Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dịu Dàng 1

Phiên bản Dịch · 1073 chữ

Chương 13: Dịu Dàng 1

Phó đạo diễn đeo kính mát liếc nhìn Ninh Đan một cái, thấy ánh mắt nàng không vui thì vội tháo kính xuống, lộ ra đôi mắt híp nói:

"Ban đầu không phải thế, nhưng sáng sớm nay hắn đến tìm rồi ta muốn đổi tiết mục."

"Ngươi cho đổi?"

Ninh Đan nói.

Cổ Phó đạo diễn có chút cứng ngắc, vì hắn đã làm thủ hạ cho hơn một năm, biết Tổng đạo diễn Ninh Đan là một nữ hoàng độc tài. Nàng tự có chủ kiến riêng, nếu ngươi không thống nhất ý kiến với nàng trước thì ngươi chính là người sai.

Miệng của Phó đạo diễn phát khô, nói:

"Cái kia. . . . . Ninh tỷ, ta đã kiểm tra qua ca từ, không có vấn đề gì nên đã duyệt.”

Ninh Đan gật đầu một cái, mặt không chút thay đổi, không nhìn ra vui giận.

Bây giờ rất nhiều tiết mục giải trí có đường hướng không đúng, tạo ra rất nhiều năng lượng tiêu cực, ảnh hưởng độc hại với người xem, vì thế mấy loại như ca từ này phải được kiểm duyệt trước khi lên sóng.

Ý tưởng của Phó đạo diễn rất đơn giản, Lạc Mặc chỉ thêm vào cho đủ số, thích làm sao thì cứ làm đó thôi.

Lạc Mặc người ta là tới đi làm, chỉ tạm thời tham gia để cứu viện, có thể biểu diễn để đối phó đã tốt lắm rồi. Người ta cũng là người làm công, tội gì làm khó chi. Hơn nữa sự độc đáo này cũng xem như là một điểm sáng.

Sáng tác ưu tú sẽ khiến tỏa sáng.

Sáng tác tệ quá cũng xem như thêm chút tiết mục!

Dù thế này cũng rất thú vị.

Ở phía bên kia đại sảnh, Thực tập sinh dưới đài đã nghị luận ầm ĩ.

Đầu năm nay, Thực tập sinh có thể luyện ca múa cho giỏi đã tốt lắm rồi, rất ít người có năng lực sáng tác.

Năng lực nghiệp vụ cơ bản chưa chắc đạt tiêu chuẩn chứ nói chi tới sáng tác.

Hơn nữa, phải biết, thần tượng không học thức cũng xem như một loại ‘thần tượng’.

Cũng chính vì vậy mà rất nhiều minh tinh ‘miễn cưỡng’ xây dựng hình tượng học bá để kéo fan, cuối cùng lại bị lật xe.

Lúc này thì sao, hiện trường cũng dần sôi trào hơn.

Khương Ninh Hi còn chưa xem kỹ ca từ, bây giờ nàng kinh ngạc nhìn thoáng qua Lạc Mặc, thầm nghĩ:

"Chẳng lẽ là kết quả quá trình dạy dỗ hồi đó của ta! ?"

Đừng quên, ban đầu hai người yêu sớm, khi đó Khương Ninh Hi yêu thích vẻ đẹp trai của Lạc Mặc, mà Lạc Mặc thì muốn một ‘lão sư’ dạy kèm miễn phí ngoài giờ.

Khương Ninh Hi là học bá đỉnh cấp, cũng thành công giúp Lạc Mặc lọt vào top 100 của trường.

Tiểu Khương dạy học thật sự rất tốt.

Mà trong nhóm nhạc nữ Cực Quang Thiếu Nữ, Khương Ninh Hi đảm nhiệm phần vũ đạo và viết lời.

Nàng có nền tảng văn học rất tốt, khi còn học cấp ba từng dạt điểm tuyệt đối trong môn văn.

Tuy nói học tốt văn không có nghĩa sẽ biết sáng tác nhưng ít nhất cũng rất có thiên phú về phương diện này.

Vì vậy, khi nàng nghe Lạc Mặc sáng tác mới có ý nghĩ kỳ quái như vậy.

Trầm Nhất Nặc ngồi bên cạnh cầm Microphone lên, vẻ mặt tò mò hỏi:

"Ta vừa mới xem thông tin về ngươi, sở trường của ngươi là hí khúc và múa cổ đại mà, bài hát ngươi sáng tác có liên quan gì tới hí khúc không?”

Giám khảo vũ đạo Trầm Nhất Nặc có một gương mặt con nít với nét gợi cảm đặc biệt, thanh âm cũng rất ngọt mỹ, rất có hương vị Lolita. Khuôn mặt trái ngược hoàn toàn với vóc người đầy đặn, chỗ nào cần lồi thì chắc chắn không lõm và ngược lại.

Trong làng giải trí nàng có danh hiệu dám nói dám làm.

Sở dĩ nàng có thể sống đứng đắn như vậy không phải vì xây dựng hình tượng mà vì người đứng đầu công ty là cha ruột của nàng.

Trầm Nhất Nặc thật sự là thiên kim tiểu thư hàng thật giá thật.

Sở dĩ Ninh Đan mời nàng tham dự, ngoại trừ cho cha nàng mặt mũi ra còn vì đối phương là người ngay thẳng, cái gì cũng dám nói.

Lạc Mặc nghe vị đại tiểu thư này hỏi thì lắc đầu một cái, nói:

"Không có."

Hắn là muốn tuyên truyền văn hóa hí khúc nhưng không phải tuyên truyền qua loa thế này. . . . phải chờ đợi thời cơ.

"Được rồi."

Trầm Nhất Nặc có hơi thất vọng.

Sáng tác của Thực tập sinh cũng không có gì đáng để nàng chờ mong.

Trong công ty, nàng không thiếu tài nguyên, thậm chí một mình nàng có thể nuôi nổi cả một đoàn đội.

Cũng vì thế mà một phần bài hát của album Cực Quang Thiếu Nữ được giao cho Khương Ninh Hi sáng tác, còn lại là bài hát của các nhạc sĩ hàng đầu trong giới.

Nàng rất có mắt nhìn người.

Còn về Thực tập sinh của công ty nhà mình, là đàn chị, Trầm Nhất Nặc không khỏi. . . . cười ra tiếng.

Đánh giá của nàng là, có tính giải trí cao.

*Ở đây có lẽ nói Khương Ninh Hi là do Trầm Nhất Nặc chọn vì thế có tài sáng tác, còn những Thực tập sinh khác thì không.

Cũng chính vì thế nàng mới hỏi câu vừa rồi, nếu liên quan tới hí khúc thì tương đối thú vị, ngược lại sẽ không có quá nhiều kỳ vọng nữa.

Giám khảo âm nhạc Ngụy Nhiễm cầm lấy Microphone, tươi cười như cũ:

"Rất mong chờ phần trình diễn của ngươi, có thể bắt đầu rồi."

Lạc Mặc gật đầu một cái, đi về phía đàn dương cầm để ở bên phải sân khấu.

Thiếu niên mặc áo cọc tay màu trắng quần đùi ngồi trước dương cầm trông không hài hòa chút nào.

Cách ăn mặc này của hắn không giống đang biểu diễn mà giống ở nhà luyện đàn hơn.

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 159

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.