Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Chọn Lạc Mặc

Phiên bản Dịch · 1065 chữ

Chương 21: Ta Chọn Lạc Mặc

Nghĩ đến đây, Lạc Mặc nhìn bảy người kia gật đầu một cái.

Sau đó là màn tự giới thiệu của từng người.

Người Lạc Mặc chú ý chỉ yếu là Trầm Minh Lưu ngồi ở vị trí số 1 và Quý Khang Đông ngồi ở vị trí số 3.

Hai người này là Thực tập sinh triệu fan mà Đồng Thụ nhắc tới.

“Cảm giác không non nớt như các Thực tập sinh còn lại.”

Lạc Mặc thầm đánh giá.

Về phần Mạnh Dương Quang, hẳn cũng là tuyển thủ hạt giống trong công ty, chẳng qua chưa tham gia show giải trí nên fan và độ nổi tiếng thấp hơn một chút thôi.

"Bắt đầu đi."

Hứa Sơ Tĩnh nhàn nhạt mở miệng.

Trong mắt nàng, đừng nói là Thực tập sinh của Tỉnh Sư Ngu Nhạc, coi như ông chủ của Tỉnh Sư Ngu Nhạc đích thân đến đây nàng cũng chẳng có cảm xúc gì.

Cuối cùng, người có thể khiến nàng có cảm xúc chỉ có mỗi Lạc Mặc mà thôi.

Nhưng không thể không nói, Thực tập sinh Tỉnh Sư Ngu Nhạc lên sân khấu thật sự không phụ sự mong đợi của mọi người.

Hứa Sơ Tĩnh xem hết tiết mục thì gật đầu nói:

"Đây là màn trình diễn hay nhất mà ta được xem từ khi chương trình diễn ra."

Trầm Nhất Nặc cũng nói theo:

"Hát, nhảy, cuối cùng còn có độc tấu đàn violong đều rất tốt. Ta cảm thấy các ngươi đã đủ thực lực để xuất đạo, thực lực tổng hợp chỉ kém hơn Cực Quang Thiếu Nữ chúng ta một chút thôi.”

"Còn tự khen mình nữa chứ!”

Lê Qua nói.

Trầm Nhất Nặc le lưỡi một cái rồi nói với Khương Ninh Hi:

"Khương Khương, hắn không phục kìa!"

Khương Ninh Hi không nói gì, chỉ dùng đôi mắt đẹp của mình liếc nhìn người bạn tốt, Trầm Nhất Nặc lập tức nhận thua

Ngụy Nhiễm thì cười, cầm Microphone lên, nói:

"Nếu như ta nhớ không lầm mà nói, bây giờ cấp A đã full 9 chỗ?”

Dứt lời, bầu không khí toàn trường lập tức thay đổi.

"Để giám khảo chúng ta thảo luận một chút nhé.”

Ngụy Nhiễm mở miệng.

Tuy tổ đạo diễn đã cắt mic của năm giám khảo nhưng họ vẫn nghe được âm thanh thảo luận của các giám giảo.

Cuối cùng, Hứa Sơ Tĩnh cầm Microphone lên, mở miệng nói:

"Sau khi chúng ta thảo luận xong, thực lực tất cả Thực tập sinh của Tỉnh Sư Ngu Nhạc đều tử cấp B trở lên!”

"Trong đó, Trầm Minh Lưu, Quý Khang Đông, Mạnh Dương Quang đủ thực lực để tiến vào cấp A."

"Cho nên, chúng ta và tổ ekip chương trình đã thương nghị, quyết định. . . . . mở ra hình thức battle (đối chiến )!"

Trong lúc nhất thời, toàn trường lần nữa truyền lên tiếng kinh hô.

Năm vị giám khảo đồng loạt đứng dậy nhìn về phía Thực tập sinh ngồi sau lưng mình.

Hứa Sơ Tĩnh mở miệng nói:

"Xin mời các Thực tập sinh cấp A đứng lên.”

Lạc Mặc và tám Thực tập sinh khác đều đứng lên.

Hứa Sơ Tĩnh quét mắt nhìn chín người, thấy được biểu tình từ của từng người. . . . khẩn trương. . . . khẩn trương. . . . hứng khởi. . . . . khẩn trương. . . . .

"Hừ?"

Ánh mắt của Hứa Sơ Tĩnh lần nữa vòng lại, cứ như thấy được thứ gì đó kỳ quái vậy.

"Lại là hắn."

Ánh mắt Hứa Thiên Hậu lần nữa cố định trên người Lạc Mặc.

Kỳ quái nhất là, thần sắc hứng khởi nhàn nhạt này khiến nàng có cảm giác quen thuộc khó hiểu. Nàng luôn cảm thấy dường như bản thân từng thấy qua rất nhiều lần. Hơn nữa Hứa Sơ Tĩnh cảm giác đối phương nhìn mình như nhìn một con mèo trắng, lộ ra thần sắc hứng thú lại yêu chiều*.

*Chỗ này Hứa Sơ Tĩnh nhớ lại trong giấc mơ khi Lạc Mặc cũ nhìn nàng khi nàng trong thân thể mèo trắng.

Đó là một khuôn mặt mờ nhạt, lại không quá đẹp trai của một nam nhân cũng có tên là Lạc Mặc.

Nàng ho nhẹ một tiếng, không nhìn về phía Lạc Mặc nữa. . . . . . lại chuyển mắt nhìn sang ba vị Thực tập sinh Tỉnh Sư Ngu Nhạc trên sân khấu, nói:

"Bây giờ, mời các ngươi chọn 3 người các ngươi cảm thấy không xứng là cấp A rồi battle với họ!”

"Người thắng, trở thành cấp A."

"Thua, trực tiếp rơi xuống cấp F."

Lời này chẳng khác nào ném một viên đá vào mặt hồ vật.

Thực tập sinh phía dưới trợn tròn hai mắt, bộ dáng phấn khởi.

Ván này chơi lớn quá rồi!

Đồng Thụ cúi đầu, thầm nghĩ:

"Nếu như bị chọn được mà còn thua thì quá đáng thương rồi."

"Hy vọng không ai chọn hắn."

Đồng Thụ ngẩng đầu nhìn Lạc Mặc.

Nếu Lạc Mặc biết Đồng Thụ nghĩ vậy hẳn sẽ cảm thấy đứa nhỏ này thật đơn thuần.

Hay tìm cách giữ liên lạc, sau này thiếu tiền có thể tìm hắn mượn cũng được.

Mà trong mắt Lạc Mặc, thua rơi xuống cấp F cũng không tính là chuyện xấu.

Rớt cấp nhục nhã lắm à?

Không, đó là đang giúp đỡ người nghèo a.

Cấp F đều là Thực tập sinh yếu kém, cần người có nghiệp vụ tốt tới hỗ trợ. Việc này không chỉ móc nối mối quan hệ mà còn tăng độ hảo cảm trong mắt fan, cũng có thể chứng tỏ năng lực của mình.

Sau này đâu phải không có cơ hội thăng cấp đâu?

Trầm Minh Lưu và Quý Khang Đông có triệu fan cười một cách khiêm tốn, lựa hai tuyển thủ cấp A, miệng nói ‘luận bàn’ rồi ‘lãnh giáo’ các kiểu.

Mà sắc mặt hai Thực tập sinh cấp A dần trở nên khó coi.

Mà Mạnh Dương Quang tay cầm đàn violong, khi nãy vừa biểu diễn kỹ năng cầm kỹ cũng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng Lạc Mặc.

Lạc Mặc đứng ở chỗ cao trên Kim Tự Tháp, cũng nhìn xuống hắn ta.

Ngay sau đó, hai người cũng lộ ra nụ cười tiêu chuẩn sáng lạn như ánh mặt trời.

"Ta chọn Lạc Mặc."

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.