Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đằng vân giá vụ

Tiểu thuyết gốc · 847 chữ

Trong hoàng thành, trên triều đình.

Mỗi ngày vào chầu, ước chừng tại giờ Thìn đến giờ Tỵ.

Nhưng mà, hiện tại đã qua giờ Thìn, nhưng buổi chầu vẫn không có bắt đầu, chỉ có Quang Trung quân thần ở đây mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Thật lâu, phía dưới đi tới một lão thần, lại chính là Vũ Huy Tấn, hắn đi được đến đây: “Bệ hạ, ta nghĩ quốc sư hẳn là có chuyện quan trọng trì hoãn, bởi vậy chậm chạp chưa tới, không ngại chúng ta liền bắt đầu thăng triều a?”

Quang Trung lông mày nhíu nhẹ, thầm nghĩ cũng mười phần bất đắc dĩ: “Hôm nay thăng triều không thiếu được quốc sư, chỗ bàn bạc sự tình, cũng cùng thiên hạ này hạn hán và nhà Thanh có liên quan.”

Nguyễn Quang Toản bước lên phía trước tới, cung kính nói: “Bệ hạ, quốc sư chính là thế ngoại chi nhân, chưa bao giờ tiếp xúc triều đình, lại càng không hiểu triều đình tập tục, chắc là quên mất chuyện này, không ngại liền phái người đi gọi hắn a?”

Nguyễn Quang Toản trong lòng có chút tự trách, nếu là hắn hôm qua đem chuyện này cùng Phạm Thiên Chính nói rõ ràng, như thế nào còn có thể sinh những sự tình này?

Chẳng qua là lúc đó Phạm Thiên Chính đi vội vàng, hắn nhất thời cũng không thể nghĩ đến.

Việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp, qua hôm nay lại nói.

Quang Trung trầm ngâm chốc lát: “Ân.”

Ngược lại nhìn phía một bên thời khắc phục dịch bên người Trịnh tổng quản, “Ngươi cho người, thỉnh quốc sư đến dự buổi chầu.”

Trịnh tổng quản khom người đáp ứng, đang chờ rời đi an bài, lại chợt ngoài điện đông đảo thị vệ truyền đến tiếng ồn ào, kinh động triều đình đám người.

Quang Trung long nhan không vui, hô: “Đã xảy ra chuyện gì, sao như thế oanh loạn?”

Không lâu, một thị vệ bước nhanh đi lên phía trước, trả lời: “Bệ hạ, mau mau đi ra xem một chút, thượng thiên bên trên xuất hiện khó lường cảnh tượng, có thần tiên giá vân mà đến!”

“Có thần tiên giá vân mà đến?”

Quang Trung khuôn mặt lộ ra kinh sợ, thầm nghĩ: “Chẳng lẽ là năm nay chính là đại vận chi niên? Vừa mới gặp phải quốc sư như thế nhân vật thần tiên, bây giờ liền lại có thần tiên lâm phàm?”

Hắn tự nghĩ còn muốn kết giao thêm mấy cái thần tiên, đã như thế, hắn giang sơn chẳng phải là càng thêm củng cố!

Không dám thất lễ thần tiên, Quang Trung đi xuống bảo tọa, mang theo bách quan đi ra triều đình.

Đi tới ngoài điện hướng trời cao nhìn lại, không khỏi trợn mắt hốc mồm.

Bách quan ngẩng đầu quan sát, biểu lộ cũng là như thế.

Đã thấy không trung nơi xa, mơ hồ trong đó, nhìn thấy một đóa tường vân chầm chậm mà đến.

tường vân ở chân trời phi tốc di động, mơ hồ còn có thể nhìn thấy bên trên một đạo nho nhỏ bóng người!

“Thật là thần tiên giá vân mà đến? Ta chẳng lẽ là đang nằm mơ?”

“Bách quan nhiều con mắt như vậy, đều có thể trông thấy, há có thể là giả? nhất định là sự thật, huống chi muốn nói thần tiên, quốc sư không phải liền là một vị nhân vật thần tiên?”

“Như vậy nhân vật thần tiên, thiên vị ta Đại Việt, là ta Đại Việt chi phúc, bách tính chi phúc a!”

Quang Trung không khỏi vuốt râu gật đầu, trong lòng cũng có chút đắc ý, tất nhiên thần tiên thiên vị với hắn Đại Việt, chẳng phải là nói cũng là vô cùng thưởng thức hắn vị hoàng đế này?

Lúc này đối với bách quan cất giọng nói: “Chư vị ái khanh, thần tiên giá vân mà đến, chúng ta tự nhiên lễ nghi chào đón, ta Đại Việt chính là lễ nghi chi bang, nhất định không thể bôi nhọ ta Đại Việt mặt mũi!”

“Là!”

Đám người lên tiếng, đều chỉnh lý y quan, đợi đến cái kia thần tiên đi tới.

Không bao lâu, cái kia tường vân đã gần đến.

Bỗng dưng, một tiếng kinh hô vang lên, “Đây không phải là quốc sư sao?”

Kinh hô người là Nguyễn Quang Toản, hắn đối với Phạm Thiên Chính tiếp xúc khá nhiều, tự nhiên nhận ra thân ảnh của hắn.

“Quả thật là quốc sư! Càng là quốc sư giá vân mà đến!”

“Quốc sư nhân vật thần tiên, giá vân phi thiên, quá là điều bình thường luôn?”

“Không tệ, quốc sư pháp lực thông huyền, có thể đằng vân giá vũ đúng là bình thường, coi như mây mưa đều có thể hiệu lệnh, chỉ là bay trên trời chi thuật tất nhiên là không thành vấn đề.”

Bạn đang đọc Tây Sơn Tiên Thần Thời Đại sáng tác bởi ThiênChínhLãoMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênChínhLãoMa
Thời gian
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.