Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơ duyên (1)

Tiểu thuyết gốc · 1428 chữ

Chương 30

Chỉ dùng ngón chân suy nghĩ thôi liền cũng biết nơi này là lãnh thổ của Sa Hạt, còn bông hoa này chính là đồ của Sa Hạt.

Có khí tức của Sa Hạt còn lưu lại cho dù bông hoa này có sức hút mạnh đến mấy cũng không có yêu thú cấp thấp nào dám tiến vào phạm vi của Sa Hạt.

Còn bông hoa này là gì thì Minh Tu lại biết khá là rõ ràng.

Loài hoa này có tên là Thoát Thai Hoa, tên như nghĩa. Loại hoa này có khả năng thoát thai hoán cốt của người sử dụng giúp tăng khả năng tu luyện của người đó lên cao một cách chóng mặt.

Còn lí do tại sao Minh Tu lại biết rõ như vậy, chuyện này cũng vô cùng là trùng hợp.

Có một lần Minh Tu hỏi thăm thông tin từ hề thống:

"Hệ thống này, ta có việc thắc mắc."

Hệ thống thanh âm lãnh đạm đáp: "Kí chủ cứ việc hỏi!"

"Ngươi có từng nói thực lực của ta bị giới hạn bởi hệ thống."

"Vậy liệu có cách nào để thoát khỏi giới hạn này mà không mất đi hệ thống hay không?"

Minh Tu vừa nói vừa sẵn sàng tinh thần để nghe hệ thống phán "không thể".

Nhưng trái ngược với nhưng gì hắn lo lắng, hệ thống ngay lập tức hiển thi danh sách và số liệu của ba loại dược vật khác nhau, đồng thời thông báo:

"Trên danh sách là ba loại dược vật có thể giúp kí chủ thoát khỏi ràng buộc từ hệ thống mà không khiến hệ thống biến mất."

"Đồng thời hệ thống xin giải thích rõ nguyên do mà kí chủ bị hệ thống ràng buộc!"

"Thực chất hệ thống không hề muốn rằng buộc kí chủ với hệ thống mà vì sự phát triển của kí chủ nên mới phải ràng buộc. Nguyên do chủ yếu là vì linh hồn của kí chủ chưa hoàn toàn hòa làm một với cơ thể hiện tại."

"Điều này khiến kí chủ không thể tự chủ động tu luyện nâng cao thực lực được, mà ba dược vật ở danh sách trên có thể khiến kí chủ linh hồn đồng nhất 100% với cơ thể hiện tại."

Mà trùng hợp thay một trong ba dược vật trên lại có Thoát Thai Hoa, nếu bây giờ Minh Tu sử dụng bông Thoát Thai Hoa này liên có thể cải tạo cơ thể cho phù hợp với linh hồn hiện tại rồi.

Còn tại sao Sa Hạt có thứ này thì Minh Tu hắn liền không biết nhưng hắn chắc chắn rằng Sa Hạt cùng hắn có chung một mục đích chính là sử dụng bông hoa này để cải lại cơ thể bản thân.

Không những vậy, chất dịch của nó có thể bồi dưỡng cho linh hồn, linh hồn người bị thương, chỉ cần hàng ngày dùng chất dịch của nó, không bao lâu sau, linh hồn bị thương có thể hồi phục lại như cũ, đối với Diễm Hồng Nhi mà nói, vật này vô cùng hữu dụng, ít nhất có thể giúp nàng chữa trị linh hồn.

Cứ như vậy, Minh Tu quyết định ở chỗ này chờ Thoát Thai hoa trưởng thành, căn cứ vào độ sáng hiện giờ, không đến một ngày sau Thoát Thai hoa này có thể hoàn toàn chín muồi, khi đó hắn có thể di chuyển Thoát Thai hoa vào trong không gian hệ thống của mình.

Đây cũng là một đặc tính của Thoát Thai hoa, trong lúc trưởng thành Thoát Thai hoa rất yếu ớt, dùng sức chạm một cái cũng có thể làm nó chết, hơn nữa một khi động vào rễ của nó sẽ lập tức khô héo, nhưng sau khi hoàn toàn trưởng thành lại khác, chỉ cần không bóp nát Thoát Thai hoa, nó vẫn có thể tự mình hồi phục.

Đang lúc Minh Tu chầm chậm chờ đợi thời cơ, một cảm giác nguy hiểm chợt vọt tới, Minh Tu nhanh chóng quay người lại, một vật nhỏ không biết là cái gì, từ chỗ Minh Tu vừa ngồi vụt qua, ngay sau đó chỗ hắn vừa ngồi đã là một vùng đất cằn cỗi, hoa cỏ trên mặt đất nhanh chóng khô héo, thậm chí phát ra một mùi thối rữa.

Độc!

Trong nháy mắt Minh Tu liền hiểu chuyện mới vừa xảy ra, hiển nhiên Thoát Thai hoa này cũng không phải chỉ có mình hắn xem trọng, còn có một thứ gì đó cũng muốn có được mà sẳn sàng bỏ qua khí tức của Sa Hạt mà tiến vào tranh đoạt, chỉ tiếc, vì bản thân hắn nhất định phải có được nó!

Minh Tu nhìn bốn phía, dưới ánh sáng mờ nhạt của Thoát Thai hoa, trên phiến lá cây không xa có một màu đen nhỏ như đồng tiền xu.

"Đây là... Hắc Quả Phụ?"

Thấy được vật nhỏ kia, mắt Minh Tu lóe lên một tia sáng, hắn đã từng thấy không ít yêu thú, nhưng yêu thú hệ côn trùng biết đánh lén này lại vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

"Không biết Hắc Quả Phụ này có độc hơn Hắc Quả Phụ thông thường nhiều không?"

Khoảnh khắc Minh Tu nhìn thấy Hắc Quả Phụ kia, vật nhỏ cũng nhìn Minh Tu, nó đã đợi ở chỗ này ba ngày, bỏ mặc khí tức đáng sợ từ 50 cấp Sa Hạt nó vẫn liều lĩnh ở lại, nó có cảm giác mãnh liệt, chỉ cần có thể lấy được vật này, nó sẽ đạt đến một loại đẳng cấp khác, mặc dù nói không biết tại sao, nhưng bản năng nó luôn cảm giác rõ như thế, cho nên vật này không thể để mất, mà người ở trước mắt này chính là chướng ngại!

Nhìn Hắc Quả Phụ ý chí chiến đấu mười phần, Minh Tu chợt cười, chỉ có điều trong nụ cười lại mang theo tia sáng kiên định, mặc kệ cái vật nhỏ này rốt cuộc có ý định gì, nhưng chỉ cần là thứ đã nhìn trúng...... Muốn lấy? Hắn đồng ý sao!?

Lúc này, hình như con Hắc Quả Phụ đáng thương kia cũng cảm thấy nguy hiểm, biết người thiếu niên trước mắt này không phải là người nó có thể ứng đối, nhưng nhìn Thoát Thai hoa sắp trưởng thành cách đó không xa, nó lại cảm thấy không cam lòng, đã chờ đợi lâu như vậy, buông tha tuyệt đối không phải là điều nó muốn, nhưng nếu như không buông tha, người này lại quá mức nguy hiểm.

(Hắc Quả Phụ là con gì chắc không cần tác nói nhỉ?)

Hiện tại con Hắc Quả Phụ này chỉ vừa mới đạt đến cấp 20 vừa mới có linh trí, quả thật bị chuyện của mình làm rối rắm đến điên rồi, rõ ràng chỉ cần quyết định buông tha hay liều mạng là được, nhưng bây giờ nó lại không biết phải lựa chọn như thế nào!

Mà Minh Tu thấy cảnh đó cũng không vội vã truy sát thứ nhỏ bé kia, dù sao thứ thông minh đến mức biết đánh lén liền không có nhiều, hơn nữa còn biết coi trọng Thoát Thai hoa, nếu như dùng thứ nhỏ bé đáng yêu thế này để làm thú cưng, không biết sau khi nuôi dưỡng sẽ ra hình thái như thế nào, hơn nữa trong hệ thống cũng bán rất nhiều loại dược vật có thể đề thăng sức mạnh, nếu nuôi dưỡng tốt có thể sẽ tạo ra được một thứ khiến người ta nghe tên là đã sợ mất mật.

Lúc này, Hắc Quả Phụ một mực cẩn thận từng chút núp ở lá cây cách đó không xa mãnh liệt run rẩy một cái, tại sao nó lại cảm thấy hình như có người nào đó đang tính toán nó thì phải?

Đoán chừng nó không bao giờ ngờ được người tính kế nó đang ở ngay trước mặt mình.

"Muốn à?” Minh Tu nhìn thứ nhỏ bé ở giữa lá cây, trên mặt mang nụ cười, dường như trong mắt cũng mang theo nụ cười ấm áp, nhưng không biết vì sao, dù đầu óc không dùng được thì Hắc Quả Phụ cũng cảm thấy mình bị tính kế, loại cảm giác đó thật đúng là khiến người ta vô cùng không thích!

Chỉ có điều…

Bạn đang đọc Ta trở thành cơ khí sư (P2) sáng tác bởi AyanamiHiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AyanamiHiếu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.