Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công Phu Ngoạm Sư Tử

Phiên bản Dịch · 1003 chữ

Chương 29: Công Phu Ngoạm Sư Tử

"Lạc Mặc, đã lâu không gặp."

Khương Ninh Hi đi đầu mở miệng.

Việc này khiến Lạc Mặc như tiếp thu được tín hiệu, cả hai cứ như bằng hữu lâu ngày không gặp là được.

"Cũng khá lâu rồi."

Lạc Mặc tùy ý nói.

Đoạn đối thoại này khiến Trầm Nhất Nặc hoàn toàn không hiểu đầu cua tai nheo gì.

"Các ngươi có quen biết à?"

Nàng chỉ chỉ hai người.

Khương Ninh Hi gật đầu một cái, nói:

"Chúng ta là bạn học cấp hai, ngồi cùng bàn với nhau một năm.”

Nàng cũng không tự chủ trương, dù sao dựa vào Dịu Dàng mà Lạc Mặc trình bày, nàng cảm thấy cả hai như đã ngầm hiểu lẫn nhau.

Tình yêu thì không nhắc tới nhưng bạn cùng bàn thì không cần gạt Tiểu Trầm làm gì.

"À? Sao ngươi không nói sớm! ?"

Trầm Nhất Nặc dùng sức bóp bắp đùi Khương Ninh Hi một cái.

Lạc Mặc nhìn bắp đùi co dãn trắng nõn rung động thì không khỏi thầm cảm khái, nữ mười tám thay đổi hoàn toàn a.

Hồi còn học cấp 2, nàng gầy như cây trúc, sao bây giờ bắp đùi tròn trịa đầy đặn, bắp chân tinh tế thon dài như thế?

Khương Ninh Hi bị đau thì trợn mắt đẹp nhìn Trầm Nhất Nặc một cái, nhắc nhở nàng bây giờ không phải ở khách sạn, chú ý hình tượng một chút.

Trầm Nhất Nặc le lưỡi, thở dài một hơi rồi ngượng ngùng thu tay lại.

Nàng nhìn Khương Ninh Hi, nói:

"Khương Khương, cho nên ngươi là tới tìm Lạc Mặc để ôn chuyện cũ ư?"

Căn cứ theo quy định của ekip chương trình, trong khoảng thời gian quay show, Thực tập sinh sẽ nằm trong trạng thái phong bế, thậm chí còn không được dùng di động nữa.

Cho nên nếu Khương Ninh Hi chỉ có thể tới tìm Lạc Mặc chứ không dùng di động liên lạc được.

Khương Ninh Hi gật đầu một cái rồi nói:

"Đúng vậy, nhưng ta không hiểu nổi, ngươi tới tìm hắn làm gì?"

Trầm Nhất Nặc khoát tay nói:

"Ai nha, tuy ta có chuyện muốn nói riêng với ngươi nhưng trước tiên nói về chuyện cũ của hai người đi. Lạc Mặc, ngươi nói ta biết lúc Khương Khương học cấp 2 có bộ dáng thế nào, ta rất tò mò a!”

Trầm Nhất Nặc bắt đầu nói lảng sang chuyện khác.

Suy nghĩ của nàng rất đơn giản, Khương Ninh Hi cùng Lạc Mặc là bạn học cũ, sau này phát hiện nàng ký hợp đồng với Lạc Mặc hẳn sẽ càng kinh ngạc hơn?

Hắc hắc, hù chết nàng!

Mà Khương Ninh Hi cũng không quan tâm, biểu tình nàng vắng lặng, thanh âm lãnh đạm:

"Tại sao chúng ta phải nói ngươi nghe?”

Thật muốn đuổi con hàng này đi.

Hai người lần nữa nhìn nhau bằng đôi mắt giận dữ, phảng phất như đang nói:

"Ngươi hay lắm, bây giờ có chuyện giấu ta rồi!”

Lạc Mặc nhìn hai idol với phong cách và khí chất hoàn toàn khác nhau giằng co trước mắt chỉ cảm thấy lãng phí thời gian.

Hắn muốn đi tắm a.

. . . . .

. . . . .

Cuối cùng, Khương Ninh Hi nhìn thật sâu vào mắt Lạc Mặc, sau đó dẫn theo trợ lý rời đi.

Nàng cảm thấy mình và Lạc Mặc vẫn còn sự ăn ý nhàn nhạt như trước. Lúc trước khi còn ở trên sân khấu, họ đã thầm hiểu ý nhau. . . bây giờ gặp mặt chỉ đơn giản là biểu đạt thái độ mà thôi.

“Lần sau ta sẽ tới tìm ngươi.”

Khương Ninh Hi nói với Lạc Mặc.

"Hử? Còn có lần sau?"

Lạc Mặc suy nghĩ.

Chờ Khương Ninh Hi rời đi rồi, trên mặt Trầm Nhất Nặc là nụ cười thắng lợi, nàng duỗi người một cái.

Có những người, vì dáng người quá tốt nên dù làm gì trông cũng rất gợi cảm, mà Trầm Nhất Nặc chính là loại người này.

Kết hợp với vẻ ngoài mang theo chút ngọt ngào và trẻ con nên phần gợi cảm đó trở thành một loại cảm giác Lolita đặc biệt, rất hút mắt người nhìn.

Trầm Nhất Nặc nhìn Lạc Mặc từ trên xuống dưới, sau đó hài lòng gật gật đầu.

"Ngươi và Khương Khương là bạn học cũ, ta cũng không nói gì vô nghĩa, trực tiếp vào thẳng chủ đề đi."

Trầm Nhất Nặc nói:

"Ta đã xem qua thông tin của ngươi, ngươi không có công ty đúng không?"

Lạc Mặc gật đầu một cái, việc này không có gì phải giấu diếm, mọi người đều biết hắn không có công ty cũng không có bối cảnh.

"Ta chỉ muốn xác nhận một chút thôi. Trừ tham gia show này, ngươi chưa từng ký hợp đồng với bất kỳ bên nào đúng không?”

Trầm Nhất Nặc lại hỏi.

Lạc Mặc lần nữa gật đầu rồi nhàn nhạt nói:

"Ngươi muốn lôi kéo ta?"

Trầm Nhất Nặc bị nhìn thấu tâm tư không khỏi mở môi hồng, hỏi:

"Ta biểu hiện rõ lắm hả?"

Lạc Mặc đưa tay trái ra, ngón trỏ và ngón cái nhẹ nhàng chạm vào nhau, ma sát:

"Ừ, rất rõ."

Trầm Nhất Nặc thấy thần thái và động tác tùy ý của đối phương thì bỗng nhận ra:

“Người này khó chơi nha!”

---

Sau năm phút, Trầm Nhất Nặc tức giận dẫn trợ lý rời khỏi phòng Lạc Mặc

Sau khi ngồi lên xe bảo mẫu, Trầm Nhất Nặc nhớ tới cuộc trò chuyện vừa ồi của Lạc Mặc thì có hơi tức giận, nàng tức tới điên luôn rồi.

"Đúng là công phu ngoạm sư tử mà!”

Trầm Nhất Nặc tức giận nói.

Trợ lý nghe xong thì gật đầu một cái, phụ họa theo.

"Điều kiện hợp đồng như vậy thật sự rất không hợp lý.”

Trợ lý nói.

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.