Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cậu có ước mơ không?

Phiên bản Dịch · 2080 chữ

Khí trời Hoành Điếm cuối tháng sáu vẫn khô nóng, nóng đến mức Ngụy mập mạp đổ mồ hôi đầm đìa giống như mới đi bơi một vòng.

Hầu hết những người mập đều ghét mùa hè.

Ngụy mập mạp đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Nếu có thể, bây giờ hắn muốn trở về nhà, nằm ngửa mặt lên trời, dạng hai tay chân ra, mặc cho điều hòa thổi khắp người, có chết cũng được.

Nhưng...

Đây chỉ là nằm mơ.

Kịch bản "Chôn Sống" của Lục Viễn là một tác phẩm kinh dị hồi hộp rất hay. Ngụy mập mạp thề. Nếu hắn có thể quay bộ phim này, doanh thu phòng vé tuyệt đối sẽ không thấp, thậm chí có thể để lại dấu ấn đậm nét trong lịch sử điện ảnh Trung Quốc.

Điều kiện tiên quyết là. . .

Lục Viễn, nam diễn viên chính duy nhất, có kỹ năng diễn xuất.

Ngụy mập mạp hoài nghi về điểm này.

"Hút không?"

"Ừm."

"Mùi vị không tệ chứ"

"Cũng được"

Quá trình quay phim "Đô Thành" đã sắp kết thúc, đoàn làm phim bắt đầu quay những cảnh bù. Buổi trưa, hai người Lục Viễn và Ngụy mập mạp lại đến ngồi xổm trước đoàn phim "Đô Thành."

Mỗi khi đến đoàn làm phim "Đô Thành", Ngụy mập mạp luôn cảm thấy buồn tè, kiểu gì cũng sẽ cởi quần trút bỏ cảm giác khó chịu này, nhưng lần này Ngụy mập mạp lại đột nhiên không buồn tiểu nữa.

Có lẽ, có nhiều thứ đã thay đổi.

Hắn cảm thấy trong tương lai, hắn rất có thể trở thành một đạo diễn nổi tiếng.

Đạo diễn nổi tiếng mà xả bừa bãi trong đoàn làm phim, còn gì là đạo diễn nổi tiếng nữa chứ!

Tố chất!

Đạo diễn nổi tiếng cần chính là tố chất.

Đương nhiên, nguyên nhân mấu chốt nhất chính là hôm nay đoàn làm phim rất náo nhiệt, vô số phóng viên, vô số fan hâm mộ và vô số biên tập viên đều rất háo hức mong chờ "Đô Thành" hoàn thành.

Tóm lại chính là các loại vỗ vỗ đập.

Chẳng may Ngụy mập mạp không cẩn thận bị quay trúng chỗ không nên quay, thí dụ như nói bộ phận nào đó co được dãn được.

Khụ khụ

Như vậy đó.

Lục Viễn châm một điếu "Hồng Lan" cùng Ngụy mập mạp ngồi một chỗ, hút một cách thoải mái.

Vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông. [1]

[1] câu nói của Gia Cát Lượng, ý nói mọi chuyện dù đã toàn vẹn, đủ đầy nhưng đôi khi vẫn có thể bế tắc vì thiếu yếu tố quyết định: Thiên thời, còn gọi là thời cơ.

Ngụy mập mạp có người quen trong đoàn làm phim "Đô Thành", cho nên hắn nghĩ thừa dịp đoàn làm phim xong việc, sẽ đi sang kéo người.

Cho dù là phim đầu tư thấp thì cũng cần đoàn làm phim, các vị trí như gaffer [2], chuyên viên trang điểm, quay phim tuyệt đối không thể thiếu.

[2] Gaffer: các gaffer cũng được biết đến như là giám đốc kỹ thuật chiếu sáng. Người này chịu trách nhiệm chính cho việc phát triển một kế hoạch chiếu sáng theo mong muốn của đạo diễn hình ảnh

Tốt nhất là có sẵn, tránh khỏi đi tìm đông tìm tây, phiền phức. . .

Đối với điều này, Lục Viễn vung tay tự nhiên không có bất kỳ ý kiến gì, đồng thời biểu hiện ra kiểu: Tôi rất tin tưởng cậu Ngụy mập mạp, cậu đừng để tôi thất vọng. Trong 80 vạn tiền đầu tư, cậu muốn tiêu gì cũng được, phim của tôi toàn quyền giao cho cậu, tôi chỉ làm phụ tá.

Một khắc này, tất cả động tác, biểu cảm, bao gồm cả những chi tiết âm thanh nhỏ đều được Lục Viễn thể hiện rất đúng chỗ, sống động như cảnh Lưu Bị nhìn Gia Cát Lượng với ánh mắt đầy ái tình.

Dáng vẻ này khiến Ngụy mập mạp có chút kích động, thậm chí không hiểu sinh ra cảm xúc "Kẻ sĩ chết vì người tri kỷ."

Nếu đổi lại thời cổ đại, đoán chừng hắn đã dập đầu bái, hô một tiếng "Chúa công uy vũ", đồng thời trong lòng thề nhất định phải vì chúa công đánh xuống một mảnh giang sơn.

Về lời mắng Lục Viễn là kẻ lừa đảo đã bị Ngụy mập mạp ném ra khỏi óc không biết bao xa rồi.

Đương nhiên, Ngụy mập mạp không biết Lục Viễn không hiểu gì về phim cả, những chỗ nào phải bỏ tiền, những chỗ nào không tốn tiền cũng không biết rõ.

Đối với người vốn dốt đặc cán mai về điện ảnh như Lục Viễn, lại muốn lừa người khác làm phim cho mình, không thuốc cho Ngụy mập mạp một chút thì làm được sao?

Đương nhiên không được

Cho nên

Hắn cố gắng lừa dối, lừa dối bằng mọi giá.

Tóm lại, 80 vạn có thể quay là được, về phần chất lượng thì. . .

Có thể ứng phó không tính vi phạm hợp đồng là được, doanh thu phòng vé gì đó thực tình không quan trọng.

Hiện tại phim điện ảnh thất bại còn ít à?

Thêm một cái của mình thì sao?

Nhiếu lắm là cho ngành điện ảnh Trung Quốc thêm một bộ phim nát mà thôi.

Phương xa chân trời rất đẹp.

Bầu trời mênh mông vô ngàn.

Ngụy mập mạp ngồi xổm ở sườn núi gần cổng đoàn phim, đột nhiên sinh ra một tia cảm xúc khó hiểu.

"Lục Viễn, cậu có ước mơ không?"

Hắn bóp tắt điếu thuốc, đồng thời phun ra một bãi nước bọt.

"Ước mơ?"

"Đúng, ước mơ."

"Cậu bị bệnh à, đến một điếu đi."

Lục Viễn thấy Ngụy mập mạp ngồi chổm hổm trên mặt đất, vẻ mặt hèn mọn đột nhiên trở nên nghiêm túc. Hắn thực sự không quá quen.

Hai chữ "ước mơ" phát ra từ miệng của Ngụy mập mạp thực sự là vớ vẩn.

Thậm chí nghe hơi buồn cười.

"Không hút, tôi hỏi cậu, cậu có ước mơ không?"

Ngụy mập mạp đột nhiên đứng lên nhìn bầu trời một chút, lại hướng mắt nhìn về phía đoàn làm phim "Đô Thành."

Hắn đưa lưng về phía Lục Viễn.

Giọng nói vô cùng hùng hậu và thâm trầm.

"Ừ...tôi có ước mơ."

Lục Viễn nghiêm mặt nhìn Ngụy mập mạp đang giả vờ đứng đắn, mặc dù không quen lắm nhưng vẫn đứng lên, miệng ngậm "Hồng Lan" mang theo vài phần kiêu ngạo.

"Ước mơ của tôi là trở thành một đạo diễn vĩ đại, để toàn bộ Trung Quốc...Không! Để cả thế giới biết đến tôi Ngụy Vô Kỵ!"

Ngụy mập mạp chắp hai tay sau lưng nhìn về phương xa.

Như thể đang tự nhủ với bản thân, lại như thể đang nói với Lục Viễn.

"Ồ, chờ đã, tôi đi tè cái.”

Lục Viễn đột nhiên ngẩng đầu nhìn bầu trời, cảm thấy thời tiết hôm này mẹ nó thật nóng, nhìn mây đen bao phủ trên đầu Ngụy Vô Kỵ, kẻ dường như đang đắm chìm trong thế giới trang bức của mình. Hắn sợ một tia sét giáng xuống đánh chết Ngụy mập mạp.

Hắn cũng không muốn chôn cùng tên Ngụy mập mạp này.

"Lục Viễn, ước mơ của cậu là gì?"

Ngụy mập mạp gọi Lục Viễn lại.

"Ước mơ của tôi rất lớn, rất mênh mông."

Lục Viễn lắc đầu, cố gắng cách xa Ngụy mập mạp một chút.

"Từ mở công ty, điện ảnh và viết kịch bản, tôi đã nhìn ra "

"Nhìn ra cái gì?"

Lục Viễn đang chuẩn bị đến một chỗ khuất ngồi xuống thì ngây ngẩn cả người.

"Dã tâm của cậu không nhỏ! Cậu muốn chinh phục Hoành Điếm, chinh phục Trung Quốc, chinh phục Hollywood, chinh phục thế giới"

Ngụy mập mạp đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm Lục Viễn.

". . ."

Lục Viễn nhìn Ngụy mập mạp một chút, cánh tay thoáng co quắp lại, suýt nữa bị bỏng thuốc lá.

Trong lòng của hắn rất chấn động.

Cậu ra vẻ xem hiểu tôi như thế là có ý gì?

Tôi có từng nghĩ như vậy à?

"Chẳng lẽ không đúng hả? Hoặc là nói ước mơ của cậu còn lớn hơn?"

Ngụy mập mạp không thấy Lục Viễn trả lời, đột nhiên cảm thấy không biết cách nào tiếp tục giả bộ trang bức nữa, thế là giọng nói của hắn trở nên phóng khoáng.

Hắn đang ám chỉ Lục Viễn tiếp lời mình.

Hắn cảm thấy kế tiếp Lục Viễn phải nói một câu đầy nhiệt huyết kiểu "Hành trình của chúng tôi là tinh thần đại hải" [1]

[1] Hành trình của chúng tôi là tinh thần đại hải của tác giả Hoa Thiên Phương được xuất bản năm 2012, nói về sự trỗi dậy của Trung Quốc từ những năm 1840. tinh thần đại hải: ý nghĩa tích cực, khát khao khám phá và chinh phụ vũ trụ vô tận, thường dùng với sự phát triển của khoa học và công nghệ.

Người trẻ tuổi thiếu rất nhiều thứ, nhưng không thiếu lòng tự tin và hào khí.

Hơn nữa, đây là bộ phim đầu tay, trong lòng khó tránh khỏi hưng phấn, chém vài câu đao to búa lớn cũng rất bình thường.

Người không trung nhị uổng làm thiếu niên!

Hắn tiếp tục đưa lưng về phía Lục Viễn.

Tình cảnh này, nếu không phải phương xa phóng viên, fan hâm mộ cùng một ít nhân viên càng ngày càng nhiều, quay đồ vật càng ngày càng nhiều mà nói, hắn thậm chí muốn tè theo chiều gió để biểu đạt tâm tình của mình!

Ánh mặt trời ngả về tây, mây đen dần dần bao phủ, toàn bộ phương xa cũng không còn thoáng đãng, trái lại có phần xám xịt.

Lục Viễn nhìn thấy Ngụy mập mạp thần thái tự kỷ như thế, lập tức trong lòng bị lây nhiễm, nhịn không được đạp một cái để biểu đạt tâm tình của mình.

"Bốp!"

"Mẹ nó, cậu đá tôi làm gì!"

"Hiện tại trang bức cái gì, mẹ nó nhanh đi kéo người, bên kia sắp xong rồi!"

"Cái gì, Công việc kết thúc sớm như vậy? Mẹ nó!"

Ngụy mập mạp ngã lảo đảo, vốn muốn nổi giận, nhưng nghe thấy tiếng còi vang lên từ đoàn làm phim « Đô Thành », vội vàng cầm điện thoại chạy xuống ngọn núi nhỏ.

"Alo, lão Lý à, tôi là tiểu Ngụy đây, đúng đúng đúng "

"Chúng ta có thể gặp mặt không?"

"Rất mệt mỏi? Tôi có công việc đây! Còn có kịch bản tốt, có cả tiền nữa, chỉ thiếu mỗi chuyên gia như anh thôi!"

"Nói hươu nói vượn? Sao có thể, tôi cam đoan là thật, chúng ta đi một chén nào, rồi tâm sự tiếp, Ok nhá!"

"Tôi thật muốn quay điện ảnh, không phải lừa anh đâu!"

"Anh còn không tin tôi à?"

Lục Viễn nhìn bóng lưng của Ngụy mập mạp, lại nhìn thoáng nhìn lên bầu trời.

Hắn lại châm một điếu "Hồng lan".

Giống như

Mây đen tản một chút?

"Trịnh giáo sư, Lục Viễn nói hắn không ở Hoành Điếm? Không thể nào, tôi vừa đầu tư cho phim của hắn. Hiện tại, có lẽ hắn đang thành lập đoàn làm phim đấy!

"Công ty của hắn ở đâu?"

"Công ty? Công ty nằm ở đường…Đúng, công ty nằm cuối đường 38, ngôi nhà thứ hai kế cuối đấy."

"Vậy tôi tự mình đi gặp hắn, trong điện thoại tôi đoán chừng hắn xem tôi là kẻ lừa đảo."

"Xem ngài là kẻ lừa đảo? Hả? Hiện tại tôi lập tức gọi điện cho con hàng này, giáo huấn hắn một trận."

"Không cần, người trẻ tuổi có cảnh giác là đúng, năm đó lúc tôi còn trẻ cũng rất cảnh giác. Ha ha, người có tài đều là như vậy."

"Vậy ngài thật?"

"Tôi vẫn sẽ đi một chuyến, ta muốn nhìn vị tiểu huynh đệ tài hoa này rốt cuộc có ở công ty hay không. Có một số việc vẫn là tự mình nói tương đối tốt, dù sao rất quan trọng.”

"Vậy được rồi "

Bạn đang đọc Ta Thật Không Muốn Nổi Danh A (Bản Dịch) của Vu Mã Hành

Truyện Ta Thật Không Muốn Nổi Danh A (Bản Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi madknight95
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.