Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hứa hẹn

Tiểu thuyết gốc · 1344 chữ

P/s: Nay không có hứng viết, chán thật :((

Sắc mặt Nguyễn Thành cứng đờ, đại não nhanh chóng vận chuyển suy tư việc này.

Đúng vậy, một vị nghị viên lén lút qua lại cùng với một tên hắc đạo Tây Vực có vấn đề cực lớn!

Thử nghĩ xem dân chúng sẽ nghĩ thế nào, vị nghị viên này tuy trong sạch nhưng lén lút với đám người Tây Vực thì chắc chắn cũng chẳng phải kẻ tốt lành gì, người khác không biết nội tình ẩn sâu bên trong, họ chỉ nhìn chằm chằm và tin vào những thứ họ thấy được.

Chuyện này quá lớn, muốn giải quyết không dễ, Nguyễn Thành trầm ngâm hồi lâu mới nói:"Hàn Lập làm sao có tấm ảnh này?"

Trương Tuyết Vân đáp:"Hàn Lập là một kẻ ăn chơi trác táng không kém gì đám thiếu gia nhà giàu khác, hắn cũng có một đám đàn em trung thành tình nguyện làm chó săn cho hắn, tấm ảnh này là một tên đàn em của hắn vô tình chụp được trong một nhà hàng ở Dương thành, hắn tên là Cơ Văn".

Dương thành? Đây là thành thị cách kinh thành không xa, cũng là đô thị lớn thuộc quyền quản lý của trung ương.

Muốn giải quyết chuyện này chắc phải nhờ Trần Thanh Ngọc, chỉ có cô ta mới có thế lực xử lý nhanh gọn vụ này.

Trong lòng quyết định, Nguyễn Thành khẽ gật đầu nói:"Việc này anh biết rồi, nếu em tin tưởng anh thì em cứ yên tâm giao chuyện này cho anh, anh sẽ nhờ người giải quyết chuyện này".

"Anh giải quyết?.....có…..có chắc không….". Trương Tuyết Vân chần chờ dò hỏi, nàng không có chút niềm tin nào về người bạn cùng phòng này của Lục Kiệt.

Hắn chỉ là một kẻ bình thường không tiền không quyền không thế, lấy gì đi giải quyết?

Nếu chuyện này lộ ra, đó là tai hoạ ngập trời với ba nàng.

Chức vụ nghị viên của ông thậm chí sẽ bị bỏ phiếu xử lý.

Chuyện này trong lịch sử không phải không có, nếu một vị nghị viên phạm sai lầm nghiêm trọng thì 49 nghị viên còn lại có quyền bỏ phiếu xử quyết việc này, bình thường đều là cách chức nghị viên giáng xuống làm dân thường vĩnh viễn không được làm quan nữa, nặng có thể xử tử.

Nàng nói chuyện này ra cũng không hi vọng Nguyễn Thành xử lý giúp nàng, nàng thậm chí hoài nghi hắn đang chém gió cho có lệ.

Nguyễn Thành nhíu mày, hơi suy tư đã biết lý do nàng không tin tưởng, còn không phải là hắn quá kém cỏi sao?

Thở dài trong lòng, hắn lấy ra điện thoại, tìm một bức ảnh rồi đặt lên bàn.

Hắn chậm rãi nói:"Em nhìn bức ảnh này đi rồi hãy quyết định".

Trương Tuyết Vân tò mò nghi hoặc nhìn bức ảnh, bỗng nàng sửng sốt, sắc mặt kinh ngạc há to miệng nhỏ đủ nhét vào một quả trứng.

Trong ảnh là cảnh Trần Thanh Ngọc đang há miệng anh đào nhỏ nhắn ngậm vào cây côn thịt, tư thế chụp ảnh là từ trên xuống nên không thấy mặt nam chính đâu, chỉ thấy nàng quỳ xuống nhu thuận bú liếm cự côn.

Bức ảnh này rất sắc nét nên không có khả năng làm giả, độ sắc nét vượt qua cả HD, góc chụp khá bao quát.

Trương Tuyết Vân kinh ngạc sửng sốt hồi lâu mới bình phục, ánh mắt phức tạp nhìn Nguyễn Thành, giọng nói hơi run run mang theo một tia sợ hãi:"Anh…..anh ngủ với chị Ngọc?".

Trần Thanh Ngọc là bạn gái của Nguyễn Phàm, hai người thân thiết quen nhau một năm, trong mắt mọi người nàng đã như vợ chưa cưới của Nguyễn Phàm không thể nghi ngờ.

Vậy mà chị ta lại lén lút quan hệ với Nguyễn Thành? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Hai người cũng từng quen biết nhau, quan hệ giữa ba người Lục Kiệt, Nguyễn Thành, Lục Kiệt là bạn cùng phòng, có bữa tiệc hay đi chơi cũng rủ nhau cùng đi, đương nhiên không thiếu mời bạn gái của nhau đi chung.

Hai người xem như biết nhau nhưng không thân thiết lắm.

Trương Tuyết Vân nghi hoặc nhìn chằm chằm bức ảnh đánh giá hồi lâu mới ngẩng đầu lên nhìn nam nhân trước mặt.

Đây là lần đầu tiên nàng quan sát đánh giá kỹ thanh niên này, trước đó dù ít dù nhiều nàng vẫn mang theo một chút ý xem thường với hắn.

Xem thường hắn vô dụng, đúng, trong mắt giới nhà giàu Nguyễn Thành là vô dụng chứ không bình thường nữa, hay nói đúng hơn là hắn quá bình thường, bình thường tới mức không có gì nổi bật nên lâu dần sinh cho người ta ảo giác hắn "Vô Dụng".

Tướng mạo bình thường, hai mắt bình thản, ngũ quan không nói là xấu nhưng không tính là đẹp, làn da vàng hơi mang chút màu trắng.

Cao 1m7, tóc ngắn thậm chí không thèm nhuộm, áo sơ mi trắng cho người ta cảm giác thư sinh yếu ớt, cơ bắp cũng không có, nhiều lắm là hơn 50 kg, xem như không quá gầy.

Tỉ mỉ đánh giá một hồi, Trương Tuyết Vân mới thu hồi ánh mắt tò mò.

Nguyễn Thành cười nhạt chưa đáp, lúc này nhân viên đã đưa tới một ly trà sữa, hắn không thèm quan tâm với tay lấy ly trà đá bên cạnh rót vào miệng, uống cạn sạch sẽ đặt lại chỗ cũ, lúc này mới thản nhiên nói:"Đúng, anh và cô ấy là người yêu, hiện cô ấy qua lại với Nguyễn Phàm chỉ là có một số lý do khó nói mà thôi, anh có thể mượn thế lực của cô ấy giúp em xử lý chuyện này".

Trương Tuyết Vân chần chờ nói:"Như vậy…. Như vậy được không? Chị ấy là người của Trần gia, nếu dòng chính của Trần gia biết chuyện này thì vấn đề lớn rồi".

Nguyễn Thành cười nói:"Sẽ không đâu, Trần Thanh Ngọc cũng không vô dụng như vậy, cô ấy tự có cách xử lý riêng".

Đối với năng lực của Trần Thanh Ngọc hắn tin tưởng không hề nghi ngờ, pháp khí là thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, là đồ vậy của thần tiên mà nàng cũng có, nghĩ cũng biết cô ấy có năng lực giải quyết chuyện này.

Chỉ cần thu hồi hết chứng cứ xong bí mật xử tử Cơ Văn là được, còn Hàn Lập thì uy hiếp dụ dỗ một phen là xong.

Hai kẻ này không phải khó xử lý, tin tưởng năng lực Trần Thanh Ngọc không làm hắn thất vọng.

Dù sao Trần Thanh Ngọc còn cần viên thuốc trong tay hắn, đây là hắn đem sinh mệnh ra đổi, không thể cho miễn phí nàng.

Muốn không làm gì mà đòi thuốc? Nằm mơ đi!

Trương Tuyết Vân khẽ gật đầu, bỗng nàng nhớ tới chuyện gì đó, khẽ cắn môi mỏng, hai mắt lấp lánh dò hỏi:"Vậy…..anh muốn gì mới chịu giúp em?".

Đã Nguyễn Thành có cách xử lý chuyện này nàng cũng không tiện nói nhiều nữa, đều là thanh niên trên 20 tuổi không cần quá dài dòng mệt mỏi, nên có quyết đoán của tuổi trẻ.

Nguyễn Thành tựa như cười mà không cười nhìn Trương Tuyết Vân, nói:"Em thử nghĩ đi!".

Khẽ lắc đầu, Trương Tuyết Vân không muốn nói toạc ra, nàng đã nhận ra chút gì đó không đúng.

Trong tay hắn có đoạn video của nàng cùng Hàn Lập, nàng lại muốn hắn giúp nàng xử lý chuyện riêng, vậy hắn phải đạt được gì đó, vừa nãy nàng nhạy bén bắt được một tia thưởng thức cùng đánh giá thân thể nàng.

Như vậy, chuyện đã rất rõ ràng!

Bạn đang đọc Ta Mở Hậu Cung Tại Đô Thị sáng tác bởi daihuynhjuka

Truyện Ta Mở Hậu Cung Tại Đô Thị tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daihuynhjuka
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 492

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.