Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên Sân Khấu

Phiên bản Dịch · 997 chữ

Chương 11: Lên Sân Khấu

Tuy nói "Biết người biết ta, bách chiến bách thắng" nhưng Lạc Mặc thật sự rất không có gì nổi bật, hơn nữa chỉ là người được kéo vào cho đủ nhân số, đa phần mọi người đều không biết gì về hắn cả.

“Ngươi nhìn đi

"Ngươi nhìn đi hắn tự đánh giá mình là F."

Có người chú ý tới cấp bậc của Lạc Mặc.

"Lại nói, hắn thế này là sao?”

Lại có Thực tập sinh chỉ vào tin tức cá nhân được chiếu trên màn hình lớn.

Sáng sớm nay, tổ đạo diễn tăng thêm một khâu, muốn mỗi tuyển thủ viết một lời nhắn, sẽ ghi vào phía dưới thông tin cá nhân được trình chiếu trên màn hình lớn.

Đây là ý muốn nhất thời của đạo diễn Ninh Đan, đây vì muốn tăng thêm sự hăng hái cho Thực tập sinh, khiến chương trình thú vị hơn.

Có lời nhắn của Thực tập sinh nghe vô cùng chăm chỉ, chứa đựng cả máu lẫn mồ hôi.

Có lời nhắn của Thực tập sinh mang theo dã tâm, ám chỉ bản thân muốn tranh đoạt địa vị cao, mong mọi người hãy bỏ phiếu cho mình.

Mà lời nhắn của nhân vật râu ria mặc áo cộc tay trắng cùng quần đùi đen như Lạc Mặc chỉ vẻn vẹn vài chữ, đủ để người ta xem mà khó hiểu.

“Con đường phía trước đi một mình không ai thấy rõ.”

Trong thế giới này chỉ có một mình hắn biết phía sau nửa câu thơ này có ý gì.

Chỉ mình hắn biết là đủ rồi.

Cũng như năm đó Châu Kiệt Luân phát hành album JAY đầu tiên, phía sau còn có câu: JAY, dã tâm âm nhạc lớn tới mức ngươi không hình dung nổi!

. . .

Cuối cùng, lời giới thiệu của Lạc Mặc về bản thân rất đơn giản, hắn chỉ trên sân khấu rồi giới thiệu tên và tuổi tác của mình thôi.

Hành động này khác hoàn toàn với các Thực tập sinh với màn giới thiệu màu mè khác. Phải biết phần giới thiệu không thể quá cầu kỳ, thậm chí còn có người biểu diễn khả năng nói tiếng bụng nữa.

Lạc Mặc nhìn vào một chỗ ngồi trên Kim Tự Tháp, vị trí số 1 tạm thời không ai dám ngồi, mà từ 2-9 đã có 3 người ngồi.

Mà Lạc Mặc chú ý nhất tới Mạnh Dương Quang mang giày đế cao kia, đối phương ngồi ở vị trí số 6, tự dán cho mình nhãn A.

Lạc Mặc liếc mắt qua đám người, sau đó cười, đặt mông ngồi vào bên người Đồng Thụ.

Đồng Thụ giật mình một cái.

Lúc Lạc Mặc đi tới chỗ hắn, hắn không ngừng mặc niệm trong lòng:

"Đừng a, đừng tới đây, không muốn a. . . ."

Thiếu niên này dù xấu hổ nhưng tâm tư rất thông suốt.

Trải qua lần tiếp xúc ngắn ngủi vừa rồi, hắn nhạy cảm phát hiện được vị đại ca ‘áo mũ không chỉnh tề’ này dường như có chút gai góc trời sinh. . . . cứ như bé ngoan trong lớp gặp phải côn đồ vậy.

Lạc Mặc toét miệng cười một tiếng, Đồng Thụ lập tức cười lễ phép đáp lại, chỉ thiếu chút quỳ xuống dâng hai tay lên.

Nhưng vào lúc này, hắn bỗng nghĩ tới lời nhắn của vị đại ca này.

“Con đường phía trước đi một mình không ai thấy rõ.”

"Ý là không có bằng hữu sao?"

Nhưng hắn lại không dám hỏi nhiều.

Ta không có miệng.jpg.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Lạc Mặc vẫn luôn thất thần.

Đồng Thụ thỉnh thoảng len lén liếc liếc nhìn vị đại ca hơn mình sáu tuổi này, hắn phát hiện đối phương căn bản không quan tâm tới các Thực tập sinh khác.

Trên mặt đối phương như viết mấy chữ. . . . ta đang không tập trung, ta đang đi vào cõi thần tiên, ta không chuyên tâm.

Rất có hình tượng học tra côn đồ a!

Mà hình ảnh này không được quay cận, chỉ lia máy qua một cái rồi thôi.

Mà Tổng đạo diễn Ninh Đan ở phía sau màn hình đột nhiên lên tiếng:

"Quay vẻ mặt thấy thần của Lạc Mặc thêm mấy giây nữa, đừng chỉ lia qua.”

"Vâng Ninh tỷ."

Mặc dù không biết rốt cuộc trong hồ lô của bán cái gì nhưng họ thân là tiểu đệ vẫn phải làm theo.

Chờ đến khi 100 Thực tập sinh đã được giới thiệu xong, ống kính lại quay toàn cảnh Kim Tử Tháp.

Đương nhiên, ông kính sẽ tập trung đặc tả chủ yếu vị trí ngồi từ 1 đến 9 rồi.

Ngay sau đó chính là màn giám khảo vào sân.

Dẫn đầu vào sân nhất định là người nhỏ tuổi nhất, lý lịch tương đối cạn, hai thành viên của nhóm nhạc nữ.

Đồng Thụ nhìn qua, thấy được giám khảo vũ đạo Khương Ninh Hi và Trầm Nhất Nặc đang vào sân, mà Lạc Mặc đang thất thần bỗng nở nụ cười.

Rất có hương vị ác bá nhìn hoa khôi đi vào lớp học a!

Không thể không nói, bất kể là Khương Ninh Hi hay Trầm Nhất Nặc đều là nữ nhân vô cùng có mị lực.

Hai cặp chân vừa dài vừa trắng đó lướt qua vũ đài chẳng khác nào đang lướt qua trái tim mọi người a!

Thực tập sinh toàn trường bắt đầu đứng dậy vỗ tay hoan hô.

Ngay sau đó, người vào sân chính là giám khảo âm nhạc Ngụy Nhiễm cùng giám khảo rap Lê Qua.

Hiện trường vẫn có fan của hai người, chỉ là thật giả thế nào khó phân mà thôi.

Cuối cùng là Nữ Vương cấp cự tinh Hứa Sơ Tĩnh đơn độc vào sân, toàn bộ đại sảnh trực tiếp bùng nổ!

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 173

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.