Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

THỨC TỈNH

Tiểu thuyết gốc · 2091 chữ

Sau một hồi lâu tâm sự, với sự nhiệt tình kể lể của lão già hắn đã biết rốt cuộc hắn đang ở đâu rồi. Hắn chẳng biết hắn nên khóc hay cười nữa. Vâng ạ, hắn đã xuyên không tới một dị giới. Nhưng chỉ đi phần hồn thôi, phần xác hắn chắc đang được đưa đi hỏa táng ở thế giới cũ rồi. Có lẽ đích thực linh hồn con người cũng là một dạng năng lượng và bằng những diễn biến mà hắn không giải thích nổi thì năng lượng ấy được chuyển vào thân thể này. Lạc là con trai độc nhất của một Lạc tướng tên Mác, mẹ mất sớm khi sinh hắn. Cha hắn trước theo An Bình công chúa Quý Lan khởi nghĩa, sau hy sinh khi theo quận hai bà Trưng đánh lên Hợp Phố trúng phải mai phục khi truy kích quân Hán. Nghe nói cha hắn vô cùng dũng mãnh, chém Hán quân như chém chuối.

Chính bà Quý Lan từng muốn nhận hắn làm con, nhưng cha hắn trước khi chết đã xin cho hắn giữ lại phần lãnh địa này, cả chiếc giáo và khiên trong góc nhà kia hóa ra cũng là di vật của người cha quá cố gửi gắm với hy vọng hắn lớn lên sẽ nối nghiệp cha và lại trở thành một Lạc Tướng. Hắn được gửi cho Bồ chính của làng Ngụ nuôi, chính là vị lão già trước mặt hắn đây. Lão tên là Sửu, cha của người bạn tên Đá rất thân thiết với cha hắn. Đặc điểm nhận dạng của lão là đóng khố, ở trần, da ngăm đen, tay trái tay phải xăm giao long. Tuy là tầng lớp Khun (quý tộc), nhưng ở vùng này lão có tiếng hiền hậu, lão giỏi rèn đúc đồng, hay được đứng ra tổ chức cúng tế, nghe đồn hồi trẻ còn tham gia hội vật ở trên Bắc Đái và thắng mấy năm liền cơ. Ngoài ra hắn còn được nuôi dạy bởi cả người bạn chiến đấu của cha hắn là chú Quốc, một lạc tướng vùng Bắc Đái, nhưng kiêm luôn cả vùng này vì đã hứa với cha hắn là sẽ trông coi cho tới khi Lạc lớn, nên thường xuyên qua lại giữa hai vùng.

Bởi tuy rằng nhà Hán có chia quận, huyện để cai trị. Nhưng trên thực tế quyền lực tại các huyện vẫn nằm trong tay các bộ tộc lớn của các Lạc tướng, cha truyền con nối. Và đương nhiên là bộ tộc nào thuần phục nhà Hán thì được sống. Sau khởi nghĩa Hai bà trưng, lãnh thổ hai bà kiểm soát gọi là Lĩnh Nam (nghĩa là vũng đất nằm phía nam dãy Ngũ Lĩnh) vẫn giữ nguyên hệ thống cai trị này. Và các bộ tộc thì đương nhiên là lẫn nhau có thôn tính, dung hợp lẫn nhau. Sau khi cha hắn mất, chú Quốc và lão Sửu là người chăm lo cho hắn và cả mấy đứa nhỏ có cha chết trận. Chú Quốc tính tình hào sảng, giỏi võ nghệ, lại am hiểu cách bày binh bố trận như Hán quân. Nhờ có chú nên Lạc mới được yên ổn sống tới giờ. Một số bộ tộc có ý định chấm mút bộ tộc của Lạc bị chú đánh cho chạy thẳng lên tận Long Uyên mà không dám quay lại.

Cũng vì muốn theo nghiệp cha nên thằng cu này mới cuồng tập võ, trong một lần đang luyện leo vách núi gần đó thì bị ngã rơi xuống nước, được thằng Dần trong xóm tình cờ cứu về thì đã hôn mê. Ngẫm nghĩ hồi lâu, hắn có chút cảm thấy không quá tệ. Hắn ở thế giới này cũng thuộc loại con ông cháu cha, cha hắn tính ra cũng là anh hùng dân tộc. Bảo tìm cách quay về thì hắn chịu chết rồi, nhưng ở đây hắn rồi sẽ tiếp nhận quyền lực ở vùng này, đất và người ở đây nằm trong tay hắn. Biết đâu giấc mơ chưa thành của kiếp trước lại thành sự thật ở nơi đây kia chứ. Với kiến thức từ kiếp trước, hắn có niềm tin biến mảnh đất nơi đây là thiên đường.

Ấy khoan, hắn sực nhớ ra mà hỏi lại.

"Ông nói bà Quý Lan theo nữ vương hai năm trước ấy ạ? Vậy chú Quốc giờ đâu rồi ông?".

Lão Sửu ngước lên trời rồi thở dài: "Nó dẫn trai tráng trong vùng lên Bắc Đái rồi, lên đó rồi theo An Bình công chúa đi hội quân với nữ vương, nghe nói quân tàu sắp sang, có cả mấy vạn người, ngựa".

Hỏng, hỏng bét rồi, hắn bực tức nghĩ. Mới đầu còn ngờ ngợ nhưng giờ thì rõ ràng là nơi đây có quá trình lịch sử phát triển gần giống như trái đất. Trí nhớ vận chuyển điên cuồng, hắn ngạc nhiên vì mọi thứ kiến thức hắn biết từ kiếp trước hiện ra rõ ràng, hắn nghĩ tới thứ gì cũng dễ dàng như được xếp gọn trong tủ vậy. Liệu có phải quá trình xuyên qua làm ảnh hưởng tới não bộ không, kiếp trước IQ của hắn là khá cao so với trung bình, chả có gì để kiểm tra lúc này, nhưng rõ ràng là trí nhớ của hắn được tăng lên rất nhiều.

Hắn đối chiếu lại thì thời điểm này khoảng năm 41, sau khi khởi nghĩa hai bà Trưng thành công, đất đai nước Lĩnh Nam lúc này có tầm khoảng 65 huyện trị. Không sai lệch lắm thì lúc này có thể Mã Viện đang chuẩn bị, mà không, chú Quốc đã dẫn quân đi, chứng tỏ Hán quân có thể đã đánh tới Hợp Phố rồi. Hắn không tự chủ được nắm chặt tay, kiếp trước lịch sử đã ghi lại biết bao đau thương trong quá trình bắc thuộc dài đằng đẵng này. Những tộc Bách Việt như những nắm cát, rải rác trước những cơn sóng dữ của Hán quân, riêng nước ta thì sẽ chờ đợi ngàn năm đô hộ. Hắn đang suy nghĩ vì hắn biết trước cuộc chiến này, hai bà Trưng sẽ thua trận và phải tuẫn tiết vì nước. Nhưng giờ hắn chỉ là một thằng chíp hôi, nói thì ai sẽ tin đây. Người ta còn chưa đánh trận ông tự nhiên ra kêu bà ơi bà đừng đánh nữa, thua đấy à. Không ổn, thế thì đầu với mồm theo nhau đi chơi xa mất. Hơn nữa, đây là trận chiến hai bà buộc phải đánh, mạng có thể mất chứ nếu mất đi niềm tin thì dân tộc này sẽ lùi thẳng vào cả ngàn năm đen tối.

Ôi, nếu được thì hắn cũng muốn an ổn mà làm kinh tế rồi xây dựng đất nước thôi. Tưởng xuyên vào người con ông cháu cha, ông bà già tao lo hết, ai ngờ.. Với kiến thức của hắn thì đầu hàng Hán quân chắc chắn sẽ được trọng dụng thôi nhưng sống luồn cúi không phải phong cách của hắn. Hắn nghĩ tới việc tìm cách vãn hồi cuộc chiến. An ổn nhất mà sống là tạo dựng một thế lực rồi có bao nhiêu sáng kiến hắn sẽ gửi lên giúp hai bà Trưng ổn định đất nước, đó là cách để hắn sớm được sống yên ổn nhất. Không những thế hắn còn muốn tiếp tục giấc mơ thiên đường, nên hắn bắt buộc phải có sức mạnh để giữ được thiên đường ấy nữa. Cái gì anh hùng đỉnh thiên lập địa hay thiên cổ đế vương thì thôi đi, hắn chưa huyễn đến mức ấy. Nhưng để tự vệ và tiếp tục sống, sống thực thụ ấy chứ không phải sinh tồn, thì hắn cũng cần gây dựng sức mạnh.

Lại tiếp tục suy nghĩ, sử sách viết về thời đại này chỉ vỏn vẹn vài dòng chữ. Thông tin hắn có không nhiều, nhưng hắn tin chắc lý do Lĩnh Nam quân thua trận bởi hai nguyên nhân chủ yếu là quân đội còn non trẻ, không được tổ chức chính quy mạnh ai nấy đánh, và lý do có lẽ to nhất là nội gián. Đơn giản mà nghĩ thì chẳng có người nào ngu dốt đánh một trận đã thua mà phất tay chiếm được 65 thành trì quân hán cả. Bởi vậy hắn tin chắc rằng có rất nhiều thế lực không thuần phục, hoặc đơn thuần bị mua chuộc mà phản bội.

Mô hình nhà nước lúc này cũng chỉ tiến bộ hơn liên minh các bộ lạc thời Thục Phán một chút mà thôi. Quyền lực vẫn nằm trong tay các Lạc tướng, Lạc hầu và thủ lĩnh bộ tộc (khun). Ai làm vua thì hắn cũng chẳng quan tâm lắm nhưng chắc chắn để hai bà Trưng cai trị thì vẫn sướng hơn nhiều là bị quân Hán đô hộ chứ, hắn vốn là người tự do, nên gần như hắn chẳng ham muốn gì quyền lực cả. Nhìn thì hoành tráng chứ ngày nào cũng mang gánh nặng của cả đất nước thì thôi hắn xin kiếu. Đương nhiên thanh niên mà nhẫn tâm nhìn đất nước bị giày xéo thì sau này sao hắn có thể xây dựng thiên đường được, vừa để tự vệ, vừa để sau này được sống an ổn thì hắn phải chiến đấu. Lão Sửu vẫn chăm chú nhìn hắn nãy giờ, lão lo lắng không biết thằng này có bị làm sao không, hay là bị ngã nên đầu óc có vấn đề rồi. Đang định mở miệng gọi, bỗng Lạc quay sang, nhìn lão với ánh mắt mà lão chưa từng thấy ở hắn bao giờ. Ánh mắt không ác độc, nhưng tựa như có gì đó uy nghiêm, làm lão cũng hơi thẳng lưng lên một chút.

Lạc nhàn nhạt nói ": Ông à, cháu đã gặp thần linh".

(Cuộc nổi dậy của Trưng Trắc, theo Hán thư cùng Việt sử ghi lại, chỉ gói gọn trong lý do vì Thái thú khi ấy là Tô Định dùng biện pháp khắc chế, nên Trưng Trắc cùng phẫn mà nổi dậy. Hán thư không đưa ra lý do Thi Sách bị giết, trong khi Việt sử thì chỉ có Đại Việt sử ký toàn thư ghi lý do này, Đại Việt sử lược trước đó thì không.

Theo một số học giả như Đào Duy Anh, Trần Quốc Vượng, do chính sách đồng hóa gắt gao và bóc lột hà khắc của nhà Đông Hán đối với người Việt tại Giao Chỉ đương thời, các Lạc tướng người Việt liên kết với nhau để chống lại nhà Hán. Trưng Trắc kết hôn với con trai Lạc tướng ở Chu Diên là Thi Sách, hai nhà cùng có chí hướng chống Hán. Khoảng năm 39-40, nhằm trấn áp người Việt chống lại, Thái thú Tô Định giết Thi Sách.

Trưng Trắc và các Lạc tướng càng căm thù, cùng Trưng Nhị mang quân bản bộ về giữ Hát Giang nay là xã Hát Môn, huyện Phúc Thọ, Hà Nội. Sau một thời gian chuẩn bị, tháng 2 năm 40, Trưng Trắc cùng Trưng Nhị chính thức phát động khởi nghĩa chống lại nhà Đông Hán. Cuộc khởi nghĩa được sự hưởng ứng của nhiều đội quân và nhân dân các nơi thuộc Âu Lạc và Nam Việt cũ. Quân Hai Bà đánh hãm trị sở Luy Lâu. Tô Định phải chạy về Nam Hải (Trung Quốc).

Các quận Nam Hải, Cửu Chân, Nhật Nam, Hợp Phố đều hưởng ứng. Hai Bà lấy được 65 thành ở Lĩnh Nam. Trưng Trắc tự lập làm vua, xưng là Trưng Nữ Vương, hay còn gọi Trưng Vương.

Đây là truyện mình viết trong lúc rảnh rỗi, mong các bạn đọc ủng hộ và góp ý cho mình về lịch sử hoặc câu truyện nếu có thể. Đương nhiên là cốt truyện dị giới nhưng dựa trên lịch sử gần giống với lịch sử của địa cầu, đừng có ai hỏi tại sao đấy nhé.. Gmail [email protected] . Mình không phải nhà văn, cũng phải đi chạy xe ôm nữa, cố gắng ra đều 3 ngày 1 chap, vì khung sườn thì có, nhưng chi tiết thì còn phải đối chiếu với lịch sử và tình hình phát triển nữa, chân thành cảm ơn).

Bạn đang đọc Ta Trở Về Thời Hai Bà Trưng sáng tác bởi tunglamsk209
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunglamsk209
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 475

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.