Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế hoạch lớn

Tiểu thuyết gốc · 3083 chữ

Sau ba ngày,La Thái Thiên cũng đã sơ sơ hồi phục được thương thế,hiện tại đã có thể đứng lên tự mình đi lại. Chỉ là mỗi khi đi,phần ngực của hắn lại nhói lên,khiến hắn không thể đi lại bình thường,cứ năm đến mười bước thì lại phải đứng lại nghỉ.

Mặt trời đỏ hỏn mới ló lên trên cửa sổ,La Thái Thiên đã rời giường thay quần áo rồi vào phòng tắm vệ sinh cả nhân. Sau đó Liễu Ngọc Như như thường lệ gọi hắn xuống ăn rồi cả nhà cùng ăn.

Chỉ là hôm nay không chỉ mỗi Liễu Ngọc Như ba người ngồi ăn,mà còn có đến một vị khách đặc biệt,đó chính là Văn Chiến. Hôm nay,Văn Chiến một bộ quân phục như thường ngày,khác biệt ở chỗ là hắn hôm nay có hơi chút rạng rỡ hơn mức bình thường. Đôi khi vừa ngồi vừa cười tủm tỉm như thằng bệnh hoạn đi ngắm trộm gái.

"Ừm,Văn Chiến cậu mới tới đó à." La Thái Thiên ngồi xuống bàn ăn cầm một cái nĩa lên xiên đồ ăn rồi nói.

Hôm nay Văn Chiến hắn đến để làm một công việc,đó chính là đưa Lê Huyền Trang về căn cứ. Tại vì cũng chỉ còn chưa đầy một tuần nữa là đến cuộc bầu chọn ra người đứng đầu Hỗn Kháng Hội. Nàng chính là người đại diện cho Bắc Bình căn cứ đi dự hội nghị nên cần thiết phải về gấp.

"À..vâng thủ trưởng,tôi cũng vừa mới đến." Văn Chiến nghe thấy La Thái Thiên mới như giật mình đồng dạng,một bộ y như là ăn đi ăn vụng sợ bị bắt.

La Thái Thiên thu hết hành động của hắn vào trong mắt,cười đùa:

"Tên tiểu tử nhà cậu,có chuyện gì mà cứ hí hửng nãy giờ thế. Sao,chẳng lẽ cậu có bạn gái rồi sao?"

Văn Chiến nghe thấy vậy thì giật mình lần hai,một bộ kinh ngạc nói:

"Oa,lại bị anh đoán chúng rồi,thủ trưởng anh thế mà cũng biết. À tôi biết rồi,có phải là anh lo cho tôi nên gửi người âm thầm theo dõi tôi đúng không?"

"Con mẹ cậu,xem phim nhiều quá rồi đó,tôi chỉ là nói bừa thôi.Aiza,vậy mà ai ngờ tiểu tử cậu.."

La Thái Thiên đúng là thật đoán bừa,nhưng mà hắn chợt nhận ra cái mấu chốt,ôm vai Văn Chiến thân thiết rồi hỏi:

"Tiểu thư nhà nào lợi hại đến mức mà khiến cậu mê mẩn vậy?"

Nghe La Thái Thiên nói,cả ba người phụ nữ cùng bàn đang nói chuyện với nhau cũng dừng lại,giỏng tai lên mà hóng.

Thấy mọi người vẻ mặt hào hứng nhìn mình,Văn Chiến có chút ngượng ngùng gãi đầu nói:

"Là..là Vương Lệ Manh,tôi với cô ấy cũng chỉ mới hẹn hò thôi."

Nói đến đây,trong mắt Văn Chiến lại hiện lên một đạo tình ý dạt dào mà nhớ lại. Cũng chỉ mới hơn một tháng trước,ở dưới vùng trời này,hắn chỉ là trẻ mồ côi,không thân không thích,cô đơn ở cùng với một người bố nuôi thường không quan tâm đến hắn. Từ khi lên được cấp ba,hắn bắt đầu giao du với đám đầu gấu trường học,tập biết uống rượu cùng hút thuốc,tập biết đánh nhau khiến hắn đỡ hơn nhiều ít cảm giác cô đơn.

Một tháng đi qua,nhân sinh biến đổi,tính cách cũng ôn hoà,cứng rắn hơn,Văn Chiến cũng đã được coi như là một cái nho nhỏ tướng quân quản bá một phương,được người người tôn kính,tiền đồ vô lượng. Cũng là bây giờ,hắn đã có người ngọc bên cạnh mình,hiểu được cách biết yêu thương,chăm sóc người khác.

Văn Chiến thường tự hỏi nếu không có cái mạt thế này làm gốc,hơn nữa là không có La Thái Thiên thì hắn bây giờ sẽ ra ra sao?

La Thái Thiên ngồi bên cạnh không có nghĩ nhiều như hắn mà ngồi cạnh hồi tưởng lại,chỉ nhớ đến một cô bé cao ráo có khuôn mặt xinh đẹp (chương 12). Bất quá hắn thật sự không có ấn tượng quá tốt với người này cộng thêm cả sau cái lần quét sạch khu nhà đó,hắn cũng rất ít khi gặp mọi người ở đó nữa.

"Văn Chiến,chuyện tình yêu của cậu tôi không muốn quản,bất quá yêu thì yêu,đừng để chuyện yêu ảnh hưởng đến việc quân là được. Tôi chờ rượu mừng của cậu đó."

La Thái Thiên lên tiếng nhắc nhở hắn,sợ Văn Chiến tuổi trẻ quá để tâm vào yêu đương,làm chậm trễ chuyện quân thì không được.

"Tôi đã biết thưa thủ trưởng,thỉnh anh an tâm. Với cả,nếu uống rượu mừng thì tôi cũng phải uống của anh cùng với mấy chị dâu trước chứ."

Văn Chiến cười nói trả lại. Thế nhưng câu nói này lại khiến La Thái Thiên đổ mồ hôi lạnh,hắn liếc sang ba nữ nhân ở bên cạnh.

Đã thấy Liễu Ngọc Như cùng Lê Huyền Trang bốn mắt chờ mong nhìn hắn. Còn Cách Bích Liên Vân vẫn một mặt bình đạm ăn uống nhưng thực chất tay nàng cũng run lên vì hồi hộp,hiển nhiên là cũng rất quan tâm vấn đề này.

Con gái mà,hiển nhiên là rất để tâm việc cưới hỏi,nhất là được cưới người mình thích.

Chỉ là La Thái Thiên lại khác biệt,hắn thật sự rất bận rộn đến thời gian ở cùng các nàng cũng ít,không nói đến rành ra mấy ngày làm đám cưới cho các nàng. Nhưng hắn cũng đã quyết định, rằng không thể để nữ nhân của mình bị thiệt, phải để những người phụ nữ của mình một đám cưới thật long trọng khi có thời gian. Dù sao hắn cũng không phải hạng đàn ông bạc tình.

"Ừm,để xong chuyện này rồi tính tiếp." La Thái Thiên lên tiếng nói cho mọi người,thực chất là đang an ủi các nàng.

Thấy vấn đề càng nói xa,hắn quyết định đổi đề tài:

"Đúng rồi,ăn thôi,ăn thôi. Trang nhi tí nữa còn phải về căn cứ nữa."

Vừa nói hắn bắt đầu gắp đồ ăn lia lịa,vừa ăn vừa khen ngon. Liễu Ngọc Như ba người đương nhiên biết La Thái Thiên muốn đổi đánh trống lảng,thế nhưng nghĩ hắn cũng bất đắc dĩ nên thôi không bàn luận nữa.

Ăn xong,La Thái Thiên cùng Văn Chiến đi ra ngồi phòng khách nói chuyện rôm rả.

"Được rồi,vào việc chính này,gần đây căn cứ bên kia có vấn đề gì không."

"Vẫn không có vấn đề gì lớn lắm,chỉ có một vấn đề tiêu biểu đó là lượng súng ống của chúng ta thì thừa nhưng lượng đạn lại đang cạn kiệt. Theo như số liệu mới nhất,chúng ta lúc đầu có hơn năm vạn viên đạn các loại. Sau những chiến dịch to nhỏ cùng với tập luyện binh lính,chúng ta đã còn không sai biệt lắm ba vạn viên."

La Thái Thiên nghe vậy thì mới ngồi ngẫm nghĩ,vấn đề này thật sự nan giải. Phải biết rằng sau mạt thế,đạn dược không còn sản xuất nữa,có nghĩa là chúng ta đang dùng là những viên đạn có sẵn,bắn một viên là ít một viên. Nhưng cũng không có cách nào a,thế lực hắn còn chưa có lớn đến mức có một đường dây phục chế đạn dược.

Thầm nghĩ phải ra tăng phạm vi thế lực,tìm kiếm những người am hiểu lĩnh vực này rồi thuê bọn họ. Sau đó thì tìm kiếm nhân thủ học phục chế đạn rồi tạo ra một đường dây sản xuất lớn để cải thiện vấn đề khuyết thiếu đạn dược này.

"À,đúng rồi,hôm trước cái tên Khải Vũ kia không ngờ đến căn cứ của mình,lại..lại.." Văn Chiến tựa như nhớ ra điều gì,lên tiếng phá vỡ sự trầm lặng của La Thái Thiên.

"Lại làm sao?" La Thái Thiên thấy hắn đang nói thì ngừng lại mới hỏi. Tên Khải Vũ kia chính là con của Khải Tôn Hành, một đại lão một căn cứ lớn ở Đà Bắc. Trong hội nghị tại Hỗn Kháng hội lần này chính là một trong ba đại lão lớn nhất có tiềm lực lên chủ hội.

Dù kinh người là thế,nhưng cái tên Khải Vũ này thật sự đúng chất một tên nhị thế tổ thật thụ. Cậy thế bố mình lớn,trêu đùa dân nữ khắp nơi,ăn chơi hưởng lạc ngày ngày. Thế nhưng thỏ không ăn cỏ gần hang,hắn không thích chơi gái trong căn cứ mình mà lại có sở thích đi sang căn cứ bé hơn mà chơi. Hễ là cái căn cứ nào hắn đi vào,cho dù chỉ là nữ nhân có chút tư sắc thì một cái tên này cũng không tha.

Những tên thủ lĩnh khác có vợ hoặc con gái có chút tư sắc bị làm nhục cũng không giám ho he nửa lời. Bởi vì Khải Tôn Hành chỉ có độc nhất hắn là con trai,rất bao che cho hắn.

Có một lần,Khải Vũ đi trêu vợ người ta,bị người ta đánh cho bầm dập rồi vứt đi như chó chết. Hắn tức giận đi về báo phụ thân,Khải Tôn Hành thương con nên đã ra lệnh giết cả nhà người kia. Cuối cùng,Khai Vũ bảo phụ thân giữ hai vợ chồng kia lại,đánh gãy tứ chi tên chống rồi để hắn nằm trên đất. Sau đó cho vợ hắn uống thuốc kích d*c liều mạnh rồi giao hoan trước mặt tên kia. Khải Vũ cười như điên khi thấy tên kia bất lực nhìn vợ mình khuôn mặt dâm dục,sung sướng giao hoan với Khai Vũ.

Từ đấy tiếng xấu Khai Vũ đồn xa,mọi người ai thấy hắn đi qua thì đẹp cũng phải biến thành xấu. Dáng người thì cố lấy rơm lên độn để cho béo lên rồi mới dám đi ra ngoài.

Thế nhưng chỉ mới vào mấy ngày trước,La Thái Thiên có giao cho Văn Chiến nhiệm vụ là bắt tên này về. Đúng thế,kế hoạch của hắn chính là rạch mặt với Khải Tôn Hành,à không,đúng hơn là rạch mặt với Hỗn Kháng hội rồi nuốt chọn nó gia tăng lên thế lực của mình.

Đáng ra,đối mặt với một liên minh chênh lêch mình nhiều như vậy,người ngu mới dám làm. Thế nhưng,La Thái Thiên không ngu,mà hắn chính là điên,chỉ có điên thì mới có thể chơi trò lấy nhiều đánh ít thế này thôi.

Đương nhiên là hắn sẽ không ngu mà đánh trực diện,nhưng quang không chơi thì chơi ám a. Trước tiên lấy Khải Tôn Hành mở đầu khiêu khích,dùng danh nghĩa Lý Khôn căn cứ bắt lấy con trai hắn rồi mở đầu.

Thế nhưng thật không nghĩ tên ngu ngốc kia vậy mà tự dẫn người đến gặp mình,ông trời thật xảo a.

"Khai Vũ để ý đến..Bích phu nhân. May mắn phu nhân nhanh trí,tách hộ vệ cùng hắn ra,để chúng ta có cơ hội động thủ,bắt được Khai Vũ,phu nhân vẫn an toàn." Vừa nói ra câu đầu,Văn Chiến thấy ánh mắt La Thái Thiên hiện lên một mạt sát khí nồng đậm khiến hắn kinh hãi. Cố nói vế sau nhanh hết cỡ sợ La Thái Thiên giận cá chém thớt đánh mình.

"Bố hắn có biết hắn đến Bắc Bình văn cứ không?" La Thái Thiên điều chỉnh tâm tình,vừa nghe đến Khai Vũ có ý với Bích Tâm khiến hắn không nhịn được. Bất quá đúng là cô nàng đó không để cho hắn thất vọng,âm thầm tự nhủ sau này về phải thưởng thêm cho nàng.

"Không,hắn đi đâu bố hắn chẳng bao giờ quản nên cũng không có biết. Hôm nay tôi đã mang hắn đến đây,anh có muốn..."

"Thiến hắn đi rồi vứt vào một căn phòng kín,cho vài người canh ở đó." La Thái Thiên bình lặng nói,những người có ý muốn với nữ nhân của hắn đều phải trả giá đắt.

"Vâng..." Văn Chiến biết người đàn ông trước mặt này nhìn hiền lành thế thôi nhưng lại rất tàn nhẫn.

Mỗi khi hắn ra tay đều khiến Văn Chiến cảm thấy ớn lạnh,nhiều khi hắn còn tự hỏi vì điều gì khiến một người thanh niên như vậy trở thành một tên hung tàn như vậy. Bất quá cũng chỉ là tò mò mà thôi,Văn Chiến đôi khi còn thấy ngưỡng mộ hắn nữa là. Bởi vì có một câu nói của La Thái Thiên đã khắc sâu trong đầu hắn khi mà đội quân này mới thành lập:

"Trong thời này,điều tối kị nhất đó chính là nhân từ với kẻ địch của mình. Các cậu phải hiểu,trong chiến trường,không có cậu hoặc là không có hắn,chỉ có mày sống tao chết,chỉ có nắm đấm để giải quyết thôi.

Các cậu nhân từ ư? Bọn chúng sẽ giết những người thân bên cạnh cậu,từng ngừoi từng người sẽ chết dưới tay bọn hắn,lúc đó thì mới cảm thấy hối hận,mới cảm thấy mình cần phải sắt đá hơn. Vì vậy,ngay từ bây giờ,các cậu sắt đá lên đi,đừng để chuyện đó xảy ra nữa,hãy giết bọn chúng trước khi bọn chúng có thể đánh lại mình.

Còn về địch nhân ư? Các cậu hãy nhớ,đây chính là nhà của cậu,ai phá huỷ nơi này người đó tức địch,ai nghiêm trọng vi phạm nội quy người đó cũng là địch,ai đánh các cậu,người thân các cậu người đó tức địch,và đương nhiên,tôi bảo ai là địch,người đó cũng là địch,mà đã là địch thì phải dùng súng,dùng AK đến giải quyết. Các cậu yên tâm,miễn là không trêu đến tôi,không động vào lợi ích của tôi,tôi sẽ không tổn thương người vô cớ.

..."

Hôm đó La Thái Thiên nói một tràng,dù nói rất nhiều nhưng mỗi người đều rất chăm chú nghe,bởi vì lúc đó lời nói của hắn như có ma lực,mọi người nghe không xót chữ nào. Họ lúc đấy đều đã thấy thế giới đen tối,đương nhiên là tạc vào trong lòng từng từ một,bất quá nói ra thì dễ nhưng lại có mấy người làm được?

Sau mười lăm phút,Lê Huyền Trang một bộ quân đoan trang phục từ trên gác đi xuống. La Thái Thiên dù đã nhìn nhiêu,nhưng hắn không ngại nhìn thêm một lần,phải nói lê Huyền Trang trong bộ này càng có mị lực.

Khuôn mặt đáng yêu kết khi mặc bộ này nhìn trông thành thục hơn. Bộ ngực sữa đầy đặn nay mặc vào bộ quân phục đã hoàn hảo che đi,chỉ để nhô lên một tí. Một bộ quần áo kín mít từ đầu đến chân khiến nàng có khí chất hơn,như là một vị nữ tướng xông pha sa trường,bất quá lại xen lẫn một chút đáng yêu cùng kiều mị~~!

La Thái Thiên âm thầm nghĩ,lần sau khi làm chuyện đó thì phải cho nàng một bộ này mới được. Liên tưởng đến lúc nàng mặc bộ quân phục này xong cưỡi lên hắn giống như một vị nữ tướng phi ngựa thân chinh nói chiến trường khiến huyết mạch La Thái Thiên bắt đầu sôi lên.

Lê Huyền Trang thấy ánh mắt của hắn nhìn mình,cũng không nghĩ ra được hắn đang nghĩ bậy,nàng còn tưởng hắn nhìn chằm chằm mình vì mấy ngày tới không được gặp,việc này thật sự đã lay động phương tâm thiếu nữ của nàng.

"Được rồi,Trang nhi đi về chăm sóc bản thân cẩn thận,không có ta chơi ít mấy cái đồ chơi kia thôi. Đợi nhiệm vụ này xong ta sẽ thưởng cho nàng. Còn nữa,để ý dùm ta Tâm nhi,nàng ấy thiệt thòi hơn so với các nàng mà." La Thái Thiên trước khi nàng đi định trêu trọc một phen,nhưng câu cuối thì lại nhớ đến Bích Tâm ở căn cứ bên kia cô đơn một mình nên nhắc nhở.

"Vâng." Vì là lần chia ly,Lê Huyền Trang không có so đo hắn trêu mình,chỉ nhẹ nhàng vâng lời.

"Văn Chiến,cậu nhớ những lời ta dặn cậu chưa. Cầm lấy tập hồ sơ này,đi về thì đưa Trang Nhi đọc,sau đó thì tìm chỗ nào kín kín mà giấu đi."

La Thái Thiên nói với Văn Chiến bên cạnh rồi đưa cho hắn một tập hồ sơ mỏng. Đây chính là bản trình bày tường tận kế hoạch,bảo hắn giấu kín cũng không phải là do hắn sợ bị lộ mà là do bản năng cẩn thận. Dù sao đối với những căn cứ lớn thì căn cứ hắn không được coi ra gì,không có sức uy hiếp thì bọn hắn sẽ không rảnh rỗi cử gián điệp đi tìm hiểu.

Phải nói tất cả mọi trường hợp La Thái Thiên đều đã nghĩ đến,trận này đối với hắn chỉ có thể có thắng,không thể thua được.

Nhìn cả hai lên xe,chiếc xe bắt đầu nổ máy rồi từ từ tiến về nơi xa. La Thái Thiên nhìn Liễu Ngọc Như đằng sau nói:

"Như nhi,nàng mặc quần áo rồi đi với ta ra chỗ huấn luyện binh sĩ đi."

La Thái Thiên ban đầu định cho nàng về Bắc Bình căn cứ cho an toàn,thế nhưng cuối cùng vẫn là bác bỏ ý nghĩ này. Hắn muốn chính là đào tạo nàng thành một vị thủ lĩnh, tính xa một chút sau này hắn có nhiều địa bàn thì cần phải phân người ra quản lí. Nàng không thể nghi ngờ là người đầu tiên mà hắn nghĩ muốn đào tạo vì hắn tin nàng sẽ không phản bội.

Năm phút sau,Liễu Ngọc Như một bộ đi săn xuống nhà. Một chiếc quần ngắn bó sát lại chiếc mông to,ở dưới lộ ra một cặp ngọc đùi thon dài,không chút tì vết.

Ở trên nàng mặc một bộ T-shirt miễn cưỡng che đi cặp bạch thỏ đồ sộ của nàng. Ở trên đầu là một cái mũi lưỡi trai trông rất cá tính. Hắn có cảm giác nàng mặc bộ trang phục này như trẻ ra mấy tuổi. Nếu không phải biết trước thì có khi hắn sẽ không biết đây đã từng là một phụ nhân từng sinh một con.

P/S:Tác giả muốn đầu tiên xây dựng nhân vật hơi hướng tàn nhẫn,bạo lực một chút. Sau này nhiều chuyện xảy ra mới bình ổn lại,độc giả nếu không thích cũng đừng ném đá ta nha~~!

Ai muốn biết kế hoạch không a~~Ta không nói đâu à,chờ đợi mấy chương sau nha!

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.