Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tránh xa ta ra

Tiểu thuyết gốc · 887 chữ

Cửu Long châu trải dài nằm ở trung tâm lục địa, sơn mạch san sát nhau, bên ngoài các sơn mạch là các tông môn lớn nhỏ mọc lên như nấm dựa vào sơn mạch mà sinh tồn.

Thiên Sơn phái cái này không lớn không nhỏ, hơn mấy ngàn năm từ khi khai môn lập phái cũng coi như có chút danh tiếng.

Xung quanh mấy trăm dặm các thành trì thường xuyên có con em thế gia gửi vào luyện võ.

Trần Gia Bảo cái này công tử ca sinh ra đã được chiều chuộng, lão cha là thành chủ Bắc Hải thành một thân tu vi cao cường, Trần gia lại là gia tộc có nguồn gốc thương nhân mà phát triển nên kinh tế lớn mạnh, đúng là so quyền có quyền, so tiền có tiền.

Trần gia chủ đức cao vọng trọng chỉ có một trăn trở là con trai độc nhất lại là cái cá ướp muối người. Hắn vì tiếc hận rèn sắt không thành thép, đem nguyện vọng cả đời là cái này Trần Gia Bảo học được một thân công phu, phát huy gia tộc gửi gắm cho Thiên Sơn Phái.

Ngoại môn sảnh, Gia Bảo dựa tường ngáp dài, trong sảnh các ngoại môn đệ tử khác đang luận bàn với nhau, kẻ tung người hứng, một cái đệ tử còn nhảy nhót xung quanh thu tiền cược, không khí náo nhiệt vô cùng.

Thiên Sơn Phái có lệ ngoại môn đệ tử nếu ba năm rèn luyện không bước vào võ giả tầng 3 liền phải rời núi, từ đó đoạn tuyệt quan hệ với Thiên Sơn, dù là có bậc nào quan hệ và thủ đoạn cũng không thay đổi được Thiên Sơn thiết luật.

Trần Gia Bảo lên núi đã hai năm sáu tháng bất quá vẫn là một cái Võ giả bậc một, hắn cảm thấy luyện võ là nhàm chán, ước mơ đơn giản chỉ là làm một cái cá ướp muối người, an nhàn hạnh phúc qua ngày.

Nếu không vì phụ mẫu năn nỉ, mẫu thận lại là nhịn ăn áp lực hắn thật không đời nào đặt chân lên Thiên Sơn Phái.

- Ta là thoả thuận với lão cha nếu ba năm không đến võ giả tam tầng có thể rời khỏi Thiên Sơn, thật mong sáu tháng qua nhanh a. Thiên Sơn cảnh cũng vẫn là đẹp, nhưng luyện võ vẫn quá là nhàm chán, lại không có cái gì giải trí vui chơi, mỗi ngày trôi qua thật uổng phí

-"Huynh đệ, có tiền a. Ta thật phục bản thân mình, rõ ràng là võ công không địch lại ai nhưng đặt cửa thì đánh đâu thắng đó a." Tên đệ tử nhảy nhót thu tiền cược vỗ vai hắn cười hề hề.

Vương Khang xuất thân cũng là quý tộc, cũng là hàng lười biếng luyện võ, hắn chỉ có một đam mê duy nhất là đăt cược.

Trong thế giới võ giả vi tôn, lại rèn luyện ở Thiên sơn phái có chút hà khắc nghiêm ngặt hai kẻ này tìm được nhau đúng thật là tri kỉ.

-Đi, hôm nay là lượt ta đãi khách. Chúng ta không say không về, còn say chắc chắn không về.

Trở lại ngoại viện đã là gần nửa đêm Trần Gia Bảo leo lên giường đi ngủ, còn không cởi bỏ y phục trên người. Hắn nghĩ đến chỉ còn chưa đầy sáu tháng có thể tái hoà nhập cộng đồng cảm thấy sảng khoái tinh thần, mở cờ trong bụng.

Thật mong gặp lại phụ mẫu a, lần này về đúng là không ai có thể trách cứ ta.

" Tẩy tủy công pháp do kí chủ đã lâu không tu luyện, vì quá nhàm chán mà hăng say tìm tòi đạt được tốc độ tu luyện 500%. Tẩy tủy công pháp tầng 2, 3, 4 thành. Kí chủ thăng cấp võ giả tứ trọng"

Theo tiếng vang trong đại não, cơ thể Trần Gia Bảo phát sinh biến hoá, tạp chất bị đẩy ra ngoài theo các lỗ chân lông, hắn vốn là cái lười biếng thích hưởng thụ nên cặn bã vốn nhiều hơn nữa lại vượt cấp liên tục nên ngoài 2 con mắt tất cả đều bị màng đen hôi tanh bao phủ.

Mắt hắn trợn tròn nhìn lên trần nhà, mồm miệng ú a ú ớ, khi định thần lại thì thấy bản thân vậy mà từ cái cá ướp muối yếu ớt sinh mệnh lực trở nên tràn trề, lực lượng bản thân thêm mấy tầng, bỗng nhiên thấy trước mắt mọi thứ sụp đổ.

Hắn một thân tu vi gìn giữ ở nhất phẩm võ giả khổ cực biết bao a, bao nhiêu kì trân dị bảo phụ mẫu gửi cho cực khổ biết bao mới đem tẩu tán hết tránh vì sử dụng tích tụ mà nhảy cấp.

Công pháp rèn luyện vất vả sử dụng nhớ trước quên sau kĩ năng để luôn giữ bản thân yếu ớt a. Bây giờ ngươi con mẹ cái gì nhàm chán mà nhảy cấp, ngươi con mẹ nó cái gì bàn tay vàng a.

Lão tử là không cần bàn tay vàng

-Ngươi con mẹ nó tránh xa ta ra.

Bạn đang đọc Ta nuôi một đống skill đến thảm sáng tác bởi mocmacca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mocmacca
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.