Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trưng Nhị liên hoàn kế

Tiểu thuyết gốc · 2270 chữ

Bà Trưng Nhị nắm bàn tay lại, trên bầu trời đột nhiên rền vang tiếng sấm. Những tia chớp xuất hiện, chúng bò nhằng nhịt như những con rắn khổng lồ trên bầu trời đen kịt. Một cơn mưa giông cực lớn đổ xuống Lãng Bạc. Với người Lĩnh Nam thì họ không lạ gì những cơn mưa dông bất chợt của mùa Hạ. Nhưng Mã Viện thì khác, cơn mưa này chẳng khác nào ông trời bắt lão đứng yên. Những bộ giáp của quân Hán trở nên vô cùng nặng nề dưới trời mưa, chúng khó mà bò lên chiến lũy được nữa.

Phòng tuyến Lãng Sơn tựa như một con vịt đã nấu chín, đột nhiên mọc cánh mà bay. Mã Viện nhìn cơn mưa ngày càng nặng hạt, hạt mưa to đến mức chẳng nghe thấy người bên cạnh nói gì. Lão cay đắng thu quân về những lều bạt, công sự tạm thời được dựng lên. Những tên Hán quân khổ không tả nổi, chúng ướt như chuột lột. Co ro trong cái lạnh của cơn mưa, thân thể ngứa ngáy khó chịu. Mãi đến gần sáng, cơn mưa mới dứt.

Mã Viện từ doanh trướng bước ra ngoài, lão không ngủ được, linh cảm mách bảo lão có điều gì đó không ổn. Bước thứ hai ra khỏi doanh trướng, Mã Viện thấy bàn chân của mình như dính chặt xuống đất. Lão nhìn xuống chân, đôi giày của lão bị lớp đất đỏ ven sông bám nhoe nhoét.

Mã Viện nhăn mặt lại thầm nghĩ tới điều gì đó, lão ngước lên bầu trời đang lờ mờ những tia sáng đầu tiên rồi lẩm bẩm.

"Vậy ra đây là bước thứ năm của ngươi, Trưng Nhị, lão phu cam bái hạ phong".

" Ầm, rầm, rầm".

Mã Viện vừa dứt lời thì mặt đất khu bờ sông rung chuyển lên như đáp lời lão. Lũ Hán quân lơ mơ trong cơn ngái ngủ vì nghĩ là tiếng sấm. Cho tới khi khi những tiếng hống của lũ voi vang lên chúng mới biết mình đang đứng trong tử địa. Hơn trăm con voi chiến được đại doanh đưa đến từ hôm qua, nhưng Nhị Vương giữ chúng đến tận giờ này. Bà chờ cơn mưa mà nàng Nội nhắc tới.

"Cung thủ, trường thương nhanh lập trận".

Những tên tướng Hán hoảng hốt kêu gào, nhưng chúng hoảng hồn nhận ra, binh lính một bước khó đi. Cả dải bờ sông bị quân Hán xới tung giờ này chi chít những hủm hố. Đất phù sa ven sông vốn dẻo, lại gặp mưa lớn ủ một đêm, giờ này không khác gì một bãi sình lầy. Những tên Hán quân khóc không ra nước mắt nhìn trăm con voi khổng lồ ào tới. Chúng muốn chạy, nhưng chúng bước mãi mới được một bước. Có tên nằm bò cả ra mà bò, bùn đất đầy người, nhìn cũng tội nhưng thôi cũng kệ. Bầy voi lúc này là không thể ngăn cản, chúng dễ dàng húc bay những chiến lũy bằng bùn mà xộc thẳng vào lũ quân Hán đang còn méo mặt bước lóp ngóp. Hán quân triệt để tan vỡ trong ấm ức. Chúng bất lực trong cả việc chạy trốn.

Mã Viện cưỡi chiến mã thì còn đạt vận tốc ngang người chạy bộ chậm. Chứ bộ binh quân Hán thì cứ như là bị ăn phải định thân phù. Nhìn chúng chạy mà như đang tấu hài kịch Slowmotion vậy. Cả lão và toàn bộ tướng Hán chưa bao giờ thua uất ức như vậy. Trận không lập nổi, quân không đi được.

Gần một ngàn chiến binh Lĩnh Nam đeo những đôi ủng làm từ da trâu và gỗ lầm lũi bước theo sau yểm trợ, hoặc bắn tên, hoặc rút kiếm kết liễu những tên đang khóc lóc mà bò ra đất. Một ngàn chiến binh tới từ vùng Bạch Hạc, họ quen lội ruộng sâu, lại đeo ủng da trâu nên dễ dàng hạ gục lũ quân Hán còn đang lổm ngổm và hoảng sợ vì lũ voi giày xéo.

Một trận truy sát kéo dài từ chiến lũy đến bờ sông, tới khi những chiến thuyền quân Hán phải bất chấp quân ta quân mình mà bắn mới dừng lại. Hơn trăm con voi, đánh bại thì có thể, nhưng giết cả vạn người thì lại khó. Bà Trưng Nhị dừng quân, kéo lên chiếc mặt nạ chim Phượng nhìn quân Hán tả tơi rút chạy.

" Chạy đi người Hán, bước thứ sáu của ta đang chờ".

Nói là chạy được nhưng số quân của Mã Viện giờ này chỉ còn một vạn. Hán quân bị bắt chừng một ngàn, chém đầu hơn ba ngàn. Lão nhìn những binh sĩ ủ rũ trên thuyền, ý nghĩ cường công Lãng Bạc giờ đã tan thành mây khói.

"Đại soái xin chớ bi thương, ta còn thủy quân. Trọng trấn đội ngũ chờ tiếp viện ta vẫn có lợi thế hơn chúng". Lục Hạo hắn lân la muốn xoa dịu Mã Viện.

Lão lắc đầu cay đắng, rồi nhìn mặt sông buồn buồn nói: "Thủy trại, ngươi nghĩ vẫn còn ư?".

Đúng như Mã Viện phỏng đoán. Niềm vui chưa kịp nhân đôi thì nỗi buồn đã nổ ngay hai nháy. Cách đó hơn một cây số, doanh trại Hán quân chỉ còn là bãi đổ nát, khói lửa mịt mù. Bởi lúc thủy quân nhà Hán đang tập trung bảo vệ quân đổ bộ thì thủy trại của chúng phòng thủ bạc nhược. Lê Chân đã đi trước chúng một bước. Số thuyền lớn từng chiếm được của Hán quân xuôi theo một nhánh phụ lưu sông Hồng ém ở đó từ lâu. Họ chậm rãi nhờ cơn mưa che giấu mà tiến ngược dòng.

Tảng sáng, mưa vừa ngừng. Bà Phật Nguyệt dẫn Hơn ba mươi lâu thuyền chim rắn, một chiếc Đấu Hạm, một chiếc Phụng Chu thình lình xuất hiện dàn trận bắn tới tấp vào thủy trại quân Hán. Hai chiếc Mông Xung tuần doanh bị bốn chiếc Mông Xung bao vây đánh chìm ngay ngập tức . Quân Hán muốn xuất trại ngăn cản nhưng chúng bị chi chít những chiếc thuyền độc mộc xông tụ vào mà ngăn cản. Một số lượng lớn thuyền tụ lại rồi ném xích với nhau tạo ra vật cản, thuyền Hán mất đi động lực thắng sức ì khởi động nên chỉ có nước nằm im chờ tên bắn. Những chiếc thuyền độc mộc dễ dàng len lỏi xung quanh những chiến thuyền lớn, họ ném lên những bình dầu, chặt phá mái chèo. Thuyền quân Hán bất lực chịu đòn.

Quân Hán vô cùng bị động, ngay cả việc cố thủ trong tường trại. Chúng tan tác ngay khi đội quân thủy quái của Trương Tử Nương xuất hiện. Một ngàn quân Hán trong thủy trại chỉ còn bốn trăm tên sống sót trốn vào rừng. Hơn ba mươi chiến thuyền quân Hán nửa bị đánh chìm nửa bị chiếm.

Hoá ra bước thứ nhất của Trưng Nhị vương đã bắt đầu từ khi nàng Nội gặp Nga Sơn. Bà biết xung đột trực diện quân Hán với một đội quân thiếu thốn trang bị và đầy rẫy nội gián là điều vô cùng bất lợi. Thế nên một sợi dây câu rất dài đã được bà thả ra. Từ việc bố trí doanh trại tiên phong, cho tới chọn bờ sông Lãng Bạc làm nơi quyết chiến. Chuyện bà cố ý nhả ra những sơ hở cho Mã Viện vượt sông, đào công sự cho tới cả việc cố thủ chờ cơn mưa biến bờ sông thành bãi chôn quân Hán. Nhược điểm chí mạng của phòng tuyến lại chính là một chiếc bẫy chết người. Tận dụng thiên thời từ cơn mưa, địa lợi từ khu bờ sông. Tất cả đều nằm trong tính toán của bà Trưng Nhị. Ngoài việc câu được một phần ba binh lực của Mã Viện, món hời lớn nhất chính là nếu không tính nội gián thì giờ này sức mạnh hai bên khá cân bằng, thậm chí quân Lĩnh Nam có phần nhỉnh hơn. Con đường tiếp tế trở nên mong manh hơn theo sự suy yếu của thủy quân làm Mã Viện bị động hơn nhiều. Cuộc chiến của quân Hán sẽ bị đẩy theo hướng kéo dài, những lợi thế của Mã Viện sẽ dần bị xóa theo thời gian.

Không như dăm ba dòng hời hợt bị xoá, đốt nhiều lần của sử sách. Chẳng như sự nhảm nhí nào đó rằng quân Hán cởi truồng, quân Lĩnh Nam vì nhiều nữ binh mà xấu hổ mà bỏ chạy ( clgt?). Hoá ra người Lĩnh Nam không yếu, không ngu dốt. Những người đã chiến đấu vì cả triệu người, không thể nào yếu đuối và vô năng như vậy. Thậm chí tài năng của họ xứng đáng được tôn vinh, họ tiếp nối những bước chân tổ tiên và để lại truyền thống đánh giặc giữ nước của người Việt. Những việc họ đã làm con cháu của họ sẽ luôn ghi nhớ và tự hào. Họ là những người anh hùng trong một dân tộc anh hùng.

Đại doanh Lãng Bạc, tin chiến thắng vỡ oà. Hình tượng của bà Trưng Nhị lại càng thêm to lớn trong lòng các chiến binh. Nhưng lẫn vào trong không khí vui mừng, hoan hỉ sau chiến thắng, một cuộc gặp bí mật đã diễn ra trong màn đêm.

Đô Kiên chính là kẻ chủ trì cuộc gặp, xung quanh là hơn vị thủ lĩnh các bộ lạc lớn nhỏ. Hắn bắt đầu nói bằng giọng điệu kích bác: "Tại sao chiến thắng mà các vị thủ lĩnh ở đây không vui vây?".

Một gã thủ lĩnh nói: "Tộc tôi thương vong quá nửa, hầu hết mọi người ở đây cũng vậy".

Đô Kiên biết những người ở đây, hầu hết có ý đồ chống đối. Vật tụ theo loài, họ đa số là không phục, hoặc đã bị mua chuộc. Nhưng bởi còn kiêng kỵ uy danh hai vương, đặc biệt là bà Trưng nhị nên còn chần chờ chưa quyết đoán.

Hắn lại tiếp tục châm ngòi: "Cũng thật lạ, tuy rằng cùng đánh, nhưng quân hai vương thương vong rất ít. Các thủ lĩnh thì hao binh tổn tướng. Nếu Hán quân lần này lui binh. Lạc tướng Mê Linh e rằng sẽ xưng bá Lĩnh Nam rồi".

Các thủ lĩnh ai nấy trầm ngâm, dù thật dù giả thì nếu lực lượng của họ suy yếu thêm nữa. Chưa cần tới hai vương, các bộ tộc lớn hơn cũng sẽ nhăm nhe thôn tính. Nhất thời họ bắt đầu xôn xao lên.

Đô Kiên nhếch mép, gần đây hắn khá may mắn với nhiệm vụ nội gián này. Hắn mới kết nối được một bộ tộc cực kỳ thân cận với hai bà Trưng. Giờ này Hán quân yếu thế, Mã Viện đã cho người liên lạc hắn về bước đi mới. Nguy hiểm lớn hơn, nhưng phần thưởng cũng xứng đáng. Mã Viện hứa cho hắn đặc quyền cha truyền con nối chức Thái Thú Giao Chỉ. Tính ra không khác gì một ông vua con.

Nhìn những tộc trưởng giao động, hắn biết đã đến lúc ngửa bài. Đứng dậy vô cùng trang nghiêm, hắn nói: " Các vị ở đây đều là dòng dõi Lạc tướng, đều là quý tộc, hà cớ gì phải hy sinh vì lũ tiện dân. Cha tôi hy sinh bên Hợp Phố, nhưng đến giờ chưa thấy một chút quan tâm. Trái lại lũ đàn bà lại được trọng dụng. Tôi quyết định bỏ tối theo sáng, Mã tướng quân cam kết các bộ lạc có công đều được miễn thuế muôn đời. Các vị cũng nên sớm quyết định đi".

"Nhưng làm sao chúng ta chống lại được hai vương, đến quân Hán còn không làm được ?". Một gã thủ lĩnh rụt rè hỏi.

Đô Kiên cười đầy gian xảo nói: " Ta sẽ tiết lộ cho mọi người biết. Không lâu nữa, một đạo quân Hán nữa sẽ giáp công hai mặt. Quân Lĩnh Nam chắc chắn sẽ thất bại. Hơn nữa, ta xin giới thiệu một người, chắc các vị cũng biết".

Từ sau tấm màn trướng, một người nhỏ thó, thậm chí còn hơi gầy bước ra. Nhưng nhìn thấy vóc dáng bé nhỏ ấy không ít gã tộc trưởng sợ hãi mà hơi rụt lại. Gã có đôi mắt như một con cú vọ, những hình xăm dọc theo hai mắt đi xuống tới tận bàn tay càng làm gã trở nên đáng sợ hơn.

"Ngài Cạp Nong...ngài Cạp Nong". Lũ thủ lĩnh rối rít chào. Không ai xa lạ gì với gã này, một trong ba thủ lĩnh đội thân quân của Trưng Trắc vương. Với sự hiện diện của gã này, tất cả những thủ lĩnh có mặt đã hoàn toàn nhất trí với ý định của Đô Kiên. Gã không giấu nổi nụ cười hiểm độc.

Tối đó, nàng Nội cũng đang quan sát thiên tượng trên ngọn đồi cao gần bản doanh. Khuôn mặt nàng đầy trầm tư, không hề nhận ra sự vui mừng của chiến thắng.

" Chủ nhân, bước thứ sáu đã sẵn sàng". Hàm Thái tiến tới từ phía sau cúi đầu với nàng. Nàng nội không nói, nàng đăm chiêu nhìn những vì sao trên trời.

Bạn đang đọc Ta Trở Về Thời Hai Bà Trưng sáng tác bởi tunglamsk209
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunglamsk209
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 182

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.