Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh Sư Ngu Nhạc

Phiên bản Dịch · 1061 chữ

Chương 20: Tỉnh Sư Ngu Nhạc

Buổi ghi hình vẫn tiếp tục nhưng mọi người đã dần mệt.

Việc ghi hình các chương trình giải trí thật ra không nhẹ nhàng như nhiều người tưởng tượng, tính từ lúc bắt đầu tới giờ đã hơn năm tiếng rồi.

May mà đã sắp kết thúc, bằng không tổ ekip chương trình phải chuẩn bị thức ăn nhẹ cho mọi người.

Đồng Thụ nghe Lạc Mặc nói xong thì không khỏi lẩm bẩm:

"Battle à. . . ."

Hắn cảm thấy có hơi sợ.

Bị người khác điểm tên chỉ mặt đi ra đối chiến thật sự rất áp lực.

Lạc Mặc thấy con hàng này khẩn trương thì có phần buồn cười, hắn nói như dỗ trẻ:

"Yên tâm đi, ngươi không phải cấp A, không tới phiên ngươi đây."

Nghe vậy, Đồng Thụ như bừng tỉnh đại ngộ.

Hắn nhìn bảng tên có chữ A của Lạc Mặc rồi nói:

"Vậy. . . . ngươi có sợ bị người khác gọi ra không?”

Lạc Mặc cười ha hả, nói:

"Làm sao có thể ha ha ha ha! Ta mạnh như vậy ha ha ha! Kêu ta ra cho chết à há há há?"

Đồng Thụ nhất thời có chút cứng họng, tiếng cười há há của Lạc Mặc từ tai trái đi qua tai phải của hắn, khiến hắn cảm thấy quan tâm của mình có hơi dư thừa.

Giờ phút này, tại chỗ ngồi của năm vị giám khảo, trạng thái của họ cũng có chút không tốt.

Hứa Sơ Tĩnh ngồi ở chủ vị, xoa xoa huyệt Thái dương của mình.

Nàng cảm thấy mệt mỏi cả về thân thể lẫn tinh thần.

Lúc này, trong lòng nàng lại có một cổ xung động muốn duỗi thẳng người như một con mèo.

Cái tên Bạch Bạch kia lần nữa tràn vào trong đầu nàng, nàng thật sự muốn làm theo những động tác của nó trong trí nhớ mình.

Nhưng rất nhanh Hứa Thiên Hậu đã bóp chết xao động này. Nàng hiểu rõ nếu mình làm động tác vương người sẽ đem tới hiệu quả đáng sợ thế nào.

Chưa nói tới những cái khác, ít nhất sẽ tạo áp lực rất lớn cho mấy cái nút áo ở phần ngực.

"Tĩnh tỷ, chỉ còn một nhóm Thực tập sinh cuối cùng nữa là xong rồi."

Khương Ninh Hi ngồi bên cạnh Hứa Sơ Tĩnh dường như phát hiện thần tượng của mình mệt nên nhỏ giọng nhắc nhở một câu.

Hứa Sơ Tĩnh gật đầu, nắm lấy Microphone nói:

"Xin mời tổ Thực tập sinh cuối cùng lên đài."

Vừa dứt lời, màn hình lớn trên sân khấu xuất hiện mấy chữ to.

Sau khi chữ to biến mất, có người kinh hô thành tiếng.

"Tỉnh Sư Ngu Nhạc! Là Thực tập sinh của Tỉnh Sư Ngu Nhạc!"

Rất nhiều Thực tập sinh mệt rã rời thoáng cái đã lên tinh thần.

Lạc Mặc liếc nhìn màn ảnh lớn, nói:

"Là công ty lớn sao?"

Đồng Thụ gật đầu một cái, trong mắt lộ ra ánh sáng sùng bái, nói:

"Tỉnh Sư Ngu Nhạc đặc biệt có hai Thực tập sinh, lúc trước từng tham gia những tiết mục khác, có nhân khí rất cao, fan trên Weibo là cả triệu! Thực lực rất rất mạnh!"

Đồng Thụ rõ ràng biết rất rõ về hai người này.

Lạc Mặc nhìn người bị mình nhận định là tiểu lão sùng bái người khác thì trong lúc nhất thời có chút không vui.

"Tiểu tử, mới vừa rồi rõ ràng ngươi nói người ngươi sùng bái nhất là ta mà."

Hắn thầm nghĩ.

Về phần cái gọi là fan hơn trăm vạn thì Lạc Mặc không xem là chuyện to tát gì cả.

Hắn biết rõ nếu show này là phát sóng và lên top hot thì chắc chắn sẽ có không ít người bạo hồng.

Chỉ dựa vào một show tuyển tủ mà fan Weibo tăng lên ngàn vạn là chuyện từng xảy ra!

Đương nhiên, đây phải là người vốn đã nổi tiếng, kèm với ưu thế từ show giải trí mới có thể nổi càng thêm nổi.

Huống chi còn là người có công ty lớn chống lưng.

Lạc Mặc nhìn theo hướng ánh mắt của đám Thực tập sinh, phát hiện Thực tập sinh của Tỉnh Sư Ngu Nhạc đang ngồi ở chỗ rất cao trên Kim Tự Tháp.

"Bá ——!"

Bảy người trực tiếp đứng lên.

Trong đó có ba người là ngồi ở ba vị trí đầu Kim Tự Tháp.

Hay lắm, cấp A có chín người thì công ty này có ba Thực tập sinh ngồi trên đó, xem ra cũng rất có tự tin và dã tâm. Đó là chưa kể một trong ba còn ngồi ở vị trí đỉnh tháp nữ!

Mà Mạnh Dương Quang từng ‘cười duyên’ với Lạc Mặc khi trước cũng có trong đó, vị trí ngồi của hắn là số 6.

Đồng Thụ thấy Mạnh Dương Quang đứng lên thì nhịn không được nhìn sang Lạc Mặc, chỉ thấy thần sắc Lạc Mặc như thường, trông chẳng có chút nào để ý.

Ngược lại thì trong số năm giám khảo, Lê Qua cũng tham gia náo nhiệt:

“Ôi. . . . ba người ngồi lần lượt ở ba vị trí 1, 3, 6, ta bắt đầu có chút chờ mong với các tiết mục sắp tới rồi.

Thực tập sinh của Tỉnh Sư Ngu Nhạc nhanh chóng lên sân khấu, động tác của cả ba rất đều, trông là biết đã được huấn luyện nghiêm chỉnh:

"1, 2, 3, xin chào mọi người! Chúng ta là Thực tập sinh của Tỉnh Sư Ngu Nhạc!"

Nói xong, bảy nam sinh cao 1m8 đồng loạt cúi gập người 90 độ về phía trước.

"A! Sao ta cảm thấy áp lực quá a!"

Một Thực tập sinh ngồi dưới đài không nhịn được nói.

Lạc Mặc ngồi đó khá gần nghe được thì có hơi khó hiểu, người ta cúi chào ngươi mà ngươi cảm thấy áp lực?

Việc này khiến hắn không khỏi nghĩ tới nhân vật nam chính trong tiểu thuyết tiên hiệp, nam chính lễ bái tượng thần, tượng thần nứt ra

Ngay sau đó, hắn lại nhớ tới trong một bộ phim hắc bang, một hàng tiểu đệ cúi người chào đại ca.

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 161

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.