Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tăng lên

Tiểu thuyết gốc · 2543 chữ

Xế chiều tại Xuyên Vân Thành, khu phố phía đông.

La Tu hiện tại đang ở trong 1 căn phòng trọ với kích thước khoảng chừng 40m2 .

Đây là nơi ở của nguyên chủ trước khi bị linh hồn La Tu thay thế. Ở thế giới này, trẻ cô nhi rất nhiều, vì vậy nên chính phủ Liên Bang có chính sách trợ cấp cho những cô nhi, theo đó mỗi tháng La Tu được chu cấp một khoản tiền 2000 tệ.

Hai nghìn tệ, ở thế giới này không được là số tiền lớn. Nội chi phí trả phòng trọ chỗ La Tu cũng tầm 500 tệ rồi, mà đây chỉ là nơi đưa ra giá tiện nghi nhất nguyên chủ có thể tìm thấy. Cộng thêm tiền điện, tiền nước, tiền ăn uống này nọ, không quá khi nói tiền thân lúc nào cũng ở trong tình trạng “viêm màng túi”.

May là Xuyên Vân thất trung mà hắn đang theo học miễn học phí dành cho những cô nhi như hắn, không thì La Tu có khi sẽ chẳng bao giờ có cơ hội thức tỉnh đâu.

Phải biết, giá trị của Giác Tỉnh Châu trên thị trường thời điểm thấp nhất cũng tầm 1000 vạn tệ, một cái giá trên trời với tầng lớp thường dân thấp nhất trong xã hội như La Tu. Kể cả khi hắn dành dụm tất cả số tiền trợ cấp nhận được chục năm thời gian, thì cũng khó có thể gom góp đủ.

“Nghe nói sau khi thức tỉnh, mỗi người sẽ được trợ cấp thêm 5000 tệ mỗi tháng, cộng thêm 2000 tệ trước đó thì tổng cộng ta được 7 ngàn. Nhìn thì tốt hơn trước đấy nhưng muốn đi trên con đường võ giả thì chừng đó tài sản xa xa không đủ. Xem ra dù ở thế giới nào thì tiền vẫn rất quan trọng a.” La Tu tấm tắc

Do không gian khá chật hẹp nên căn phòng của La Tu chỉ chia ra làm 3 khu vực: phòng sinh hoạt, khu bếp và phòng tăm kiêm nhà vệ sinh. Không có phòng ngủ, nên tiền thân chỉ đành trải 1 tấm đệm ra sàn phòng sinh hoạt làm chỗ ngủ nghỉ.

Lúc này La Tu đang nằm bệt ra trên tấm đệm, hai tay giơ “Tôi Thể Quyết” vừa nhận được chỗ Vương lão sư ra trước mặt, chăm chú ngó nghía từng câu chữ trên trang sách.

Lật qua lật lại vài lần, La Tu đại khái hiểu được nội dung bên trong nó.

“Quyển “Tôi Thể Quyết” này không chỉ có mỗi nội dung tâm pháp, mà còn giới thiệu sơ lược về hệ thống sức mạnh võ đạo thế giới này.”

“Dựa theo giới thiệu trong này, cảnh giới võ đạo đầu tiên chính là Tôi Thể Cảnh. Giai đoạn Tôi Thể Cảnh, võ giả dựa vào phương pháp đặc thù đem thiên địa nguyên khí tẩm bổ cơ thể, từ đó cường hóa nhục thân. Tôi Thể Cảnh chia làm cửu trọng, số lần thiên địa nguyên khí tôi luyện thân thể tương ứng với cảnh giới võ giả trong Tôi Thể Cảnh. Một lần thì nhất trọng, hai lần thì nhị trọng,… cứ như vậy mà suy ra.”

“Ở Tôi Thể Cảnh, “Tôi Thể Quyết” là công pháp duy nhất có thể đem cảnh giới võ giả nâng lên. Võ giả có thể tu tập những công pháp khác nhằm bổ trợ thực lực, nhưng chúng không thể nâng cao cảnh giới cho võ giả được. “Tôi Thể Quyết” chia làm chín tầng, mỗi khi đem một tầng luyện đến viên mãn, thì võ giả sẽ được 1 lần thiên địa nguyên khí tôi luyện.”

“Đồng thời, Tôi Thể Cảnh là cảnh giới võ giả chỉ có thể dùng nguyên khí cường hóa nhục thân, không thể chuyển hóa nguyên khí thành nguyên lực lưu trữ trong cơ thể, nên võ giả chỉ có thể tu luyện Nhân cấp công pháp. Những công pháp cấp bậc cao hơn đều cần nguyên lực để thi triển, thế nên mới có cách nói trên.”

Đem những kiến thức mình vừa tiếp nhận tổng quát lại, La Tu cảm thấy võ đạo chi lộ của thế giới này uyên thâm hơn rất nhiều so với mình nghĩ.

“Chỉ là, làm sao hệ thống vẫn chậm chạp không có phản ứng gì? Thường thì sau khi thu thập công pháp mới thì có thể sử dụng chức năng thăng cấp chứ”. La Tu đưa mắt về phía mặt bản hệ thống, mục công pháp vẫn là 2 chữ “không có” như trước.

“Lẽ nào ta ít nhất phải tu luyện đến cấp độ nhập môn thì hệ thống mới có thể đại triển thần uy được?”

Độ thông thạo mỗi công pháp thế giới này chia làm 4 cấp độ từ thấp đến cao: nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn. Độ thông thạo càng cao, hiệu quả và tác dụng của chúng đem lại cho võ giả càng lớn.

La Tu cảm thấy phỏng đoán của mình cũng khá hợp lí. Bất quá, cần phải nghiệm chứng giả thuyết rồi mới biết được.

“Thử nghiệm một chút cái đã, dù sao ta cũng không sợ chuyện gì xấu xảy ra, tiện thể nhân cơ hội này kiểm tra xem đê phẩm thiên phú như thế nào?”

“Vương lão sư nói tuần sau trường học sẽ an bài cho những học sinh thức tỉnh khóa học võ đạo, vậy thì tranh thủ thời gian 1 tuần này cố gắng hết sức đem “Tôi Thể Quyết” tầng thứ nhất lên cấp độ nhập môn xem sao.”

“Được, mục tiêu đầu tiên của ta trên con đường võ giả, cứ như vậy quyết định đi.”

Và thế là, La Tu chính thức bước vào lịch trình tuần đầu tiên của mình ở Lam Tinh như thế.

Buổi sáng thì đến trường học nghe lão sư giảng dạy, đến lúc tan học buổi chiều là ngay lập tức lao thẳng về nhà, ngoại trừ lúc tắm rửa ăn uống, la Tu cơ hồ là tận dụng toàn bộ thời gian tu luyện đến gần sáng mới buông xuôi. Hàng ngày sinh hoạt cứ như vậy trôi qua, mặc dù có chút tẻ nhạt, nhưng La Tu không hề nảy sinh ý nghĩa bò cuộc.

Nam nhân đại trượng phu, nói được làm được.

Thời gian trôi nhanh như cắt, chớp mắt đã qua 1 tuần.

Một tuần này đối với La Tu mà nói cũng coi như phần nào hoàn thành mục tiêu đề ra, thuận lợi đem “Tôi Thể Quyết” tầng thứ nhất nhập môn.

Nhưng mà hắn đối với thành quả này có chút cảm xúc khó tả, bản thân không biết nên vui hay nên buồn, chỉ có thể cười khổ 1 tiếng.

La Tu từ thời điểm xuyên qua đến giờ vẫn luôn không ngừng thăm dò thông tin về thế giới này, đặc biệt là giới võ giả. Trong ký ức của nguyên chủ cũng có đôi chút thông tin, có điều chung quy là vẫn chưa đủ để hiểu rõ vũng nước sâu này.

Mà trong lúc đó, thông qua một cuộc trò chuyện của các đồng học khác, hắn vô tình nghe được một tin tức khiến bản thân cảm thấy bị đả kích vô cùng.

“Này, các ngươi biết gì chưa? Nữ thần Thẩm gia, Thẩm Tiêu Nguyệt nghe nói chỉ dùng thời gian 3 ngày thành công bước vào Tôi Thể nhất trọng rồi đó.”

“Biết chứ, là vị thiên kiêu mấy ngày trước thức tỉnh thượng phẩm tu luyện thiên phú phải không? Cả trường khi biết được tin tức này đều đang nghị luận sôi nổi đấy. Nàng ta được ca tụng là niềm tự hào của thất trung chúng ta, trụ cột thế hệ này của Lâm gia, dự đoán sẽ trở thành nhân vật sừng sỏ làm mưa làm gió của Xuyên Vân Thành trong tương lai đấy.”

“Không những thế, dung nhan của Thẩm Tiêu Nguyệt thuộc loại hiếm vó khó tìm, cái kia tuyệt sắc dung lệ thật sự chấn động lòng người, thuộc top những mỹ nhân nức tiếng trong thành. Cho các ngươi hay, từ bây giờ Thẩm Tiêu Nguyệt sẽ là nữ thần trong lòng ta, trái tim ta sẽ chỉ hướng về nàng, tuyệt không thay lòng đổi dạ.”

“Xí, để lão tử chống mắt lên xem, là lòng dạ của ngươi hay thói trăng hoa của ngươi, cái nào mới là thật? Đây đã là lần thứ mấy ta nghe câu này rồi hả, đồ háo sắc.”

“Cút, nhà ngươi cũng chả hơn ta được bao nhiêu đâu mà lấy đâu ra tư cách lên mặt hả?”

Khi nghe được đoạn hội thoại này, điều thu hút La Tu nhất chính là thông tin về vị thiên kiêu Thẩm gì gì đó, chẳng khác gì sét đánh ngang tai.

“3 ngày… Tôi Thể nhất trọng!?”

Nhân gia người ta chỉ dủng mỗi 3 ngày là tấn thăng rồi, mà hắn phải mất ròng rã 1 tuần, dồn hầu hết tinh lực vào tu luyện, không dám lãng phí thời gian rãnh rỗi 1 giây, cuối cùng khó khăn lắm mới miễn cưỡng nhập môn.

Theo La Tu dự đoán, hắn ít nhất cần khoảng 3 tháng, nếu như không có ngoại vật phụ trợ, để có thể đem tầng 1 “Tôi Thể Quyết” viên mãn. Làm một phép tính đơn giản sau, có thể suy luận tốc độ tu luyện của thượng phẩm so với đê phẩm thiên phú khoảng gấp 30 lần, thậm chí có thể cao hơn.

Cái này chênh lệch, khiến cho La Tu không khỏi ngán ngẩm, thầm than rằng là 2 người đều cùng thuộc 1 giống loài sao, chẳng khác nào đem con gà so sánh với phượng hoàng vậy.

Hắn cảm giác như ông trời đang vừa nhìn mình vừa khinh miệt nói:” You are not the same.”

“Cũng may là ta có hệ thống, không cần đắn đo quá nhiều về chuyện thiên phú, chỉ cần đem 1 công pháp nhập môn là được. Bất quá, tương lai cũng nên tìm kiếm cách để thăng cấp thiên phú, trăm lợi không hại, đương nhiên có thể làm thì sẽ làm.”

Vừa lẩm bẩm, La Tu trong đầu mặc niệm hệ thống 2 chữ, theo sau đó là sự xuất hiện của mặt bảng hệ thống trước mặt hắn.

“Tính danh: La Tu

Cảnh giới: Không có

Công pháp:

-Nhân cấp vô phẩm: Tôi Thể Quyết(tầng 1: nhập môn) (+)

Nguyên khí:12”

Mặt bảng hệ thống lần này có 1 sự thay đổi. Trước kia vốn trống không mục công pháp, giờ đây có sự xuất hiện của “Tôi Thể Quyết” cái này mới công pháp, đằng sau có hiển thị dấu (+), biểu thị có thể thăng cấp.

Ngoài cái đó ra, các mục còn lại vẫn như cũ, ví như nguyên khĩ vẫn giữ nguyên 12 điểm. La Tu từng có thắc mắc liệu hệ thống có thể dựa vào hấp thụ nguyên khí trong thiên địa không. Sau 1 tuần thử nghiệm, xem ra là không thể.

“Được rồi, để ta lĩnh giáo xem, thủ đoạn của hệ thống rốt cuộc cao cường đến mức nào!” La Tu đưa tay về phia mặt bảng, ấn vào dấu (+) đằng sau “Tôi Thể Quyết”, trong giọng nói pha lẫn chút kích động và hồi hộp.

“Đinh, tiêu hao 0.5 nguyên khí, đem tầng 1 nhập môn “Tôi Thể Quyết” thăng lên tiểu thành.”

Ngay tức lự, một luồng năng lượng ấm áp tràn vào thân thể hắn, đi khắp tứ chi bách hải, thâm nhập sâu vào từng tế bào, tràn ngập khắp mọi bộ phận cơ thể, khiến La Tu thấy mình như đang ngâm mình trong nước ấm dịu êm, cực kì dễ chịu.

Một lát sau, trận khoái cảm này dịu xuống, La Tu cảm nhận được thân thể mình, từ sức mạnh, tốc độ, lực phòng ngự, thần kinh phản ứng,… mỗi một phương diện đều nghênh đón tăng lên, giống như toàn bộ thuộc tính cùng thăng cấp vậy.

Bảng hệ thống lúc này cũng có chút thay đổi, nguyên bản tầng 1 nhập môn “Tôi Thể Quyết” biến thành tầng 1 tiểu thành. Cùng với đó, nguyên khí từ 12 điểm xuống còn 11.5

“Vậy ra đây chính là tầng 1 tiểu thành, so với cơ thể trước đó của ta mạnh mẽ thêm mấy phần. Nhưng mà trong sách ghi rằng, kinh khủng nhất là khi đến viên mãn, có thiên địa nguyên khí tôi luyện, lúc đó sức mạnh thân thể mới tăng lên mạnh mẽ nhất. Chậc, ta thật sự muốn xem xem, tầng 1 viên mãn cường đại đến mức nào.”

Kiểm tra cơ thể của mình 1 lượt, lại thấy dấu (+) đằng sau chưa tiêu biến, La Tu bắt đầu phân vân có nên đưa Tôi Thể Quyết tầng 1 lên đại thành không.

Do dự 1 hồi, La Tu quyết định vẫn là tạm thời gác lại một bên.

Một mặt là vì nguyên khí hiện tại của hệ thống vẫn chưa tìm ra phương pháp thu thập trường kỳ, dùng nhiều quá đến khi cần thì lại chết dở.

Một mặt là vì hắn sợ nếu như có người biết được chuyện này, sợ rằng sẽ đem toàn bộ thân thể hắn mổ xẻ ra để nghiên cứu mất. Dù sao trong hồ sơ học sinh có ghi chép rõ ràng thiên phú của hắn là đê phẩm, mà đê phẩm thiên phú trong thời gian 1 tuần tăng lên đại thành, mặc dù không nói là không thể nếu có ngoại vật hỗ trợ, nhưng với 1 tên quỷ nghèo như hắn thì lỡ như truyền ra ngoài sẽ chẳng có ai tin.

Tồi tệ hơn nữa, nếu có kẻ muốn tìm ra bí mật của hắn, e rằng cái mạng nhỏ này của hắn không giữ được lâu.

Thật muốn tăng lên, ít nhất phải xem tầng 1 tiểu thành hắn có bị ai phát hiện không, nếu như không có thì mới suy nghĩ chuyện tiếp theo.

La Tu sẽ không ảo tưởng khi công bố chuyện này thì vinh hoa phú quý sẽ đến với mình hay có một cái kết đẹp đang chờ đợi cả. Hắn vẫn luôn hành sự theo quy tắc: “Làm người thì phải thận trọng chút, cẩn tắc vô áy náy mà.”

“Đã 1 tuần rồi, khóa học võ đạo hẳn đến lúc bắt đầu. Hi vọng ta có thể thông qua nó biết được một chút thông tin về nguyên khí mà hệ thống cần, hay 1 công pháp mới cũng được. “Tôi Thể Quyết” là công pháp duy nhất có thể nâng cao cảnh giới trong Tôi Thể Cảnh, thế nên nếu ta có thể nhận được công pháp khác, thì khi thăng cấp nó thì cũng ít ai nhận ra được, trừ phi ta chủ động bại lộ.” Nói rồi, La tu nhanh chóng hướng về Xuyên Vân thất trung cất bước.

Bạn đang đọc Ta Mắc Chứng Dị Ứng Drama sáng tác bởi docconhatdao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi docconhatdao
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.