Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi đầu

Tiểu thuyết gốc · 1020 chữ

Thế giới K, một buổi sáng sắc trời tươi đẹp, trong một căn chung cư nhỏ ở thành phố P. Một tiếng reeng kéo dài của chiếc chuông báo thức.

Từ chiếc giường hình dáng người từ từ rời khỏi chiếc chăn bông vươn người dậy đưa tay tắt đồng hồ. Nhìn ra cửa sổ cảm thán

Ồ ! Bầu trời hôm nay trong thật đẹp !

Một thân hình vạm vỡ với cơ bụng 6 múi đầy tính đàn ông dần dần hiện ra ngày càng rõ hơn sau chiếc chăn ấy. Sửa soạn xong, Bắc Trần rời khỏi nhà đến bệnh viện.

Xuống đến xe đã phủ bụi bởi đã lâu rồi cậu không tự chạy xe của mình. Lên xe và rời khỏi nhà đến một cột đèn đỏ, bổng dưng từ xa có chiếc xe lớn đang lao tới với tốc độ rất nhanh ở phía đối diện. Trong xe tài xế dùng hết sức bình sinh để hét lên ra hiệu báo.

Tài xế: mau, mau tránh ra xe mất lái rồi, tôi không dừng lại được.

Bổng một tiếng rầm, lúc này bầu trời bổng xám xịt lại trong mắt của Bắc Trần, anh không còn nghe thấy gì ngoài tiếng ồn ào xung quanh từ những người đi đường: “ mau, mau gọi xe cấp cứu đến, có tai nạn xảy ra tại đường x-x-x”.

Linh hồn dần dần rời khỏi cơ thể của Bắc Trần… xẹt …. một tiếng xẹt đấy đưa phần linh hồn của Bắc Trần đến một khoảng không gian tối mịt

Bắc Trần: có ai không, đây là đâu, có ai không, tôi nhớ là bản thân đã bị tai nạn và không qua khỏi.

Đáp lại những lời nói của Bắc Trần, không có gì đáp lại ngoài sự tỉnh mịt của bầu không gian, bổng từ xa xuất hiện một đóm trắng xanh.

Hiếu kì, Bắc Trần tiến lại gần đóm trắng ấy, bổng lóa lên một tia ánh sáng chói mắt nuốt chửng cả không gian bao gồm cả Bắc Trần.

…xẹt…xẹt… lại tiếng xẹt quen thuộc ấy, Bắc Trần dần mở mắt ra, thấy một nơi vô cùng kì lạ, những người xung quanh mặc trang phục thời xa xưa. Vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra, bổng đầu của Bắc Trần đau nhói lên, những hình ảnh xa lạ chưa từng trải qua xuất hiện trong đầu của anh.

Bỗng từ đâu xuất hiện nên trong nhận thức của Bắc Trần có một người có khuôn mặt giống hệt Bắc Trần, dần tiến lại gần và thì thầm vào tai anh: Chào cậu, người từ nơi khác đến, cậu trong thật giống tôi, tôi đã sống một đời vô dụng, lại bị kẻ gian hãm hại giờ đây tôi sắp phải rời khỏi nơi này rồi, xin cậu hãy tiếp nhận cuộc sống này của tôi và giúp đỡ cho gia tộc tôi có thể tránh khỏi kiếp nạn, đồng thời cũng hi vọng cậu có thể thay tôi báo thù. Từng giọt nước mắt của người ấy dần dần lăn trên khuôn mặt xuống đến vai của Bắc Trần.

Giờ đây, Bắc Trần dần nhận thức ra được rằng mình đã đoạt xá của người khác như bao câu chuyện huyền huyễn mà cậu từng đọc qua, vẫn cái mô-típ cũ rít ấy, nhưng lại không ngờ nó lại xảy ra trên chính bản thân mình. Bắc Trần giờ đã không còn ngần ngại mà đồng ý ngay lời cầu xin của người kia

Được, tôi hứa với cậu sẽ giúp cậu hoàn thành nguyện vọng cuối cùng này.

Từ đây, Bắc Trần đã được một lần nữa sống lại, nhưng lần này không sống cho một mình cậu, mà còn sống cho nguyện vọng của một người chỉ mới gặp một lần nhưng đã trở thành bạn bè, người mà đã mang cậu đến thế giới một lần nữa. Từ giờ không còn là cậu đã không còn là Bắc Trần mà đã trở thành Đông Phương Bắc Trần, người của gia tộc Đông Phương, một gia tộc hành y có truyền thống cổ nhưng đã bị kẻ gian đánh cắp vật gia truyền làm đời sau của Đông Phương gia không còn có thể có được tài năng y thuật như tổ tiên, phải chuyển thành gia tộc võ đạo làm tướng có thể nói là một trong những gia tộc trung thành nhất đối với triều đình Bá Vũ đế quốc.

Trở lại với thực tại, Bắc Trần dần dần ngồi dậy, bỗng cảm thấy cơ thể trở nên nặng nề, toàn thân của cậu từng cơn đau nhói lên, có lẽ đây là hậu chứng của những vết thương được vua ban tặng nhờ kẻ gian hãm hại của chủ nhân cũ của cơ thể này. Lúc này, từ ngoài cửa bỗng xuất hiện một người, trang phục của hắn trong như một gia đinh cổ đại. Hai tay hắn đang bưng một chậu nước và một chiếc khăn lau mặt. Vừa nhìn thấy Bắc Trần đang ngồi bên trong nhìn ra hắn, hắn há hốc mồm, trên khuôn mặt hắn lộ rõ vẻ vui mừng khôn xiết, hai tay hắn buông chiếc thau đồng rời xuống đất

Xoảng...

Bỗng hắn nhảy dựng lên và hét thật to đến mức có thể ví giọng hét của hắn như một cái loa phát thanh ở quê Bắc Trần vẫn hay phát vào những 5h sáng hàng ngày

Thiếu, thiếu gia tỉnh rồi, gia chủ thiếu gia tỉnh rồi !

Một tràng người bỗng ồ ạt xong vào hậu viện từ ngoài cửa nhìn Bắc Trần với ánh mắt biểu lộ rõ ra cảm xúc vui sướng khôn xiết. Từ trong đám người ấy, một người phụ nữ ăn mặc vô cùng sang trọng, trên khuôn mặt ấy có một ít son phấn nhưng cũng không thể giấu đi được vẻ mặt vô cùng tiều tụy ngỡ như đã khóc đến cạn cả nước mắt đang dần dần tiến vào trong căn phòng của Bắc Trần.

....... Hết chương 1 ......

Bạn đang đọc Thần Y Thế Giới Khác sáng tác bởi MạcBắcTrần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MạcBắcTrần
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.