Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Viêm Tức Thiểm

Phiên bản Dịch · 1041 chữ

Chương 384: Viêm Tức Thiểm

Năm tiếng sau, Alan đánh thức mọi người. Qua một thời gian nghỉ ngơi, tinh thần bốn người đều tốt, liền ngồi lại cùng thảo luận những hành động tiếp theo.

-Đầu tiên chúng ta phải tìm thấy bản vẽ của tầng hai thân tàu mới có thể tìm thấy phòng máy. Nhưng điều này chắc không khó, chỉ cần chúng ta xuống tầng hai là có thể nhìn thấy. Ở đây tắt lửa tối đèn, hiển nhiên không có điện cung ứng, chỉ hy vọng thiếu điện bộ phận, nếu cả tầng hai đều thế này thì cho dù chúng ta đến được phòng máy cũng vô ích. Không có điện thì trí não không thể khởi động, cũng không thể đọc được ghi chép.

Lộ Thiến nói.

Alan dứt khoát:

-Nếu chúng ta chắc chắn cả tầng hai đều không có điện thì nghĩ cách rút từ chỗ này, trở về căn cứ Lôi Hỏa, báo cáo về vị trí của thánh tích lên trên.

Nếu không thể đọc được ghi chép thì đương nhiên không tìm được bí mật ở nơi này, ở lại cũng vô dụng, rút đi là lựa chọn chính xác nhất. Nhưng nếu thực sự như vậy thì lại có chút tiếc nuối.

Tiếc thì tiếc, nhưng suy nghĩ của Alan vẫn không có bất cứ dao động nào. Dù sao chuyện này cũng liên quan đến tính mạng của mấy người.

Sau khi thảo luận thêm một số chi tiết, mọi người khởi hành rời khỏi trạm trung chuyển vật tư này, bắt đầu xâm nhập vào khu vực thân tàu tầng hai. Đồng thời, trong phòng điều khiển chính ở tầng một tàu di dân, lão Đao Ma Da Đỗ đang đứng trước một đài công tác, không ngừng di động một số điểm sáng trên màn hình. Dưới thao tác của y, cửa tự động bị Lộ Thiến đóng trước đó đã mở ra toàn bộ, không gian tầng một lần nữa trở nên thông suốt.

Một lát sau, Tạp Mục bước vào phòng điều khiển, trầm giọng:

-Đã có thể xác định bọn chúng không còn trong thánh tích, lẽ nào chúng chạy rồi? Đúng là lũ chuột khốn kiếp!

Da Đỗ chắp hai tay sau lưng:

-Những người thủ hộ chúng ta đã học được phương pháp điều khiển thánh tích từ tổ tiên, cũng không truyền ra bên ngoài, từ đó đảm bảo tính đặc thù của những người thủ hộ. Nhưng hiện giờ chỉ mấy tên nhân loại tiến vào nơi này đã có thể khống chế thánh tích, đúng là khiến người ta tâm tàn ý lạnh. Tạp Mục, chúng nhất định phải chết, không chỉ chúng biết được vị trí của thánh tích, riêng việc chúng biết cách điều khiển thánh tích là không thể để chúng rời khỏi rồi.

Trong mắt Tạp Mục sát ý lưu chuyển:

-Đây là đương nhiên, chỉ cần bọn chúng còn chưa chạy khỏi thánh tích, ta chắc chắn sẽ giết chết chúng!

-Bọn chúng vẫn còn ở đây, chẳng qua là đã đến tầng hai.

-Tầng hai?

Tạp Mục cả kinh:

-Ngài chắc chắn?

-Đương nhiên.

Da Đỗ nói:

-Vừa rồi ta đã xem bản ghi chép, có một cánh cửa cống thời gian đóng cửa cố định trong mười phút. Ta lấy riêng tuyến đường của cửa cống này, phát hiện chúng là một lối vào thông đến tầng hai. Những con chuột kia đã chạy đến tầng hai.

Tạp Mục cười tàn nhẫn:

-Vậy bây giờ ta sẽ đến tầng hai.

-Ngươi đi đi, ta cũng phải đi chủ trì hiến tế rồi. Lần này chúng ta không thể lảng tránh lời thỉnh cầu của Vưu Lý Mạn, phải giao một phần cự ma cho ông ta, nếu không mười bộ lạc e là sẽ không chiến mà loạn trước.

Da Đỗ lắc lắc đầu:

-Chúng ta vẫn luôn né tránh vấn đề này, không ngờ sự xuất hiện của thanh Tai Nhận đó lại khiến Vưu Lý Mạn vừa hay có một cái cớ.

Nghe được câu này, động tác của Tạp Mục cứng lại, sau đó quay người trầm giọng:

-Ngài chuẩn bị cho ông ta bao nhiêu cự ma?

-Hai ngàn.

-Hai ngàn?

Giọng nói Tạp Mục chợt cao lên:

-Trưởng lão Da Đỗ, cự ma trong tay chúng ta cũng chỉ có năm ngàn, ngài cho hai ngàn, vậy quyền chủ động của chúng ta đã yếu đi già nửa rồi.

-Chuyện này ta biết, nhưng Vưu Lý Mạn đã thông báo cho mười bộ lạc, yêu cầu chúng ta lấy ra hai ngàn cự ma đối phó Tai Nhận.

-Nhưng Tai Nhận hiện đang trong thánh tích!

Tạp Mục gần như gào lên.

Trong phòng điều khiển chính chợt yên tĩnh hoàn toàn. Da Đỗ nhìn Tạp Mục, hồi lâu mới nói:

-Ngươi cảm thấy Vưu Lý Mạn sẽ nghe những điều này sao? Nói cho cùng, bất kể là Tai Nhận hay quân đội nhân loại cũng chỉ là cái cớ ông ta đòi cự ma từ chúng ta thôi. Hừ, ông ta tưởng những người thủ hộ như chúng ta bá chiếm cự ma không chịu giao ra mà đâu biết những thứ này cực khó khống chế. Mỗi mười năm hiến tế một lần, chúng ta cũng chỉ khống chế được năm ngàn con, nhưng ở tầng ba, thứ đó…

Lão Đao Ma lắc đầu, xua tay:

-Tóm lại, trước tiên xử lý những kẻ xâm phạm đã. Về phần Vưu Lý Mạn thì giao cho ta ứng phó. Ông ta muốn hai ngàn cự ma thì cho cũng được, nhưng cũng phải đưa cho chúng ta một số bồi thường.

-Ít nhất phải cho chúng ta mười bộ lạc cỡ trung!

Tạp Mục vung chiến đao, mũi đao quét ra một vầng ánh sáng, lập tức nhiệt độ cả không gian giảm xuống.

Như gió lạnh trên cánh đồng tuyết, không biết thổi vào lúc nào. Da Đỗ gật đầu:

-Đúng vậy, dù sao đội chúng ta nhân số cũng không còn nhiều. Phải biết hai ngàn năm trước trên tinh cầu này bộ lạc cường thịnh nhất là có mười một.

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.