Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dịu Dàng 4

Phiên bản Dịch · 1050 chữ

Chương 16: Dịu Dàng 4

Trên phương diện ca hát, Lạc Mặc cảm thấy bản thân có thể làm tốt hơn.

Dù sao hai linh hồn vừa dung hợp, về phương diện kỹ xảo vẫn phải tập cho thích ứng dần.

Vì thế trọng điểm trước mắt hắn đặt về mặt tâm tình.

Lạc Mặc tới gần Microphone hơn, bắt đầu hát lên.

“Phong cảnh xa xôi hay anh ở bên cạnh,

em nào có để tâm đến.

Tâm tư em giấu kín nơi mắt biếc,

anh chẳng bao giờ hiểu được.

Mà chẳng sao đâu,

thế giới của em đấy, em cứ giữ lấy.

Không quan tâm, đây là sự dịu dàng của anh.”

Câu cuối cùng có thể nói là tươi đẹp nhất!

Ngụy Nhiễm biết tại sao Lê Qua lại đẩy hắn rồi.

"Vẽ rồng trọng mắt! Câu này chẳng khác nào điểm mắt cho rồng cả!”

Kết quả nay hắn giơ tay lên dùng sức đẩy Lê Qua một cái.

Lão Tử đẩy lại a!

Dựa trên góc độ chuyên nghiệp, Ngụy Nhiễm để tay lên ngực tự hỏi sao hắn không nhận ra bài hát này vừa đặc biệt lại khác biệt như thế chứ!

Bình thường, Dịu Dàng không phải là từ rất bình thường à, nhưng bài hát này lại khác.

Ban đầu Ngụy Nhiễm luôn đợi tới chỗ cao trào của bài hát, tuy hắn hắn không biết chỗ cao trào đó có không và nằm ở đoạn này nhưng luôn cảm thấy sẽ có!

"Không quan tâm, đây là sự dịu dàng của anh."

Hắn thấy cảm thấy trừ lời bài hát có tính đặc thù ra thì bài hát này mang tâm tình rất sâu!

Tình ca, trọng ở chữ tình.

Không quan tâm là một loại dịu dàng, đây chẳng phải cảm giác buông bỏ sao? Là đã buông bỏ được người kia rồi à?

Tất nhiên không phải!

Có vài bài hát nếu nghe trong lúc thất tình nhất định sẽ rất thấm.

Mà Dịu Dàng chính là như thế, dù nghe trong lúc nào vẫn cảm nhận được tâm tình của bài hát.

Dù ngươi có xóa hết cách liên lạc nhưng vẫn không quên được người ta, này có khác nào tự ngược đãi bản thân.

Nhưng thực tế mà nói có rất nhiều người lại chọn cách này.

Càng bi thương sẽ càng nghe loại bài hát này, đặc biệt trong bài hát còn có ý tác thành.

Anh không quấy rầy em nữa, anh tôn trọng quyết định của em.

Nếu đây là những gì em muốn, anh cho em, anh biến mất là được!

“Cách dùng từ này thật hay”

Ngụy Nhiễm thiếu chút vỗn bàn đứng lên hô.

Hắn vốn tính trao đổi ánh mắt với Lê Qua nhưng vừa tính xoay đầu đã từ bỏ.

Lê Qua nổi danh về rap, có rất nhiều ca khúc hot hit, mà trong phương diện rap hắn có thể nói là đứng đầu. Tuy hát rap nhưng hắn vẫn được chọn tham gia các tiết mục giải trí phát sóng là vì bài hát của hắn tuy mắng chửi người nhưng lại không thô tục.

“Người như vậy. . . . sao biết cái gì gọi là ‘dịu dàng’ thật sự chứ!”

Ngụy Nhiễm thầm nói.

Lê Qua quay đầu nhìn bạn tốt của mình, không khỏi bối rối.

Mà màn hay vẫn còn ở phía sau.

Lạc Mặc lướt tay qua các phím đàn, hoàn thành xong đoạn nhạc dạo kết thúc thì đứng dậy cúi người chào.

"Hết rồi!"

"Hết rồi hả!"

Trên thực tế, bài hát này đã hết.

“Điệp khúc? Điệp khúc đâu?”

Ngụy Nhiễm không nhịn được trực tiếp mở miệng nói.

*Bài hát nguyên bản vốn còn nữa nhưng Lạc Mặc đã dừng lại giữa chừng.

Dựa trên kết cấu bài hát, rõ ràng vẫn chưa tới đoạn điệp khúc, hay còn gọi là cao trào kia mà. Bài hát này không hoàn chỉnh!

Lạc Mặc lắc đầu một cái, nói:

"Không có, chỉ tới đây thôi."

Hắn là cố ý.

Nguyên nhân rất đơn giản, hắn quá rõ mấy show giải trí tuyển tú này, càng hiểu rõ cái gì gọi là tuyển tú.

Thời gian phát sóng có hạn, sau đó sẽ được biên tập lại, dù là tuyển thủ hạt giống đi nữa cũng không thể xuất hiện quá năm phút liên tục trên sân khấu.

Hơn nữa thời gian biểu diễn cũng sẽ có hạn để đuổi kịp tiến độ thu hình.

Mà thời lượng tổng của Dịu Dàng phiên bản này là sáu phút rưỡi.

Phải biết, Lạc Mặc là tuyển thủ cá nhân đó.

Người có công ty chống lưng đa phần sẽ biểu diễn theo nhóm, thời gian cũng sẽ nhiều hơn.

Tổ đạo diện tuyệt đối sẽ không để một người chiếm hết quá nhiều thời gian phát sống!

Mà phần tiếp theo của bài hát không thể biểu diễn chỉ bằng đàn dương cầm mà cầm cả một ban nhạc.

Tâm tình của bài hát sẽ dần lên cao, chính vì vậy đây mới trở thành phiên bản được Ngũ Nguyệt Thiên thường dùng nhất.

Nếu hắn hát xong đoạn điệp khúc thứ nhất rồi kết thúc thì cảm giác thú vị bài hát mang tới cho người nghe sẽ bị giảm.

Vì sau khi kết thúc đoạn điệp khúc đầu sẽ cần có nhạc đệm bằng guitar bass cùng các loại nhạc khí khác nữa.

Từ đó mới khiến cảm xúc người nghe dâng trào, đây là một loại thăng hoa.

Có thể nói, lý do giúp concert của Ngũ Nguyệt Thiên được ‘phong thần’ không thể thiếu bản phối theo phong cách này của Dịu Dàng.

Đã như vậy cứ để người khác cảm thấy không thỏa mãn đi.

Hắn tôn trọng sân khấu, cũng tôn trọng bài hát hắn cực kỳ thích này. Nếu sau này tình huống cho phép, hắn lại biểu diễn hoàn chỉnh chẳng phải càng tốt hơn sao?

Trên thực tế, dù hắn đổi thành một bài hát khác đi nữa thì vẫn bị cắt đi phân đoạn biểu diễn mà thôi, hắn lại không thích như vậy.

Thà rằng cứ để như vầy dụ dỗ, khiến người khác cảm thấy tò mò còn hơn!

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 166

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.