Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghịch thiên mộc kiếm.

Tiểu thuyết gốc · 1729 chữ

“ Nhàn vân dã hạt” thái thượng đạo kinh công pháp giúp tiên nhân có thể trong gió phiêu dật nhàn nhã không sợ trói buộc. Ngày xưa, khi thiên đế cướp đi cuốn này công pháp từ trong tay của thái thượng đạo quân, đã bị thái thượng đạo quân truy sát không ngừng cả trăm năm, cái này cho thấy quyển này công pháp là đáng giá đến cỡ nào để tu luyện.

Vũ một chút nhớ về chuyện xưa, hắn đã từng bên trong ký ức của thiên đế trôi qua vạn năm nên rất nhanh hắn liền diễn hóa ra được bộ công pháp này một cách thuần thục.

Trời đã bắt đầu về đêm, thím Loan đã biết Vũ sẽ không ra ăn tối nên cũng không có kêu hắn.

-Mẹ! Em Vũ đâu rồi.

Nhìn đến chỗ ngồi của Vũ trống trơn, Hồng Yến không khỏi cảm thấy mất mát một chút hướng bà Loan hỏi.

-Vũ đó à... nghe em ấy nói thân thể có chút không khỏe nên vẫn còn trong phòng nghỉ ngơi.

Bà Loan vừa nghe đến con gái hỏi có bất ngờ, đầu óc của bà linh hoạt liền nghĩ ra một chủ ý nên hướng con gái bày ra vẻ mặt đầy lo lắng nói.

-Em ấy thân thể không khỏe sao?

Nghe đến Vũ không khỏe nàng không khỏi lo lắng thầm nghĩ sẽ không phải là vì chuyện sáng nay của nàng mà trọng thương đấy chứ.

-Con chút nữa giúp mẹ đem thức ăn đến phòng của em ấy nhé.

Bà Loan cười nói.

-Được.

Nàng không nghĩ ngợi nhiều liền lập tức gật đầu đáp ứng ngay.

Nghe con gái gấp gáp đáp ứng khiến bà không khỏi bất ngờ, vốn nghĩ là như mọi khi phải tốn một chút khuyên bảo mới có thể buộc nàng đáp ứng. Việc này làm bà rất vui vẻ không khỏi thầm nghĩ buối sáng hôm nay chỉ một là chiến dịch nhỏ của bà, nhưng không ngờ lại thành công tốt đẹp như vậy.

Hồng Yến ăn xong liền hướng bên ngoài mà đi, nàng muốn xuống bếp chuẩn bị một chút cháo loãn cho hắn, giúp hắn thân thể tiêu hóa tốt.

Ông Phi nhìn thấy con gái bộ dạng nôn nóng rời đi có chút thầm suy đoán là con gái đang giận dỗi vợ của mình, liếc nhìn bà Loan một cái, ông nói:

-Vợ à... con gái mình xinh đẹp như vậy không sợ không thể lấy được chồng, em có phải là có chút lo lắng thừa hay không.

-Ông thì biết cái gì?

Bà Yến gắt giọng nói tiếp:

-Ông không thấy con bé đang cao hứng đây này, đứa bé Vũ thật sự là có bản lĩnh thật lớn á.

Vốn là có chút mang tính sợ vợ, ông Phi nghe vợ mình lớn tiếng trách móc liền không khỏi ngoan ngoãn trở lại cấm đầu ăn tiếp. Mà đối với vợ mình lời nói thì ông tin mới là lạ.

Tại bên trong phòng của Vũ, thần niệm của hắn đang còn tại thiên đình, lúc này hắn đang hướng thanh kiếm gỗ đang treo ở phía trên tại chính giữa thiên đế các mà nhìn đến xuất thần. Cái này thanh mộc kiếm không phải là dùng mộc bình thường để làm, tại năm xưa một yêu thụ có tuổi thọ vạn năm, rễ của nó bao phủ trọn vùng tây hải không ngừng thôn phệ thiên địa linh khí, khiến cho toàn bộ vùng tây hải biến thành một vùng sa mạt khắc nghiệt mà nhân loại không thể sinh sống được.

Mà thiên đế lúc ấy đúng dịp đi ngang qua đem cây đại thụ vạn năm này cho trấn, vốn định là đem nó tận diệt nhưng là nó cũng không hướng người khác hại qua, chỉ là cùng trời tranh thiên mệnh. Lại nghe được nó cầu xin nên thiên đế đem nó biến thành trường kiếm tên là: “ nghịch thiên mộc kiếm”.

-Bảo kiếm à... ngươi cũng không phải là hướng tại thiên đình mục nát đó chứ.

Hắn không ngừng dụ dỗ nói.

Vì kiếm này có linh tính rất mạnh mẽ nên hắn không thể tùy ý sử dụng được mà cần có sự cho phép của nó. Nhưng là mặt cho hắn ho hét khàn cả cổ thế nào mộc kiếm này cũng như đầu gỗ không có đối với hắn gợi lên tia hứng thú, khiến bên trong nội tâm hắn không khỏi muốn đem cái này đầu gổ cho đi đốt.

-Được, rất tốt... nếu là ngươi không muốn nhận ta làm chủ thì ta liền đem ngươi vức khỏi thiên đình.

Dù sao hắn là chủ mới thiên đình á, không dụ dỗ được chỉ có thể uy hiếp mà thôi.

Dừa dứt lời, hắn có chút cảm thấy cái này mộc kiếm hơi rung nhẹ, hắn liền biết cái này uy hiếp đối với nó có tác dụng. Đầu óc hắn vừa chuyển liền nghĩ đến kế hoạc “ củ cà rốt và cây gậy”, hắn nói tiếp:

-Ngươi xem lúc này toàn bộ thiên đình là của ta, ngươi đi theo ta cũng không chịu thiệt gì cả, lại nói ngươi muốn nghịch thiên nhưng ta sao lại không muốn đây này, đi theo ta liền có cơ hội nghịch thiên, nếu là ta đem ngươi vức ra vũ trụ bị vĩnh hằng bóng tối bao phủ thì thiên ở đâu mà cho ngươi nghịch đây.

Nói xong hắn làm bộ dứt khoát quay đầu định đi khỏi, đột nhiên vào thời khắc này nghịch thiên mộc kiếm lại lóe lên tia sáng kỳ dị rất nhanh liền leo lên vai hắn, ngoan ngoãn nằm trên đó.

-Rất tốt.

Vũ trên mặt treo lên một nụ cười nhàn nhạt, trái ngược là nội tâm hắn không ngừng vui sướng.

Hắn thân thể ngồi tại trong phòng lúc này dần mở mắt ra, tại trên vai nghịch thiên mộc kiếm chậm rãi hiển hóa thành thực thể.

-Ọt... ọt...

Bụng hắn lúc này bỗng nhiên vang lên một hồi reo ó, hắn sờ lấy cái bụng bước ra khỏi gian phòng.

-Chị Yến... sao chị lại ở đây.

Vừa tới cửa hắn liền bắt gặp thân ảnh xinh đẹp của nàng đang ngồi tại một cái bàn đá được đôi bàn tay khéo léo của chú Phi tạo ra, bên trên bàn đá là một khay thức ăn thịnh soạn, dường như hắn đoán được nàng là hướng hắn đem thức ăn đến, không khỏi khiến nội tâm hắn trở nên ấm áp.

-Ngươi đã ra rồi à, nghe mẹ ta nói ngươi bị thương, vết thương thế nào rồi.

Nàng nhìn thấy hắn thân ảnh bước ra liền vội vàng bước lên hỏi.

-Ta bị thương?

Vũ ngẫn người ra một hồi sau đó liền hiểu, mình nói với thím Loan cơ thể mệt mỏi muốn ngủ một giấc, nên thím ấy mới tưởng mình bị thương, hắn hướng nàng cười ngượng ngùng nói:

-Ta đã khỏe hẳn.

-Ngươi trên vai thanh kiếm lại thật xinh đẹp nhỉ.

Nàng để ý hắn trên vai thanh mộc kiếm của thì có chút kỳ quái không biết là hắn từ chỗ nào lấy tới, nhưng một hồi nàng liền đoán tên này cả ngày bên trong phòng không phải để nghỉ ngơi mà là làm trò chơi, nàng hướng hắn có chút tức giận nói:

-Ngươi đã lớn như vậy rồi mà vẫn còn đối với cái này yêu thích đến ngay cả cơm cũng không muốn ra ngoài ăn.

Vũ khuôn mặt trở nên cứng lại nhìn về sau lưng liền hiểu được chỉ của hắn đang nghĩ gì, hắn bỗng tiếng lên đem cánh tay nàng cho ôm vào trong ngực.

-Ngươi... ngươi làm cái gì? Đừng làm bậy.

Nàng thấy hành động thân mật của hắn liền dọa cho khuôn mặt phát hồng không ngừng hô.

Vũ tiếp tục đem tay nàng nhẹ nhàng lắc qua lắc lại vài cái cười đầy lấy lòng nói:

-Chị à... em sai rồi, chị bỏ qua cho em nhé.

Bị hành động vô lại này của hắn khiến nàng khuôn mặt đã bị hắn làm cho nổi lên mây đỏ, nàng vội vã hô:

-Được rồi, em mau buôn tay.

-Hì hì... em biết chị Yến là người tốt mà.

Hắn vui vẻ cười hì hì nói.

-Em đúng là đồ vô lại mà.

Nàng vừa thẹn vừa giận hướng hắn mắn một câu rồi sau đó lại nói tiếp:

-Cái này mâm thức ăn là mẹ chị bảo chị mang qua cho em mau lấy ăn đi, chị về ngủ đây.

-Cảm ơn chị.

Hắn hướng nàng cười nó cảm ơn.

Nàng rời đi được một lúc thì hắn đã đem toàn bộ thức ăn cho xử lý sạch sẽ, một hồi nghĩ ngợi hắn không có ngủ được mà háo hức muốn xem ngay thành quả tu luyện.

-Ra ngoài một hồi rồi về ngủ vậy.

Hắn rón rén bước ra khỏi nhà rồi rất nhanh vận dụng nhàn vân dã hạt thân pháp từ trong màn đêm biến mất.

Tại một cánh rừng ở sường núi phía tây khu vực, xuất hiện một bóng đen nhẹ nhàng đạp trên đất bằng thân ảnh lướt nhanh trong đêm tối.

-Haha....Tốc độ quá đỉnh rồi, ta lúc này mới cảm thấy bản thân mình chính thức lợi hại.

Trong đêm tối Vũ vui sướng đến không ngừng khoa chân múa tay cười to nói.

-Nhanh tìm một ít huyết linh rồi trở về, nếu để cho chú thím phát hiện thì họ sẽ lo lắng cho ta mất.

Vũ tâm niệm vùa động, liền rút ra trên vai nghịch thiên mộc kiếm, với trên tay cầm nghịch thiên mộc kiếm còn so với sắt còn bén hơn, hắn một đường đi qua hắn không ngừng hướng đám zombie xui xẻo quét ngang thế như chẻ tre không thể cản, hắn trên tay lúc này đã thu được không ít huyết linh thậm chí còn so với ban ngày nhiều hơn.

-Haizz... vô địch thật là tịch mịch á.

Hắn không khỏi đắc ý, vô sỉ hướng bản thân mình trào phúng một phen.

Bạn đang đọc Tân Thời Đại sáng tác bởi Bookself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bookself
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.