Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến thắng đã không xa

Tiểu thuyết gốc · 2575 chữ

Lục Hạo không hề hay biết chuyện ở Cấm Khê. Hôm đó, theo như thông lệ, hắn lại tiếp tục vận lương tiếp tế cho Mã Viện. Nhưng hắn tỏ ra vô cùng cẩn trọng, bởi sau nhiều lần bị thủy quân Lĩnh Nam quấy phá hạm đội nhà Hán đã thui chột đi rất nhiều.

Ước chừng hơn ba mươi chiến thuyền lớn nhỏ hộ tống mười thuyền chở lương thực chậm rãi từ Lãng Bạc xuất phát ngược lên sông Hồng tiến về Cấm Khê. Chúng di chuyển rất chậm rãi, vừa đi vừa quan sát đề phòng từng chút một. Bởi gần như lần nào chúng đi cũng bị tập kích. Chiến thuật “bầy sói” của người Lĩnh Nam vô cùng khó chịu. Lợi dụng ưu thế nhỏ và cơ động, họ có thể co cụm lại tấn công một vài thuyền mục tiêu, nếu cảm thấy khó ăn thì lại lập tức tỏa ra tứ phía mà chạy, khó đuổi vô cùng. Cẩn thận đề phòng thì thiệt hại không lớn, nhưng vấn đề ở sự khó chịu và gây ức chế. Lục Hạo tin chắc rằng lần này Lĩnh Nam cũng sẽ không để hắn yên ổn đi đường, nhưng kiểu gì thì hắn chưa rõ lắm.

Hẳn rất nhiều người còn nhớ Lĩnh Nam đã bắt được chừng một ngàn Hán quân ở Lãng Bạc chứ. Nhưng ở Cấm Khê một bóng tù binh lại chẳng có. Vậy nếu không ở Cấm Khê, thì chúng đang ở đâu? Bị thủ tiêu rồi chăng?

Không phải vậy, chúng đã được lên kế hoạch từ trước và bị đẩy cho thủy quân. Bởi lối vào Cấm Khê là dòng Tích Giang nhỏ hẹp, không đủ rộng để triển khai thủy quân nên quân của nàng Chân cũng không tham gia vào mặt trận này mà chuyển sang công kích đường vận lương trên sông Hồng. Giờ này một ngàn tên Hán quân đang mệt mỏi đang hò nhau vác những cây Luồng dài cả chục mét. Cứ sáu tên lại khiêng hai cây Luồng đã hơ qua lửa và đục mộng ngàm với nhau.

Tên nào tên nấy xanh xám, ủ rũ như tàu lá chuối hơ lửa. Chúng cặm cụi bước, dưới sự giám sát của cả ngàn binh sĩ Cửu Chân. Đào Kỳ đã bí mật trở về, nhưng không đi một mình, mà mang thêm hơn một ngàn thủy quân Cửu Chân nữa. Hoá ra chàng tới Cửu Chân không phải chỉ vì tiếp xúc thương mại, đó cũng là một phần của chiến dịch phản kích.

Lục hạo nheo mắt nhìn những mảnh rừng ngút mắt hai bên bờ sông đang dần hẹp lại ở chỗ một khúc quanh. Hắn có chút tơ tưởng những ngày ăn chơi đàng điếm ở Lạc Dương. Thầm trách bản thân tham công mà tới cái xứ man hoang chết tiệt này. Hắn nhớ những nàng vũ công yểu điệu thướt tha, ôn hương nhuyễn ngọc. Đàn bà xứ này tuy không tệ, nhất là những nữ tướng, nhưng toàn là hoa có độc.

Nhưng dẫu sao hắn cũng là một tướng quân, mơ màng một chút rồi hắn lại lập tức trở lại. Có độc thì sao? Chẳng phải người ta chỉ thích cái người ta thiếu và thiếu cái người ta thích hay sao?

Gã lạnh lẽo nhìn đoàn thuyền dần uốn lượn theo khúc sông.

" Thùng...thùng...tùng…".

Đúng lúc ấy, một hồi trống hiệu nổi lên. Quân Hán đã quá quen tiếng trống ấy, đó là tiếng trống trận quân Lĩnh Nam. Tiếng trống hắt ra từ phía một phụ lưu sau khúc quanh của con sông.

"Có địch, chậm lại, chậm lại. Nhanh thả neo".

Những tên tướng Hán trên thuyền vốn đã xe nhẹ đường quen, chỉ cần cẩn thận phòng thủ và hy vọng mình không bị nhắm vào, quân Lĩnh Nam sẽ đánh chừng một, hai thuyền là rút chạy.

Nhưng đâu phải chiếc nào cũng xoay sở nhanh nhẹn. Chính chiếc Phụng Chu của Lục Hạo cũng đang như vậy, do to lớn cồng kềnh mà chúng khá chậm chạp và sơ hở, thậm chí luống cuống mà gần như sắp mắc cạn ở rìa đất bồi. Đoàn thuyền đi đầu trong lúc bối rối đã để lộ ra một lỗ hổng, thuyền chỉ huy của Lục Hạo lồ lộ ngay ra giữa khúc quanh.

Nàng Chân đương nhiên không bỏ lỡ cơ hội ấy. Lập tức có bảy, tám chiếc Mông Đồng và ba bốn chiếc lâu thuyền lao đến vun vút, nhắm thẳng tới chiếc thuyền của Lục Hạo. Những chiếc Mông Xung đi đầu không kịp quay lại chặn đường. Chúng vô tình dàn thành một hàng ngang chắn ngang sông. Cả thượng nguồn và Hạ nguồn đều có bè lửa và thuyền tử mẫu đang xông đến.

"Tới đây, lần này bản tướng sẽ khuất phục nàng".

Lục hạo nhìn bóng nàng Chân từ xa rồi khẽ liếm mép.

"Lập trận". Lục Hạo hét lớn. Từ những chiến thuyền quân Hán vang lên những hồi kèn lệnh, mấy tên lính truyền tin cầm cờ hiệu lay múa.

" Rầm..rầm".

Vô số những chiếc bè gỗ nhanh chóng được quân Hán thả xuống nước. Chúng phủ đầy đất sét và bùn. Quân Hán cũng không ngu, chúng đã bị đánh nhiều lần bởi chiến thuật này. Ta học địch cũng học.

Những chiếc bè gỗ và thuyền lửa lao đến bị bè chặn lại ngay trước mạn thuyền. Chúng không tài nào bắt lửa được vào những chiếc bè đầy bùn ướt nhẹp. Hai đạo thuyền trước sau nhanh chóng xếp hàng khin khít như hai bức tường thành chắn ngang dòng sông.

Cuộc chiến biến thành cuộc so tài của cung thủ và vũ khí tầm xa với lợi thế nghiêng về quân Hán đứng trên những mạn thuyền cao. Hơn chục chiếc thuyền của nàng Chân thì bị vây ở giữa.

"Ha ha ha, cuối cùng cũng có ngày hôm nay. Ngươi đã bị bao vây, đừng cố giãy giụa nữa".

Lục Hạo bám vào mạn thuyền gào lên sảng khoái. Cuối cùng, hắn cũng rửa nhục được rồi. Thuyền của nàng Chân đã bị vây, liều chết xông đến thì còn cách hai tấm bè. Mấy bước ngắn ngủi ấy sẽ là tử địa.

" Ngoan ngoãn đầu hàng, cho bản tướng làm thị nữ hầu ngủ, bản tướng sẽ tha chết cho các ngươi".

Lục Hạo hận mất hình tượng không thể đứng lên ngoáy mông trêu tức, nếu không hắn cũng làm rồi. Nhưng gã phó tướng thì hơi có dự cảm bất thường, trước kia chẳng phải anh Chí cũng muốn ngủ mấy nàng hay sao.

Lục Hạo quá vui sướng mà không nhận ra, những lâu thuyền Lĩnh Nam giờ đã đóng thêm mái. Nàng Chân thì nhìn hắn như một thằng dở hơi biết bơi rồi phất tay làm hiệu. Mười mấy chiếc thuyền lập tức bẻ lái, dàn thành hàng ngang cách thuyền Hán chừng hơn hai trăm mét. Phía hai đầu nguồn, các thuyền Lĩnh Nam cũng dàn thành trận ngang sông.

"Ha ha ha, tốt lắm, các ngươi muốn đầu hàng rồi sao?". Lục Hạo cười híp cả mắt.

" Tướng quân, cớ sao người lại nói vậy?". Gã phó tướng lật đật hỏi.

"Ngươi xem, chúng thuyền thấp, lại đứng ngoài tầm tên, không đầu hàng chẳng lẽ đứng đó mắng chết ta? Ha ha ha".

Gã phó tướng nhoài người ra đầu thuyền nheo mắt nhìn, nhưng chợt hắn mở mắt trừng trừng. Tiếp theo đó, Lục Hạo cũng trợn mắt hốc mồm nhìn một mũi tên thép lớn mang theo gã phó tướng đóng đinh ở cột buồm. Gã phó tướng đến chết vẫn còn hậm hực, là anh Chí anh Hạo muốn ngủ các nàng, đâu phải gã.

Tháng mưa vừa rồi, Lạc và người chị kết nghĩa chưa kịp làm lễ là Lê Chân đã không ngồi chơi. Đúng như lời Lạc hứa với nàng, hắn đã mang tới bước đầu của cải cách thủy quân.

Cả tháng mưa, mấy ngàn người tộc Hỏa Tước đã âm thầm ngày đêm làm những chi tiết máy, âm thầm chuyển đi. Kết quả là giờ này đây, mỗi thuyền to Lĩnh Nam đều có hai chiếc máy bắn tên và hai máy bắn ná, thuyền nhỏ thì một nọ một kia. Ngoài mũi tên thép nặng chừng 1kg, còn có thêm một loại tên mới có đầu tên thép gắn theo một ống trúc chứa dầu hoả. Chúng hoạt động theo cơ chế một chiếc Piton, lực truyền vào từ thân mũi tên sẽ tạo áp lực làm vỡ ống trúc, dầu sẽ toé ra và bắt lửa.

Hơn ba mươi cỗ máy chiến tranh kiểu mới bắn với tốc độ ba phát một phút với tầm xa áp đảo. Những chiếc bè cản giờ lại thành hoạ của Lục Hạo, bởi hắn đã bị mắc kẹt ở khúc cua. Những thuyền ở hai đầu nguồn cũng bắt đầu nã tên vào thuyền địch. Lửa cháy, người chết khắp nơi trên chiến thuyền quân Hán.

Quân Hán hô hào bắn trả nhưng với tầm xa ấy chúng chỉ có thể bắn cầu vồng. Mà với kiểu bắn từ trên cao xuống những thuyền có mái che thì chỉ là muỗi đốt Inox.

Lục Hạo tưởng cuộc sống sắp nở hoa thì ai ngờ cuộc đời hắn lại bế tắc. Bởi vì từ phía cánh rừng ăn theo dải đất bồi ra giữa sông, tiếng tù và vang lên như một hồi chuông báo tử.

Hơn một ngàn lính từ Cửu Chân xuất hiện, họ công khênh những cây Luồng ghép có đầu móc ngàm ào ạt xông về phía thuyền Hán. Họ móc những cây luồng vào mạn tàu rồi trèo lên ở phía dưới bụng những cây luồng.

"Bắn tên, nhanh bắn tên, trường thương đẩy chúng xuống". Lục Hạo đỏ cả mắt gào lên.

Nhưng những người lính Cửu Chân khôn khéo núp dưới bụng những cây Luồng cứ thế thoăn thoắt bò lên. Họ làm vậy bởi không chỉ tránh tên địch, mà còn tránh cả tên quân mình.

" Bỏ ngụy trang, bắn yểm trợ".

Theo lệnh của Đào Kỳ, gần hai mươi bụi cây nhanh chóng bị gạt ra. Để lộ ra những tấm phên nứa chống chéo tựa như ụ súng. Từ những lỗ châu mai, những họng nỏ lạnh lùng của một trong những cỗ máy tiên tiến nhất thời bấy giờ lộ ra.Cỗ máy bắn nỏ liên hoàn Polybolos.

Polybolos được phát minh bởi Dionysius người Hy Lạp vào thế kỷ 3 TCN. Có hình dáng khá giống nỏ máy, nhưng cỗ máy được cải tiến ở chỗ nó hoạt động bằng một hệ thống bánh xích liên kết với hộp tên ngược. Những mũi tên được luân chuyển đến một khay xoay trước khi được bắn ra. Cỗ máy đạt tới tốc độ bắn chừng mười một, mười hai phát một phút.

Những tên lính cầm trường thương là trọng điểm chú tâm của trận địa nỏ máy. Những người lính đặc công hả hê nã những mũi tên to đùng vào người chúng. Quân Hán khiếp vía, nhao nhao nấp xuống thành tàu không dám ngóc đầu lên. Bất cứ kẻ nào chỉ hơi lơ mơ có ý đồ gây hại đến lính trèo thang đều bị bắn hạ tức khắc. Lúc những chiến binh Cửu Chân trèo lên được thuyền, những tên lính Hán vẫn còn đang bận nằm sấp, ôm đầu hoảng sợ.

Lục Hạo ngồi phệt xuống đất, hắn biết mình triệt để xong đời. Hắn run run ôm vết thương ở bụng, ngồi dựa vào cột buồm ngước lên. Trước mắt hắn, một nữ tướng mặc giáp da cá sấu đang khẽ lắc nước ra khỏi tai. Những đường cong tuyệt mỹ trên cơ thể đang ướt sũng của nàng làm hắn không tự chủ được mà nuốt nước bọt.

Tử Nương ghé sát vào mặt hắn rồi khẽ cười, đôi mắt đen láy sâu thẳm của nàng hiện ra biết bao châm chọc.

"Nghe nói ngươi muốn ta hầu ngủ hả".

Lục Hạo mấp máy môi nhưng không nói ra lời. Có lẽ giờ này hắn đã hiểu thêm về Đoàn Chí. Nhưng cả hai gã vẫn còn may mắn chán. Được chết dưới tay những nữ tướng xinh đẹp bậc nhất ở Lĩnh Nam này.

Khắp mặt nước, những thuyền chiến khác của quân Hán mải mê đối trận bắn tên mà không để ý từ phía mặt trong, rất nhiều thân ảnh ngoi lên từ nước rồi lặng lẽ trèo lên mạn tàu.

Dưới nước thê thảm, trên cạn cũng không vui vẻ gì. Quân Lĩnh Nam sĩ khí như rồng, một hơi đánh hạ đại doanh quân Hán. Mã Viện vẫn đang hôn mê được thân binh cõng đi. Hai ngàn quân sĩ ốm yếu toàn bộ bị bỏ lại, chúng chạy như chó nhà có tang, đồng đội tầm này có hay không với chúng cũng không quan trọng. Hơn ngàn quân vật vã chạy trốn cùng Mã Viện về hướng Lãng Bạc. Sau lưng chúng, Lạc vẫn tiếp tục tung binh truy đuổi.

Hắn rời đi trong tiếng tung hô vạn tuế của mọi người. Người dân đã tìm thấy lại hy vọng, không chỉ bởi số lương thực trong đại doanh của Mã Viện, mà còn vì tân vương mới của họ nữa.

Trên đỉnh núi Tản Viên, Đô Kiên bị trói quỳ mọp trên đất. Tấm băng vải được giật mạnh xuống, hắn kinh hoàng khi nhìn thấy hai người phụ nữ trước mặt.

" Không, tại sao hai người vẫn sống? Tại sao?".

Hắn ngồi bệt xuống, người hơi ngả ra sau vì sợ hãi.

"Có vẻ thấy hai ta còn sống, ngươi không vui lắm nhỉ?". Bà Trưng Trắc tươi cười khẽ nhấp một ngụm chè xanh.

Đô kiên đứng hình, định thần một lát, hắn quay sang Cạp Nong, vằn mắt lên chửi.

" Đồ phản bội, đồ dối trá".

"Đần độn, ta đã từng nói sẽ phản bội hai vương sao?". Cạp Nong nhếch mép khinh bỉ đáp.

Đúng vậy, từ đầu đến cuối, Cạp Nong chưa từng mở mồm xác nhận việc ấy. Mọi thứ chỉ là do ảo tưởng mù quáng của Đô Kiên thôi. Hắn biết mình chết chắc rồi, nên cố gượng cười quay sang nhị vương mà kích bác.

" Hừ, người Hán sẽ không bao giờ từ bỏ. Ta không tin hai ngươi sẽ giữ được ngôi vua".

" Ta có nói chúng ta sẽ trở lại làm vua sao?".

Nghe thấy thế,Đô Kiên vật vã gào lên.

"Không, ta không tin, ta không tin. Không ai có thể từ bỏ được quyền lực trong tay cả. Các người đừng lừa ta".

Bà Trưng Trắc thở dài khẽ lắc đầu.

" Ngươi đương nhiên không tin. Bởi lòng tham đã làm ngươi mù quáng. Thứ ngươi không tin còn nhiều lắm, chẳng hạn như đất nước này sẽ vô cùng đẹp đẽ và hùng mạnh".

Bà Trưng Nhị nói xong thì quay lưng lại. Cạp Nong nhìn Đô Kiên như nhìn một con thú săn rồi từ từ bước tới thì thào.

"Tiếc rằng ngươi không còn sống để nhìn thấy điều ấy rồi".

Lời Nhắn Chương 51
mình k có lap, k mang pc về đc. Chắc nghỉ tết vài hôm nha mọi người.
Bạn đang đọc Ta Trở Về Thời Hai Bà Trưng sáng tác bởi tunglamsk209
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunglamsk209
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 521

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.