Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cọ Nhiệt

Phiên bản Dịch · 1052 chữ

Chương 32: Cọ Nhiệt

Đồng Thụ nghe xong thì phát hiện quả nhiên có rất nhiều ống kính bắt đầu hướng về phía mình.

Hắn không khỏi khiếp sợ nhìn Lạc Mặc một cái.

"Ta nói rồi. . . . . này ta có một chén cơm ngươi sẽ có nửa chén, sẽ không bạc đãi ngươi."

Vừa nói, hắn vừa đẩy một đĩa thức ăn đã hết tới trước mặt Đồng Thụ.

Sân trường ác bá.jpg.

Dựa theo quy củ của ekip chương trình, mọi người phải tự rửa bát đĩa.

Mà Đồng Thụ ngốc nghếch cũng đưa tay đón lấy, chuẩn bị đem đi rửa. Hắn là một thiếu niên không biết cách từ chối người khác, dù đó có là yêu cầu vô lý đi nữa.

"Chọc ngươi thôi."

Lạc Mặc cầm lại cái đĩa không, đi tới bồn rửa.

Đồng Thụ sững sờ tại chỗ.

"Còn không đi theo.”

Lạc Mặc có hơi mất kiên nhẫn, không nhịn được quay đầu.

"À à."

Đồng Thụ lập tức chạy chậm theo.

Sau khi dùng cơm xong, Lạc Mặc đi tìm bác gái phân đồ ăn xin hai phần sữa chua, lúc hắn đang vui vẻ ăn sữa chua thì Đồng Thụ được ekip kêu đi phỏng vấn.

Đồng Thụ khó tin nhìn Lạc Mặc, Lạc Mặc thì như đuổi ruồi, khoát tay bảo:

"Đi đi đi, đừng nhìn nữa, hai phần sữa chua này là của ta.”

Đồng Thụ: ". . . . ."

Hắn không biết, kỳ thật Lạc Mặc đã sớm xem thấy mấy show tuyển tú kiểu này rồi.

Rất rõ ràng, hắn là tuyển thủ hạt giống cấp A

Mà mấy show tuyển tú này dĩ nhiên rất coi trọng các loại như ‘tình đồng đội’, ‘tình bạn’ các kiểu rồi.

Hắn qua lại với Đồng Thụ, hình ảnh này lọt vào mắt ekip họ nhất định sẽ quan tâm mối quan hệ của cả hai.

“Cho ngươi cơ hội để cọ nhiệt* đó.”

Cọ nhiệt: Lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng nhiệt độ cho mình.

Lạc Mặc vừa nghĩ vừa bắt đầu mở hộp sữa chua thứ hai.

. . . .

. . . .

Mà một đêm này, tựa hồ ekip chương trình cũng biết các Thực tập sinh đã rất mệt nên cũng không vẽ thêm tiết mục gì hết, để cho cả đám nghỉ ngơi thật tốt.

Ít nhất với Lạc Mặc là vậy, hắn ngủ rất ngon.

Tham gia show tuyển tú, tiền lương gấp đôi, được ngủ trong phòng riêng dành cho cấp A, Lạc Mặc xem như hài lòng.

Nhưng hắn cũng không lười biếng, trước khi tiếng chuông được ekip sắp xếp vang lên, hắn đã thức dậy đánh răng rửa mặt.

Với hắn mà nói, sau khi hai linh hồn dung hợp thì vẫn còn nhiều thứ hắn phải tập làm quen.

Ví dụ như phải sửa lại giọng hát.

Cấu tạo thanh tuyến của mỗi người khác nhau, cách hát hắn từng dùng ở kiếp trước chưa chắc thích hợp với thân thể này.

Vì thế hắn cần luyện tập nhiều hơn để thành thục.

Cũng may thân thể này vẫn có căn cơ, học hí khúc từ nhỏ, âm vực rất cao. Mà trừ ca hát ra thân thể này còn quen với việc luyện tập vũ đạo nữa.

Lạc Mặc ở thế giới này học múa cổ đại, trình độ không thấp, có thể đi thi cấp tỉnh.

Nhưng Lạc Mặc thì khác, hắn không học múa cổ đại mà là một dạng vũ đạo khác.

Khi ở địa cầu cũ, vì sao hắn nổi tiếng khi tham gia Vũ Vương Che Mặt, là vì che mặt lại sao?

Đúng rồi đó, tuy đây là nguyên nhân chính nhưng không thể không nói, khả năng vũ đạo của hắn cũng rất khá!

Thân thể này khác với thân thể ở địa cầu cũ, vì thế khi múa hắn phải thay đổi một ít biên độ và lực để động tác trở nên phù hợp hơn.

"Muốn được như vậy càn có gương để quan sát và điều chỉnh từng động tác ho phù hợp.”

Hơn nữa còn phải luyện tập thật nhiều để thân thể này làm quen với biên độ mới.

Trừ việc này ra, hắn cảm thấy bản thân còn phải tiến hành huấn luyện thể năng cho mình.

Vóc người đẹp rất quan trọng, đây là sự tôn trọng của nghệ sĩ dành cho fan.

Đồng thời việc nhảy nhiều rất mỏi chân, ghi hình cũng rất mệt nữa, phải rèn luyện cho tố chất thân thể cao hơn một chút, bằng không rất dễ bị chấn thương.

Xem như ngồi livestream cũng cần khí lực tốt nữa. . . . Có rất nhiều người livestream với thời gian không cố định, nhưng may mà người hâm mộ vẫn chờ xem. . . . những fan như vậy thật sự rất đáng yêu!

Bảy giờ rưỡi, tiếng chuông báo thức vang lên. Tám giờ rưỡi, loa thông báo Thực tập sinh tập họp ở đại sảnh số 3.

Lạc Mặc đi từ từ tới chỗ được chỉ định, sau đó hắn phát hiện Đồng Thụ ngày càng giác ngộ. Tiểu tử này không còn đứng vào đám đông, co đầu rụt cổ như trước mà chọn một nơi nổi bậc, đứng đó chờ đại ca của mình tới.

Mặc ca cảm thấy phương pháp giáo dục của mình rất có hiệu quả.

Khoảng vài chục phút sau, mấy vị giám khảo trừ Hứa Sơ Tĩnh cũng đã tới.

Hôm nay Khương Ninh Hi mặc một bộ Hoodie có mũ và tay dài màu trắng, Hoodie rất rộng, dài qua cái mông tròn đầy đặn của nàng, đây là loại trang phục thường mặc khi nàng luyện vũ đạo.

Đồng thười, nàng còn mang theo đôi tất chân màu trắng dài tới nửa đùi chân. Từ xa nhìn lại vẫn thấy được đôi chân thẳng tắp nổi bật, mang nét quyến rũ riêng của nàng.

Trầm Nhất Nặc ở bên cạnh thì mặc áo Hoodie đen rộng thùng thùng, che đi đường cong trên người.

Nàng mang tất chân màu đen, chỉ có điều bắp chân đầy đặn của nàng bị vớ ôm lấy tạo nên một loại phong vi khác hẳn.

Về phần Lê Qua và Ngụy Nhiễm, cả hai mặc đồ có hơi quy cũ.

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 136

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.