Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

HÁN QUÂN SẼ BẠI?

Tiểu thuyết gốc · 1765 chữ

Trong lúc Hàn Vũ còn đang vật lộn trong vòng vây của quân Lĩnh Nam,thì cách đó chừng hơn mười dặm, Hán quân vẫn chưa có dấu hiệu di chuyển. Mã Viện chẳng gấp rút đi tiếp viện mà sai người bắn pháo hiệu cho đạo quân phía nam. Lão khá ngạc nhiên, thậm chí còn khá bực bội. Nhưng bản lĩnh của một kẻ cả đời cầm quân đánh trận thì lão vẫn có. Lão cáo già thừa biết nếu Hàn Vũ tập kích thủy trại bị lộ thì địch quân đã đoán được ý đồ của lão, mà đương nhiên như thế thì trên đường ắt có phục binh. Vả lại, tập trại là hai cánh quân hỗn hợp, lực lượng của quân Lĩnh Nam không thể đủ để toàn diệt cánh quân đó. Nhưng nếu hắn cũng lao cả vào bẫy thì tình hình sẽ vô cùng không tốt. Cứu đương nhiên lão sẽ cứu, nhưng cho tụi nhỏ này một cái trải nghiệm cũng không tệ.

Thành Hợp Phố, chừng vài chục bóng đen đang lặng yên di chuyển giữa tòa thành yên ắng không người. Chúng men theo những ngôi nhà mà tiến về phía cổng tây thành. Lúc này chỉ có chừng mười, hai mươi binh sĩ ở cửa phía tây. Họ cũng chẳng còn tâm trí nào mà cảnh giác, họ chỉ biết chờ mong đội quân của Đào Kỳ trở về, thế tức là đã thắng. Một người có vẻ là đội trưởng đột nhiên nheo mắt, gã phát hiện điều gì đó không ổn từ phía bóng tối. Gã rút thanh kiếm đồng rồi giương cao ngọn đuốc mà cố nhìn cho rõ,rồi kinh hoảng hô lên :” báo động...có địch....”.

Chẳng kịp hết câu thì gã đã nằm xuống trong vũng máu, từ phía bóng tối, vài chục chiếc nỏ điên cuồng mà bắn. Những gã đang đứng trên tường thành còn chưa kịp phản ứng thì đã bị những nhát kiếm từ sau lưng chặn họng, sau lưng họ là những chiến binh người bách việt vốn là đồng đội. Nhóm quân canh gác cửa tây nhanh chóng bị hạ sát, từ trong đêm tối là một gã thương nhân hán bước ra. Hắn tươi cười mà nói với mấy binh sĩ người Mân Việt :”Hảo,hảo các ngươi làm rất tốt, đại Hán sẽ ghi công của các ngươi”. Rất nhanh, 3 mũi tên lửa bắn lên từ phía cổng tây, rồi chỉ chừng một hai khắc sau,từng tiếng lộp cộp rền vang làm mặt đất cả khu cổng tây rung chuyển. Hán quân kỵ binh tới.

Trong khu rừng từ trại Phổ Kỳ tới thủy trại quân Lĩnh Nam, cả ngàn binh sĩ Lĩnh Nam đang lặng yên chờ đợi. Họ đang đợi để phục kích đạo cứu binh của Mã Viện. Tất cả đều rất kiên nhẫn trừ Đào Đô Thống, chàng thi thoảng lại lăn qua lại, lúc thì gãi cái mông, miệng thì thầm rủa lão Mã Viện mau tới. Mã Viện thì đương nhiên đã bắt đầu lên đường, nhưng hắn chẳng có vẻ gì quan tâm tới đạo quân của Hàn Vũ,quân của lão trận hình kín như bưng, chậm rãi từng bước mà tiến lên.

Phía bờ thủy trại, trận chiến bắt đầu dần nghiêng về phía Lĩnh Nam quân, Hán quân từ hai mặt bị giáp kích, lại chẳng quen đánh đêm hơn nữa Lĩnh Nam quân ai nấy dũng mãnh không sợ chết làm Hán quân vô cùng chật vật. Lý Bá cùng mấy gã Hán tướng lúc này trên người đã không ít vết thương, đến Hàn Vũ cũng phải chật vật mà lao vào cùng chiến. Dù cố sức nhưng Hán quân dần dà đã có xu thế tan vỡ, có lẽ Lĩnh Nam quân đẩy mạnh một vài lượt nữa thôi là chúng sẽ sụp đổ.

Đúng lúc này mặt biển đột nhiên sáng lòa, ánh sáng từ vài chục chiếc chiếc thuyền chiến tỏa ra khắp vùng biển tựa như một mặt trời nhỏ vậy. Từng đạo từng đạo chiến thuyền khổng lồ nhanh chóng bỏ qua sự chống cự yếu ớt của chừng hơn trăm quân phòng thủ mà tiếp cận thủy trại. Hán quân thì hô hào mừng rỡ, có kẻ thì khóc luôn tại chỗ, còn quân lĩnh nam thì nhất thời mà chững lại. Thủy trại nhanh chóng thành bãi đổ bộ của Hán quân, chưa hết chén trà, thủy trại đã chi chít cả nghìn quân Hán, Đoàn Chí lần này mang tới 2000 thủy quân. Hắn vì nôn nóng muốn lập công mà dứt khoát tách đội hình tiến nhanh, còn những trang bị nặng và thuyền vận tải thì tới sau. Cũng phải thôi, theo gián điệp báo về thì Lĩnh Nam thủy quân còn sơ sài bạc nhược. Hắn vốn cay cú vì nghĩ lần này đi sẽ phải làm nền cho Mã Viện. Nên khi được đánh thì hắn sung sướng lắm, lập công ai mà chả thích cơ chứ. Hắn gần như cho quân đổ bộ gần hết, còn mình thì đứng trên soái hạm và vài trăm binh sĩ trên 5 chiếc lâu thuyền đứng từ xa quan chiến.

Hơn trăm binh sĩ Lĩnh Nam không thể chống cự và rất nhanh lui ra ngoài cổng trại, Chiêu hiển không còn cách nào khác chàng đành tạm hoãn thế công mà chia ra 200 binh sĩ ngăn cản Hán quân qua cửa thủy trại nhỏ hẹp. Cũng may là buổi đêm, Hán quân sức chiến đấu giảm nhiều, lại thêm bị cửa nhỏ ngăn cản nên tình thế có vẻ tạm thời hòa hoãn. Đạo quân của Hàn Vũ thì vốn bị thọc sâu từ phía sau cũng có thời gian mà tạm thời chèo chống lại. Hàn Vũ đang đầy hy vọng về việc tái lập đội hình mà kết hợp với thủy quân.

Nhưng đột nhiên những tiếng tù và, tiếng trống lại dồn dập vang lên từ phía mặt biển xóa tan đi ý nghĩ này. Đoàn Chí nhíu mày nhìn 50-60 chiếc thuyền nhỏ đang tràn tới gã như bầy cá diếc. Nhưng gã vốn rất tự tin, quanh gã là cả những chiến thuyền hai tầng, mấy chiếc thuyền nhỏ này muốn tiếp cận gã thì cũng ăn no tên. Gã tính sẽ dùng tên bắn rồi gọi vài chục thuyền về bọc đánh, nghĩ đến công lao tự dưng tìm tới miệng, gã không tự chủ được mà liếm mép.

Thuyền nhỏ Lĩnh Nam cậy tốc độ nhanh mà tiến tới,dù có hình dạng khá giống mông đồng, nhưng lúc này còn chưa có mái chắn tên nên dù được đêm tối che chở nhưng vẫn thiệt hại nặng nề. Hán quân đứng từ soái thuyền cao thì điên cuồng mà bắn loạn xạ, không ít người trúng tên mà ngã xuống biển. Thánh Chân công chúa cũng đã bỏ lại soái Hạm mà lên một chiếc thuyền nhỏ, xung quanh nàng là những nữ binh đang quây khiên kín như mai rùa. Nàng cố gạt đi cảnh tượng những mũi tên đen sì trong đêm đang gặt hái sinh mạng của chị em nàng mà dẫn đoàn quân tiến gần tới chiếc soái hạm to lớn nhất. Hy sinh gần 200 thương vong thì cuối cùng đội thuyền Lĩnh Nam cũng đang xúm xít quanh chiến hạm quân Hán. Các nàng vừa bắn tên,vừa ném móc mà leo lên các lâu thuyền.

Đoàn chí vừa ngỡ ngàng, vừa kinh hỉ, trên thuyền của hắn một đội nữ binh đang điên cuồng chém giết binh sĩ của hắn. Hắn ngơ đi vì thấy được nhan sắc của vị thủ lĩnh đang vung kiếm kia. Đẹp, quá đẹp, nếu không phải đang trong cảnh chém giết, hắn cứ nghĩ rằng hắn đang trong giấc mơ bởi sắc đẹp người phụ nữ trước mắt hắn đâu khác thần tiên hạ phàm. Trời xanh ưu ái, không những có chiến công, mà có người đẹp tìm tới nữa, hắn vỗ tay cười ha hả:”

“Man tướng nghe đây, ta thấy nàng nhan sắc không tệ,vừa hay bản tướng tới man hoang này chưa có ai làm ấm giường. Mau buông kiếm đầu hàng, ta sẽ thu nàng làm thiếp”. Đám cận vệ của Mã Viện cũng cười lên ha hả, Lê Chân thì thoáng cau mày, nhưng rất nhanh nàng khẽ cười đầy khiêu khích:”Phụ nữ Lĩnh Nam chỉ lấy anh hùng”.

Nhìn ánh mắt đầy khiêu khích của nàng, Đoàn Chí chẳng ngăn nổi tinh trùng lên não mà cười to:”Hay, hay lắm, các người mau tránh ra, để bản tướng tới thu thập ái thiếp”. Hán binh lui lại mấy bước mà thành lập trận, lũ cận vệ thì khoanh tay mà đứng nhìn, chúng chẳng bao giờ nhĩ tới tướng quân của chúng có thể thua một ả đàn bà ở xứ man hoang này. Nhưng mà sự thật thì hay phũ phàng, Đoàn chí mới đối mặt còn đang tính chọc ghẹo thêm 1 chút thì Lê Chân đã động, nhưng nàng chỉ đơn thuần chém xuống một kiếm mà thôi, nhìn cũng chẳng có chiêu pháp hay xảo diệu gì, thường thường một kiếm. Đoàn chí nhìn mà nghĩ thầm sung sướng, nàng võ nghệ cũng tầm thường thôi, vài chiêu là hắn có thể bắt lại. Trong đầu hắn bắt đầu mơ hồ tưởng tượng về vài cảnh không phù hợp thiếu nhi thì cánh tay hắn truyền lại một chấn động khủng khiếp. Thì ra Lê Chân cố ý khích địch để hắn quyết đấu với nàng, thực ra kẻ nào suy nghĩ liễu yếu đào tơ sẽ không có sức chiến đấu thì cũng sẽ nghĩ lại khi tới Lĩnh Nam thôi.

Nàng Lê Chân vốn nổi tiếng vì sắc đẹp và khả năng lãnh đạo thủy quân trong lịch sử. Võ công của nàng cũng rất cao, nhưng không ai biết nàng có sức lực vô cùng lớn. Nhát kiếm nhìn thường thường đó chém xuống, thanh kiếm của Đoàn Chí văng tuốt ra xa rồi cắm ngập vả vào thành thuyền, hắn còn chưa kịp định thần thì lưỡi kiếm của Lê Chân vung ngang, trong nửa giây Đoàn Chí nhìn thân thể không đầu của mình đứng đó trong vô tận hối hận rồi hắn chìm vào bóng đêm vô tận. Vậy là Đại Hán Lâu thuyền tướng quân Đoàn Chí đã nhận lấy một cái chết lãng xẹt, coi thường chủ tịch và cái kết.

Bạn đang đọc Ta Trở Về Thời Hai Bà Trưng sáng tác bởi tunglamsk209
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunglamsk209
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 161

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.