Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chủ nghĩa tư bản

Phiên bản Dịch · 910 chữ

8 giờ sáng, Lâm Phàm mơ màng tỉnh dậy, thấy Lâm Du Du vẫn còn đang ngủ say, hắn mỉm cười hôn trán nàng rồi nhẹ nhàng đứng dậy, không muốn đánh thức nàng, Lâm Du Du còn đang mơ ngủ với tay ôm lấy tay hắn tưởng tượng như gối ôm cọ cọ má vào.

Hắn nhẹ nhàng rút tay lại rồi đắp chăn cho nàng, bước chân nhẹ nhàng đi ra cửa phòng, vừa mở cửa liền ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức.

“chào buổi sáng Boss, ngài có muốn rửa mặt trước không?”

nhìn dáng vẻ Triệu Uyển Tình đang mặc tạp dề đầu bếp, hắn nhẹ gật đầu tán thưởng, quả nhiên cô ta không làm hắn thất vọng, sáng sớm biết thức dậy nấu cơm làm hắn rất hài lòng.

Thấy hắn gật đầu, cô liền nhanh chóng chạy vào rồi bưng chậu nước ra, sau đó kéo tay hắn lại, bắt đầu rửa tay cho hắn. làm cho hắn như nằm mộng.

Rửa tay xong thì cô thấm ướt khăn mặt rồi lại tỉ mỉ lau mặt cho hắn, động tác nhẹ nhàng giống như sợ làm đau hắn, lúc này Lâm Phàm mới kịp phản ứng.

Cái này…có người hầu hạ rửa mặt, thấy bên cạnh còn có kem đánh răng và bàn chải, trong lòng hắn chợt nảy ra suy nghĩ.

Cô nàng này không phải sẽ đánh răng hộ mình luôn chứ.

Triệu Uyển Tình lại cầm bàn chải , chiết ra kem đánh răng rồi đưa lên sát mặt hắn.

Trong giây lát Lâm Phàm không biết làm gì cho phải, trong lòng mâu thuẫn có nên tán thưởng chế độ tư bản hay là lên án mạnh mẽ.

Suy tính một lát cuối cùng lựa chọn im lặng, làm người có được loại đặc quyền này không phải ai cũng có.

Vệ sinh xong Triệu Uyển Tình mang chậu nước rời đi, để lại hắn ngồi trên ghế salon, lúc này thì Lâm Du Du cũng đã mặc quần áo chỉnh tề đi ra.

“Sao không ngủ thêm chút nữa?”

Lâm Du Du lại gần , ngồi lên đùi hắn, đầu dựa vào vai hắn nhỏ giọng nói “không có ngài ngủ bên cạnh, em không ngủ được, liền dậy sớm lát nữa còn đi thanh tẩy zombie”

Vỗ vỗ vào mông nàng, cảm nhận cảm giác đàn hồi trên tay, hắn nói “đi rửa mặt rồi ăn sáng thôi”

“Vâng”

Ba người cùng nhau ăn sáng, xong xuôi thì Triệu Uyển Tình ở lại nhà trông coi và dọn dẹp, Lâm Phàm và Lâm Du Du lại tiếp tục hướng về khu bệnh viện sử lý đám zombie.

Ngay khi hai người khởi hành thì cách bệnh viện không xa, trong một khu dân cư, triệu chí dũng, hoa minh an cùng văn đường, ba nam nhân cẩn thận mở cửa nhà đi ra {mấy nhân vật phụ xin phép không viết hoa}

Ba người bọn họ có nhiệm vụ là tận lực trạm trán với zombie đồng thời tiến vào bệnh viện để tìm kiếm thuốc hạ sốt, ban đầu thì có năm người nhưng sau đó hai người cảm thấy quá nguy hiểm nên rút lui.

Triệu chí dũng mang thân thể cường tráng cao lớn, hoa minh an lại thuộc dáng vẻ mảnh khảnh, người gầy như que củi. hai người bởi vì nữ thần trong lòng nên đối mặt nhau.

Văn đường bên này thấy hai người căng thẳng liền nói: “hai tên các ngươi có xích mích gì ta mặc kệ, lần này ta ra ngoài cùng các ngươi là vì Yến Yến, còn Mục Nguyệt Thanh ta không quan tâm”

Triệu chí dũng cuối cùng lắng xuống, lườm hoa minh an một phát rồi nghiêm mặt nói: “chúng ta cứ dựa theo kế hoạch tối qua mà làm”

Ba người cuối cùng thống nhất một đường cẩn thận chậm rãi hướng tới bệnh viện.

Đoạn đường khá mạo hiểm, ba người phải liên tục tránh zombie, nếu không thể đi đường vòng liền ném đồ vật hấp dẫn zombie rồi lén lút chạy qua. Cuối cùng ba người đến được bệnh viện, chật vật leo qua hàng rào sắt cuối cùng nằm bệt xuống đất thở dốc nghỉ ngơi.

Triệu chí dũng lau mồ hôi đứng dậy nói: “bên kia là khoa khám bệnh, chúng ta phải cẩn thận, tránh lãng phí thời gian, nhất định phải trở lại khu dân cư trước khi trời tối, ban đêm zombie rất kinh khủng”

Đường vân và hoa minh an không phản bác, trong mắt mang theo vẻ sợ hãi, hiển nhiên là biết ban đêm zombie đáng sợ cỡ nào.

Ba người rón rén đi qua các phòng nhưng có một điểm làm bọn hắn nghi ngờ là, bên trong bệnh viện tại sao lại không có zombie, rõ ràng là không bình thường.

Bọn hắn nằm mơ cũng không biết được toà nhà này đã được Lâm Phàm dọn dẹp sạch sẽ, hơn nữa là hiện tại có đôi mắt đang quan sát bọn hắn.

“Rất tốt, ta còn chưa ra ngoài tìm kiếm, lại có người chạy vào địa bàn của ta”

Sau lưng Lâm Du Du lặng lẽ xuất hiện bên cạnh Lâm Phàm hỏi.

“Boss, ngài đang quan sát gì sao?”

“Không có gì, chỉ là phát hiện mấy con chuột nhắt, xem ra sẽ có thu hoạch

Bạn đang đọc Tận Thế: Toàn Thế Giới Chỉ Ta Có Được Dị Năng (Bản Dịch) của Cô Cô Đát

Truyện Tận Thế: Toàn Thế Giới Chỉ Ta Có Được Dị Năng (Bản Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nambuiphi1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.