Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cấp A 1

Phiên bản Dịch · 1042 chữ

Chương 17: Cấp A 1

Ở hậu trường, Phó đạo diễn nghiêng đầu nhìn về phía Ninh Đan.

Sau khi xác nhận được Ninh Đan không khó chịu, Phó đạo diễn mới can đảm bắt đầu dò xét:

"Ninh tỷ, bài này của Lạc Mặc ổn thật đấy, cơ mà dù sao hắn chỉ tới tham gia cho đủ số, có lẽ không có thời gian chuẩn bị kịp.”

"Hay là, chúng ta cho hắn thêm chút thời gian bổ sung, sau đó đợi thời điểm đúng lúc thì trình bày bản full?”

Bổ sung, trong mấy show phát sóng rất thường thấy.

Phó đạo diễn cảm thấy bài hát này là nhờ có sự gật đầu của hắn nên mới được lên sân khấu.

Công lao thuộc về hắn rồi!

Nếu nửa bài hát đã mang tới hiệu ứng như vậy thì bản full chắc chắn sẽ tốt hơn rất nhiều!

Ninh Đan khoanh tay trước ngực, sau đó nghiêng đầu liếc Phó đạo diễn một cái.

"Tiểu Lưu, để làm được Tổng đạo diễn ngươi vẫn còn chưa đủ trình.”

Ninh Đan vô tình nói.

Nụ cười của Phó đạo diễn cứng ngắc, nhưng sau đó lập tức ngoan ngoãn lại.

Ninh Đan nhìn hình ảnh của Lạc Mặc trên màn ảnh thì cảm thấy ngày càng hài lòng.

"Tiểu tử này, thật là sự rất phù hợp với ý tưởng lúc trước của ta!"

Thật ra Ninh Đan có hơi kích động.

Nhưng rốt cuộc trong hồ lô có nàng bán thuốc gì thì không ai biết cả.

Nhưng mà Lạc Mặc này đánh bậy đánh bạ lại lọt vào mắt xanh của nàng rồi.

Tiểu tử có tiền đồ, a di rất thoải mái, sẽ không bạc đãi ngươi.

Nếu nói, lúc trước Ninh Đan chỉ xem Lạc Mặc như một thành viên dùng để tăng nhiệt thì hiện tại, sau khi xem Lạc Mặc biểu diễn xong, ý tưởng của nàng đã dần hoàn thiện hơn.

Nếu hiệu quả thật sự có thể như nàng dự tính, nàng tin chắc trong giới sẽ có sự thay đổi ngoạn ngục.

Mà show truyền hình tuyển tú này nhất định sẽ làm mưa làm gió trên các bảng xếp hạng!

Đại sảnh yên tĩnh không tiếng động.

Thực tập sinh dưới đài nhìn tới ngây người.

Còn có... . . Còn có loại thao tác này nữa?

Có ai mà không muốn trình diễn một tiết mục hoàn chỉnh đâu?

Nhưng vị gia này thì sau, chỉ trình diễn bán thành phẩm.

Hơn nữa hết lần này tới lần khác Dịu Dàng chỉ có một nửa này dường như đã đánh thức được ‘con sâu ăn’ của Ngụy Nhiễm.

Ngụy ca?

Không, là dạ dày ca!

Một đám Thực tập sinh cùng nhìn Lạc Mặc với ánh mắt trần đầy.

Mà Mạnh Dương Quang từng va chạm với Lạc Mặc sờ sờ cằm, như có điều suy nghĩ.

Mà hiện tại đã tới phần cuối cùng, là đánh giá của năm giám khảo về Lạc Mặc.

Ngụy Nhiễm lộ ra thần sắc cực kỳ tiếc nuối, nói:

"Mặc dù ta không biết vì nguyên nhân gì nhưng thật sự rất đáng tiếc cho bài hát còn chưa hoàn thành này.”

Hắn cũng không đặt nặng vấn đề, chỉ trích Lạc Mặc không tôn trọng sân khấu.

Thực tập sinh, theo lý thuyết nên mà nói nên quý trọng từng cơ hội được lên sân khấu mới đúng, sao còn có người dám xách cái thùng bị cắt đôi đi xin nước chứ?

Hơn nữa Ngụy Nhiễm cũng rất thích Lạc Mặc.

Lê Qua là bạn tốt của Ngụy Nhiễm, lúc trước hắn cũng bị ca từ tươi đẹp này thu hút. Hơn nữa hắn là giám khảo rap, không có quá nhiều ý kiến để phát biểu, chỉ khích lệ mấy câu cùng biểu thị sự mong đợi về Lạc Mặc.

Rất rõ ràng, tạm thời họ vẫn chưa biết Lạc Mặc chỉ là người được tổ tiết mục kéo tới đủ số, hắn vốn là nhân viên công tác.

Các đại minh tinh rất bận rộn, làm sao có thời gian tìm hiểu chi tiết với tổ tiết mục chứ.

Có gì sai lầm thì để biên tập viên cắt bỏ là được rồi.

Sau đó là tới hai thành viên của nhóm nhạc nữ tới đánh giá.

Ánh mắt Trầm Nhất Nặc như phát sáng.

Từ trước tới giờ nàng không cần che giấu cảm xúc, huống chi đối với Lạc Mặc nàng còn có chút tâm tư.

“Người này vẫn chưa có công ty!”

Vì thế nàng cảm thấy chỉ cần bản thân lôi kéo đối phương thành công, cha nhất định sẽ khen mình!

Mà đại tiểu thư vì chấm nút Lạc Mặc rồi nên cũng xem hắn như một nửa người nhà mà đối xử.

Đã thế, phải tranh thủ lợi dụng quyền lợi của mình. . . . . để nâng đỡ ‘người nhà’ chứ!

Hơn nữa nàng để tay lên ngực tự hỏi, tuy bài hát này chưa hoàn thành nhưng nó như đánh vào lòng nàng vậy, nàng thật sự rất thích.

Cho nên, nàng cầm Microphone lên, không chút hà tiện bắt đầu khen ngợi. Cuối thậm chí còn trực tiếp bày tỏ thái độ:

"Tuy bài hát này chỉ có nửa thủ nhưng cá nhân ta sẽ cho ngươi cấp A!”

Lời này vừa nói ra, bên dưới là một mảnh xôn xao.

Từ lúc bắt đầu chương trình tới giờ, mọi người vẫn luôn cân đo đong đếm nên cấp A vẫn chưa xuất hiện!

Cấp A chỉ có tổng cộng chin vị trí, hơn nữa ý nghĩa cũng hoàn toàn khác.

Điều này đại biểu cho tuyển thủ đạt đủ tiêu chuẩn của giám khảo.

Trầm Nhất Nặc nghiêng đầu nhìn về phía Khương Ninh Hi, chớp chớp mắt với hảo tỷ muội:

"Khương Khương, ngươi thấy thế nào ?"

Ánh mắt như ám chỉ. . . . . . ngươi hiểu ý của ta chứ?

Lúc này Khương Ninh Hi như tỉnh cơn mơ, có phần hốt hoảng.

Nàng còn đắm chìm trong bài hát kia.

Hoặc có lẽ nàng vẫn còn đang suy nghĩ.

"Viết cho ta? Bài hát này là viết cho ta ư?"

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 164

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.