Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chu Giao

Tiểu thuyết gốc · 1479 chữ

Tụ Khí cảnh chính là cảnh giới đầu tiên của con đường tu luyện. Chính là quá trình hấp thụ linh khí thiên địa, khai mở kinh mạch. Thực hiện bước đầu tiên để đánh ra căn cơ.

Muốn chính thức tu luyện cần phải cảm ngộ được linh khí trong thiên địa, sau đó mới tiến hành thổ nạp, đem linh khí hấp thụ qua nguyệt đạo trên cơ thể, truyền vào kinh mạch. Tạo ra một con suối linh khí. Con suối này thoạt đầu rất nhỏ, lại yếu ớt. Thế nhưng tích lũy thời gian dài sẽ khiến nó lớn mạnh, tạo ra một dòng chảy tuần hoàn khắp kinh mạch.

Trần Minh ngồi dưới gốc tùng già, vẻ mặt an bình. Như thể tăng nhân nhập thiền. Trên người tỏa ra một sự thanh khiết không nhiễm bụi trần. Nếu có thể nội thị trong người hắn sẽ thấy bên trong kinh mạch của hắn xuất hiện một dòng suối linh khí đang linh động. Dòng suối rất mơ hồ, giống như trong suốt. Thế nhưng nhìn kĩ lại thấy nó tự nhiên xuất hiện hai màu sắc đen và trắng. Đó chính là âm dương chân khí thuộc về Âm Dương Luân Hồi quyết. Cũng là chân khí âm dương duy nhất từ cổ chí kim. Ngoại trừ Trần Minh ra ở Càn Nguyên Giới không có bất cứ ai tu luyện. Hay nói cách khác là không có ai biết Âm Dương Luân Hồi quyết.

Dần dà dòng suối chân khí bắt đầu mạnh mẽ hơn. Linh động hơn. Có dấu hiệu chuyển động, chảy trong kinh mạch. Chỉ là kinh mạch của Trần Minh lúc này như con sông khô cạn. Không những vậy còn nhiều chỗ bị tắc nghẽn. Muốn khai mở ra không phải là việc dễ dàng. Chỉ là đối với người khác, chứ với Trần Minh thì chỉ là một chuyện nhỏ đến không đáng nhắc đến. Ba canh giờ sau dưới sự trùng kích của con suối chân khí, kinh mạch đầu tiên đã bị khai mở. Trần Minh cũng chính thức bước vào Tụ Khí cảnh tầng một.

•Phù !.

Trần Minh thở ra một ngụm trọc khí. Hai mắt từ từ mở ra. Vẻ mặt vẫn giữ nguyên sự bình thản. Không có vì bản thân đột phá mà cao hứng. Kế tiếp lại bắt đầu cũng cố tu vi. Gia cố kinh mạch vừa mở ra.

Những ngày kế tiếp Trần Minh đều chìm đắm vào trong tu hành. Ngoại trừ thời gian ăn uống ra hắn đều đặt tâm tư lên việc trùng kích kinh mạch khiếu huyết. Chỉ qua nữa tháng hắn đã khai mở ra sáu kinh mạch trong cơ thể, tu vi đạt đến Tụ Khí cảnh tầng sáu. Việc này nếu nói ra chắc chắn sẽ Khiến Trần gia oanh động. Bởi tốc độ tu luyện như vậy vô cùng nhanh. Cho dù là đệ tử thiên kiêu tông môn cũng không theo kịp. Tốc độ như vậy quả thật quá dọa người. Chỉ là bản thân hắn vô cùng lặng lẽ, ngoại trừ hắn ra hoàn toàn không có ai phát hiện.

Lại nữa tháng trôi qua. Trần Minh tu luyện thần tốc. Tu vi đột phá thêm ba tầng, đạt đến Tụ Khí cảnh tầng chín. Trở thành đệ tử có tu vi cao nhất trong những người cùng thế hệ Trần gia.

Một ngày này Trần Minh vẫn như mọi khi, ngồi nhập định dưới gốc tùng già. Trên người không tỏa ra chút khí tức nào, giống như đang ngủ say. Y phục trên người hắn đã củ, bám đầy bụi bặm. Thế nhưng hắn lại không có tâm tư đi thay. Nên thoạt nhìn vô cùng lê thê lết thết. Vài người trong Trần gia đi ngang trông thấy chỉ biết lắc đầu, còn cho rằng hắn bị điên. Vì vậy cũng không ai rảnh quan tâm đến hắn. Mà hắn cũng chẳng quan tâm đến ai. Cứ âm thầm tu luyện. Mặc kệ thời gian trôi qua.

Một tháng lại qua đi. Tu vi của Trần Minh đã đạt đến hậu kỳ. Ngày hôm nay hắn đang chuẩn bị trùng kích kinh mạch cuối cùng. Đây là mốc mấu chốt. Con Suối linh khí trong kinh mạch bây giờ đã hóa thành sông lớn ầm ầm chảy mạnh. Từ bên trong hoàn toàn có thể nhìn thấy hai màu đen trắng không ngừng luân chuyển. Dưới sự điều khiển của Trần Minh. Dòng sông chân khí bắt đầu chảy về phía kinh mạch cuối cùng. Từng đoạn kinh mạch khô cằn, tắc nghẽn ầm ầm bị mở ra. Tốc nhanh đến mức khiến người trợn mắt líu lưỡi.

•Phanh, phanh, phanh....

Tiếng nổ vang không ngừng vang vọng bên trong nội thể của Trần Minh. Kinh mạch cuối cùng hoàn toàn bị mở ra. Dòng sông cuối cùng cũng được khai thông chảy vào vùng biển rộng đan điền.

•Phù....

Trần Minh thoải mái thở ra một ngụm trọc khí. Toàn thân từ trên xuống dưới vô cùng nhếch nhác, tuy nhiên vẻ mặt lại hồng hào. Tràn ngập sức sống. Hiện tại hắn đã bước vào cảnh giới tiếp theo, Uẩn Thể cảnh.

Đến đây Trần Minh mới hiếm hoi có một ngày không tu luyện. Hắn hiểu được giục tốc bất đạt. Cần phải ổn định căn cơ trước. Trong vòng hai tháng đột phá Uẩn Thể cảnh đã là tốc độ nghịch thiên rồi. Phải biết, mấy tiểu tử bên trong Trần gia hiện tại vẫn còn đang thong dong ở Tụ Khí tầng bốn tầng năm. Cho dù là Trần Vương cũng chỉ là Tụ Khí tầng sáu hậu kỳ. Hoàn toàn không thể so sánh.

Hôm nay là cuối năm, Tất cả mọi người đều đang chuẩn bị ăn mừng năm mới. Khắp nơi không khí phấn khởi rộn ràng.

Trần Minh cũng chấm dứt việc tu luyện. Hắn thay một bộ y phục mới sau đó xuống phố đi dạo.

Chỗ Trần gia tọa lạc gọi là Châu Linh Thành. Là một tòa thành hạng ba thuộc sự quản mục của Vẫn Linh Tông. Nơi này có thể nói là rất phồn hoa. Khắp nơi đều là nhà cửa khang trang.

Bởi vì là cuối năm nên trên đường người qua kẻ lại rất đông. Những cửa hàng sinh ý cũng tăng lên. Làm việc không nghỉ.

Trần Minh thong thả đi trên đường, vẻ mặt bình thản nhìn ngắm cảnh vật bốn phía. Bởi vì hắn không bắt mắt nên dọc đường không ai để ý đến.

Hắn đi đến một quán mỳ ven đường, ngồi xuống kêu môt bát rồi vui vẻ nghe ngóng xung quanh. Không lâu sau hắn liền nghe được nhiều tin tức đông tây nam bắc. Vừa cười vừa ăn mỳ một mình.

•A nha ! Ta muốn ăn mỳ.. Mau mau mau... Chúng ta vào ăn bát mỳ đi...

Chợt từ ngoài vang lên âm thanh của một nữ hài. Chỉ thấy một cô bé chạc tuổi Trần Minh đi vào. Vẻ mặt rất cao hứng.

•Tiểu thư, đồ ăn ở đây không tốt đâu. Hay chúng ta vào Hương Tiêu Lâu ăn đi...

Đi bên cạnh nữ hài có một tỳ nữ. Nàng đi theo nữ hài không ngừng khuyên nhủ. Bảo nàng không nên ăn ở đây.

•Không, ta muốn ăn ở đây...

Nữ hài ngang bướng cự tuyệt. Trực tiếp ngồi xuống ghế đối diện với Trần Minh.

•Vị tiểu ca này, chúng ta ngồi chung nhé....

Nữ hài cười híp mắt, đối với Trần Minh chào hỏi.

•Cho một tô mỳ....

Đoạn không quan tâm hắn có đồng ý hay không liền kêu một tô mỳ. Từ đầu đến cuối vô cùng tự nhiên.

Mặc dù vậy Trần Minh vẫn ung dung ăn mỳ. Đối với nữ hài không để ý nhiều.

•A ! Vị tiểu ca này. Huynh là khách quen ở đây sao...

Đợi một lúc vẫn chưa có mỳ đem lên, nữ hài buồn chán bèn bắt chuyện với Trần Minh. Hắn nghe hỏi liền ngẩn đầu lên nhìn nàng, lắc đầu một tiếng rồi lại cặm cụi ăn.

•Ta tên Chu Giao, còn huynh tên gì...

Nữ hài dường như không quan tâm đến thái độ thờ ơ của Trần Minh, vẫn tiếp tục hỏi chuyện.

•Trần Minh...

Cũng may Trần Minh vẫn còn chút lịch sự, ngẩn đầu lên đáp.

Nữ hài Chu Giao vừa định nói thêm chỉ là lúc này phục vụ đã mang mỳ đến. Nàng lập tức mừng rỡ kêu lên một tiếng sau đó thì cắm đầu ăn.

Trần Minh nhìn nàng như vậy cũng bật cười. Quả thật là một nữ hài thú vị.

Bạn đang đọc Thần Đế Luân Hồi sáng tác bởi LãoLạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LãoLạc
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.