Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
1188 chữ

Bát giới: -Oa con cá thơm quá!

-Bát giới” Đường Tăng trừng mắt, nhưng lại nhớ tới lời Giang tu trước nói kia nên hắn không biết nên nói gì hơi lúng túng rồi.

Bát giới hơi nghi hoặc, rồi mắt sáng lên kinh nghi thử dò hỏi: -Sư phụ ta có thể ăn ăn hay không?

Nói ra khi khuôn mặt không khỏi hơi kỳ lạ lên. Lại không nghe sư phụ mắng ngẩn đầu lên xem thấy Đường Tăng ngây ra suy nghĩ gì đó.

Tử bát giới lại nhìn 3 huynh đệ truyền âm:

-Sư phụ không phải bị ta làm tức quá ngốc luôn đi.

Tôn ngộ không: - Ta làm sao biết.

Ngộ tĩnh: -Ta càng không biết.

Tiểu Bạch long: -Các ngươi không biết ta làm sao biết.

Phát trực tiếp.

-Bọn này truyền âm cái gì a! Chúng ta đều nghe thấy haha.

-Đường Tăng là vấn đang ngẫm lại lời của Đại nhân đi!

-Ta vấn ngắm không đủ, thật sự quá đẹp.

-Đúng đúng, ta cũng có ý tưởng như lầu trên bị mỹ mạo mê mắt nhập ma trướng thoát không ra hắc hắc...

-Các ngươi đừng nói nhan giá trị nữa, ta bị đả kích

-Tu Tu tìm đề tài hỏi bọn hắn....

-Không biết Tu Tu có cùng đi lấy kinh trên đường không?

-Ta cũng thật chờ mong a!

-Một đám người lấy kinh, duy chỉ Đường Tăng trọc đầu haha.

-Ha lấy kinh mới không cần đầu trọc đâu

-Với Nhan giá trị của Đại nhân dù cạo trọc vấn sẽ soái tạc thiên.

-+1 lầu trên.

Giang Tu: -Tu vi quá kém, trên đường không bị ăn là rất tốt rồi, ta đi vào không ai bảo vệ như Đường Tăng, chẳng phải ngòm củ tỏi à?

Giang Tu là không tre dấu nói ra tiếng, Cả 5 người đều nhìn về phía Giang tu vẻ mặt kỳ lạ.

Giang Tu: -Nhìn ta làm gì? Ta đang nói chuyện với tín đồ. Đại loại chính là như các người tín ngưỡng phật hoặc đạo gì đó vậy!

Đường Tăng nghi hoặc: -Chẳng lẽ thí chủ cũng là phật môn hay đạo môn người trong?

Giang Tu khoát tay nói: -Tín đồ của ta khác phật môn và đạo môn người. Ta có thể trò chuyện với bọn họ giao lưu, thông qua rất xa khỏang cách, chỉ cần ta không chết thì này tín đồ sẽ tồn tại theo ta!

Vẻ mặt 5 người vi diệu lên:

Tôn ngộ không: -Quái lạ, chưa nghe loại này Tín đồ bao giờ.

Đường Tăng: -Thiên địa to lớn, a đi Đà phật thật không thiếu cái lạ!

Tiểu Bạch long: -Ngươi là phàm nhân, sao có thể có tín đồ?

Đám người nhìn Giang Tu cũng nghi hoặc. Giang tu trên tay tự dộng xuất hiện một túi rau quả đủ loại.

Đám người cảnh giác, một phàm nhân không có tu luyện lại tự động lấy ra trái cây.

Giang Tu: -Các ngươi không cần khẩn trương, chúng ta cấm vực cũng không phải thiên địa này người.

Tôn ngộ không: -Vậy ngươi là ai, sao lại xuất hiện bên cạch Hoà thượng, là có ý gì?

Đám người vây quanh Đường Tăng nhìn chằm chằm Giang Tu.

Giang Tu bất đắc dĩ: -Nếu ta muốn hại hoà thượng này, còn cùng hắn nói chuyện và đợi tới các ngươi trở lại hả

Đường Tăng: -Tiểu thí chủ đừng trách bọn chúng, các ngươi đám này không nghe rõ sao?

4 người hơi mất tự nhiên thu lại khí thế lại ngồi xuống.

Giang Tu: Không sao, Ta cũng không dấu mọi người để các ngươi không nghi ngờ. Kỳ thật ta cũng không phải bị lạc đường mà tới. Chỉ là đắc tội người bị chuyền tống vứt bỏ tới nơi đây!

4 người nghi hoặc: -Chuyền tống là gì? Làm sao ngươi lại bị vứt bỏ tới đây.

Giang Tu:- Nói nhiều cũng vô ích, ngắn gọn là ta ngày ngày chỉ thu tín đồ vật phẩm, không cống hiến. Một ngày ta bị cường giả ném tới nơi chim không thèm ỉa này! Nếu không làm gì sẽ không được trở về.

Phát sóng trực tiếp

-Ta không phục ai ngoài Đại nhân, này nói dối cũng không mang như vậy trang bức phạm.

"-Ta cảm thấy đại nhân giống ừm hơi nói thật..."

Làn đạn quá nhanh chẳng mấy người nhìn thấy đoạn trên phỏng đoán.

-ao, soái, ta nguyện cam Bái hạ phong

-Qqqqqq đại nhân ta yêu ngươi

-Haha có như vậy tao!

-Ta đúng là tín đồ của Tu tu aaa u mê không lối về.

Trò chuyện trong chốc lát mọi người cũng không quá câu nệ.

Sa ngộ tĩnh và tiểu bạch long đi rửa trái cây rau quả. Tôn ngộ không ngậm cỏ híp mắt nằm không xa.

Tử bát giới đi bắt cá, làm sạch. Đường Tăng và Giang Tu ngồi trò chuyện.

Giang Tu: -Đại sư, tại sao lúc nãy tứ đồ đệ của ngươi lại đi sau ngươi a.

Đường Tăng: -Tiểu Tu không biết, chúng ta vừa gặp yêu quái, ta rời đi trước, nhường tứ đồ đệ ở phía sau diệt trừ nó

Vì nói chuyện dần quen nên Đường Tăng gọi Giang tu là Tiểu Tu Hoặc Tu Tu. Mà khi Tiểu Tu bị gọi ra phát sóng trực tiếp nhóm đã cười chảy nước mắt.

Đường tăng thở dài một như nhớ lại nói: -Làm Ta hiểu lầm ngộ không!

Bên kia Tôn Ngộ không ghe rõ, vành tai giật quay lưng đi.

Giang Tu cảm thán trong lòng chác là nạn thứ 27 gì đó.

Giang Tu tự nhiên hào phóng nhìn Đường Tăng nói: -Đại Sư chúng ta coi nhuw có duyên, ngươi thu ta làm đồ đệ được không! Ta một thân một mình ở này yêu ma thần tiên thế giới quả thật hôm nay chia tay, không biết rõ ngày mai còn có một cây xương khô nào không.

Đường Tăng kinh ngạc: -Nhưng Ta đã có tứ đồ đệ. Trên đường nguy hiểm không kém.

Giang Tu: -Sư phụ Ta không thể làm ngũ đồ đệ sao? Đi một mình cũng chết thà rằng cùng đi.

Tiểu bạch long và sa Tăng trở lại, Tiểu bạch long hỏi:

-Ngươi muốn sư phụ thu ngươi, vậy ngươi biết làm gì?

Giang Tu: -Ta cái gì cũng biết

Mấy người: “...” Giả đi

Phát trực tiếp

-Đám phàm nhân này không tin đại nhân kia haha chờ xem đánh mặt.

-Đại nhân không bắt yêu, không phải không biết bắt mà là yêu vừa thấy đại nhân yêu đều đã chạy!

-Cảm giác phàm nhân đều là sâu kiến duy đại nhân là mạnh nhất.

-Haaha rất muốn nhìn vẻ mặt mộng bức của nhân loại này.

-Lầu trên đừng ra vẻ ta đây, kêu cái gì đám kia nhân loại bọn họ đều là yêu quái đó, duy không rõ đại nhân là gì!

-Đại nhân thân thể vấn là nhân loại nhé!

Bạn đang đọc Tây Du Chi Lộ (convert) của tépP RiuU
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minnkk
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.