Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

LÊN ĐƯỜNG

Tiểu thuyết gốc · 2254 chữ

Giữa tháng 8 âm lịch năm 42 tin tức Hợp Phố thất thủ theo đoàn quân của Lê Chân trở về mà lan tỏa khắp vùng Khúc Dương, bầu không khí ngột ngạt của chiến tranh theo đó mà truyền đi rồi dần lan tỏa ra cả Lĩnh Nam. Đương nhiên là Lạc cũng nhận được tin tức này và quyết định ngừng công tác chuẩn bị mà chuyển sang hành động.

Buổi sáng hôm ấy ,một loạt các nghi lễ được Lạc thuận theo ý nguyện thần linh mà tổ chức. Đầu tiên là đổi tên bộ lạc, hắn nghĩ về kiếp trước và sự khởi đầu mới ở kiếp này nên đặt lại tên thành Hỏa Tước tộc, cũng như truyền thuyết về loài phượng hoàng trùng sinh từ đống tro tàn. Hy vọng quốc gia cũng như hắn vậy, dục hỏa trùng sinh mà bay lên. Kế đó là nghi lễ ban tên, ý tưởng này thì hắn ăn cắp từ thiên chúa giáo. Từng người dân sẽ được ban họ tên, tên người việt thời này đơn thuần lắm , nào là gà cá, trứng, đá tới sửu, dần ,sấu..v..v Đa phần Lạc chỉ thêm họ cho mọi người thôi, trừ một số trường hợp như Nguyễn Tâm thì được bỏ hẳn cái tên Sóc. Những người dân hào hứng nhận tên mới rồi dùng dao nhỏ trích một xíu ở ngón trái áp út vào chiếc cốc tế là họ đã được chứng nhận trở về làm con với thần linh. Ngón áp út được tin là có một tĩnh mạch nối thẳng tới tim, người ta còn đặt tên tiếng Latin là “vena amoris” nên ở thời hiện đại người ta hay đeo nhẫn cưới ở ngón này ,nhưng trong trường hợp này thì được giải thích rằng thần linh sẽ dõi theo trái tim của họ. Những mầm mống đầu tiên đã được đưa vào như vậy, có tên họ, có niềm tin ,có ngôn ngữ và chữ viết và Lạc tin rằng rồi sẽ có cả tự do, bình đẳng, dân chủ nhưng cái giá phải trả là bao nhiêu và thời gian bao lâu thì chẳng thể biết trước được. Hắn tính sau cuộc chiến sẽ lấy lý do thần linh mà đẩy toàn bộ sang cho hai bà Trưng, hắn chỉ cung cấp sáng kiến mà dần rà mọi thứ ổn định thì hắn sẽ rút hẳn về với mục tiêu chính của mình.

Loanh quanh hết cả buổi sáng, buổi chiều là lễ lập quân. Đứng trước 80 binh sĩ hàng ngũ chỉnh tề, Lạc tuyên bố thành lập Hỏa Tước quân. Đã mới thì mới toanh luôn, nhóm quân này dùng biên chế theo kiểu hiện đại. Các binh sĩ thì hàm binh nhì, tiểu đội trưởng nhóm 8 người là binh nhất, Nguyễn tâm và Dần thì là Hạ sĩ, Lão sửu trung sĩ chỉ huy trung đội hậu cần, Lạc thì tạm nhận chức là thiếu úy, thống soái toàn quân. Quân hàm thì vẫn dùng sao và gạch trang trí bằng đồng và đính trên cầu vai bằng kẹp móc. Cũng may là quân số chỉ chừng 1 trung đội nên mọi người rất nhanh nhớ được chức vụ của mình trong quân.

Đương nhiên Lạc thích nhảy hẳn lên làm tướng cũng chả ai ý kiến gì, xét ra thì Lĩnh Nam quân cũng chỉ là liên hợp các đội quân bộ tộc, rất nhiều người thống lĩnh trăm người cũng là tướng. Nhưng hắn thấy thế có chút hơi phèn, mà dù sao cũng là tân quân, hắn muốn mọi người thấy hắn cũng đi lên từng bước, đội quân này toàn bộ dùng năng lực để thăng tiến. Quân kỳ là một lá cờ nền vàng, thêu một con chim tước được lạc thiết kế lại theo kiểu tribal.

Về phần trang bị cũng đã được thống nhất, đội bộ binh hạng nặng trang bị 1 kiếm gladius,1 khiên scutum, hai chiếc lao ngắn. Họ mặc giáp bằng thép tấm tán mỏng có các gờ nổi để tăng độ cứng. Các lớp thép quấn vòng theo người trên, có thêm giáp vai và hông được kết nối bằng các sợi dây bện và bọc da bên trong, 1 sự kết hợp của giáp samurai và chiếc áo giáp của thời mycenaean của người hy lạp. Mũ thì gồm 3 tấm thép, bên trong bọc thêm da và vải bông. Đồ lót trong thì gồm quần đùi áo cộc bằng vải đay. Sau thời gian tính toán, trải qua vài lần thử nghiệm thì một bộ trang bị chiến đấu của bộ binh hạng nặng là 12-13kg. Lạc cơ hồ đã tiêu hao toàn bộ số sắt thép của dân làng, lại mang hết ngà voi, ít châu báu còn sót đi đổi ở khắp các bộ lạc xung quanh nhưng cũng chỉ ra được trang bị cho 360 bộ binh hạng nặng. Số còn lại đương nhiên là tháo rời và chuyển đi cùng.

Đội du kích thì thay giáp thép bằng giáp mây, bên ngoài bọc da tránh bắt lửa, cung phức hợp, kiếm gladius, khiên oval nhỏ, một rìu ném tay bằng đồng, một cây lao ngắn. Đội hậu cần thì chỉ có lao ngắn và cung tên, còn lại ai có gì dùng nấy vì thật sự là Lạc đã hết tài nguyên mất rồi. Ngắm nhìn những binh sĩ chỉnh tề đang tuyên thệ dưới lá cờ mà những người dân cũng thấy nhiệt huyết sôi trào, có lẽ là cảm giác tự hào,có mấy đứa nhóc tỳ còn hâm mộ tới mức cũng đặt tay lên ngực bập bẹ theo các anh lớn đang duyệt binh mà mơ tưởng đến một ngày mình cũng được theo đội quân ấy mà đi.

Ngay trong chiều tối hôm ấy, Lạc từ biệt dân làng mà dẫn quân tới thành Khúc Dương. Còn dân làng thì lục tục gói ghém đồ đạc, chất lên những chiếc xe cải tiến dùng bánh nan hoa và vòng bi mà lạc cho làm từ trước đó. Nói thêm về chiếc xe này thì Lạc cũng phải tốn không ít nguyên liệu và công sức. Đương nhiên khó mà tuốt nan hoa nhỏ như thời hiện đại được nên bánh xe dùng 12 chiếc nan hoa cỡ to nối vào ổ trục gắn vòng bi, đương nhiên có nhược điểm là bi sắt nhanh mòn, nhưng dù sao thì chúng cũng dễ thay thế. Lạc còn dạy các bồ chính cách đọc và làm bản vẽ, mục đích thì đương nhiên là sẽ trong khi tuyên truyền thì số dân có thể sẽ mở rộng nên những chiếc xe nhẹ nhàng để chạy loạn như này là vô cùng cần thiết, đặc biệt là tuyến đường Lạc chỉ không phải đi lên vùng rừng cao. Bộ lạc sẽ tiến về hướng Câu Lậu. Bởi nắm trước Hán quân sẽ theo sông Bạch Đằng mà ngược lên nên các khu vực phụ cận đương nhiên sẽ nằm trong phạm vi hoạt động của quân Hán. Lạc sẽ đi trước đón đầu, vừa bảo vệ được người dân, vừa tuyên truyền tôn giáo mới. Đánh trận hay củng cố gì gì, thì nhân lực và lương thực chả bao giờ là đủ.

Sau khi hành quân hai ngày thì Hỏa Tước quân đã tới được thành Khúc Dương, đội quân thu hút rất nhiều sự ngạc nhiên của người dân trên đường và quân sĩ trong thành. Vì họ quá nghiêm trang và kỷ luật, lại thêm đống trang bị chói mắt nên bị hiểu nhầm thành Hán quân. Lạc chỉ biết lắc đầu cười khổ khi thấy trong thành tù và báo hiệu nổi lên, quân sĩ nhao nhác như sắp đánh trận, hắn đành bày trận ngoài hai tầm cung tên rồi cho Nguyễn Tâm lên giao tiếp. ý vậy mà binh sĩ cũng nhất định không mở cổng, chính Lê Chân cùng Đào Kỳ ở trong thành cũng đầy nghi hoặc mà phải ra tận cổng thành để xác minh.

Lê Chân cùng Đào Kỳ dẫn 500 quân ra bày trận nghiêm cẩn để xác nhận, đến từ hai đội quân đều là sự bất ngờ và ngạc nhiên. Lê Chân và Đào Kỳ thì ngạc nhiên về trang bị và kỷ luật của đội quân mới này, còn Hỏa Tước quân và cả Lạc thì đang há hốc mồm thẫn thờ vì nhan sắc của nàng Chân.

Bối rối qua đi, sau khi xác nhận đội quân này không phải hán quân thì Lê Chân mới cho phép họ dựng trại gần đó, còn Lạc thì được mời vào trong thành. Hắn hiện đường đường là Lạc tướng kế nhiệm cha mình, lại có quân sĩ đầy đủ thì đương nhiên là có quyền rồi vả lại nàng rất tò mò về đội quân này,cả thằng chỉ huy chíp hôi mới 15 tuổi kia nữa.

Để nói về đánh trận thực thì chưa biết nhưng khả năng chém gió và kiến thức của Lạc thì làm cả Lê Chân và Đào Kỳ hết sức ngạc nhiên. Lúc đầu còn thưa công chúa với tướng quân mà về sau sốt ruột nên nàng Chân lệnh cho phép gọi anh chị thôi vì mất thời gian, Lê Chân và Đào Kỳ tính ra cũng chỉ hơn Lạc 6-7 tuổi thôi mà. Cả hai say sưa nghe Lạc nói đủ thứ truyện từ tôn giáo cho đến quân sự chính trị, đặc biệt nàng Lê Chân vô cùng hào hứng khi nghe ý tưởng về thủy quân và thuyền chiến mới của hắn. Còn Đào Kỳ thì ngắm nghía đống trang bị mới trong đầy sự suy tư. Cả hai đều là nhân tài bậc nhất của Lĩnh Nam, nên chuyện những tư tưởng mới về quân sự làm họ cảm thấy tiềm năng ở Lạc. Đương nhiên phần hào hứng và thú vị là nhiều, chứ thực sự tin tưởng thì Lạc hiểu không phải chuyện sớm chiều nên về việc đánh Hán quân thì hắn không đề cập tới. Vẫn phải chứng minh bằng hành động thực tế. Nói chuyện cả chiều, Lạc cũng nắm bắt được thông tin về Hán quân mà hắn cần nền quyết định xin cáo lui. Hai người vô cùng ngạc nhiên khi Lạc nói sẽ không đi hợp binh mà tiến tới tuyến đầu.

Nàng Chân có chút không đành lòng nói:”ta thực sự rất tôn trọng tài năng của em,nhưng đánh trận không phải trò đùa. Chỉ chừng này chiến binh mà muốn đánh nhau với quân Hán thì quả thật là không thể”. Đào Kỳ cũng nói :” Ta tin với tài năng của em, hai vương nhất định sẽ trọng dụng, ta nghĩ em nên theo chúng ta hội quân với hai vương rồi tìm cách chống địch”. Cả hai cùng khuyên bảo Lạc, phần vì tiếc quý nhân tài, mà cũng có thể vì tình cảm đồng bào ,họ không đành lòng để một thằng nhóc đi vào chỗ chết. Nhưng lạc tỏ ra rất kiên quyết, thái độ của hắn không phải trẻ trâu mà tràn đầy tự tin.

Lạc chỉ cười mà đáp rằng:”đánh trận thì em tự có cách, anh chị cứ yên lòng”. Tỏ ra thế thôi chứ hắn cũng hồi hộp sắp chết, hắn cẩn thân từng li từng tí chuẩn bị,nhưng lý thuyết với thực hành nó khác nhau một trời mà.

Lê Chân thấy hắn cương quyết thì cũng không muốn ép, nàng hỏi hắn:”thực sự, thần linh sẽ giúp Lĩnh Nam ta sao?”. Lạc lại cười mà trả lời:”Thần linh sẽ giúp những người có niềm tin”. Nói đoạn hắn kiên quyết quay lưng mà rời đi. Đào Kỳ một mặt đăm chiêu mà không nói gì, còn nàng Lê Chân thì thêm phần cảm phục thằng nhóc. Nàng không hiểu tại sao nàng không có cảm giác là hắn ngu dốt đem trăm người đi định đánh vạn người, mà trái lại có chút hy vọng lại trỗi lên. Nàng nói với với Lạc:”Nếu còn sống,ta sẽ nhận em làm em trai ta.” .Lạc nghe thế chỉ nhìn nàng rồi mỉm cười mà đặt tay lên ngực trái.

Sau khi hắn đi, cả Lê Chân và Đào Kỳ không hẹn mà cùng im lặng, giây lát Đào Kỳ hít sâu mà nói với Lê Chân :”tôi có lẽ sẽ không cùng công chúa về hợp quân với hai vương, tôi muốn ở lại đây thêm một chút”. Lê Chân nhíu mày:”tướng quân muốn...Chẳng lẽ là do cậu bé kia ư?”.

“Công chúa đừng suy nghĩ nhiều, hiện tại tôi cũng chỉ còn hơn 60 chiến binh. Đi hội quân với hai vương cũng không nhiều tác dụng. Tôi chỉ muốn quan sát thêm một chút thôi”. Nói rồi chàng ngước mắt lên trời cao, không dằn được lòng mà nhớ tới hai người anh quá cố. Rồi cả hai lại chìm trong im lặng mà ngắm nhìn khói bếp từ lều trại đơn sơ của Lạc đang bay lên. Những làn khói lờ mờ bốc lên như quyện theo tiếng hát của cả trăm người mà quanh quẩn bên tòa thành Khúc Dương đứng trầm mặc :”...Đánh tới khi nào không còn quân hung ác, đánh tới khi nào không còn khổ đau...Hồn ta mất có thần linh dẫn lối, máu ta chảy có đất mẹ đón về…”

Bạn đang đọc Ta Trở Về Thời Hai Bà Trưng sáng tác bởi tunglamsk209
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunglamsk209
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 262

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.