Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trong Cơn Mê, Ngươi Thấy Điều Gì?

2080 chữ

Thánh Ma đại lục là một thế giới mở rộng lớn, diện tích trải dài mênh mông, chia làm bốn hướng Tây Bắc Đông Nam.

Trên đại lục này, từ rất sớm, người ta đã tìm ra một loại lực liên hệ giữa sinh vật và thiên nhiên, gọi là Linh lực. Trải qua dòng lịch sử dài đằng đẵng, cuối cùng, hệ thống Linh tâm giả quy chuẩn cho cả thế giới đã được ra đời.

Nhân loại nơi đây chia thang đo Linh lực cho Linh Tâm giả ra thành 99 cấp, tương đương 9 cảnh giới lớn. Đồng thời, Linh Tâm giả cũng được phân ra thành 6 chức nghiệp khác nhau, cụ thể là: Kỵ sĩ, Hồn sư, Chiến sĩ, Thích khách, Ma pháp sư và Mục sư.

Từ bậc 1 đến 10 ở Linh Hồn thánh điện được gọi là Hồn Sư tập sự, ở Kỵ Sĩ thánh điện lại được gọi là Kỵ Sĩ tùy tùng, tùy từng chức nghiệp lại có các cách gọi khác nhau. Dưới đây là bảng đối ứng linh lực:

Tập sự: Từ Cấp 1 bậc 1 đến bậc 10:

10, 20, 30, 40, 50, 60, 70, 80, 90, 100

Từ Cấp 2 bậc 1 đến bậc 10:

101-110, 120, 130, 140, 150, 160, 170, 180, 190, 200

Cấp 3: 10 bậc ( Mỗi bậc cách nhau 30 Linh lực):

201-210, 240, 270, 300, 330, 360, 390, 420, 450, 500

Cấp 4: 10 bậc ( Mỗi 150 điểm Linh lực tiến 1 bậc):

501-550, 700, 850, 1000, 1150, 1300, 1450, 1600, 1750, 2000

Cấp 5: 10 bậc ( Mỗi 200 Linh lực tiến một bậc):

2001-2100, 2300, 2500, 2700, 2900, 3100, 3300, 3500, 3700, 4000

Cấp 6: 10 bậc ( Mỗi 600 Linh lực tiến một bậc):

4001-4200, 4800, 5400, 6000, 6600, 7200, 7800, 8400, 90000, 10000

Cấp 7: 10 bậc ( Mỗi 2000 Linh lực tiến một bậc):

10001-11000, 13000, 15000, 17000, 19000, 21000, 23000, 25000, 27000, 30000

Cấp 8: 10 bậc ( Mỗi 7000 Linh lực tiến 1 bậc):

30001-33000, 40000, 47000, 54000, 61000, 68000, 75000, 82000, 89000, 100000 (10 vạn)

Cấp 9: 10 bậc ( Mỗi 10 vạn Linh lực tiến 1 bậc):

10 vạn, 20 vạn... 100 vạn.

Linh lực mỗi Cảnh giới lại có sự ngưng tụ, áp súc khác nhau. Vì vậy, cùng là 1 điểm trị số linh lực nhưng ở Cấp sau thì lại khó tăng lên so với Cấp trước rất nhiều. Đại Hồn sư Cấp 4 tu luyện ra 1 điểm Linh lực so với Đại Đạo hồn sư sĩ cấp 5 dễ dàng hơn nhiều, ít nhất gấp 10 lần. ---

Thánh Ma đại lục – nơi đã cho ra vô số thần thoại về lịch sử, con người và trên hết, là về thần.

Thần có tồn tại hay không? Chỉ có thiên mới biết. Con người trên Thánh Ma đại lục tuy tôn sùng Thần, đời đời cha truyền con nối lưu giữ vô vàn sự tích liên quan đến các vị Thần. Nhưng thực sự được nhìn thấy, gặp gỡ sinh vật vĩ đại mang danh hiệu “Thần” thì chưa có ai.

Ít nhất là trong lịch sử ghi chép như vậy.

6200 năm trước từng xảy ra một cuộc chiến tranh lật trời, kinh thiên động địa, thiên rơi lệ, địa tàn hoang. Huy Hoàng Giáo Đình, tam đại đế quốc, cái gì truyền thừa vạn năm, cái gì uy nghiêm không thể bị suy chuyển, tất cả bỗng chốc đều trở thành bình địa. Nhân loại rơi vào cảnh lầm than, đế quốc con dân nhà tan cửa nát, máu chảy thành dòng đại hồng thủy. Vong linh của họ bị nhốt lại, bị tẩy não rồi lại lên đường đi tàn sát chính người thân của mình. Thời kì phát triển huy hoàng của lịch sử nhân loại trong giây lát trở nên tăm tối. Trăm vạn vong linh quân đoàn dày xéo lên từng nhánh cây ngọn cỏ. Thứ gì đã gây nên thảm họa này? Là nhân loại ư? Không, con người còn chưa mạnh mẽ đến như thế. Chỉ có Thần mới đủ khả năng gây ra thiên tai hủy diệt kinh khủng đến dường này. Phải, Thần đã thực sự xuất hiện trước mắt mọi người, một vị Thần xuất thân từ nhân loại: Tử Linh Thánh Pháp Thần, Trường Miên Thiên Tai, Y Lai Khắc Tư!

50 năm sau trận thánh chiến giữa nhân loại và Tử Linh Thánh Pháp Thần, một tai nạn khác lại ập xuống đầu Thánh Ma đại lục. 72 trụ ma thần từ trên trời giáng xuống một trong tam đại đế quốc cũ, cũng là đế quốc duy nhất còn nguyên vẹn trong trận thánh chiến 50 năm về trước. Ma khí tràn ra khiến thực vật, động vật thậm chí cả con người đều bị ma hóa. Thành lũy cuối cùng còn nguyên vẹn của loài người cuối cùng cũng sụp đổ. Ma tộc ma đông thế mạnh chiếm cứ hai phần ba diện tích Thánh Ma đại lục, mãi cho tới khi chiếc Thần Ấn vương tọa đầu tiên từ trên trời rơi xuống mới khiến cho chúng tạm thời lui binh. Danh xưng của thần vật này là Vĩnh Hằng và Sáng Tạo chi Thần Ấn vương tọa, thứ được cho là ông trời gửi xuống giúp đỡ nhân loại chống lại ma tộc trong Thời Đại hắc ám. Nó đã từng là ghế ngồi của Sáng Thế thần.

Trở lại 50 năm trước, Huy hoàng và Lãnh tụ Thần ấn kỵ sĩ Long Hạo Thần với sức mạnh tựa như Quang minh Thần, được thần vị của Nữ thần Tự nhiên ủng hộ, nhận truyền thừa từ Tử linh thánh pháp thần, ngồi trên chiếc Vương tọa của Sáng Thế thần… đã đánh bại Ma thần hoàng Phong Tú, rồi hợp sức với ông ta giải cứu thế giới từ tay Hủy Diệt chi Thần.

Có vô số câu chuyện cổ tích dân gian kể về những vị thần tiên ngự trị phía trên loài người. Những câu chuyện ấy đã được truyền miệng từ rất lâu, rất lâu.. Liệu có ai chắc chắn lời ru mình hát cho con nghe mỗi buổi tối đều là sự thật?

Tuy nhiên, có một điều chắc chắn được nói ra từ chính miệng vị chủ tịch đầu tiên của Liên Bang, người anh hùng giải cứu loài người Long Hạo Thần, rằng nhân loại sau khi mạnh đến một mức độ nhất định, sẽ tan biến, sẽ hòa mình làm một với trời đất, khi đó, họ là Thần.

Lời khẳng định của vị anh hùng huyền thoại này đã một lần thay đổi cách suy nghĩ của tất cả mọi người. Có người sau khi nghe được lời của chủ tịch Liên Bang đời đầu thì cười xòa: “Thần… Chẳng qua cũng chỉ là hư vô mà thôi, lũ nhóc chúng bay đừng có mơ mộng hão huyền làm cái gì. Nếu như lời chủ tịch Liên Bang nói là thật, thì thành Thần có khác gì chết đâu?” Kể từ đó, mọi người đều tin rằng chỉ tồn tại nhân loại cường đại, chứ không có Thần. Vì Thần, đã tan biến mất hết rồi.

Chỉ có một người duy nhất không tin vào điều đó. Một “người” rất đặc biệt.

Trong một khu rừng nhỏ cạnh trấn Dương Hú.

“Tiểu huynh đệ à, ngươi tìm thấy chưa vậy? Chúng ta đã đi bộ cả canh giờ rồi đó.” Một vị đại hán áo nâu sốt ruột lên tiếng.

Xoạt xoạt.

Trước mặt vị đại hán áo nâu lúc này là một đứa trẻ khoảng chừng 10 tuổi, đầu tóc gọn gang, thân hình mảnh khảnh, mặc y phục màu xanh ngọc rất có tướng thư sinh. Nhìn dáng vẻ thì hình như cậu ta đang tìm thứ gì đó. “Tìm thấy rồi!” Cậu bé gương mặt tươi tỉnh quay lưng lại nói với đại hán áo nâu, trên tay cậu lúc này là một gốc nhân sâm màu máu to cỡ 2 ngón tay chụm lại. “Haha. Tốt lắm, đưa ta xem nào.” Đại hán áo nâu tâm tình cũng trở nên tốt hơn một chút.

“Không…”

“Ngươi nói gì?”

“Ta nói là không đưa.”

“Haha. Không đưa thì chết.”

Sự việc diễn biến quá nhanh. Chỉ thấy đại hán áo nâu cười lớn, trong tay chớp mắt đã xuất hiện một thanh đao dài cỡ cánh tay người, chém thẳng về phía cậu nhóc mười tuổi.

Cậu nhóc bị chém chúng, máu văng tung tóe. Đại não cậu bị chém làm hai, đầu lâu nổ tung như pháo. Thịt tươi và dịch hạch bay tán loạn như bắp rang bơ. Hai tròng mắt vẫn còn chút gân thịt đỏ tươi của cậu lăn lông lốc trên nền đất rừng đầy cỏ dại, trước khi chết cậu vẫn dùng ánh mắt oán hận nhìn về phía tên lâm tặc áo nâu và căn huyết nhân sâm.

Gã đồ tể sau khi giết cậu nhóc xong thì dùng ánh mắt tham lam nhìn gốc huyết nhân sâm trên tay mình, trên miệng không tự chủ được nở ra một nụ cười tàn độc.

Vốn dĩ hắn đến đây với cậu nhóc lúc nãy là bởi vì trùng hợp. Thị trưởng trấn Dương Hú có con trai đang bị một cơn bệnh nặng, cần gấp dược liệu là huyết nhân sâm hạ giai từ ngũ đến thập niên để chữa trị, tuyên cáo sẽ trọng thưởng cho người hiến sâm. Loại nhân sâm tuy hiếm nhưng cũng không phải chưa từng xuất hiện trong rừng, nên trai tráng trong trấn đổ xô đi tìm.

Tên lâm tặc này hành nghề cướp đã lâu, nay nghe tin mọi người đổ xô vào rừng tìm sâm thì hắn cũng ráo riết vào rừng phục sẵn.

Ai dè vừa thấy được bóng dáng của huyết sâm thì lại đụng độ với thân vệ của ngài Thị trưởng, đánh nhau mất nửa cái mạng, để con sâm thành tinh này chạy thoát. Hắn cảm thấy mình rất đen đủi, chạy đến bên một gốc cây rồi khụy xuống chờ chết.

Không ngờ khi hắn đang sắp hôn mê thì có tiếng người gọi. Người đến là một cậu nhóc khoảng chừng mười tuổi, tự xưng là đại phu.

Cậu cũng đang trên đường đi tìm nhân sâm, đường đi lối lại trong rừng này cậu vốn đã sớm thông thuộc nên cậu cũng không gặp nguy hiểm gì. Vừa hay gặp được tên lâm tặc, bèn ra tay cứu giúp, hồi sức khiến cho gã dần dần ổn định lại.

Trò chuyện hồi lâu gã mới biết cậu nhóc cũng rất thông thuộc địa hình nơi đây, lại có chút hiểu biết về dược thảo, biết cách để bắt nhân sâm dễ dàng, bèn nảy ra ý nghĩ xấu xa.

Gã giả vờ nói cho cậu tin tức về nhân sâm để trả ơn, cùng cậu đi tìm rồi ra tay cướp đoạt. Kế hoạch của tên lâm tặc đã thành công mĩ mãn. "Còn thằng nhóc ngu ngốc tốt bụng kia nữa, nhìn xác chết nó be bét không nguyên vẹn, thật mĩ cảm làm sao!" Đột nhiên, tên lâm tặc cảm thấy đầu óc mình choáng váng. Nhắm mắt lại, hắn ôm đầu trong đau đớn. Đến khi cơn đau dần tan đi và mở mắt ra, hắn mới nhận ra mình đang ở trong một ngôi chùa thật lớn với vô số cột trụ.

Phía dưới chân có rất nhiều cam thảo, hắn bắt đầu thấy đói. Tên lâm tặc vội vàng vứt thanh đao trên tay xuống đất, ăn lấy ăn để những ngọn cam thảo mọc hoang dại trên lối mòn. Đến khi no, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, rồi lại bàng hoàng. Mình đang ở đâu thế này? Hắn đi bắt đầu đi, đi mãi, xuyên qua những cột trụ không có điểm dừng, khi đói thì hắn cúi xuống ăn, khi no hắn lại đi… Cậu bé có nét mặt xinh đẹp tựa thiên thần mà tên cướp cứ ngỡ đã giết được, lúc này vẫn đang đứng ở chỗ ban đầu. Cậu khẽ thở dài nhìn theo bước chân của gã. “Ít nhất thì từ nay ngươi sẽ không làm điều ác nữa. Hãy mãi mãi ở lại chốn hoang vu này đi.”

Bạn đang đọc Thần Ấn Vương Tọa Chi Thần Giới của [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.