Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp gỡ

Phiên bản Dịch · 1154 chữ

7a.m

Ngày đầu tiên đi học ở ngôi trường mới nó đã bị muộn. Nó nghĩ thầm thôi thì đã chậm thì chậm luôn. Nó từ từ vuốt loa qua tóc không cần lược, rồi mặc áo đồng phục và quần( mặc dù trường mới bắt mặc váy). Với bộ tóc ngắn cũn hình đầu nấm, cùng cặp kính dày cộm nó hệt như cậu bé học sinh cấp 2 học nhầm ngôi trường cấp 3. Tuy nhiên cậu bé này cũng khá xinh với nước da trắng ngần, đôi môi hồng tự nhiên và đôi mắt đẹp vô hồn sau lớp kính.

........

7h45 a.m.

Vừa đến trường nó chậm rãi bước vào thì gặp bác bảo vệ:

- Thằng nhóc này. Mới xong tiết 1 thôi. Muốn gặp anh chị tí nữa hẵng đến!

-(!!! Haizzz. Thật là) cháu là học sinh mới chuyển đến.

- Hả??? Sao bé tẹo thế này. Cháu học lớp nào. Để bác dẫn cháu đến?

-11A1 ạ!

................

7h49 a.m

Vừa đến cửa lớp nó cúi chào bác bảo vệ và bước vào. Cô chủ nhiệm cũng đang đứng đó và sẵn sàng chuẩn bị giới thiệu với cả lớp(trước đó nó đã nhắn tin cho cô)

- Cả lớp chú ý! Đây là Jun, bạn mới chuyển đến lớp ta.

Rào, rào! tiếng vỗ tay reo hò inh ỏi!

"Ôi cậu bé này mới đáng yêu làm sao", "đẹp trai quá đi"...v...v

-Chào. Mình tên là Jun. Mong các bạn giúp đỡ!

Cả lớp đột nhiên im lặng! Rồi xì xào to nhỏ(Hóa ra là con gái)

Cô giáo tiếp lời:

Cô mong các bạn sẽ giúp bạn ấy hòa nhập nhanh hơn. Jun à, tạm thời em ngồi bàn kia(cô chỉ ra chỗ gần cửa sổ).

Nó gật đầu và tiến lại bàn học ngồi ngay ngắn vào chỗ.

Rồi cô lại tiếp tục:

- À. ngày mai em nhớ mặc đúng đồng phục. Hôm nay cô tha vì buổi đầu. Ok?

-Dạ!

( Nó cười chua chát, vì từ lúc nhỏ đến giờ nó chưa từng mặc váy)

Tiết mục giới thiệu khá đơn giản. Vì là ngày đầu nên nó tỏ ra rất chăm chú nghe bài.

Tiết học thứ 2 cũng nhanh chóng kết thúc.

Vừa nghe tiếng chuông ra chơi cũng là lúc nó nằm xoẹp như người mất hết nhựa sống. Đang mơ màng thì bỗng:

"Rầm!!!"

Vâng, ai đó đập bàn không hề thương tiếc. Hẳn là màn làm quen hay đại loại gì đấy chứ chẳng có tên lưu manh nào tìm nó sớm như thế này.

-Cậu!!!

Nó nghoảnh mặt lên xem ai đang nói gì. Trước mặt nó là 1 tên cũng đeo kính giống nó, mặt tỏ vẻ rất nghiêm trọng. Hình như 4 mắt nhìn nhau hay sao mà nó cảm thấy tên này ngoại hình cũng được. Nghĩ 1 lúc rồi nó đáp:

-Ừm bạn!

-Tớ tên Moo. Là lớp trưởng lớp mình.Có gì cần giúp đỡ thì cứ hỏi tớ hoặc các bạn trong lớp!

Ôi trời đất, biết ngay mà. Làm quen mà như tra tấn hình sự vậy. Moo nói vừa dứt câu thì hàng loạt câu nói khác tiếp lời.

-Tớ là Vy...

-Tớ Liên....

...

....

Thật là mệt quá mà. Nó thầm nghĩ như vậy. Đang nháo nhào thì lại :

-Rầm!!!

Một tiếng đập bàn khiến không gian im lặng. Tiếp đó 1cô gái xinh xắn bước ra và nói:

- Tớ là Mi. Hãy về đội của tớ, tớ sẽ khiến thân hình khẳng khiu trở nên quyến rũ.

Mi vừa dứt câu thì cả lũ lăn ra cười.

Trời ạ!!! Nó thầm nghĩ thật là phát điên với cái lớp này. Lớp này có màn chào hỏi quái dị quá!


Buổi học rồi cũng nhanh chóng kết thúc.

Nó ì ạch trở về nhà. Ngày đầu tiên cũng không tệ lắm. Ngoại trừ....

Đang đi giữa đường tâm hồn rất phơi phới, vừa cúi mặt xuống để buộc lại dây dày thì .....

!!!

Đang yên đang lành có tên hâm nào đó vừa đi vừa nghe nhạc vừa đá đá mấy viên sỏi, và chẳng may đá trúng cặp kính của nó. Nó không thể làm gì nếu thiếu kính.

Nó cúi xuống mò mò kiếm lại chiếc kính trên vỉa hè. Bỗng:

-Ke'ttttttttttttt!!!!!

Nó không kịp nghĩ gì. Hình như có chiếc xe nào đó sắp đâm vào nó và có vật gì đó ôm nó lại.

Người đó đỡ nó dậy.

Nó mờ ảo nhìn ra khuôn mặt thanh tú. Cười nhẹ nhàng và nói với nó:

-Kính của cậu đây, phải cẩn thận chứ!

-Ừm!

Nó "Ừm" nhẹ nhàng như 1 con mèo con.

Nói đoạn rồi người đó cúi xuống buộc lại dây dày ngay ngắn cho nó.

Nó đeo vào chiếc kính đã rạn nứt.

Tiêu cái kính rồi.

Buộc xong hắn đứng dậy, cầm lại chiếc kính, nhìn thẳng vào mắt nó.

-Cái này tớ giữ. Lần sau gặp sẽ đền... :3 Nhà cậu đâu, tớ đem về!

Nó bất đắc dĩ nói địa chỉ nhà và cùng hắn đi bộ về. Cả 2 im lặng suốt dọc đường. Đến cửa nhà thì hắn nói:

- Đến nơi rồi cậu, gọi người nhà ra đón nhé!

-uh.Cảm ơn cậu!

-À...!

-Gì thế?

-À...... :3 Mà cậu có thấy rõ mặt tớ không.?

(Thực ra hắn là người đẹp đến nỗi con gái lần đầu tiên gặp đã mê mệt... Thế nhưng nó lại chẳng có hiện tượng như thế. Chắc tại không đeo kính)

-Tớ không?!

Chụt!!!

Nó cảm giác cái gì đó âm ấm bên má. Hình như là hắn hôn.

Xong, tên đó chạy 1 mạch, còn không quên ới lại:

-Cậu tháo kính trông xinh hơn!=.=

Nó đứng hình 10s...

"Tên biến thái!!! Đang nghĩ tốt về hắn".Nó thầm nghĩ


.. May quá mẹ nó đã đi làm về.

Mẹ nó lo lắng:

-Sao thế con, hôm nay học thế nào. kính của con đâu?

-Dạ. Bị rơi hỏng mất ạ. Có bạn đem con về ạ.

- Bạn đâu rồi, sao không bảo bạn vào chơi?

-Con quên mất.

Ngày hôm đó cũng chóng qua đi với nó. Nghĩ lại cũng có chút buồn cười với lớp học mới và có chút khó chịu với tên đó.

~Lần đầu có người nhận ra nó là con gái và khen nó xinh, và còn buộc dây giày cho nó. Nó cứ nghĩ chỉ có trong phim thôi~ >"<

Với nó thì qua nhanh, còn với tên đó không bình thường chút nào... Có ai đó không ngủ được vì hành động của mình "Mất mặt quá đi. hiuhiu"

Lần đầu tiên hắn hành động như vậy. Hắn chỉ nhớ, bộ dạng ngô nghê, đôi mắt thanh khiết, đôi môi mọng đào nhỏ nhắn và làn da trắng làm hắn không làm chủ được. Đáng yêu quá mà.

Ngày hôm sau....

....

Bạn đang đọc Thầm Yêu Cậu của Teamiri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.