Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Buổi Công Diễn Đầu Tiên 2

Phiên bản Dịch · 1111 chữ

Chương 50: Buổi Công Diễn Đầu Tiên 2

Từ chương 51 mình sẽ vào VIP 10 TLT cho 50 chương đầu.

Từ chương 101 trở đi, mỗi chương vẫn duy trì mức 10 TLT cho ngày đầu tiên, sau đó sẽ tăng lên là 30 TLT/ chương.

Mong các bạn vẫn sẽ ủng hộ mình. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! <3

---

Còn về phần bộ phim thì danh tiếng có phần phân hóa. Mà Lạc Mặc không có thích hay không thích bộ phim này, chỉ lẳng lặng mà xem cho hết thôi.

Chỉ là bài hát và poster thật sự rất hợp khẩu vị của hắn.

Ngoại trừ Đồng Thụ, trang phục năm người Lạc Mặc đều là màu trắng, chỉ là Lạc Mặc là đội trưởng nên có chút khác với bốn người còn lại.

Sau khi mặc trang phục biểu diễn vào, khí chất Lạc Mặc thay đổi rõ rệt.

Hắn vốn có dáng người cao ngất, cộng với vũ y cổ đại ôn dáng càng khiến đường nét trên thân thể của hắn lộ rõ hơn.

Vóc người của hắn không tính là nổi bật nhưng bắp thịt ở ngực và cơ bụng vẫn rất mê người.

Vai rộng, eo hẹp, chân dài.

Dù không phải C vị nhưng mặc thế này lên sân khấu, vẫn rất mê người.

Lạc Mặc vỗ tay một cái, nói với đồng đội:

"Được rồi, hôm nay mọi người thả lỏng đi, về ngủ một giấc thật ngon. Ngày mai lên sóng nhất định phải, giết!”

Hắn cười cười nói.

Năm người cùng gật đầu, vừa khẩn trương lại hưng phấn.

Dựa theo thể thức thi đấu mà ekip chương trình đưa ra, ngày mai là lần công diễn đầu tiên, sẽ được người xem trong hiện trường bỏ phiếu.

Dù là giám khảo cũng chỉ có quyền bình luận mà thôi. Trước khi các khán giả tiến hành bỏ phiếu họ sẽ nói về suy nghĩ của mình với các thí sinh, sau đó khán giả sẽ tự do bỏ phiếu theo ý kiến cá nhân.

Tiết mục sáng tác có ba đội, đội có số phiếu cao nhất thì C vị và đội trưởng sẽ có 200 ngàn phiếu giá trị nhân khí, các thành viên còn lại sẽ bỏ 100 ngàn phiếu.

Đội ngũ xếp thứ hai, C vị và đội trưởng sẽ nhận 100 ngàn phiếu, những người còn lại 50 ngàn phiếu.

Đội sổ không có gì.

Mà số phiếu giá trị nhân khí sẽ trực tiếp quyết định Thực tập sinh đó đi hay ở, một tuần sau tập này sẽ được phát sóng, mà những người đội sổ cũng trực tiếp bị đào thải.

Lúc trước từng nói, trong đội ngũ của Lạc Mặc ngay cả cấp B cũng chẳng có, thậm chí còn có cấp F.

Điều này chứng tỏ ở vòng một họ đã biểu hiệu không tốt và rất cần số phiếu này để có thể đi tiếp vào vòng sau!

. . . . . . . .

. . . . . . .

Bên kia, sắc mặt Quý Khang Đông cùng Mạnh Dương Quang có chút không ổn, tâm trạng rõ ràng chẳng tốt chút nào.

Bọn họ đi vào phòng vệ sinh, tránh được ống kính xong thì thấp giọng, bắt đầu ngắn ngủi tán gẫu.

"Vừa rồi tên Lạc Mặc trực tiếp lơ ta.”

Mạnh Dương Quang vừa rửa mặt vừa nói.

Hắn chỉ vừa hai mươi tuổi, là thời điểm khí thịnh.

"Đúng vậy, nhìn điệu bộ này của hắn, xác thực không xem ngươi ra gì."

Quý Khang Đông mở lời giễu cợt với bạn tốt.

"Ngươi mới là đội trưởng trong đội ngũ chúng ta, cho nên hắn cũng chẳng xem ngươi ra gì đâu!”

Mạnh Dương Quang giễu cợt lại.

"Được rồi, cứ để hắn ngạo mạn một hồi đi."

Quý Khang Đông vỗ vai Mạnh Dương Quang một cái, thuận tiện lau khô nước trên tay.

Mạnh Dương Quang đẩy hắn một cái, cũng thuận thế lau khô tay mình rồi nói:

"Cút đi."

Quý Khang Đông nhún vai một cái:

"Lần đầu tiên công diễn trên sân khấu, trong 500 người xem, hẳn sẽ có một ít fan của ta và Trầm Minh Lưu. Đây chính là ưu thế của chúng ta, nhất định phải cầm cho bằng được số phiếu này.”

"Hơn nữa lần này bài hát của chúng ta. . . . Ngươi biết đó, chúng ta sáng tác tốt như vậy mà!"

Quý Khang Đông cảm thấy mình nắm được thêm vài phần chiến thắng.

Mạnh Dương Quang gật đầu một cái, không nói thêm gì nữa.

Quý Khang Đông cười một tiếng:

"Rộng lượng lên, ngươi chỉ cần đổi góc độ suy nghĩ một chút thôi. Nếu cả hai người chúng ta lẫn Minh Lưu đều nằm trong top 9 mà cuối cùng Lạc Mặc cũng lọt vào top 9, vậy chẳng phải mọi người đều cùng xuất đạo, là một nhóm sao?”

"Đó là vì không phải ngươi thua, ngươi tự nhìn lại trang phục của mình đi.”

Mạnh Dương Quang nhìn trang phục cấp A mà Quý Khang Đông đang mặc, sắc mặc có phần khó coi.

"A, Tiểu Mạnh, ta có thể nói cho ngươi biết, dù tiết mục lần này ta có thua hắn đi nữa cũng sẽ không nhỏ nhẹ như ngươi.”

Quý Khang Đông bổ sung thêm:

"Chỉ tiếc là, chúng ta sẽ không thua."

. . . . . . . .

. . . . . . . .

Đêm trước công diễn, rất nhiều Thực tập sinh không ngủ được.

Chỉ mỗi Lạc Mặc là vừa nằm lên giường đã ngáy o o.

Kiếp trước hắn mất ngủ mơ nhiều, chất lượng giấc ngủ cực kém, chỉ một chút tiếng lay động nhỏ cũng bị đánh thức. Cho nên mỗi khi Bạch Bạch leo lên giường liếm hắn là hắn tỉnh lại ngay.

Bây giờ ngược lại hắn không còn tật xấu này nữa, tâm cũng rộng hơn, không còn lo âu như trước, hắn cảm thấy thanh xuân quan trọng hơn hết thảy.

Dù sao đây cũng là Lạc Mặc được dung hợp bởi hai linh hồn, tính cách hai người sẽ ảnh hưởng lẫn nhau.

Lạc Mặc ngủ một giấc thật ngon, thức dậy xong thì bắt đầu làm vệ sinh cá nhân rồi hít đất, tiếp đo mới đi tắm rồi thay đồng phục cấp A và đi tới phòng ăn.

Bầu không khí trong phong ăn hôm nay phân thành hai thái cực, có Thực tập sinh rất phấn khởi, cũng có người khẩn trương lo âu.

Lúc gần công diễn, Đồng Thụ mới tới phòng ăn.

Nghênh đón hắn là Lạc Mặc đang đợi hắn rửa chén và dùng sức vỗ vào lưng hắn.

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 127

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.