Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xin lỗi, quấy rầy rồi, ta lập tức đi ngay…

Phiên bản Dịch · 1346 chữ

Chương 56: Xin lỗi, quấy rầy rồi, ta lập tức đi ngay…

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Tạp Trát Y nhìn biểu hiện của Diệp Giang Xuyên, biết hắn đã đồng ý với kế hoạch của mình.

Hắn ta suy nghĩ một chút rồi nói:

“Đại nhân, thật ra phương pháp sử dụng bàn cờ hỗn độn Ngư Hải Diệp của ngài không đúng.”

Diệp Giang Xuyên sững sờ: “Có chỗ nào không đúng?”

“Ngài chỉ biết đợi trời mưa, Ngư Hải Diệp tự động thu thập thủy khí bốn phía, na di người cá, quá chậm rồi.”

“Ngài có thể mở Ngư Hải Diệp, rót nước vào trong bàn cờ. Khi rót đến một trình độ nhất định, cứ cách một khoảng thời gian, Ngư Hải Diệp sẽ triệu hoán người cá.”

Diệp Giang Xuyên kinh ngạc đến ngây người: “Mở ra Ngư Hải Diệp? Mở thế nào? Không cần chờ trời mưa?”

“Biện pháp rất đơn giản, chỉ cần ngài rót chân khí vào Ngư Hải Diệp, khi đạt đến số lượng nhất định, nó sẽ tự động mở ra, có thể rót nước vào. Đây chính là bàn cờ hỗn độn, dựa vào trời mà ăn cơm. Mỗi ngày chờ một chút mưa. Nếu chẳng may trong sa mạc bao nhiêu năm không có mưa, nó có còn giá trị nữa hay không?”

“Chỉ cần ngài rót nước vào trong bàn cờ, ngài có thể triệu hoán người cá. Mỗi lần triệu hoán, bàn cờ cần một khoảng thời gian mới khôi phục. Triệu hoán người cá càng mạnh, thời gian cần khôi phục sẽ càng lâu.”

Có như thế mà Diệp Giang Xuyên cứ ngây ra đó chờ trời mưa. Hắn lập tức nói:

“Đi, chúng ta thí nghiệm một chút.”

Tạp Trát Y gật đầu: “Đại nhân, ta về bàn cờ trước. Nếu ngài cần ta, ngài cứ việc triệu hoán, ta sẽ vì ngài mà chiến.”

“Chỉ cần không chiến tử, ngài có thể triệu hoán ta vô số lần. Nếu chiến tử, ngày hôm sau mới có thể triệu hoán ta.”

Nói xong, Tạp Trát Y khom người, biến thành thủy khí tiêu tán đi.

Diệp Giang Xuyên đi thẳng đến hậu viện. Nơi này có nguồn nước từ sông vào.

Đến bên Mộc Hồ, Diệp Giang Xuyên làm bộ nghịch nước hồ, nhưng bàn tay trái lặng lẽ triệu hoán Ngư Hải Diệp.

Hắn không ngừng rót chân khí vào, bao phủ Ngư Hải Diệp, tiêu hao chân khí toàn thân, bàn cờ Ngư Hải Diệp lập tức chấn động.

Bàn cờ vào nước, lập tức hấp thu nước hồ.

Nước hồ sôi lên ùng ục chảy vào bàn cờ, nhưng nhờ có con sông, nước hồ hụt mất bao nhiêu thì có thể bổ sung được bấy nhiêu.

Mất một khắc đồng hồ, bàn cờ lóe lên, không tiếp tục hấp thu nước hồ nữa.

Sau đó, Diệp Giang Xuyên cảm thấy biển cả ba động trong bàn cờ. Phốc một tiếng, một người cá xuất hiện trong biển rộng, rơi xuống bên trong bàn cờ.

Không cần chờ trời mưa, tự có người cá mắc câu.

Diệp Giang Xuyên vô cùng cao hứng. Là người quen, võ sĩ kích xiên.

Chỉ là võ sĩ kích xiên này không giống võ sĩ kích xiên Nguyệt Cách Lạp Đặc có tên thật, có linh hồn, chỉ là võ sĩ kích xiên bình thường.

Khi Diệp Giang Xuyên đang quan sát, Tạp Trát Y bên trong bàn cờ chiến đấu đột nhiên truyền âm:

“Đại nhân, võ sĩ kích xiên này giao cho ta đi, vừa lúc có thể bổ sung thủ hạ cho ngài.”

Diệp Giang Xuyên khẽ cắn môi. Mấy linh thạch thôi mà, không thành vấn đề.

“Được rồi, ngươi cần ta làm cái gì?”

“Đại nhân, chỉ cần ý niệm của ngài rót xuống hai bàn cờ, kết nối cả hai, còn lại cứ giao cho ta.”

Ý niệm trong đầu Diệp Giang Xuyên ra lệnh, kết nối bàn cờ.

Sau đó, hắn cảm thấy bên trong bàn cờ Ngư Hải Diệp xuất hiện thêm một người cá.

Chính là lĩnh quân người cá Tạp Trát Y. Hắn ta xuất hiện, rống to với võ sĩ kích xiên. Chỉ rống vài tiếng, võ sĩ kích xiên đã quỳ xuống, nghe theo mệnh lệnh Tạp Trát Y.

Lóe lên, võ sĩ kích xiên và Tạp Trát Y đều biến mất, xuất hiện bên trong bàn cờ chiến đấu.

Bàn cờ chiến đấu truyền đến cảm ứng:

“Kỳ đài tăng thêm một quân cờ, người cá nhất giai, võ sĩ kích xiên.”

Một luồng nhiệt lưu truyền vào trong cơ thể Diệp Giang Xuyên.

Đây là quân cờ được gia tăng. Bởi vì Diệp Giang Xuyên có được đặc tính thiên phú thống lĩnh người cá, lập tức nhận được phản hồi.

Diệp Giang Xuyên cảm giác cơ thể của mình dường như được cường hóa. Mặc dù không bằng gia tăng cảnh giới nhưng cũng là cường hóa.

Làn da như băng, cơ bắp như sắt, ngân mạch như thép, xương cốt như kim, huyết dịch sôi lên.

Khí tinh thần cũng tăng lên.

Ngoại trừ điều này, Diệp Giang Xuyên có một cảm giác khó hiểu, hắn ở trong nước lại càng thêm nhẹ nhõm, tốc độ bơi lội càng nhanh, thời gian nín thở càng dài.

Ngoài ra còn có một bộ công phu kích xiên truyền vào trong lòng.

Nhưng đây chỉ là phương pháp Pháp Nộ Hải Triều, không có giá trị gì cả.

Tuy nhiên, nó lại có một chỗ tốt siêu cấp, Ngư Tường Thiển Để mà Diệp Giang Xuyên nắm giữ đột nhiên thay đổi.

Ngoài những bộ pháp ban đầu, Ngư Tường Thiển Để đã có thêm một thay đổi, đó chính là lội.

Lội, lội, lội.

Diệp Giang Xuyên há miệng. Hắn cho rằng hắn đã tu luyện Ngư Tường Thiển Để đến tiểu thành. Bây giờ hắn mới phát hiện chẳng qua hắn chỉ mới nhập môn mà thôi, đăng đường nhập thất còn chưa tính. Đằng sau còn có biến hóa vô tận.

Đạp, bước, dời, động, nhảy, vọt, lật, chuyển, giẫm, lăn, xoay, mượn, nhổ, lội.

Đây chính là chỗ tốt mà đặc tính thiên phú thống lĩnh người cá mang đến.

Trên bàn cờ chiến đấu, hai người cá đứng song song, sinh ra ràng buộc, hai người cá gia tăng một phần mười thực lực.

Diệp Giang Xuyên kích động không thôi, hận không thể tiếp tục hút nước để thêm một người cá.

Nhưng không thể nào. Ngư Hải Diệp truyền đến cảm ứng, ít nhất phải hai ngày sau mới có thể hút nước được lần nữa.

Hắn thử triệu hoán, phốc một tiếng, thủy khí ngưng kết, hai người cá xuất hiện trước mặt hắn.

Tạp Trát Y mang theo võ sĩ kích xiên, uy phong lẫm liệt, có thể chiến đấu cho hắn.

Sau lưng hắn ta, một võ sĩ kích xiên vóc dáng còn cao hơn ban đầu một phần mười.

“Đại nhân, chúng ta đến đây rồi, vì ngài mà chiến.”

Diệp Giang Xuyên nhịn không được cười ha hả, hủy bỏ triệu hoán, hai người cá hóa thành thủy khí tiêu tán.

Hắn mừng rỡ vô cùng, muốn tìm người thổ lộ.

Nhưng lão cha của hắn không có ở nhà, trong nhà cũng không có ai. Diệp Giang Xuyên suy nghĩ một chút, lập tức rời khỏi Diệp gia đến phủ Thành chủ Triệu gia.

Đến Triệu gia, cầu kiến Triệu Mộ Tuyết, lại bước vào Thải Phượng Hiên.

Triệu Mộ Tuyết xuất hiện, mỉm cười nói: “Giang Xuyên, lại có vảy cá mới rồi sao?”

Diệp Giang Xuyên hơi đỏ mặt: “Mộ Tuyết, thật ra, thật ra ta không có vảy cá. Ta chỉ cảm thấy cao hứng trong lòng, không biết vì sao ta lại nghĩ đến ngươi, muốn nói với ngươi một câu.”

Nói xong, Diệp Giang Xuyên lập tức đứng lên.

“Xin lỗi, quấy rầy rồi, ta lập tức đi ngay.”

Bạn đang đọc Thái Ất (Dịch) của Vụ Ngoại Giang Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.