Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

triệu uyển tình

Phiên bản Dịch · 1010 chữ

“Cô biết làm cơm sao?”

Tại phòng khách, trên lầu hai. Lâm Phàm ngồi vắt chân trên ghế salon, đối diện là Triệu Uyển Tình hiện tại sắc mặt đã tốt hơn nhiều, còn Lâm Du Du vào phòng bếp nấu cơm.

Hắn không muốn nuôi một người vô năng, ít nhất cũng phải có mợt chút tác dụng, chí ít thì cũng là dọn vệ sinh, giặt quần áo, nấu cơm, không phải là chỉ biết bồi chủ thượng đi ngủ rồi cái gì cũng không làm.

“chủ thượng, tôi biết nấu cơm, ngoại trừ việc phải ra ngoài thì mọi việc trong nhà đều có thể làm”

Triệu Uyển Tình không có dị năng, nhưng không có nghĩa cô chỉ là bình hoa di động. cô ta rất nhanh trí biết Lâm Phàm sẽ không an phận trong bệnh viện này, hắn có thực lực to lớn thì dã tâm cũng rất lớn, hắn sẽ không ngừng khuếch đại thế lực của mình ra toàn bộ tận thế.

Cô nghĩ đi theo hắn ngày càng có nhiều thuộc địa thì cũng rất thiếu người quản lý, cô tự tin về năng lực quản lý của mình chắc chắn không tệ, nếu muốn có giá trị thì cô ta phải biểu hiện năng lực.

Không tranh được địa vị của Lâm Du Du thì sẽ tranh những vị trí khác, cuối cùng đều là nữ nhân của hắn.

Lâm Phàm phát triển càng nhanh thì nữ nhân của hắn càng nhiều, hiện tại là cơ hội của Triệu Uyển Tình, cô ta phải tranh thủ nắm bắt.

Tổng kết lại là nghe lời Lâm Phàm và tận lực biểu hiện năng lực.

“Biết nấu cơm là được, sau này việc nhà sẽ giao cho cô, những đồ vật dưới kho có thể tuỳ ý, chỉ cần không ra khỏi cửa thì sẽ không gặp nguy hiểm”

Lâm Phàm nhẹ gật đầu cũng không để ý nhiều, sắp sếp cho cô việc nhà cũng đã bớt hạn chế cho cô. Hiện tại có thêm một người san sẻ việc nhà cũng đỡ công việc cho Lâm Du Du.

Tính cách hắn rất đơn giản, nếu không phải là nữ nhân của hắn thì hắn sẽ không thèm để ý, nhưng đã là nữ nhân của hắn thì tất nhiên sẽ có đãi ngộ, hắn cũng rất quan tâm đến nữ nhân của mình, ví dụ như Lâm Du Du.

Rất nhanh cơm canh đã được dọn lên, dùng bữa xong thì trời vừa tối, Lâm Phàm kéo Lâm Du Du về phòng để lại Triệu Uyển Tình dọn dẹp bát đũa trên bàn, nhìn hai người tình tứ đi về phòng, cô nghĩ còn sớm như vậy thì hai người đó về phòng làm gì.

“Hừ, sớm muộn gì ta cũng sẽ vào căn phòng đó!”

Dọn dẹp bàn ăn, rửa bát đũa xong xuôi, cô trở về phòng mình, vừa đặt mông xuống nệm liền nghe thấy âm thanh.

Âm thanh ú ớ giống như là khó chịu, giống như thống khổ, xen lẫn tiếng khóc. Triệu Uyển Tình hai má ửng hồng, trong lòng thầm mắng. nằm xuống giường dùng chăn phủ lên đầu nhưng vẫn không có tác dụng, âm thanh cứ vang vọng.

Một giờ.

“Xong chưa!”

Hai giờ

“Các người là người máy sao!”

Ba giờ, Triệu Uyển Tình đấm bùm bụp xuống gối phát tiết, mẹ nó đây có còn là con người không!

Lát sau âm thanh biến mất. cô ta mệt mỏi lần nữa đi tắm rồi mới chìm vào giấc ngủ.

…..

Trong màn đêm đen tối thì không phải nơi nào cũng yên tĩnh như vậy, cách bệnh viện không xa, trong một ngôi nhà có mấy tên nam nhân lo lắng đi tới đi lui.

Kẹt kẹt.

Cửa phòng mở ra, bên trong có hai nữ nhân bước ra, mấy nam nhân vội vàng chạy lại hỏi thăm.

“Yến Yến, Thanh Thanh thế nào rồi?”

Triệu Yến Yến nhìn lại mấy nam nhân, trong long kinh thường, ở trong mắt nàng thì mấy tên này toàn là lũ vô dụng, nếu không phải là muốn nhờ bọn hắn ra ngoài đi tìn kiếm đồ ăn thì còn lâu nàng mới để ý.

Trước khi tận thế, mấy tên này đều là lũ theo đuổi bọn họ rất lâu rồi, hôm đó có nàng, Mục Nguyệt Thanh, Lý Tư Kỳ ba người đi chơi, đi cùng có mấy tên nam nhân Triệu Trí Dũng, đúng lúc gặp phải tận thế, bọn họ bị vây tỏng biệt thự, trước đó bọn họ dự tính đi dã ngoại nên đã mua rất nhiều đồ ăn, nhưng miêng ăn thì núi lở, còn chủ nhân của căn biệt thự này cũng không dự trữ nhiều đồ ăn.

Ăn hết thì đám Triệu Chí Dũng chủ động xin ra ngoài để tìm đồ ăn, còn mấy tên khác vì muốn thể hiện trước mắt nữ thần cũng xung phong đi theo, tiếp đó một tháng trôi qua, mây người đều măy mắn tìm được đồ ăn trở về.

Chỉ là hôm nay bộng nhiên Mục Nguyệt Thanh Phát sốt cao, đã nằm trên giường mấy ngày rồi chưa tỉnh, điều này làm cho Triệu Chí Dũng lo lắng, trong đám nam nhân cũng có hai tên thầm thích nàng nên mới có tình huống ban nãy.

Triệu Yến Yến vóc dáng thướt tha, đường cong chữ S, chỉ cần cử động cũng mang theo mị khí. Mấy tên nam nhân nhìn thấy thì tim tỏng lồng ngực đập loạn, ánh mắt đảo qua mấy tên nam nhân, Triệu Yến Yến thở dài nói: “Thanh Thanh sốt cao không giảm, trong khu biệt thự này cũng không có thuốc hạ sốt, nếu cứ tiếp tục như vậy, e là…”

Nghe thấy nữ thần bị bệnh nghiêm trọng như vậy, Triệu Chí Dũng liền gấp gáp.

“Bệnh viện cách chỗ chúng ta không xa, ngày mai ta liền đi tìm thuốc hạ sốt cho Thanh Thanh”

Bạn đang đọc Tận Thế: Toàn Thế Giới Chỉ Ta Có Được Dị Năng (Bản Dịch) của Cô Cô Đát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nambuiphi1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.