Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

GẶP GỠ NƠI CHIẾN TRƯỜNG

Tiểu thuyết gốc · 2753 chữ

“Kréc..Kreh” kèm theo tiếng rống dài là hơn chục con voi chiến xuất hiện từ trong cánh rừng, chúng không để cho Cao Thăng ngỡ ngàng mà lao thẳng tới quân trận còn chưa kịp chỉnh tề của quân Hán. Những binh sĩ Sơn, Dương Việt tuy lì lợm nhưng cũng không kìm được mà hơi lùi về sau. Những tên cầm thuẫn đứng đầu bị bầy voi húc văng lên trời rồi theo quán tính mà ôm thêm vài tên nữa ngã dúi dụi. Nhất thời đội hình quân Hán bị xé mở một lỗ lớn, nàng Quỳnh dẫn 1000 chiến binh theo đó mà giết vào lỗ hổng. Những con thú thì trực tiếp nhảy xổ vào, tuy có những con sói, báo bị giáo xuyên thủng nhưng cũng không ít nhảy qua được, hoặc luồn dưới những tấm khiên mà vào. Dần dần cả hai chiến loạn thành một bầy, quân dưới trướng Cao Thăng dù lì lợm, nhưng quân Lĩnh Nam có sự giúp sức của bầy thú dần dần áp đảo.

Những con thú tác dụng rất lớn, chúng không sợ chết nên xổ thẳng vào những chỗ đông người nên quân Hán rất khó để tụ lại thành những đội lớn mà dần dần bị xé nhỏ rồi lẫn vào trong số Lĩnh Nam quân và bị đẩy về những cuộc đấu tay đôi. Vung kiếm hạ gục một chiến binh, Cao Thăng cắn răng nhìn Hán quân ngày càng toán loạn mà cắn chặt răng, hắn hiểu rằng nếu kéo dài đi xuống, sợ rằng không người thoát khỏi đây. Nhưng hắn cũng bất lực, quân lính bị lũ thú quấy rối, muốn lập lại đội hình quá khó. Sau lưng hắn thì ngôi làng vẫn đang cháy mù mịt là tấm khiên chặn đường chúng.

Đàn voi của nàng quỳnh cũng rất bài bản, chúng giày xéo quân Hán rồi vòng vèo trở lại tập hợp, chuẩn bị một lần xông phá chia đôi đội hình địch. Nàng quỳnh nheo mắt, chuẩn bị phất tay ra hiệu một đợt xung kích mới thì bỗng trợt nàng mở to hai mắt, nàng giật mình quay đầu lại vì tiếng kèn lệnh vang dội từ phía sau.

Từ trong cánh rừng, Lưu long nhìn nàng bằng con mắt lạnh lùng của một con thú săn mồi. Nàng Quỳnh nhăn mặt hét lớn “ khiên,che khiên”. Nhưng những binh sĩ Lĩnh Nam và cả quân Hán đang say mê chém giết thì rất ít người nghe được nàng. Liên tiếp tên như mưa rơi xuống,bao phủ lấy cả quân Lĩnh Nam và đội quân của Cao Thăng. Bởi mải mê chém giết nên không ai đề phòng nên có một lượng lớn binh sĩ mất mạng vì trúng tên. Lại liên tiếp vài chục tên Hán quân xách những bình sành chứa đầy dầu mà chạy tới quăng thẳng vào hai cánh quân đang hỗn độn mà trọng điểm của chúng chính là bầy voi. Mưa tên, lửa cháy, hỗn loạn lan tràn khắp nơi, bao trùm cả quân Hán lẫn quân Lĩnh Nam

Lưu Long bản tính vốn lạnh lùng, cách dụng binh của hắn vô cùng tàn độc. Có lẽ do ảnh hưởng từ tuổi thơ, cha hắn Lưu Lễ từng khởi binh chống Vương Mãng. Toàn gia bị diệt khi hắn mới chỉ 7 tuổi, từng bước từ kẻ mất đi tất cả tiến lên thành hầu tước, hắn luôn bất chấp tất cả để đạt mục đích, sinh mạng trong mắt hắn đặc biệt là những tên man binh này chẳng đáng một xu. Cũng chính vì tàn nhẫn cướp đất trong lúc là Cảnh Lăng Hầu, hắn không ngại đồ sát dân thường chống đối. Quang Vũ Đế để cảnh cáo hắn đã phế thành thứ dân. Về phần diệt sát thì không, hắn dù tàn độc nhưng dù sao cũng là họ Lưu, vả lại tài cầm quân của hắn cũng không thể xem thường. Tuy hơi tàn bạo, nhưng chiến tranh mà, nhân ái đạo nghĩa thì bỏ về sau thắng lợi đi.

Cao Thăng thấy viện quân nhưng cũng chẳng hào hứng lên nổi, tuy Lĩnh Nam thương vong thảm trọng, nhưng quân của hắn chết cũng không ít. Lúc này hắn không biết nên cảm ơn, hay chặt đôi Lưu Long ra nữa. Cắn răng lại nghĩ, nếu tiếp tục dây dưa, vây chết Lĩnh Nam quân thì có thể nhưng e rằng những binh sĩ dưới trướng hắn thì chắc 10 chết 9. Phải biết đây toàn những người cùng cảnh có tộc hoặc gia đình đang bị Hán quân giữ, nếu họ chết, tộc nhân hoặc tương lai gia đình có thể nói là tối luôn.

Hỏa Tước quân đang chậm rãi di chuyển trong rừng, họ di chuyển chậm rãi và rời rạc, nhưng nếu để ý kỹ thì lại vô cùng có trật tự và cảnh giác, bất cứ lúc nào những cá thể đơn lẻ cũng có thể ngay lập tức tạo thành đội hình chiến đấu. Mỗi người giờ này còn có thêm một túi nhỏ bằng da, chính là các túi cứu thương cá nhân. Lạc đương nhiên không bỏ phí một chút thời gian nào, trong quá trình tránh né chủ lực quân Hán thì tiện đường luyện chiến thuật khi hành quân cùng với một khóa sơ cứu cá nhân. Lá thuốc thì gần như mọc miên man trong những khu rừng ở Long Uyên, vừa đi vừa nhặt cũng có. Mỗi túi cá nhân được chia làm 3 ngăn, gồm một bài thuốc trị cảm sốt, một túi đựng băng sạch và một túi thuốc lá dấu để cầm máu. Đơn sơ thế thôi nhưng Lạc tin tưởng nó sẽ mang lại hiệu quả cực lớn trên chiến trường. Đương nhiên là sau này Lạc sẽ tổ kiến thêm quân y nữa, nhưng yêu cầu toàn quân biết sơ cứu vết thương nhẹ thì chỉ có lợi, tội gì không làm.

“Xoạt xoạt”. Nguyễn Tâm giơ tay lên rồi nắm lại, lập tức cả đội quân vào thành các tổ chiến đấu nhỏ, khiên hướng ra ngoài, đội phụ binh xếp thành bốn đội vây theo trung tâm là Lạc. Khác hẳn với lúc nãy, giờ này họ lại biến thành một đội quân tinh nhuệ, tùy thời có thể chiến đấu. Tên lính trinh sát mang trên người cả đống cây ngụy trang hô nhỏ:”Hỏa Tước trùng sinh”. Nghe khẩu lệnh khớp, tên hạ sĩ tiểu đội trưởng trinh sát mới thổi chiếc còi nhỏ ra hiệu cho lính trinh sát tiếp cận báo cáo với Lạc.

“Báo cáo thiếu úy, phía trước 2 dặm có giao tranh giữa quân Lĩnh Nam và quân Hán, Hán quân chừng ba ngàn người, Lĩnh Nam chừng một ngàn, hiện đang khổ chiến. Về địa hình, cạnh đó có một ngôi làng...”. Ánh mắt hơi lóe lên, sau một hồi cân nhắc Lạc quyết định cứu số quân Lĩnh Nam này, bởi qua miêu tả thì đây có vẻ là một đội quân chính quy. Đương nhiên là Lạc cũng cân nhắc qua, nếu không cứu được thì tiện tay thu nhặt số tàn quân này cũng không tệ, lúc đó hắn có thể cân nhắc mở rộng thêm phạm vi hoạt động. Cũng bởi Lạc phát hiện khu vực Long Uyên tuy nhiều rừng núi nhưng bộ lạc lại có không ít, hắn đã trao đổi không ít lương thực bằng vũ khí của Hán quân.

Cầm đồ nhiều trong người không tiện, vì hắn cũng không đủ quân để dùng, mở rộng quân quá lớn thì hắn chưa kịp thích nghi với việc chỉ huy đạo quân lớn. Hơn nữa quân số Hán quân cũng không đủ để mở rộng kiểm soát ra ngoài đường tiếp tế, nên Lạc đoán chừng cánh quân Hán phía trước là đạo quân gọng kìm, vừa uy hiếp bên cánh vừa gián tiếp bảo vệ đường tiếp tế của Hán quân. Vả lại quân Hán trong lịch sử ghi chép chừng hai vạn, vậy đạo quân phía trước chính là một đạo quân độc lập, quân số không thể quá 5000. Nếu ghìm chân hoặc tiêu diệt được đạo quân này thì áp lực lên đường tiếp tế vốn đã dài của Mã Viện sẽ lớn hơn rất nhiều.

Việt Nam nghĩ là làm, Lạc tách 100 người đội hậu cần chuyển đi lương thực cùng quân nhu về một nơi chỉ định, rồi còn lại toàn bộ xuất phát. Chừng 2 dặm đường rừng rất nhanh chóng vượt qua, toàn bộ Hỏa Tước quân đã vào vị trí. Từ một góc khuất trong ngôi làng đã cháy rụi, Lạc nhìn về phía chiến trường đang chém giết cách đó chỉ chừng vài chục bộ.

Trong chiến trường, nàng Quỳnh vẫn đang cố chèo chống tìm đường lui, nàng tả xung hữu đột nhằm tạo một điểm tụ quân để phá vây. Nhưng Lưu Long cũng không phải con gà, hắn liên tục tạo áp lực lên các nhóm đông người đang cố tụ lại bằng tên bắn. Phải nói chiến lực của tộc sói đen rất mạnh, nhưng dù sao cũng là người. Dưới áp lực quân số và cách đánh không cần đồng đội của Lưu Long thì họ dần dần bị chia ra từng người và nằm gục xuống dưới sự tấn công phối hợp của những nhóm quân Hán.

Lưu Long còn ưu ái cho hẳn 3 tên bách nhân tướng vây công nàng Quỳnh, nàng tuy võ nghệ cao cường, nhưng trong lúc quân mình đang bị bao vây thì nhất thời tâm lý không thể thoải mái, vả lại nàng cũng đã tiêu hao khá nhiều thể lực qua hai đợt giao tranh nên lúc này đang dần rơi vào hạ phong.

“Keng”, nàng quỳnh cắn răng giương song kiếm đỡ lấy đòn công từ hai phía, gã bách nhân tướng còn lại thì nhếch mép, hắn ném thẳng ngọn giáo về phía nàng. Nàng Quỳnh giật mình, nàng xảo diệu ngửa đầu kết hợp dùng song kiếm gạt hai lưỡi gươm của hai tên tướng qua đầu, thuận thế né tránh đi mũi giáo. Lưỡi giáo sượt qua đầu nhưng cũng cuốn đi chiếc mặt nạ của nàng, để lộ ra khuôn mặt ngũ quan tinh xảo. Nàng né đi thế công của 3 gã hán tướng bằng cách giục ngựa phi vào chỗ binh lính Hán quân. Cưỡi trên con hắc mã nàng tiếp tục tả xung hữu đột, những giọt máu tươi bắn lên từ chiến trường và nàng vô tình tạo ra một bức tranh hoàn mỹ, nàng tựa như một thiên sứ đang trầm mình chiến đấu với vô số ác quỷ thế gian.

Đứng từ xa, Lạc há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng ấy. Vâng, nếu để diễn tả ngắn gọn những suy nghĩ của hắn về nàng lúc này thì, nàng là tất cả nguyên do của tình yêu. Hắn đã trúng phải tiếng sét ái tình. Tim hắn đập thình thịch, Adrenaline vút lên kịch trần. Nhan sắc nàng tuy không hoàn mỹ như nàng Lê Chân, nhưng sao nhỉ? Mọi sự so sánh đều là khập khiễng đúng không? Và hơn tất cả thì nàng Chân không mang lại sự rung động mạnh mẽ như nàng, Lạc ngay lúc này chỉ muốn xông ra diệt sạch quân Hán, rồi mang người phụ nữ kia đi thật xa. Mặc kệ tất cả mọi thứ. Lúc này, nội tâm hắn đang kêu gào lên, và nó truyền qua miệng Lạc bằng câu gào thét. “Giết...”.

Lạc vứt cả bản tính cẩn thận, chắc cốp của hắn đi tít đâu mất rồi. Hắn dẫn đầu đội thân vệ sổ thẳng lên, Nguyễn Tâm cũng từ bên trái ngôi làng dẫn đội bộ binh hạng nặng che khiên xông lên. Không hẹn mà cả hai cùng đánh vào một nơi mỏng nhất của quân Cao Thăng. Bị đánh bất ngờ, đội hình quân Cao Thăng vốn cũng đang khổ sở giằng co bị đục ra một lỗ hổng. Những bộ binh nặng phối hợp vô cùng ăn ý, từ những cú tách khiên phi lao, cho tới những pha đẩy mạnh rồi đâm thọc sườn. Hán quân bất luận cầm vũ khí dài ngắn đều bị áp đảo ngay lập tức nếu vào trong tầm công kích. Phía trong ngôi làng tiếng hú hét kèm thêm chiêng trống vang lên ầm ĩ như có cả ngàn người chuẩn bị xung trận.

Cao Thăng nghiến răng, hắn vốn muốn nhả ra đạo quân này từ lâu, nhưng vì sợ quân pháp nên hắn còn chần chờ. Hắn cũng nóng trong người, vì lối đánh của Lưu Long vốn dĩ không quan tâm sống chết của bọn hắn. Nếu không phải người nhà còn nằm trong tay quân Hán, giờ này hắn đã tìm Lưu Long liều mạng rồi. Vừa hay, mặc kệ phía sau có quân hay không, đây chính là lý do, hắn không muốn đồng bào hắn làm bao xác cho quân Hán tiến công nữa. Hắn hô to:”mai phục, mau rút quân”.

Đội bộ binh hạng nặng nhanh chóng hợp thành đội hình tường khiên, giữ lại một lỗ hổng từ đó quân Lĩnh Nam có thể rút lui.Cả đám cùng mồm hô to:” Rút lui, mau rút lui”. Quân Lĩnh Nam vốn bị vây chặt cực khổ, nay thấy có đường lui nên tất cả hào hứng đánh mạnh về phía đội legion. “Cứu binh đến rồi, nhanh đột phá”. Nàng Quỳnh cũng thuận thế đẩy mạnh làm lỗ hổng càng ngày càng lớn, không ngừng có binh sĩ Lĩnh Nam tràn qua mà chạy về phía ngôi làng. Nàng phi ngựa lướt qua Lạc, Nàng hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy vị chỉ huy trẻ trung còn hắn thì đang cố tạo tư thế ngầu nhất rồi gật đầu với nàng. Nàng chỉ đáp lại hắn bằng cái cười mỉm, thật lạ, chỉ một hai giây thoáng qua nhau nhưng làm hắn hài lòng vô cùng. Hắn cảm thấy sự liều lĩnh lúc này thật đáng giá.

Lưu Long tức muốn nổ mắt, bởi quân Cao Thăng vô tình làm xáo trộn mạnh đội hình khi dạt ra hai cánh. Hắn biết trong làng vốn không có binh, có thì đã vây hắn rồi chứ ở đó khua chiêng làm gì. Nhưng đội hình quân Hán nhất thời bị Cao Thăng làm cho cản tay cản chân. Nhất thời điều không nổi. Hắn trơ mắt ra nhìn mấy trăm binh sĩ Lĩnh Nam cứ thế chạy dần vào ngôi làng. Tuy còn lẻ tẻ binh sĩ bị vây, nhưng phần lớn đã rút vào ngôi làng rồi theo đội hậu cần dẫn hướng mà chạy thẳng vào rừng.

“Trung đội, nâng khiên”, kèn lệnh vang lên. Cả đội legion hạng nặng xếp thành một hình chữ nhật dài che kín bằng khiên rồi lùi bước chầm chậm. Từ trong làng liên tiếp những mũi tên bắn ra như mưa. Chúng theo đường cầu vồng mà bay xuống, liên tiếp lấy mạng những tên Hán quân đang đứng gần tường khiên. Đội legion thì cứ tiếp tục che kín khiên mà lui, không sợ tên bắn. Hán quân cũng nhất thời chững lại, chúng đa phần không có khiên. Mà lộn xộn xông lên là bị bắn hoặc xiên nằm thẳng cẳng.

“ Vèo, vèo”. Thêm cả trăm quả cầu bện bằng lá khô, cành khô châm lửa được ném đi ra. Trên đường đi thuận tay mỗi người làm một bó nho nhỏ, thế là lúc này đội legion có một màn khói chắn hoàn hảo, họ lập tức vừa đeo khiên ra sau lưng vừa cắm mặt chạy hết tốc lực về phía ngôi làng. Đội du kích cũng chờ bộ binh nặng chạy qua là châm đống lá khô, cành khô chất thêm ở cổng làng rồi chạy cắm cúi theo. Màn khói mù mịt bốc lên, chặn lại đội hình quân Hán vẫn đang xộc xệch, đủ loại cảm xúc. Cao Thăng thì thở dài, quân Hán ngỡ ngàng, còn Lưu Long mặt hằm hằm tức giận. Những chiến binh lĩnh nam còn đang thoi thóp thì nhìn về phía màn khói khẽ mỉm cười, họ nhắm mắt lại, những thanh kiếm, ngọn giáo dần lăn ra từ những bàn tay nắm chặt.

Bạn đang đọc Ta Trở Về Thời Hai Bà Trưng sáng tác bởi tunglamsk209
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunglamsk209
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 294

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.