Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Bạch 2

Phiên bản Dịch · 998 chữ

Chương 6: Bạch Bạch 2

"Tìm được rồi!"

Rất nhanh Hứa Sơ Tĩnh đã tìm được hồ sơ của Lạc Mặc.

Theo lý thuyết, với ngần ấy người thì chỉ nhìn thoáng qua thôi sẽ rất khó nhớ tên. Nhưng Lạc Mặc là người tới cho đủ số nên số thứ tự là 100, là người cuối cùng.

Đầu và đuôi, chung quy vẫn khiến người ta có ấn tượng sâu sắc hơn.

"Lạc Mặc, Lạc Mặc... ."

Hứa Sơ Tĩnh lặp đi lặp lại cái tên này.

Nàng nhìn khuôn mặt đẹp trai trong khuôn ảnh của Lạc Mặc mà không có bất kỳ cảm giác quen thuộc gì.

Tuy gương mặt trong mộng rất mơ hồ nhưng nàng vẫn có ấn tượng. . . . đó là. . . . . lớn lên không đẹp mắt.

"A, thật kỳ quái, nằm mơ thấy mình hóa thành mèo coi như xong đi, còn mơ tới tên của một tuyển thủ nữa.”

Hứa Sơ Tĩnh xoa xoa huyệt thái dương của mình.

Bất quá mấy chuyện như nằm mơ này không cần nghĩ nhiều, đa phần mọi người đều từng mơ thấy rất nhiều chuyện cổ quái ly kỳ cùng một vài người khó hiểu.

Nhưng bất kể thế nào đi nữa, cái tên Lạc Mặc này đã để lại ấn tượng cực sâu với Thị Hậu điện ảnh kiêm Thiên Hậu âm nhạc này.

Hoặc có lẽ. . . . . đây vốn Linh Hồn Lạc Ấn!

Là dấu ấn của một người một mèo!

Hứa Sơ Tĩnh khép bản bút ký lại, chỉ thấy có chút khô miệng khô lưỡi, nàng tới phòng vệ sinh đánh răng rồi tự rót cho mình một ly thủy.

Sau khi rửa mặt, nàng cảm thấy suy nghĩ có chút mơ hồ, theo bản năng làm một động tác.

Nàng không hề nâng ly nước lên uống mà cúi đầu tới gần, dùng cái lưỡi hồng nộn mê người liếm mấy hớp.

Sau khi nhận ra hết thảy, trong nháy mắt đồng tử nàng phó đại, vẻ mặt vô cùng khó tin

Bây giờ nữ nhân này vẫn chưa biết, giờ phút này nàng trông chẳng khác nào một con mèo đang bị kinh sợ.

---------

Một trăm người đàn ông trong phòng đã thức dậy, Lạc Mặc sớm tỉnh lại nhìn quanh bốn phía, trên mặt nhanh chóng lộ ra nụ cười.

"Quả là thế."

Hắn thầm nói.

100 người này đủ để chúng sinh bách thái rồi.

Rất nhiều Thực tập sinh có tuổi tác rất nhỏ, thời điểm này đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, rất dễ khiến người ta lửa nóng đốt người.

Nhưng có những người tương đối thông minh, có lẽ đã được người chỉ điểm nên hiểu được cách đối mặt với ống kính.

Tham gia tiết mục tống nghệ phải học được cách thể hiện dưới ống kính.

Nếu không có gì đặc sắc thì sẽ rất buồn chán, đương nhiên sẽ được sắp đặt trước.

Mà tiểu lão đệ ở đối diện Lạc Mặc dù đi ngủ nhưng tóc tai vẫn không loạn nhưng vẫn cố tình đưa tay cào đầu mấy cái cho giống cái ổ gà rồi bày ra vẻ mặt mông lung ngốc manh nhìn bốn phía.

"Tuy với idol mà nói thì quản lý biểu tình là một môn học nhưng kỹ thuật diễn của người này nửa thật nửa giả, được, được lắm a.”

Lạc Mặc hiểu ý cười một tiếng.

Lạc Mặc cũng khôn phản cảm với hành vi này, biết tự tranh thủ cho bản thân thì không có gì sai cả.

Tuy được gọi là chương trình thực tế nhưng bản chất không phải vẫn là một ‘chương trình’ sao?

Sau khi quay chụp hình ảnh các Thực tập sinh ngủ dậy thì nhân viên làm việc sẽ bắt đầu làm việc.

Hôm nay là ngày ghi hình đầu tiên của Sáng Tạo Thần Tượng, rất bận rộn cũng rất cực khổ.

Có vài nhân viên công tác thấy Lạc Mặc còn chào hỏi hắn.

Dù sao mới vài hôm trước họ còn là đồng nghiệp, nhưng nay vật đổi sao dời, thân phận đã thay đổi.

Có một em gái điềm đạm đeo mắt kính đưa cho Lạc Mặc hai viên kẹo, sau đó có phần dè dặt xấu hộ đưa cho các Thực tập sinh khác, nói là hôm nay quay rất một, sợ mọi người tụt huyết áp.

Trên thực tế, đêm qua phỏng chừng không có mấy Thực tập sinh ngủ ngon.

Ăn sáng xong, Thực tập sinh bắt đầu chuẩn bị cho hoạt động ghi hình, ví dụ như thay quần áo chẳng hạn. Những thứ này Thực tập sinh đều phải tự chuẩn bị.

Lạc Mặc mở rương hành lý của mình ra, trong đó chỉ có mấy cái tay ngắn màu trắng cùng mấy cái quần xà lỏn màu đen.

Dù sao lúc thu thập hành lý, hắn cũng không tính chuẩn bị để làm tuyển thủ.

Nhưng này cũng chẳng phải vấn đề gì lớn với hắn, dù sao đã tới thì cứ làm tới thôi.

Sau khi thay quần áo xong, nhân viên phụ trách quần áo và tổ đạo cụ sẽ tới kiểm tra sơ, đạo diễn Ninh Đan của Sáng Tạo Thần Tượng cũng tới.

Giang hồ thường đồn, Ninh Đan là đạo diễn yêu thích chi tiết, đối với tiết mục mà nàng làm chủ lại càng phá lệ để ý.

Hơn nữa, nữ nhân này là một ma đầu cuồng công việc, đến mức còn chẳng buồn ngủ nghỉ. Chứ đừng nói tới đây là tiết mục của nàng, sẽ càng phá lệ khổ cực hơn nữa.

Lạc Mặc bái kiến Ninh Đan xong còn tán gẫu thêm mấy câu.

Giờ phút này, các Thực tập sinh khác thấy Tổng Đạo Diễn thì ít nhiều cũng có phần khẩn trương.

Dù sao chỉ một câu của nàng đã đủ để quyết định vận mệnh cùng tiền đồ của mọi người!

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 173

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.