ.

Với suy nghĩ của hắn thì thành phố Đông Lâm có hắn và tên vừa rồi đã thức tỉnh huyết mạch đã là một kỳ tích rồi, không thể nào còn người chơi khác có khả năng thức tỉnh huyết mạch vào lúc này.

"Đi chết đi!"

Một quả cầu lửa bắn ra, Lý Húc Hằng đã ra tay.

Bạn đang đọc Ta Lặng Lẽ Thăng Cấp Trong Thế Giới Yêu Ma (Dịch) của Đan Sắc Nhãn Kính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xathucoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 382

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.