Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dịu Dàng 3

Phiên bản Dịch · 1021 chữ

Chương 15: Dịu Dàng 3

Trên sân khấu, Lạc Mặc rốt cục cũng đàn xong khúc dạo, bắt đầu hát.

“Đi ngược chiều gió,

ánh nắng hôm nay chợt quá đỗi dịu dàng.

Cả trời mềm mại, đất cũng hiền hòa,

tựa như em đang ôm lấy anh.

Sau đó anh chợt nhận ra đổi thay của em,

cả nỗi đơn côi trở về sau nữa.

Sự trống rỗng ấy, làm sao anh có thể vượt qua đây?”

*Nguồn: unsuicide.wordpress

Tiếng hát du dương quanh quẩn trong đại sảnh thật lâu không tiêu tan.

Trên trái đất cũ, bài này rất hot, tốc độ lan truyền cực cao.

Mà Ngũ Nguyệt Thiên vốn đã nổi tiếng, concert nào của họ đều kín không còn chỗ.

Nhìn số liệu về concert từ năm 2017 đến 2019 có thể thấy được vé bán ra của Ngũ Nguyệt Thiên đứng thứ hai cả nước, thiếu chút nữa là vượt qua cả Châu Kiệt Luân.

Phải biết,

Từ concert trên số liệu nhìn, 2017 năm tới 2019 năm, Ngũ Nguyệt Thiên concert tích lũy phòng bán vé đứng hàng cả nước thứ hai, đứng sau Châu Kiệt Luân, hơn nữa chỉ thiếu một chút điểm.

Phải biết, concert chứng minh cho độ hot của ca sĩ. Không ít ca sĩ cũng khá nổi nhưng thật chất chẳng có bài hit nào, khi mở concert vé bán được cũng chẳng bao nhiêu.

Mà concert của Ngũ Nguyệt Thiên thì khác, có thể nói là cháy vé. . . .

Cuối năm 2020, vì tình hình dịch bệnh mà Ngũ Nguyệt Thiên đã bán vé concert và biểu diễn qua mạng, số người mua lên tới con số. . . . 40 triệu!

Còn về bài hát Dịu Dàng này, đây có thể nói là đặc thù concert của họ.

Lúc này máy quay quay cận cảnh phản ứng của năm vị giám khảo.

Vừa nghe được vài câu, Ngụy Nhiễm gật đầu, có phản ứng đầu tiên.

"Được a!"

Ngụy Nhiễm bắt đầu nghiêm túc lắng nghe, cũng nhìn qua lời bài hát.

Nói thật, cho tới bây giờ lời bài hát chỉ có thể xem như đạt yêu cầu.

Ngụy Nhiễm cũng không gấp, hắn thích cảm giác vừa nghe vừa cảm giác này.

Hắn thấy bản thân không cần đặt ra yêu cầu nghiêm khắc với với một ca khúc do Thực tập sinh sáng tác.

Lời bài hát bình thường, không có điểm sáng nhưng quan trọng là người biểu diễn có khiến người nghe cảm nhận được tâm tình mà bài hát muốn truyền đạt không, như vậy mới xem như thành công.

Ngụy Nhiễm ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lạc Mặc, không chút che giấu hứng thú nồng động trong mắt.

Tất nhiên hình ảnh này cũng sẽ được quay lại rồi.

Còn giám khảo rap Lê Qua ngồi bên cạnh không thể nghi ngờ gì còn nóng lòng hơn cả Ngụy Nhiễm nữa.

Lê Qua xem qua lời bài hát rồi dùng khủy tay hếch Ngụy Nhiễm một cái, chỉ chỉ vào lời bài hát.

Ngụy Nhiễm hất tay Lê Qua ra, ý bảo đừng làm ồn

Hai người vốn quen biết, cảnh ẩn ý này chắc chắn sẽ không bị cắt.

Hoặc nói, dù lời bài hát này của Lạc Mặc có rác rưởi tới đâu thì hình ảnh đùa giỡn giữa hai vị lão sư này vẫn rất thú vị.

Ống kính tiếp tục kia tới Trầm Nhất Nặc và Khương Ninh Hi.

Trầm Nhất Nặc thì dùng tay chống cằm, cẩn thận lắng nghe.

Cảm nghĩ của nàng là. . . . nghe thật êm tai!

Việc này khiến nàng bỗng cảm thấy Thực tập sinh nhà mình đúng là không bằng người ta

"Làm thế nào để tuyển được người này đây?"

Đại tiểu thư thầm nghĩ.

Lúc này, nàng không khỏi liếc nhìn tài liệu của Lạc Mặc.

Trong tài liệu viết rõ. . . . . hắn không có công ty: Không có.

"Ai nha, gặp được tiểu bảo bối rồi, hì hì!"

Trầm Nhất Nặc bắt đầu nhảy số.

Nàng nghiêng đầu nhìn về phía Khương Ninh Hi, muốn ra hiệu cho đồng nghiệp sáng chiều ở chung với mình.

Cơ mà sau đó nàng lại kinh ngạc phát hiện, Khương Ninh Hi đang ngây ra.

Xác thực mà nói, Khương Ninh Hi đang xem Lạc Mặc biểu diễn rất chăm chú.

Ánh mắt của nàng hoàn toàn tập trung trên người Lạc Mặc, có thể nói là hết sức chăm chú.

"Ồ, nàng thích bài hát này như vậy ư?"

Trầm Nhất Nặc có chút giật mình.

Trầm Nhất Nặc không biết, nếu nói người nào có cảm giác nhất khi nghe Lạc Mặc hát Dịu Dàng thì tuyệt đối chính là Khương Ninh Hi!

Ống kính tiếp tục quét qua, quay tới cận cảnh của Hứa Sơ Tĩnh.

Nàng gật đầu thật nhẹ.

Hành động này không thể nghi ngờ chính là một loại công nhận!

Việc này khiến Ninh Đan ở hậu trường gần như có thể xác định được chất lượng của bài hát này tuyệt đối là thượng thừa!

Nhận được sự khẳng định của Hứa Sơ Tĩnh và Ngụy Nhiễm đã đủ để nói lên chất lượng của bài hát này.

Trên thực tế, việc khiến tất cả mọi người cảm thấy kinh ngạc là màn biểu diễn của Lạc Mặc.

Giọng hát của Lạc Mặc có thể nói là rất truyền cảm!

Nói theo một nghĩa nào đó, giọng hát truyền cảm thật sự rất quan trọng!

Muốn dựa vào ca hát để thành công thì truyền cảm là yếu tố quan trọng nhất, mà Lạc Mặc thì làm sao không biết điểm này được chứ.

Việc này cũng như văn chương vậy, tuy từ ngữ không hoa lệ chau chuốt, tuy không có đại khí bàng bạc nhưng vẫn có thể động lòng người.

Tỷ như Hạng Tích Hiên Chí có một câu kinh điển, trong đình có cây sơn trà cho chính tay thê tử ta làm, nay thân đã to như cây cái cột đình.

Nhẹ nhàng xẹt qua lòng người, như vậy đã đủ rồi.

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 171

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.