Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 580 chữ

"Thủ Khê, con là đệ tử ta trút xuống nhiều tâm huyết nhất, hôm nay gọi con đến là muốn dạy cho con vài thứ cuối cùng." Sư phụ nhìn hắn, lời nói mang theo hàm ý sâu xa.

Lâm Thủ Khê vốn cho là sư phụ muốn dạy cho hắn bản lĩnh cuối cùng, nhưng không có, sư phụ chỉ để hắn tận mắt nhìn thấy, chân khí màu tím đen kia từng chút từng chút ăn mòn bộ thân thể này, ăn hết.

Làn da bị tơ máu màu tím đen chiếm cứ, xương cốt trong cơ thể bị hòa tan, thân thể giống như một căn phòng đã mất đi sự chống đỡ, vặn vẹo sụp đổ, không còn hình dạng. Đó là ác quỷ mục nát trong cơ thể ông thức tỉnh, đang từng chút thay thế ông.

Hôm nay Lâm Thủ Khê mới phát hiện, hóa ra sư phụ đã già như vậy rồi.

Hắn rút kiếm ra muốn tiễn sư phụ một đoạn nhưng sư phụ vừa rên rỉ đau đớn vừa dùng sức lắc đầu với hắn.

Lớp da bọc lấy máu thịt hư hối, cảm giác đau nhức, dính dính tanh hôi khó ngửi cùng sự thống khổ mà lão nhân phải chịu đựng khó có thể tưởng tượng. Không biết trải qua bao lâu, trời dần dần đen đi, một tiếng vang kỳ dị đột nhiên xuất hiện, đó là tiếng con mắt lăn xuống, vỡ nát trên mặt đất. Tiếp sau đó là tiếng kêu thảm vang lên, quỷ dị như yêu.

Lâm Thủ Khê quỳ trên mặt đất, sờ lên mặt mình, khắp bàn tay hắn đều là nước mắt.

Hắn mang theo bội kiếm của sư phụ, đây là bội kiếm do các đời tông chủ ma tông truyền lại, tên là Tử Chứng, tên của thanh kiếm này rất không may mắn, lộ ra ý chí hẳn phải chết không sờn.

Hắn dùng kiếm cắt ngang qua lòng bàn tay mình.

"Tà Long chuyển sinh làm người, miệng ngậm vảy ngược, làm hại thương sinh... Sư phụ, khi còn bé người tin tưởng con, bây giờ con cũng sẽ không để người thất vọng." Lâm Thủ Khê nhìn vết thương sâu tận xương kia, cất lời thề: "Chắc chắn có một ngày, con sẽ trừ bỏ hết thảy tà, khiến thế gian có được cuộc sống mới."

...

Bên trong cơn mưa to đầy gió chớp, Mộ Sư Tĩnh nhìn thấy Lâm Thủ Khê khó khăn đứng lên.

Hắn chậm rãi nhặt kiếm lên từ trong màn mưa, yếu quyết của tâm pháp Bạch Đồng Hắc Hoàng Kiếm Kinh chiếm cứ toàn thân, ép thương thế của hắn xuống như kỳ tích! Hắn chủ động đi về phía yêu ma kia, mũi kiếm kéo lê trên mặt đất, tạo nên vết ngấn nước rất dài.

Ngươi chính là ngọn nguồn của mọi ô uế... Lâm Thủ Khê bỗng nhiên muốn bật cười.

"Ngươi muốn làm gì?" Mộ Sư Tĩnh lạnh giọng hỏi hắn.

"Đây chính là thần minh các ngươi tôn kính sao?" Lâm Thủ Khê không trả lời nàng, mà lên tiếng hỏi ngược lại.

"Sao... sao có thể?" Mộ Sư Tĩnh bối rối.

Nơi này là tử thành, là trung tâm của chân khí, trên thân của yêu vật đáng sợ này cũng có chân khí dồi dào khiến cho người ta buồn nôn, nhưng... Nhưng mà, thần minh sao có thể là loại vật này?

Bạn đang đọc Ta Mai Táng Chúng Thần của Kiến Dị Tư Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chang_Nha
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.