Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỳ xuống,tao sẽ cho chúng mày chết thống khoái (1)!

Tiểu thuyết gốc · 2575 chữ

La Thái Thiên cùng Liễu Ngọc Như đi ra bãi huấn luyện,đã thấy hai tỷ đệ Sát Vô Cơ đang ở đó tập luyện một cái gì đó mà bẩn hết cả quần áo. Hoá ra hai cái tiểu tử này sáng sớm đã không thấy trong nhà là do đi đến đây tập luyện cùng mấy cái tráng tử kia.

"Thủ trưởng!" Lý Khôn ở trong đám liếc thấy La Thái Thiên cùng Liễu Ngọc Như đi đến thì mới từ dưới đất nằm lên đi lại. Hôm nay hắn mặc một bộ trang phục khác biệt,ở sau ba lô thì gắn đầy cây cỏ,ở trên mặt thì bôi bùn.

Đúng vậy,tất cả là đang học nguỵ trang,có thể nói một cách văn hoa là ẩn thân chi thuật.

Những ngày nay La Thái Thiên đã hạ lệnh,trên dưới ở đây bỏ qua mấy khoá huấn luyện thể chất mà bắt đầu học nguỵ trang,cũng dạy cho bọn họ một cái che dấu khí tức thuật căn bản. Hắn chính là muốn chuẩn bị cho binh lính của mình những kĩ năng tốt nhất trước khi vào trận chiến.

"Các cậu có tiến bộ đó,thôi,cậu đi chọn lựa ra ba trăm người,không cần tinh anh nhất,chỉ cần trong đó có hai lăm người biết lái xe là được. Cho họ mười lăm phút,tắm rửa rồi chuẩn bị hành trang ra tập hợp ở trước xe."

"Vâng." Lý Khôn nói xong thì quay lại,quan sát một chút rồi chỉ đúng hai trăm người rồi kêu họ đi về dọn dẹp. Những người được gọi thấy mình được gọi thì rất hưng phấn,dù lần trước quân mang đi bị diệt toàn bộ,thế nhưng điều đó vẫn không thể làm giảm được sự nhiệt huyết của bọn hắn,ngược lại còn làm tăng lên ý chí phục thù.

Những người còn lại không được gọi dù có chút tâm tình đi xuống,thế nhưng rất nhanh lại lấy lại tinh thần mà tập tiếp. Bởi vì theo bọn họ được biết,sắp đến sẽ có một trận chiến kinh thiên động địa,tất cả bọn họ sẽ được trọng dụng. Lúc đó không sợ phải ở lại trông căn cứ nữa rồi.

Ở bên kia,

Thấy La Thái Thiên đến thì đám Sát Vô Cơ cũng bỏ tập luyện,đi đến chỗ hắn.

"Tiểu nha đầu,ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn ở nhà học luyện đan cho ta. Suốt ngày học đánh đánh đấm đấm mà hỏng chuyện luyện đan thì ta sẽ tét mông ngươi." La Thái Thiên xoa đầu Sát Vô Cơ nói,trong ngữ khí còn có chút uy nghiêm cùng đùa cợt.

Sau khi bỏ qua hiểu lầm,cả hai người cũng đã trở lại làm hai sư đồ như thường. Có đôi lúc còn thân thiết hơn bình thường,một chút đùa cợt cùng doạ nạt như vậy cũng không phải cái gì quá đáng.

"Sư phụ,ta ở biệt thự luyện đến tay đều muốn nát rồi a,phải ra ngoài hít thở không khí chút. Sư nương,ngừoi thấy ta nói đúng không?" Sát Vô Cơ giọng nhõng nhẽo nói.

"Ừm,Thái Thiên,nàng cũng là con người,cũng phải có nghỉ ngơi mà." Liễu Ngọc Như thấy nàng một mặt đáng thương như vậy thì ôm tay La Thái Thiên nói.

"Được rồi,ta cũng không phải sẽ đánh nàng,Như Nhi yên tâm đi." La Thái Thiên thấy vậy liền trừng mắt với Sát Vô Cơ,chỉ thấy nàng cười tươi lè lưỡi nghịch ngọm.

La Thái Thiên có chút mơ hồ,hắn không biết từ khi nào hai người lại có mối quan hệ tốt như vậy. Nhưng La Thái Thiên cũng không muốn quá quan tâm,để hiểu về phụ nữ khó hơn so với binh pháp nhiều lắm.

"Tiểu nha đầu,ngươi học công pháp ta đưa cho ngươi đến độ nào rồi."La Thái Thiên nhìn Sát Vô Cơ hỏi.

Hôm trước La Thái Thiên có đưa nàng một bộ công pháp tên "Hấp Sinh Tiên Thiên Quyết." Đây chính là một môn công pháp của một người bạn cũ của hắn vô tình đạt được trong một cái mộ địa từ thời thượng cổ xong chia sẻ cho hắn.

Môn công pháp này dù chỉ là một bản tàn quyển nhưng cũng là Tiên cấp công pháp cấp bảy. Vậy nên nó rất nghịch thiên,đó chính là lấy sinh mệnh lực của sinh vật khác trong trạng thái không thể dãy dụa cùng với cách biệt tu vi không quá hai cái tiểu cảnh giới. Sinh mệnh lực bị lấy đi sẽ có thể được cho vào những sinh vật khác,hoặc đơn giản hơn là đan dược.

Sinh mệnh lực là gì? Đó chính là căn cơ của sự sống,không có nó thì một sinh vật không thể sống được. Sự già đi của cơ thể cũng có thể giải thích do sinh mệnh lực của sinh vật luôn trôi đi theo một cách chậm chạp.

Thế nhưng công pháp kia lại có thể tước đoạt đi sinh mệnh lực của người khác tăng lên cho vật. Vì thế La Thái Thiên đưa cho nàng công pháp này,chính là muốn cho nàng tích tụ lại sinh mệnh lực rồi cho vào đan dược.

"Hì,tính ta không thông minh,vậy nên mới học được có một nửa,còn chưa nhập môn nữa là." Sát Vô Cơ ngượng ngùng gãi đầu nói.

"..."

La Thái Thiên cạn lời,thế này cũng quá nghịch thiên đi. Phải biết người bạn kia của hắn cũng phải mất hơn một tháng mới học được một nửa,ngươi đây chỉ trong 3 ngày? Xin hỏi thiên lý ở đâu a?

Sát Vô Hối đứng sau nãy giờ thấy khuôn mặt của La Thái Thiên như vậy tưởng hắn muốn tức giận,muốn mắng tỷ tỷ nên lên tiếng:

"Sư phụ,vừa nãy người bảo gì với Lý tướng quân vậy. Có phải là người lại muốn đi ra ngoài đúng không? Cho chúng ta đi với được không."

La Thái Thiên thấy tên tiểu đồ đệ hôm nay lại muốn đi theo hắn thì thấy hơi kì lạ. Bất quá La Thái Thiên rất thương chiều hai người nên cũng chỉ nghĩ ngợi một tý rồi gật đầu:

"Đúng,ta đi làm chút việc,tí các con đi theo ta cũng được."

Mười lăm phút sau,tất cả hai trăm người được chọn trang bị đầy đủ,mỗi người đều sĩ khí mười phần. La Thái Thiên hài lòng nói với mọi người:

"Tất cả xem lại hành trang,chắc mọi người cũng biết. Mấy hôm trước,anh em chúng ta đi làm nhiệm vụ,đã anh dũng hi sinh trên chiến trường. Hôm nay,tôi, muốn dẫn các cậu đi đòi lại công bằng,trả thù cho những người anh em đã hi sinh! Mọi người có đồng ý không?"

"Đồng ý,đồng ý!"

"Giết sạch bọn địch nhân,trả thù cho những người anh em trên chiên trường."

"Nợ máu phải trả bằng máu,đừng ngăn chúng ta,ta phải giết mười,không,ta phải giết hai mươi tên."

Từng tiếng hô vang lên,nồng đậm chiến ý cùng sát ý pha trộn với nhau tạo thành uy thế bức trời. Lan đến cả nơi luyện tập ở xa,hấp dẫn mọi người lại.

Hai tỷ đệ Sát Vô Cơ thấy vậy cũng kinh khủng một phen,nguyên lai sư phụ mình lại có một mặt như vậy a. Nhìn xuống đám lính của sư phụ hắn,hai ngừoi không khỏi cảm thán. Chẳng qua là bọn họ không được trang bị bạch bào,tay cầm trường thương,nếu không thì chắc chắn đây sẽ là một đội quân tiên binh hùng mạnh.

La Thái Thiên hài lòng,đây mới chính là binh lính của hắn chứ. Hắn nhàn nhạt nói:

"Tốt lắm,lên xe!"

Hai trăm người phân ra hai lăm chiếc xe khác loại,từ từ đi ra khỏi căn cứ. Xe buýt của của La Thái Thiên đi đầu dẫn đường,đi lại con đường cũ dẫn về binh doanh kia. Đích xác là,La Thái Thiên muốn đi binh doanh,bất quá hắn có thể đảm bảo sau hôm đó thì cái người ở sau tên trẻ tuổi kia sẽ tức giận,cho một đám lính mai phục lấy bọn hắn. Thế nên thực chất La Thái Thiên nói đi trả thù thì cũng chẳng qua là thuận tiện mà thôi,chứ nếu trả thù thật sự thì phải đến tận căn cứ của bọn chúng rồi giết sạch.

Quả đúng là vậy,đi được mười lăm phút,đi được đến cái đường mòn khó đi,từ trong rừng những ngừoi mặc bộ đồ cỏ đi ra,bao vây lại chiếc xe. Thoáng cái lũ lượt hơn năm trăm người đi ra,mỗi người đều hướng súng vào đoàn xe,ẩn ẩn có thể thấy được có tên còn cầm cả tên lửa chống tăng RPG-7 của Nga.

Hí!

Mọi người trên xe thấy cảnh này thì có chút toát mồ hôi. Bọn họ không nghĩ địch nhân lại hung hãn như vậy,lấy hẳn tên lửa chống tăng ra để đối phó bọn hắn.Mỗi đội trưởng đều không tự chủ hỏi La Thái Thiên:

"Chúng ta bị bao vây rồi,phải làm sao đây đội trưởng."

Chỉ thấy La Thái Thiên ở một bên thấy cảnh này thì khoé miệng dương lên một cách quá dị,tự tin đi từ trên xe xuống. La Thái Thiên trước khi đi chỉ nói một câu không lớn cũng không bé:

"Không có lệnh của ta thì không được bắn,xuống xe."

Thấy một thanh niên dáng người nhỏ bé,không chút nào sợ hãi ung dung đi xuống thì cả đám người dí súng vào hắn. Một người đàn ông cao to,ở đằng sau lưng gác lên hai thanh đao lớn cùng với một người đàn ông dáng người cân đối,tóc dối tung,khoác ngang vai là một dây lựu đạn. Người đàn ông cao to nói:

"Cậu,là thủ lĩnh của đám ngừoi này đúng không?"

Hắn nói một giọng rất nhẹ nhàng,êm ái nhưng ẩn sau đó là một sự kiêu ngạo cùng với uy thế khi tiền bối nói với vãn bối mình vậy.

"Đúng."La Thái Thiên vẫn một lộ ung dung nói,phảng phất như hơn mấy trăm đầu súng dí vào hắn như không khí vậy.

"Mày là người lần trước đã giết chết thiếu chủ sao?" Tên kia thấy La Thái Thiên giống như kiểu không quan tâm hắn ra gì thì gằn giọng,trong lời nói hiển lộ rõ sự bất mãn.

"Đúng." La Thái Thiên không chút do dự xác nhận,trong lòng âm thầm nói chửi loạn,tuỳ ý ra ngoài vậy mà đụng phải một tên thiếu chủ,đúng là ông trời rất biết chăm sóc hắn a.

Hai tên một lớn một nhỏ nghe vậy thì bất ngờ,bọn hắn không ngờ tên thiếu niên trước mặt này lại tự tin mà không phủ nhận như vậy. Không đúng lý thuyết a,đáng lẽ La Thái Thiên nên phủ nhận rồi để bọn hắn bắt lại rồi tra tấn một phen chứ? À đúng rồi,chắc là hắn bề ngoài nhìn như vậy thôi chứ bên trong đang sợ đến sắp tè ra rồi,chỉ muốn nói nhanh cho đỡ đau khổ,đúng đúng là như vậy a!

Tên cao to đang định nói thì thằng bên cạnh lại giơ tay cản lại,tranh nói:

"Được rồi,sống sót trong mạt thế này không dễ,mày quỳ xuống dập đầu ba cái rồi kêu mấy người phụ nữ của mày phục vụ anh em tao mấy ngày. May mắn tao sẽ xin cho mày với thủ lĩnh."

Hắn vừa nói cũng không che dấu ánh mắt dâm tà của mình về phía Liễu Ngọc Như cùng với Sát Vô Cơ hai người. Bọn hắn ở trong căn cứ đa số là tập luyện,những người con gái có chút tư sắc không phải để thủ lĩnh thì cũng không thể cho họ. Thế nên dục vọng cứ dần đần tích tụ lại,hôm nay thấy hai con hàng cực phẩm như vậy rốt cuộc cũng không nhịn được nữa.

La Thái Thiên nghe vậy thì vẫn một mặt bình lặng như nước nhưng trong tâm lại âm thầm ghi nhớ ánh mắt của hắn,quay ra sau nói nhẹ nhàng:

"Như nhi,em ra đây."

Liễu Ngọc Như nghe vậy thì khẩn trương bất quá cũng đi ra sau lưng La Thái Thiên.

Chẳng lẽ hắn lại bán mình đổi lấy chính hắn mạng? Tình nghĩa bao thời gian nay lại trôi đi như vậy sao?

La Thái Thiên không để ý đến mặt nàng biến đổi,không chút nào giảm nhỏ tiếng mà nói:

"Đánh trận,không phải bên nào nhiều người hơn,vũ khí khoẻ hơn,điều kiện tốt hơn thì sẽ thắng. Miễn sao,biết tiến biết lùi,không được quá kiêu ngạo cũng không được mất tự tin. Thua quân nhưng không thể thua thế,có thể thua trận nhưng không thể thua tâm,em nhớ chưa?"

Liễu Ngọc Như nghe vậy thì mới thở ra,xem ra nàng vẫn là nghĩ quá nhiều. Chỉ như một con mèo nhỏ nói:

"Vâng."

Tĩnh!

Toàn trường nghe vậy thì yên tĩnh. Vốn họ nghĩ La Thái Thiên giữ mạng cùng với bạn gái thì hắn sẽ chọn phản bội. Thế nhưng lại không ngờ,tên này thật sự điên rồi! Là hắn không biết mình đang trong tình huống nào hay là đang giả vờ đây?

"Mẹ mày,mày chưa trả lời tao!" Tên nhỏ con hô to lên,lấy một khẩu súng lục bắn về dưới chân La Thái Thiên.

Chỉ thấy La Thái Thiên vẫn sắc mặt như cũ bình đạm đến đáng sợ,bất chợt khoé miệng hắn từ từ dương lên rất quỷ dị. Một giọng nói âm trầm như lời phán quyết của tử thần vang lên:

"Quỳ xuống,dập đầu mười cái hô gia gia,tao sẽ cho chúng mày được chết thông khoái."

Câu vừa ra,chỉ thấy một con khỉ con từ đâu chui ra lâm vào tay La Thái Thiên. Hắn thấy vậy cũng phối hợp với con khỉ ôm chặt lấy nó.

Mọi người lúc này mới phản ứng,tên to con kia không để ý đến con khỉ mà tức giận hô to:

"Bắn chết hắn cho tao,con mẹ cái thằng không biết sống chết này."

Sau tiếng hô to,từng tiếng súng nổ vang lên,cũng nghe cả những tiếng viu viu của ống phóng rocket.

Chỉ thấy La Thái Thiên lấy ra một cái đan đỉnh to,những viên đạn rocket bắn vào trong đấy khiến cái đỉnh bốc khói kêu lên ong ong rồi rung lắc dữ dội. Bất quá cũng chỉ là vài giây,đan đỉnh trạng thái lại như lúc đầu,phảng phất nhưu chưa chuyện gì xảy ra.

Rống!

Bất chợt một tiếng rống rung trời vang lên,một con khỉ cao đến 5m,bộ lông màu vàng óng. Trên người nó toả ra một cỗ khí tức nguy hiểm cũng với hoang dã,trộn lẫn vứoi đám sát khí ngập trời không khác gì một con quái vật cả.

Đúng vậy,đó chính là con hầu vương kia. Hoàng đế của khu rừng này.

Nó thấy con mình chạy loạn nên đuổi theo,từ cái sự việc lần trước nó không giám cho con khỉ con kia tự mình ra ngoài nữa,ít nhất là trong thời gian này. Nhưng khi nó đến,không ngờ lại thấy con của mình nhào vào lòng tên kia. Dù có chút bất ngờ cùng với không hiểu,nhưng thấy mấy tên nhân loại kia lại định tấn công con của hắn,cuối cùng cũng không nhịn được.

TG:Từ mai ta xin nghỉ ba ngày vì có việc bận,sau ba ngày trở lại ta sẽ bù chương a~~

~~Ta đã sửa chương a~~

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.