Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến lược thực sự của nhị vương

Tiểu thuyết gốc · 2338 chữ

Trở về thời bắc thuộc

Chap 42 Chiến lược của Trưng Nhị

Mã Viện không ngủ được, lão ngồi trong soái trướng thở dài nhìn bức mật chiếu. Quang Vũ Đế ra mật chỉ cho lão, phải dọn đường cho việc cai trị tới tận cấp huyện. Tức là lão sẽ phải triệt để diệt hết những thế lực ở Lĩnh Nam này.

Quang Vũ Đế đã già, có vẻ như ông ta đã muốn thu xếp hậu sự. Những vùng đất dưới sự bảo hộ đang dần có xu hướng chống lại. Lĩnh Nam đã phản, tây nam Di và Hung Nô thì đang rục rịch.

Mã Viện thở dài, cả lão và hoàng đế đều đã già. Lão đang muốn hồi tưởng lại một chút hùng phong thời trai trẻ thì tiếng kẻng báo động vang lên khắp doanh trại.

“Địch tập, địch tập. Nhanh lấy vũ khí”. Những tiếng kẻng báo động vang lên, cả doanh trại loạn lên một mảng.

” Sao có thể?”.

Mã Viện trợn mắt suy nghĩ một hồi, rồi ngồi thụp xuống tựa ra sau ghế mà lẩm nhẩm:" Nữ tử Lĩnh Nam còn hơn nam tử Hán vậy".

Rồi lão buồn bã xốc lại chiến bào đi ra soái trướng, tên lính truyền tin chạy tới thấy thế cũng im bặt luôn.

Bên bờ sông, Bà Trưng Nhị đứng lặng nhìn. Bản doanh của Mã Viện có chu vi chừng hơn tám dặm, phòng ngự vô cùng nghiêm ngặt. Ba lớp cọc chéo, tường trại cao hơn ba mét, đắp đất chèn đá, kiên cố vô cùng, lại có tháp tên, tháp canh. Nhưng thì sao chứ? Ở đây lão chỉ có vỏn vẹn năm ngàn quân. Giết lão là điều rất khó, nhưng làm chuyện khác thì có thể.

Mã Viện đứng trên đài quan sát nhìn xuống, ánh đuốc hắt xuống cả bờ sông tối lờ mờ năm, sáu ngàn Lĩnh Nam quân đứng đen kịt một mảng. Lão thấy một bóng người bước lên trước, chỉ xéo thanh kiếm.

Những tiếng hô vang dậy làm toà đại doanh như rung chuyển theo. Mã Viện nhắm mắt khẽ lắc đầu, lão đã từng thấy khí thế này ở Quang Vũ Đế. Thật không ngờ Lĩnh Nam nhỏ bé, lại đản sinh ra đế vương.

Những chiến binh Lĩnh Nam giống như dùng Vitamin hung hăng vậy. Bất chấp những mũi tên từ trên cao bắn xuống, họ hăm hở che khiên xông lên chặt phá những lớp cọc chéo.

"Đội Giáp, Ất sang trái, đẩy lũ đang trèo lên xuống".

" Điều hai người quân tư mã mang bản bộ xuống tường đánh lũ đang cầm rìu kia".

"Tiễn thủ bắn chụm vào lũ phía sau, mặc kệ bọn chặt sừng doanh".

Đặng Khánh liên tục đi qua lại ra lệnh, quân Hán ở bản doanh vốn tinh nhuệ lại đang có lợi thế phòng thủ nên quân Lĩnh Nam thiệt hại ban đầu khá lớn.

Nhưng khi những người Lĩnh Nam bắt đầu bò lên được tường trại thì lại là một câu chuyện khác. Với sự quả cảm và khả năng đánh cận chiến của họ thì Hán quân bắt đầu phải chịu thương vong.

" Đại soái xin hãy trở về nghỉ ngơi, chúng tôi sẽ đánh lùi lũ ô hợp này ngay". Gã phó tướng chắp tay bẩm.

Mã Viện dù sao cũng là chỉ huy toàn quân, đứng ở đầu tuyến chẳng may dính mũi tên bay lạc thì hậu quả thật không dám tưởng tượng. Lão già mà có mệnh hệ gì, lần xuất chinh này xôi hỏng bỏng không. Lĩnh Nam quân đã chứng minh, chúng không phải quả hồng mềm.

Mã Viện dường như chẳng nghe thấy gã kia nói gì. Lão lẩm nhẩm trong miệng.

"Từ phía sau phải không? Trưng Nhị, kẻ này không diệt, Lĩnh Nam sẽ còn đứng vững".

Từ phía xa, bà Trưng Nhị đang nhìn lên sắc trời bắt đầu lờ mờ sáng.

"Đến lúc rồi, Lãng Bạc là của ngươi đó. Cố mà giữ lấy, Mã Viện".

Từ phía sau doanh trại Mã Viện tiếng hô hào dậy đất vang lên. Cả quân Hán và quân Lĩnh Nam dường như đã quên mất đạo quân của Thiều Hoa. Cả những tên nội gián của Mã Viện cũng chỉ biết có một đạo quân hơn ngàn người tả tơi trở về Lãng Bạc.

Nhưng đó chỉ là một phần. Hơn một ngàn quân tinh nhuệ bậc nhất Cửu Chân đã ẩn trong rừng núi hơn một tháng trời chờ cơ hội. Giờ trông họ vô cùng rách rưới, bẩn thỉu, nhưng đôi mắt từng người ánh lên sát khí vô cùng mạnh mẽ.

Gã quân tư mã phòng thủ phía sau khóc không ra nước mắt. Hắn chỉ có vài trăm quân, làm sao chống được hơn ngàn người trong bóng đêm này. Gã đàn định hô hào tử thủ thì từ những bụi rậm, những mô đất những người lính đội mũ lông chim thình lình xuất hiện, trên tay mỗi người cầm một ngọn lao.

" Phập, phập".

Mấy chục gã Hán quân bị lao đâm xuyên người ngã thẳng xuống từ tường trại. Tên quân tư mã trợn mắt nhìn một ngọn lao cắm trên ngực mình rồi gục xuống. Quân Hán nhất thời rối rít, chúng đã vốn yếu thế trong bóng tối, nay lại mất đi chỉ huy nên rất bất lực. Chỉ một lát, đã có vài trăm người công khênh nhau trèo qua tường hoặc dùng thang vượt qua.

Dưới sự chỉ điểm của những người lính đội mũ lông chim, họ bắt đầu phá hoại, đốt quân nhu. Trọng điểm tấn công lần này của họ không gì khác ngoài số quân nhu, lương thực của Mã Viện. Cả hai cánh quân cộng lại chỉ chừng hơn bảy ngàn người, muốn giết được Mã Viện đang trong đại doanh năm ngàn người, tướng lĩnh đầy đất là cực khó. Trời sáng, Lưu Long nhận ra không đúng rất có thể sẽ quay lại. Mục đích lần tập kích này, chủ yếu là vào lương thực đang tồn trong đại doanh Mã Viện. Bà Trưng Nhị muốn đảm bảo an toàn để rút về Cấm Khê. Không có lương thực, Mã Viện có muốn cũng không đuổi theo được.

Nhìn những ngọn lửa bùng lên từ phía sau, Mã Viện thở dài.

"Hoá ra đó là mục đích của ngươi ư? Ngươi quá tham lam rồi đó".

Đứng từ phía xa, bà Trưng Nhị mỉm cười.Mục tiêu cuối cùng của bà không chỉ là đánh bại quân Hán, thống nhất đất đất nước Lĩnh Nam về một mối không còn những lực cản mà còn là đánh một đòn để Hán quân suy yếu ít nhất trong năm năm.

Từ khi quân Hán đánh bại Đô Thiên và Nam Hải công chúa, bà đã vạch ra một chiến lược khổng lồ. Vị nữ vương đầy tài năng đã bày ra những nước cờ để Mã Viện đi vào.

Giờ này vụ thu hoạch đầu xuân đã xong. Bà đã có đủ lương thực để dùng cho khoảng một năm. Ung dung rút về Cấm Khê, với địa hình của Cấm Khê, Mã Viện khó có thể đánh nhanh, lão sẽ rơi vào sa lầy.

Hơn nữa, nhà Hán sắp không yên.

Hậu Hán thư từng ghi lại, năm Kiến Vũ thứ 18 tức năm 42 cừ súy người Di là Đống Tàm cùng các tộc người Cô Phục, Diệp Du, Lộng Đống, Liên Nhiên, Điền Trì, Kiến Lịnh, Côn Minh làm phản. Họ giết các trưởng lại và đánh bại thái thú Ích Châu là Phồn Thắng buộc gã này phải lui giữ Thù Thi. Phải chăng trong lịch sử, cuộc nổi dậy này có liên hệ với hai bà Trưng? Bởi Ích Châu nằm ngay Vân Nam, có thể gọi là hàng xóm được.

Phải chăng đây cũng là một quân bài chiến lược của Nhị vương?

Xâu chuỗi lại các sự kiện, có thể thấy bà Trưng Nhị đã tính một nước đi vô cùng xa. Quân Mã Viện bị trải mỏng và đóng đinh lại ở Cấm Khê, không cần đánh thì thời tiết và gánh nặng lên triều đình cũng làm lão bại trận. Lĩnh Nam nếu giữ vững được Cấm Khê, thì sẽ đứng ở thế bất bại.

Nhà Hán lúc này tính ra cũng chưa thống nhất được bao lâu. Dư đảng Vương Mãng vẫn còn đó, Hung Nô thì chưa bao giờ yên. Cuộc chiến Lĩnh Nam như một ngọn lửa nhỏ, nếu càng để nó âm ỉ lâu thì sẽ lan sang những đốm lửa khác. Không nói đến chuyện sụp đổ, nhưng việc nhà Hán suy yếu là điều chắc chắn. Lúc đó sẽ là thời cơ phát triển của Lĩnh Nam.

Còn Mã Viện giờ mới nhận ra, quân đội của lão không ngừng bị bào mòn từ Hợp Phố tới đây. Với hơn hai vạn quân còn lại, thủy quân đã bị bào mòn đi một nửa. Lão sẽ vô cùng vất vả giữ vững vùng đất chạy từ Hợp Phố đến tận Cấm Khê.

Tờ mờ sáng, Mã Viện bất lực nhìn Lĩnh Nam quân rút đi. Truy kích ư, lão làm gì còn lương thực. Đồ ăn vẫn còn đang cháy đùng đùng kia kìa. Đặng Khánh lúc này cũng ủ rũ nhìn binh lính dập lửa, ai nấy mặt mũi sạm đi vì mệt mỏi và bụi tro. Đại doanh uy phong giờ một mảnh tiêu điều.

"Đại soái, giờ chúng ta nên làm gì?". Đặng khánh buồn bã nói.

Mã Viện trầm ngâm một lát rồi nói: "Cho người báo tin với Lưu Long, hội binh ở Lãng Bạc. Đợi quân lương đến, thẳng tiến Cấm Khê".

" Đại soái, nhưng hiện tại binh lực quân ta quá mỏng, khó tránh được man quân tập kích".

Mã Viện lắc đầu đáp: "Vậy thì cho chúng đắc chí thêm chút nữa. Ta sẽ đòi lại cả gốc lẫn lãi".

Phía bắc doanh trại của nhị vương, Lưu Long còn đang gầm gào.

" Chém, giết sạch lũ đần độn này đi".

"Tướng quân tha mạng, chúng tôi bị lừa, xin ngài tha mạng".

Mấy tên thủ lĩnh dập đầu như dã tỏi, sau lưng chúng, gần ngàn chiến binh của các bộ tộc ủ rũ quỳ dưới đất.

Hoá ra hai bên mải mê chém giết đến tận sáng, lúc phát hiện được ra gì đó sai sai thì gần ba ngàn người đã bán muối. Trong đó có chừng tám trăm quân của Lưu Long. Gã muốn giết sạch mấy thằng đầu bã đậu này cho hả giận.

" Tướng quân bớt giận, dù sao chúng cũng cả ngàn người. Giết thì phí, nên giao cho đại soái xử lý".

Lưu Long căm tức đạp một gã thủ lĩnh ngã dúi dụi. Đương nhiên là gã này không dám bật. Bật là chết.

"Mau dẫn đi cho khuất mắt ta".

Lưu Long cay cú ra lệnh rồi dẫn theo thân binh rời đi. Những tên thủ lĩnh ở lại thì cúi đầu ảo não, giờ này rượu của quân Hán đã không có phần của chúng. Muốn quay lại uống chè xanh cũng không thể.

Lĩnh Nam ngon lành như một đĩa thịt, nhưng không phải kẻ nào cũng có thể chấm mút được.

Giờ này quân Lĩnh Nam đang ung dung tiến lên thượng nguồn. Ở nơi đó, bà Trưng Trắc đã cho chuẩn bị rất nhiều bè gỗ, hơn một vạn quân vượt sông rồi tiến thẳng về Cấm Khê.

Trên đỉnh núi Tản Viên, bà Quý Lan khẽ lau giọt mồ hôi trên trán ngước mắt nhìn xuống. Trải trước mắt bà là cả một phòng tuyến mênh mông rộng lớn. Đứng từ trên đỉnh núi, những con người bên dưới thâm chí còn nhỏ hơn con kiến, chỉ là những chấm đen nhỏ xíu. Cả vạn chấm đen bên dưới đã không ngừng di chuyển từ sau mùa gặt, để giờ này một pháo đài tự nhiên đang hiện ra trước mắt bà Quý Lan.

Căn cứ Cấm Khê có ba mặt nhìn ra ba dòng sông lớn là sông Hồng, sông Đà và sông Đáy. Mặt tây khu căn cứ tựa lưng vào dãy núi Tản Viên có sườn dốc về phía sông Đà, mặt đông là những địa hình bậc thềm dốc về phía sông Đáy ( thời này sông Đáy là một phụ lưu lớn của sông Hồng).

Chạy suốt khu căn cứ còn có một con sông là Tích Giang. Con sông chạy quanh co trên cả dải đồng bằng và những bậc thềm. Nhị vương đã lựa thế chảy của con sông những khúc qua dưới đồi thấp hoặc vách đá mà bố trí ra hai mươi tám cứ điểm phòng ngự. Chúng được đặt tên theo hai mươi tám ngôi sao ( Nhị Thập Bát Tú). Nơi trung tâm mà hai vương toạ trấn đặt tên là Xích Quỷ ( Theo huyền sử Việt Nam thì đây là tên quốc gia đầu tiên của cư dân Bách Việt).

Trong lòng khu căn cứ là đất phù sa cũ, chi chít suối nước to nhỏ, tiện cho việc định cư, chiến đấu lâu dài. Giờ này, căn cứ Cấm Khê tựa như một pháo đài thiên nhiên khổng lồ ngáng ngang mồm Mã Viện. Hắn phải ăn hết nơi đây trước mới có thể tiến vào Mê Linh. Hoạ hoằn lắm hắn có gặm được thì quân Lĩnh Nam cũng có thể theo hành lang núi đá vôi mà rút về Cửu Chân.

Bà Quý Lan lặng nhìn hồi lâu rồi khẽ lắc đầu.

" Một nơi đẹp đẽ như vậy, lại sắp hóa thành mồ chôn của biết bao mạng người".

Nhưng trong lòng bà vô cùng tin tưởng, từ những máu xương để lại ấy, những mầm non hy vọng sẽ mọc lên.

Bạn đang đọc Ta Trở Về Thời Hai Bà Trưng sáng tác bởi tunglamsk209
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunglamsk209
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 226

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.