Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh đổi

Phiên bản Dịch · 1259 chữ

-Tôi sẽ cố gắng dành được cơ hội này cho công ty. Có như vậy tôi mới lấy được lòng tin của mọi người...


" Jun à. Cậu đã ngủ chưa? Tớ nhớ cậu nhiều lắm!"

'"Tớ mệt mỏi quá. Giá như có cậu ở đây lúc này... Chỉ cần nghe giọng nói của cậu thôi... Tớ sẽ có động lực làm tốt mọi chuyện hơn..."


3 ngày sau...

-Ông ấy đến bao giờ thì họp xong ạ?

-Tôi cũng không rõ!

-Tôi đã chờ hơn hai tiếng rồi!

-Ông ấy rất bận. Nếu anh không chờ được thì để lần sau ạ! Mong anh thông cảm!

Yan đến công ty AAA từ sớm để mong có cơ hội thương lượng với giám đốc công ty đó. Tuy nhiên đến hơn hai tiếng mà ông ta vẫn không chịu ra gặp cậu.

Cậu vẫn kiên trì đợi cho dù kết quả như thế nào... Cứ thế đến khi hết ngày ông ấy mới thấy ông ta ra khỏi phòng...

-Giám đốc tôi có chuyện muốn bàn bạc với ông...

-Xin lỗi nhé, hôm nay hết giờ làm việc rồi! Hẹn gặp cậu sau!

-Nhưng....

-Giám đốc đã nói với cậu vậy rồi. Mau tránh ra đi!

Vị giám đốc đó không thèm để ý đến Yan.

Bây giờ tìm một công ty bình thường hợp tác với cậu đã khó chứ đừng nói là AAA..

Những ngày sau cậu vẫn kiên trì đến đều đặn nhưng không có kết quả gì...

.....

-Cậu ta vẫn ở ngoài đấy à?

-Vâng ạ!

-Thật là. Chúng ta đã hứa hợp tác với chủ tịch Nguyễn rồi.. Cậu ta làm thế chỉ vô ích....

......

-Ô. Anh Yan!!!! ^^

-À. Em ?!

-Anh không nhớ em ư? Em là Linh Trang hôm nọ được anh mua áo cho đây ạ!

-À. Anh nhớ rồi. Em làm gì ở đây? Không đi học à?

-Không ạ! Bố em là nhân viên ở đây!

-Vậy à. hì

-Anh đến đây làm gì vậy?

-À. Không có gì đâu em gái...

-Dạ. hì hì

-Cũng muộn rồi. Anh phải về đây. Hẹn gặp em sau nhé!

..

-Ơ.. anh...!


-Chào cô chủ!

Lúc Yan vừa ra về. Linh Trang lại bàn làm việc của chị thư ký rò hỏi..

-Cái anh lúc nãy đến công ty bố em làm gì vậy chị?

-Anh chàng đẹp trai ấy hả? Cậu ấy đến đây mấy ngày nay để tìm cơ hội hợp tác với công ty mình. Haizz. Đúng là ngốc nghếch mà. Nếu giám đốc muốn hợp tác thì cậu ta còn phải đợi ở đây làm gì nữa...

-Híc. Bố em thật là.. hừ!!!


Tối hôm đấy...

Tại giờ ăn tối.

-Bố!!!!!

-Gì vậy con gái yêu?

-Con muốn có gia sư dạy toán!

-@@! Con không đùa đấy chứ? Đây lần đầu thấy con nói về chuyện học!

-Con muốn học thật mà!

-Con nghiêm túc đấy chứ. Đừng hành hạ người ta như mấy gia sư trước đó đấy!!!

-Xừ! Con đang muốn học hành nghiêm túc mà lị!

-Hahaha. Con gái ta lớn thật rồi. Ok. Bố sẽ tuyển gia sư cho con!

-Không. Không. Đồng ý là việc của bố, nhưng chọn lựa giáo viên là việc của con ạ!

"Con bé này chẳng biết có ý đồ gì?"

-Được rồi.

-Người này rất rất giỏi. Từng đạt giải toán quốc tế. Rất đạt yêu cầu.

-Được! Tùy con thôi!

-Nhưng bố à. Có lẽ người đó không chịu dạy con đâu!

-Cái gì??? Có người không chịu dạy con gái bố sao!!!

-Con nghĩ là thế ạ!

-Con nói tên vị giáo viên đó xem! Bố sẽ bắt họ dạy con bằng được!

-Hihi. Bố tuyệt quá! Anh ấy là anh Yan gì đấy mấy hôm nay liên tục lên công ty bố đấy ạ!

-CÁI GÌ????

-Sao ạ?

-Giáo viên trên đời này thiếu gì người, sao con lại chọn cậu ta!?

-Hừ. Nói tóm lại bố không muốn con học nữa chứ gì? Không là anh ấy thì con không học!!!

-Hả???

-Bố định sao?

Ông nghĩ ngợi một lúc rồi nói....

-Có thật là con muốn học không?

-Thật ạ! Con đang nghiêm túc. hì hì

-Thôi được rồi! Nếu con đã nói vậy. Bố sẽ bắt cậu ta dạy con..


Sáng hôm sau

-Cậu Yan hôm nọ có ở ngoài đấy không?

-Dạ có ạ! Để tôi ra đuổi cậu ta tiếp xem sao!

-Không. Cậu gọi cậu ta vào đây cho tôi!

-Nhưng...

-Nhưng gì? Cứ gọi vào đây!

......

Ở ngoài phòng chờ. Cậu vẫn kiên trì đến sớm. Khi thấy vị thư ký ra ngoài, cậu đoán chắc là mình lại bị đuổi. Tuy nhiên...

-Giám đốc muốn gặp cậu!

Cậu tỏ ra ngạc nhiên vì ông ấy đã chịu gặp mình...

Khi vào trong, cậu thấy người đàn ông đang ngồi trên bàn làm việc đang đọc tài liệu gì đấy...

-Chào ông. Tôi đến từ công ty R.J...

-Tôi biết! Cậu ngồi đi!

-Vâng ạ!

-Cậu bao nhiêu tuổi?

-23 ạ!

-Cậu ít tuổi hơn tôi nghĩ..

-Vâng! Tôi đến đây là để....

Yan chưa kịp nói hết lời thì ông ta lại cắt ngang lời cậu tiếp.

-Cậu từng đạt giải quốc tế về toán à?

-Vâng ạ!

-Tốt! Cậu có thể dạy thêm môn toán chứ!?

-Tôi đến đây là để mong có cơ hội hợp tác với quý công ty, có vẻ như ông đang hiểu lầm ý tôi!

-Không! Tôi đang tạo cho cậu cơ hội đấy!

-Sao cơ ạ?

-Con gái tôi, nó muốn cậu dạy. Nếu đồng ý chúng ta sẽ ký hợp đồng ngắn hạn trong vòng 2 tháng! Nếu cậu làm tốt tôi sẽ xem xét việc gia hạn hợp đồng!

-Cái này...

- Con gái tôi chỉ cần học 3buổi/ tuần. Vào những lúc cậu rảnh rỗi.

Yan thầm nghĩ. Chỉ cần dạy một đứa trẻ cậu có thể cứu cả công ty, vậy tại sao cậu không làm chứ!

-Vâng ạ! Tôi đồng ý!

-Được rồi. Hợp đồng sẽ được ký kết vào ngày mai. Cậu cũng chính thức thành giáo viên của con tôi.

-Xin cảm ơn giám đốc!

-Cậu không cần cảm ơn. Nhưng cậu nên nhớ, chỉ cần tổn hại đến con gái tôi cậu sẽ lãnh đủ hậu quả nặng nề!


Ra về, cậu vừa mừng vừa lo. Mừng là vì cứu được công ty. Lo là vì cô con gái của giám đốc AAA. Chắc hẳn việc giáo dục con gái ông không phải việc đơn giản như nghĩa đen của nó....

" Jun ơi, đợi tớ hai tháng nữa thôi cậu"


Ở một nơi khác...

-Cô định thế này đến bao giờ. Cô đã chấp nhận trao đổi thì cũng nên hoàn thành nghĩa vụ chứ?

-Tôi sẽ lấy cậu. Tôi chỉ trao đổi là lấy cậu. Thế thôi. Cậu đừng mong đợi điều gì hơn từ tôi.

Nó không ăn uống mấy ngày nay. Bố mẹ Moo đến nhà, nó cũng chẳng buồn quan tâm và xuống phòng chào hỏi họ...

" Đấy là con bé mày sẽ lấy làm vợ à?"

Mọi thứ với nó hoàn toàn vô nghĩa... Giả dối với Yan là quá đủ. Nó không thể mỉm cười và an lành xem như không có gì với người biết rõ nó nghĩ gì...

Moo trở nên bỉ ổi hơn, cậu không còn hiền lành trong hành động và lời nói như xưa. Duy chỉ có điều, cậu không làm tổn hại gì đến nó...


Bạn đang đọc Thầm Yêu Cậu của Teamiri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.