Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giăng bẫy

Tiểu thuyết gốc · 2283 chữ

Bóng tối là đồng minh của kẻ cướp và là mẹ hiền của tình yêu, không những thế nó còn là bạn thân của những kẻ phản bội và cơ hội cho việc đánh len.

Nhân cơ hội ấy, tối ngày mùng tám tháng ba âm lịch, đội thuyền chiến quân Hán bất ngờ mở cuộc hành quân dọc sông Bạch Đằng.

Lục Hạo đứng trên soái đài của chiếc Phụng Chu, nheo mắt nhìn mặt sông đen kịt. Giờ này hắn không còn có chút khinh thường nào, không còn thắc mắc rằng tại sao ban ngày không đi mà lại lọ mọ ban đêm thế này. Hơn nữa, còn vô cùng quyết tâm bằng mọi giá phải ngăn cản quân Lĩnh Nam.

Đội thuyền quân Hán toàn bộ xuất động, vẫn là Mông Xung đi đầu, các thuyền Đấu Hạm, hay Ngũ Long đi giữa, Mông Trùng, Mông Đồng đi sau. Đội hình vô cùng lớn, lại hành quân ban đêm, để che giấu đi mục đích chính. Chúng bọc lót cho hơn ba mươi chiếc thuyền chở quân. Năm ngàn quân Hán sẽ bí mật tách ra và đổ bộ xuống một góc khuất cách phòng tuyến sông Cầu ba cây số. Thủy quân bỏ lại cánh quân đổ bộ mà thẳng tiến lên phía thượng nguồn hòng chặn thủy quân Lĩnh Nam.

Thanh thế lớn như thế, có mù cũng nhìn thấy mờ mờ. Từ phía thượng nguồn toàn bộ hạm đội Lĩnh Nam cũng ra quân tiến hành chặn đánh. Hầu như toàn bộ thuyền chiến đều đi hết cả. Lần này đội thuyền Lĩnh Nam triển khai đi theo hình cánh hạc. Sáu chiếc Mông Xung chiếm được của quân Hán đi thành hình chữ V tạo ra một mũi nhọn. Hai chiếc Phụng Chu và Đấu Hạm bọc ở giữa, bà Phật nguyệt đứng trên chiếc Phụng Chu chỉ huy đội cung thủ. Hai bên cánh là Trương Tử Nương dẫn theo chừng hai chục thuyền Tử Mẫu kéo theo chi chít bè gỗ. Lê Chân cùng năm mươi lâu thuyền chim rắn đi sau.

"Có địch, có địch".

Cả hai phe nhanh chóng nhận ra nhau, tiếng kèn tiếng trống vang lên dồn dập. Các thuyền chiến bắt đầu dựng đuốc, di chuyển theo thế trận trong đêm tối. Đứng trên chiếc Phụng Chu, bà Phật Nguyệt bình tĩnh ra từng mệnh lệnh. Trái với sự biểu hiện trên chiến trường. Vị nữ tướng này luôn luôn mỉm cười, khuôn mặt bà tựa như một vị bồ tát vậy.

" Mông Xung chậm lại, cung thủ bắn theo hiệu lệnh".

Trong đêm tối lờ mờ, quân Hán chỉ thấy đám thuyền Mông Xung cụm lại như sắp lao lên va chạm. Lục Hạo cũng lập tức phản ứng, thuyền lớn quân Hán tách ra khỏi đội hình nhằm né tránh va chạm. Hắn nhìn chằm chằm vào trận thế quân Lĩnh Nam.

" Một lũ đàn bà ngu ngốc, tưởng rằng chiếm được chiến thuyền là có thể chống lại hay sao. Cáo mượn oai hùm mà thôi". Lục Hạo nhe răng gầm gừ.

Bà Phật Nguyệt vẫn giữ nụ cười trên môi, hai tay giương lên hai chiếc cờ hiệu. Người nữ binh phía sau thấy thế lập tức thổi một hồi tù và hiệu lệnh.

Mặc kệ trung quân đã bắt đầu bắn tên loạn xạ. Tử Nương đang nằm khểnh vắt chân trên một chiếc thuyền Tử Mẫu nghe được hồi tù và thì cười lớn. Nàng bật dậy nói: " Đi thôi anh chị em, cùng diễn một màn kịch với quân Hán".

Những chiếc thuyền Tử Mẫu ngay lập tức được châm lửa từ từ tiến tới nhắm thẳng vào đội hình Hán quân. Vô số bè gỗ cũng bắt đầu tách ra, chầm chậm trôi theo dòng nước.

Ngu một lần, lần này Lục Hạo đã có sự chuẩn bị rất kỹ lưỡng.

"Thuyền lớn tách ra né tránh, Mông Trùng lên trước đánh chìm lũ thuyền đang cháy kia".

Những chiếc Mông Trùng ở đầu gắn cọc gỗ nhọn to lớn theo lênh tách đoàn mà lao lên trước. Chúng đâm sầm vào những chiếc thuyền Tử Mẫu, bất chấp bản thân cũng bị cháy. Những vụ va chạm liên tiếp làm mặt sông bắt đầu trôi dạt rất nhiều mảnh vỡ và những chiếc thuyền bị cháy.

" Mông Đồng tiến lên, dùng sào đẩy hết đám bè gỗ kia ra".

Một hồi trống vang lên, hơn năm mươi chiếc Mông Đồng từ phía sau lách qua những chiến thuyền lớn mà lên phía trước. Trên thuyền, những tên Hán quân đã chuẩn bị những cây sào dài từ trước. Chúng đứng trên thuyền, dùng sao dài chọc, đẩy bè ra xa để tránh bị tiếp cận.

"Bè không người, đẩy ra là được, nhanh tay".

Lũ Hán quân trên thuyền hô hào loạn lên. Một gã lính Hán to lớn đang mắm môi mắm lợi mà đẩy thì chợt hắn đơ ra. Hắn thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp trồi lên từ dưới mặt nước. Hắn mơ màng, không biết có đây có phải nàng tiên trên sông mà mẹ hắn hay kể cho hắn nghe hồi bé không. Nhưng tại sao lại có nhiều nàng tiên thế? Hắn nhìn đâu đâu cũng có.

Phía dưới phòng tuyến sông Cầu, chi chít quân Hán ẩn nấp trong màn đêm bò về phía chiến lũy. Năm ngàn bộ quân đóng giả thủy quân tách ra từ giữa đường, chúng bất ngờ đổi hướng đổ bộ vào một khu rừng ven bờ cách đó chừng ba cây số. Chúng dựa vào bóng đêm mà từ từ áp sát lấy chiến lũy. Do không quen đi đêm lại không dám thắp đuốc, nên chúng mò mẫm ba bốn tiếng đồng hồ mới tiếp cận được phòng tuyến.

Đến giờ Tý, một gã chiến binh trong bộ lạc đang ngủ say trong lều thì bật dậy. Một bàn tay bịt lấy miệng hắn ra hiệu im lặng. Gã này gật đầu, âm thầm đi đánh thức một vài người nữa trong im lặng. Bốn năm người lặng lẽ ra khỏi chiếc lều. Bên ngoài, cả trăm bóng đen khác cũng tụ họp. Chúng lò dò tiến về phía chiến lũy.

" Tộc trưởng tộc Gà Rừng, Răng Nanh, Gầm Ghì, hai vị Bồ Chính, năm trăm lính Chu Diên".

Ở trong một túp lều khác, chú Quốc vừa hé mắt nhìn, vừa khẽ nói với người đằng sau.

" Đúng như Nội và Nhị vương nói, anh đã chuẩn bị xong chưa?". Nàng Bầu bình tĩnh đáp.

Chú Quốc gật đầu, bóng tối giấu đi khuôn mặt chú, nhưng không giấu được bóng người buồn bã.

"Tiếc rằng có nhiều chiến binh sẽ phải chết oan".

Nàng Bầu thở dài, rồi trấn an chú: "Sự hy sinh của họ sẽ không vô nghĩa. Đêm nay, những kẻ phản bội sẽ biến mất cùng màn đêm này".

Chú Quốc khẽ thở dài nhìn về phía cổng lũy đầu tiên, những tiếng hô hào kèm theo ánh lửa vụt lên giữa màn đêm đen như mực.

Từ phía bắc, Lưu Long lúc này cũng đã âm thầm tiến sát đại doanh, hắn cùng năm ngàn quân đang phục trong bóng đêm, đợi tín hiệu của Đô Kiên. Nhìn toà đại doanh sừng sững trong bóng đêm mờ ảo. Lưu Long đã bắt đầu tưởng tượng đến thời gian lạc thú sau khi công hạ đại doanh.

Đại doanh của nhị vương nằm ở vùng bậc thềm Cổ Loa. Gồm ba khu, khu doanh trại của hai vương, khu vực chiến lũy và khu đóng quân của các bộ tộc liên minh. Sau trận thắng ở bờ sông thì nơi này được bố trí thêm một khu mới, khu tạm giam tù binh, bố trí ở góc phía bắc. Là một khu vực tạm thời nên nó cũng khá sơ sài, chỉ có tường rào gỗ vây quanh.Gần một ngàn tù binh quân Hán chia làm hai mươi nhóm, được nhốt vào các lồng gỗ. Tại nơi đó giờ này, hơn chục tên thủ lĩnh đang đứng trước lối vào.

"Đứng lại, nơi này muốn ra vào phải có quân lệnh". Người chỉ huy đội canh gác khu giam giữ tù binh quân Hán nghiêm giọng nói.

Đương nhiên chàng trai biết, trước mặt chàng là những thủ lĩnh của những bộ tộc lớn, tuy nhiên lệnh của nữ vương là canh giữ nơi này thật nghiêm cẩn. Nghe chàng nói, mấy chục người trong đội canh gác ở cổng cũng nghiêm túc lên, họ tiến sát lại, đứng sau lưng chàng, làm ra tư thế sẵn sàng chiến đấu.

Tên thủ lĩnh cầm đầu cười lạnh.

" Lệnh của nữ vương? Sau tối nay sẽ không còn nữ vương nào cả".

Cả lũ thủ lĩnh đứng đó cười nham hiểm. Sau lưng chúng, chi chít cả ngàn bóng đen xuất hiện.

Góc chiến lũy phía bắc, một trăm chiến binh Lĩnh Nam cũng đang khổ chiến. Năm trăm quân của những tên thủ lĩnh phản bội bất ngờ bao vây tấn công khu vực phòng thủ của họ.

"Anh chị em cố cầm cự, quân tiếp viện sắp tới rồi". Người chỉ huy hô hào trong bất lực.

Anh ta không thể ngờ, quân địch lại chính là quân mình. Những chiến binh bị đánh bất ngờ, mỗi người đều bị ba, bốn người vây đánh. Họ mỏi mòn nhìn về phía đại doanh, nhưng mãi vẫn không thấy một chiến binh nào tới cứu họ. Mãi cho tới khi người chỉ huy nằm gục xuống trong vũng máu, vẫn không có một người chiến binh nào xuất hiện.

Mấy trăm chiến binh nhìn những cái xác nằm đó mà trong lòng họ bỗng thấy hơi chua chát. Chỉ mới hôm qua thôi, họ còn là đồng đội. Nhưng lệnh của tộc trưởng, thủ lĩnh chính là ý trời, không thể kháng lại.

" Cả lũ đứng đó làm gì, đi đào cái lũy đất ra".

Gã thủ lĩnh đạp một người ngã dúi dụi xuống đất. Những người còn lại thấy thế cũng quên cả cảm thán, họ bắt đầu đào ra chiếc lũy mà trước đó chính họ cũng tham gia xây dựng. Chừng một nén nhang nhỏ, chiếc lũy đã bị bới ra một lỗ hổng rộng chừng bốn, năm mét.

"Làm tốt lắm". Một giọng nói lạnh lùng vang lên làm tên thủ lĩnh giật mình quay lại. Hắn thở phào, nhận ra đứng cách hắn mấy chục mét chính là gã Cạp Nong.

" Ngài Cạp Nong, sao ngài lại ở đây?"

"Ta đến, lấy thêm phần thịt". Cạp Nong lạnh lùng trả lời.

Cạp nong vừa dứt lời thì mấy trăm mũi tên vút lên từ sau lưng hắn bay thẳng vào mấy trăm người đang đào bới. Lập tức, những tiếng kêu la thảm thiết vang lên.

Một mũi tên sượt qua mặt gã thủ lĩnh kia, gã hoảng hồn sờ tay lên mặt. Vết xước trên mặt hắn chỉ vài giây đã đổi sang màu đen sì, gã lập tức co quắp mà nằm dưới đất, khuôn mặt gã nổi lên những mạch máu đen sì, to tướng. Những kẻ sợ hãi chạy qua lỗ hổng cũng chỉ được vài bước chân thì cũng vẫn không thoát khỏi tử cục. Rất nhiều chiến binh săm hai viền mắt giống y hệt Cạp Nong đã đợi sẵn bên ngoài. Cạp Nong nhàn nhạt nhìn cả đống xác chết chồng chất. Hắn lạnh lùng ra lệnh: "Đốt lửa lên, để người Hán tới đi".

Nói đoạn, hắn quay lại khom người hành lễ.

Sau lưng hắn, nàng Nội từ từ bước tới, nàng xót xa nhìn cả ngàn xác người nằm la liệt. Bên cạnh nàng là Đô Kiên đang cười cười với vẻ mặt hèn mọn.

" Cảm tạ các ngươi". Nàng Nội lên tiếng

"Đây là việc ta nên làm, ta mãi mãi trung thành với hai vương". Đô Kiên trưng ra khuôn mặt đầy uy tín với biểu hiện kiểu tôi mà nói dối hai đầu gối tôi bằng nhau.

Nàng Nội cũng chẳng muốn so đo, sớm muộn gì, nàng cũng bắt sống đập chết thằng phản bội này để tế Nga Sơn. Chỉ là giờ chưa phải lúc. Nàng gật đầu chào cả hai rồi lại biến mất trong đêm. Nhận được tín hiệu, Lưu Long cũng nhanh chóng di chuyển, năm ngàn Hán quân như một con rắn khổng lồ bò về phía doanh trại nữ vương.

Vậy là Mã Viện đã quyết định tung lưới. Kế hoạch của lão là dựa vào nội gián đã sắp xếp, đánh úp vào phòng tuyến Sông Cầu. Vượt qua phòng tuyến, số quân đổ bộ sẽ đánh thẳng lên đại doanh của nhị vương. Ở đó, Lưu Long cũng đã chuẩn bị xong, nội ứng cùng với hai cánh quân giáp kích hai mặt sẽ là một đòn chí mạng ở đại doanh. Nếu được thì một hơi diệt sạch, nếu thua thì lui về giữ thế bao vây hai mặt, lão vẫn là kẻ có lợi. Mã Viện vẫn muốn toàn diệt quân Lĩnh Nam chứ không phải đánh bại.

Nhưng lão không ngờ rằng sự tham lam của Đô Kiên đã lên một tầm cao mới, hắn vẫn phản bội, nhưng phản bội ở đẳng cấp cao hơn. Hướng đến mục tiêu to lớn hơn, hắn muốn làm bố đời ở Giao Chỉ. Chính hành động này của hắn vô tình đã thay đổi cục diện cuộc chiến.

Bạn đang đọc Ta Trở Về Thời Hai Bà Trưng sáng tác bởi tunglamsk209
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunglamsk209
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 221

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.