Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị Đánh

Tiểu thuyết gốc · 1277 chữ

CHƯƠNG 84: BỊ ĐÁNH

Trở lại vào ngày hôm qua.

Với cảnh tượng kích thích đến cực hạn dưới quần của Vương đã sớm biểu tình cực điểm, nếu so sánh giữa Liễu đạo sư và Hoa Diễm Liên thì mỗi người một vẻ, ở Hoa Diễm Liên ta thấy được vẻ đẹp của tuổi xuân nét yêu mị còn Liễu Nguyệt Vân ta thấy được sự thành thục của quyến rũ của người mĩ phụ, nét kiêu ngạo nghiêm khắc, tô điểm thêm đó là thân hình yêu mị khiến bao nam nhân thèm thuồng cộng thêm tính cách kiêu ngạo của nàng tạo nên cho Liễu đạo sư một sức hút khó tả.

Lúc này Liễu đạo sư lấy lại tinh thần, tay phải che đôi gò bồng đào xung mãn lại, hai chân vội khép lại che đi nơi thầm kín nhất của người phụ nữ, khuôn mặt biến sắc trắng bệch.

“Hàn Ngục Băng!!!”

Một trận gió lạnh toát sống lưng khiến cho Vương thoát khỏi cảnh đẹp mê người kia, không khí xung quanh đang đông thành một tảng băng lớn và bao quanh hắn. Lúc này Vương đang ở giữa khối băng, một ngón tay cũng không cử động được. Vương điều khiển Xích Tâm Hỏa phá ra nhưng lạ thay vừa ra khỏi người liền bị đóng băng.

“Đừng đùa chứ Xích Tâm Hỏa của ta cũng là Hoàng hỏa đó nha!!!” Vương bất lực nghĩ thầm.

Bỗng tiếng nói của tiểu Thiên Kim vang lên trong thức hải hắn: “Vô dụng thôi đây là Định Hồn Liên Băng, ca không thể dùng Xích Tâm Hỏa phá được đâu!”

Lúc này hắn nhìn qua lớp băng trong suốt thấy Liễu Đạo Sư đang mặc lại y phục. Mắt nhìn trừng nhìn Vương tức giận thở phì phò, bờ ngực phập phồng liên tục. Lúc này não Vương như bị tê liệt sâu trong linh hồn cũng cảm thấy bị đóng băng.

“Không xong! Chẳng lẽ lão tử phải chết vì nhìn trộm gái tắm sao!”

Lúc này bên ngoài Liễu đạo sư bỗng thấy mình hơi quá tay nên chuẩn bị giải chiêu thức thì bỗng ở người Vương phát ra hào quang hai màu một nửathì trắng sáng rực rỡ, một bên thì tỏa ra hắc vụ bao trùm u ám. Lúc này hai ánh sáng đó tách ra khỏi người. Rồi biến thành chính Vương. Rồi hòa làm một thành một vòng tròn lục đạo chui vào mi tâm.

“Bùmmmm!!!”

Tảng băng xung quanh Vương bị phá nát một cách triệt để, một mảnh vụn cũng không còn.

“Khụ... Khụ...!” Vương lúc này gục xuống ho sặc sụa.

“Ngươi ….Ngươi!” Liễu Nguyệt Vân ngạc nhiên không thôi, một tên Chiến Giả mà có thể phá được lớp băng do Chiến Linh đỉnh phong như nàng tạo ra.

“Ta không cố ý! Ta bị kể thù đánh văng xuống đây!”

“Không…Ta hỏi ngươi làm cách nào mà thoát khỏi được Hàn Ngục Băng của ta?”

“Ta tưởng người tha cho ta nên hủy nó?” Vương ngạc nhiên hỏi lại.

“Hừ... Ngươi thật sự không biết?” Liễu Nguyệt Vân tức giận mặt, gặng hỏi

“Biết gì cơ?” Vương vẫn ngơ ngác không hiểu kiểu gì.

Lúc này Liễu Nguyệt Vân nhận ra điều gì đó không đúng. Vừa nãy vội quá nên nàng chỉ khoác lên mình tấm áo mỏng. Mà lúc nàng tắm xong chưa kịp lau người thân thể ươt át cộng với chiếc ảo mỏng làm nó dính sát vô người khiến đường cong ma mị của nàng hiện rõ. Đôi nhũ hoa cũng theo đó mà nhô lên sau lớp áo mỏng thập phần gợi dục. Lúc này Vương đang nhìn chằm chằm vào nó.

“CẬU CÚT NGAY CHO TÔI!!!!” Liễu Nguyệt Vân tức giận quát lớn.

Vương nghe thế biết đạo sư tức điên lên rồi ở lại ăn thêm quả Hàn Ngục Băng nữa thì có mà chào thân ái.

Quay trở lại thực tại.

“Huấn luyện buổi này rất đơn giản, huấn luyện chịu đòn!” Liễu Nguyêt Vân cười không có ý tốt nói.

“Chịu đòn?” Sắc mặt Vương lập tức trầm xuống, đây không phải chuyện gì tốt a. Hắn có cảm giác không ổn.

“Nếu các ngươi có thể chịu được thì sau này cho dù có gặp phải người có thực lực mạnh hơn các ngươi nhiều cũng có thể chạy thoát để giữ lấy mạng, bằng không, cái mạng nhỏ của các ngươi sẽ khó giữ!” Liễu Nguyệt Vân nghiêm túc nói.

“Bây giờ bắt đầu huấn luyện, ta sẽ dùng thực lực cửu tinh Chiến Giả!”

“Không công bằng, chúng ta mới là lục tinh - thất tinh Chiến Giả, khoảng cách quá lớn!”

“Công bằng? Khi có người muốn giết các ngươi, các ngươi có thể yêu cầu công bằng sao? Với lại, trong lớp ta cũng có người có thể chịu được nhỉ?” Liễu Nguyệt Vân cười lạnh.

“Thôi xong!” Vương nghe tới đây thì hoảng sợ, có ý định trốn khỏi đây.

“Nguyệt Vương, ngươi thực lực mạnh nhất trong đây, lên làm mẫu cho các bạn xem!” Khi Vương định quay người trốn khỏi đây thì Liễu Nguyệt Vân nhìn về phía hắn, cười nói.

Nghe Liễu đạo sư gọi tên mình, Vương mặt mếu máo tiến lên trước.

“Chuẩn bị đi!” Liễu Nguyệt Vân vừa nói xong, một quyền đầu đánh thẳng vào vai trái của Vương.

“Còn chưa chuẩn bị xong!” Sắc mặt Vương đại biến, hoảng sợ lùi về phía sau.

“Phanh...”

Vương còn chưa nói xong, dù lui nhanh thế nào thì một quyền của Liễu đạo sư vẫn như hình với bóng theo sát hắn không rời.

Chỉ trong chốc lát, một lực lượng khổng lồ đánh xuống vai khiến hắn ngã ngửa trên mặt đất, ngay lập tức cơn đau đớn truyền lên đại não.

“Vẫn chưa chịu dậy?” Liễu Nguyệt Vân quát, cũng không hề khách khí, xoay người đá ra một cước mang theo tiếng xe gió, lực lượng một cước này tuyệt không thể khinh thường.

“Ôi mẹ ơi!” Vương bị dọa sợ vội vàng bò về phía trước, nếu một cước này rơi trúng người mình thì chỉ sợ hắn gãy mấy cái răng.

Tốc độ một cước này quá nhanh, Vương còn chưa kịp bò đi thì một cước này đã đá vào bụng hắn, lập tức hắn bị đá lên trên không một thước, xoay một vòng rồi ngã xuống mặt đất.

Một lúc sau, Vương bầm dập nằm trên mặt đất, cản bản là không có sức chống cự, cả người mệt mỏi không chịu nổi.

Trời ạ! Tương lai không cách nào sống. Rõ ràng ngoại hình xinh đẹp như vậy, nhưng sao lại bạo lực như thế đâu? Hắn cũng không nói cái gì, nàng lại đem hắn ra đánh đập, dùng từ hoa mỹ là “rèn luyện”.

Hắn hiện tại thật muốn trốn.

...

Cao Đại Minh nhìn Vương tinh thần uể oải, lại thêm quần áo trên người giống như vừa mới trải qua một đợt… đánh đập, nhìn qua vô cùng thảm hại.

“Chẳng lẽ ngươi đắc tội Liễu đạo sư?”

“Đừng nói nữa!”. Vương buồn bực đáp.

“Hay do ngươi hay ngủ trên lớp? Không đúng, ta cũng hay ngủ mà sao không bị gì? Chẳng lẽ… ngươi chiếm tiện nghi của nàng? Nếu không sao lại thành bộ dáng này?”

“Không nói, mệt mỏi, ta hiện tại chỉ muốn ngủ!” Nói xong hắn liền nằm xuống giường ngủ.

Quá mệt mỏi, quá uất ức!

Mẹ nó, sớm muộn hắn cũng trả thù nữ nhân này!

Bạn đang đọc Vạn Pháp Đế Tôn sáng tác bởi NguyetVuong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyetVuong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.