Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tranh Chu Mộng Điệp

Phiên bản Dịch · 1071 chữ

Chương 1: Tranh Chu Mộng Điệp

--

Chừng 10 chương đầu truyện sẽ giới thiệu nhân vật và bối cảnh nên có hơi nhàm. Nhưng yên tâm, chắc chắn phải có lý do gì đó truyện mới chễm chệ trên TOP 6 QIDIAN từ khi vừa ra chương tới giờ!

Cùng xem thử vì sao một minh tinh càng muốn về hưu lại càng được yêu thích nhé!

---

Gió thuộc về trời, tôi mượn thổi chơi

Lại thổi bay mất pháo hoa nhân gian

Trăm Năm Cô Đơn (百年孤寂) – Tô Vĩ

"Giường thật là cứng."

Lạc Mặc nằm trên giường cây, thầm nghĩ.

Vào giờ phút này hắn, tứ chi hắn không cách nào nhúc nhích, ngay cả mắt cũng chẳng thể mở ra nhưng đầu óc lại cực kỳ thanh tỉnh, cứ như bị bóng đè vậy.

Hắn cũng không biết mình đã thế này được bao lâu, vì hắn không còn khái niệm thời gian.

Có lẽ rất nhiều người từng trải qua rồi, ngươi nằm một giấc mơ rất dài, sau khi tỉnh lại thì chỉ mới có 10 phút.

Mà có lúc, ngươi cảm thấy mình chỉ nhắm mắt lại một chút, mở mắt ra đã qua một tiếng.

Lần này Lạc Mặc có thể đích thân trải nghiệm, khá là ly kỳ.

Hắn nằm mơ thấy cuộc sống của một người trẻ tuổi 24 tuổi.

Đối phương cũng tên là Lạc Mặc.

Thậm chí hắn cũng chẳng xác định được là mình nằm mơ thấy đối phương hay mình đang trong giấc mơ của đối phương nữa.

Trang Chu mộng điệp hay điệp mộng Trang Chu?

Cuộc sống của hai người cứ thế hợp lại một cách khó giải thích, nhưng lại rõ ràng vô cùng.

Bây giờ hắn có thể xác định được, đây là không phải trái đất của hắn, vì trên trái đất của hắn, hắn đã chết.

"Ta xuyên qua rồi ư?"

Lạc Mặc suy nghĩ.

"Hơn nữa còn thể đã thành người thực vật."

Hắn lại nghĩ.

Dù sao nếu từ đầu đến cuối ngươi không cách nào nhúc nhích, vừa mở mắt đã chẳng nói được gì, không nghĩ tới người thực vật mới là lạ.

Bấy giờ, trong lúc đang tiếp nhận thực tế mình đã xuyên việc, suy nghĩ đầu tiên trong đầu hắn là:

“Mèo của ta đâu?”

Hắn có nuôi một con mèo trắng tên là Napoleon, thuộc chủng chân ngắn.

Napoleon thuộc giống cái, vì lông trắng như tuyết và hắn lại lười nghĩ tên nên trực tiếp gọi nó là Bạch Bạch.

Nghĩ tới đây, rất nhanh hắn đã kịp phản ứng:

"Ấy, Bạch Bạch cũng mất rồi."

Trên địa cầu của hắn, hắn chết do điện giật.

Ừ, mèo của hắn cũng thế.

Đoán chừng ký ức cuối cùng của một người một mèo là hình ảnh đối phương đen thui nằm co quắp trên mặt đất

Mà trừ Bạch Bạch ra, Lạc Mặc thật sự không còn gì để lo lắng.

Vào lúc hắn không có cách nào nhúc nhích được, hắn lại nhận được một đoạn trí nhớ của thân thể này.

Loại cảm giác này rất kỳ diệu.

Trên địa cầu của Lạc Mặc, hắn chết vào lúc ba mươi tuổi, nghề nghiệp là —— minh tinh.

Xác thực mà nói, là một idol.

Thời thiếu niên vì nghèo quá, trong cơn tức giận hắn đã đi lên con đường làm thần tượng.

Bất quá con đường này của hắn có chút lận đận.

Ban đầu, hắn chỉ muốn kiếm miếng cơm ăn manh áo.

Nhân lúc một công ty đang ở chiêu Thực tập sinh, tuy điều kiện rất nghiêm khắc, huấn luyện cũng gian khổ nhưng nhờ vào đãi ngộ ít ra cũng đảm bảo được việc ăn ở.

Sau đó Lạc Mặc với thành tích xếp cuối cùng, thuận lợi được công ty chọn, sau đó lại thông qua tuyển chọn nội bộ của công ty trong một đám thực tập sinh, thuận lợi thành công xuất đạo.

Ban đầu, hắn đi lên con đường này là vì thức ăn.

Cuối cùng, rời khỏi là vì xấu xí.

Lúc tham gia tuyển chọn Thực tập sinh, đối với việc hát, nhảy, rap, hắn cơ hồ không biết một chút gì cả, cơ mà đánh bóng rổ lại rất tốt.

Này cũng nhờ hắn cao 1 mét 83, cùng với tố chất thân thể tốt nên rất có thiên phú trong khả năng vận động.

Trên thực tế, sau khi trở thành Thực tập sinh, hắn phát hiện trên phương diện hát nhảy, thiên phú của hắn cũng rất tốt.

Hơn nữa hắn có xuất thân là hài tử nghèo, lại chịu cố gắng, cho nên sau vài năm sống trong kiếp Thực tập sinh đã tiến bộ rất nhanh. Ban đầu hắn gần như chỉ có con số không, xếp cuối trong nhóm Thực tập sinh nhưng cuối cùng nghiệp vụ lại xếp đầu.

Chỉ bất quá so với đoàn thể mà nói, tướng mạo của hắn là một khuyết điểm rất lớn.

Đây cũng là lý do mà ở vòng cuối cùng, điểm đánh giá về tương lai của hắn chỉ được giám khảo đánh số không.

Trong giới này, tướng mạo thật sự rất quan trọng.

Có khi ngươi chẳng cần làm gì, chỉ cần đứng trước ống kính là đã được mấy trăm ngàn fan hâm mộ rồi.

Mà Lạc Mặc hắn thì sao?

Theo như những người ái mộ của hắn nói thì. . . . . “Nếu Lạc Mặc không xấu xí thì thật sự rất soái.”

Sự thật chứng minh, là người đảm đương việc hát nhảy trong nhóm, tuy nghiệp vụ của hắn rất tốt nhưng từ khi xuất đạo luôn thuộc dạng không nóng không lạnh trong đoàn.

Đương nhiên, việc này cũng liên quan tới công ty của hắn.

Công ty không muốn kéo tài nguyên cho hắn, vì lợi nhuận hắn đem lại không bằng người khác.

Hơn nữa độ hot của hắn không cao, chỉ được xem như nam idol hạng ba, vì thế trên phương diện tài nguyên càng thêm khan hiếm.

Mà buồn cười nhất, sau khi Lạc Mặc xuất đạo mấy năm, lần khiến hắn bạo hồng nhất, khiến vô số người vì cạnh tranh làm người đại diện cho hắn mà tranh tới sức đầu mẻ trán chính là chương trình Vũ Vương che mặt.

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 461

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.