Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên Hồn

Tiểu thuyết gốc · 1783 chữ

Chương 6: Nguyên Hồn!

"Được rồi, Tinh Hồn Đại Hội là chuyện của một năm sau, trước mắt việc quan trọng chính là tăng lên thực lực của ba người các ngươi, bên trong các ngươi mỗi người đều mang một loại thiên phú huyết mạch mạnh mẽ, nhìn ra toàn bộ thế giới đều là hi hữu hiếm thấy, thế mà lại bị các ngươi sử dụng yếu đến đáng thương như thế này, quả thật quá rác rưởi! "

" Các ngươi đều là học viên mới nhập học năm đầu tiên nhưng nguồn góc căn cơ cũng không phải phổ thông tầm thường, có lẽ tại bên trong gia tộc các ngươi đã được trưởng bối giáo dục một ít kiến thức cơ bản về Tinh Hồn Sư, nhưng đáng tiếc các ngươi chỉ dừng lại ở sự hiểu biết về ba trường phái Ma, Tiên, Dị tức là Ma Pháp Sư, Tiên Đạo Sư cùng Dị Năng Sư mà thôi. "

Âu Dương Phi đôi mắt lạnh nhạt như nước, ngón trỏ giơ đến trước mặt ngập ngừng một hồi rồi nói tiếp.

" Nhưng các ngươi lại không biết, Tinh Hồn Sư tinh túy đều nằm ở hai chữ Tinh Hồn, theo dòng thời gian lịch sử trở về thời đại mấy trăm năm trước lúc Trái Đất còn chưa đến Diệt Thế Kỷ Nguyên thời điểm, Tinh Hồn Sư chỉ đơn giản là một cách gọi cho những người nắm giữ Ma, Tiên, Dị. Nhưng sự xuất hiện của một loại mới vật chất khí sau thời đại Diệt Thế đã mang đến thay đổi vô cùng to lớn cho Tinh Hồn Sư cũng như toàn bộ nhân loại, nó được gọi là Tinh Nguyên Khí, loại nguyên khí này âm thầm cải tạo mọi vật chất trên Trái Đất khai phát toàn bộ tiềm năng bên trong mỗi sinh vật bao quát con người. Đây chính là lý do mà nhân loại mới có thể đủ khả năng giành giật lại sự sống từ cõi chết trước nguy cơ diệt chủng từ Dị Thú. Và biến dị mạnh mẽ nhất chính là đang đứng ở đỉnh chuỗi thức ăn Tinh Hồn Sư, Tinh Hồn lúc này không còn thuần túy là cách gọi đơn giản như thế, mà nó đã phát triển thành một loại mới năng lượng thể được gọi là Nguyên Hồn, Tinh Hồn Sư lúc này trở thành chân chính Tinh Hồn Sư! "

Phía dưới Thiện cùng Khanh vẻ mặt chăm chú nghe lấy thao thao bất tuyệt phía trên Âu Dương lão sư.

Phạm Hà Việt Bảo thì một bộ ngờ ngệch gãi gãi sau ót giơ lấy cánh tay cắt lời.

" Lão Sư, ta có câu hỏi!"

" Nói! "

" Ta muốn biết Nguyên Hồn là gì! "

Âu Dương Phi mỉm cười xen lấy mười ngón tay chống lên mặt bàn.

"Nguyên Hồn sao! Đây cũng là thứ tiếp theo ta muốn các ngươi nắm giữ đầu tiên tại khóa học này."

"Một Tinh Hồn Sư chỉ được chân chính gọi là Tinh Hồn Sư khi ngươi có thể thức tỉnh được Tinh Nguyên Hồn, bên trong mỗi tế bào cơ thể nhân loại đều sở hữu riêng biệt một loại bản nguyên năng lượng khác biệt, chúng không cách nào bị khai thác triệt để ra đến bên ngoài cho đến khi Tinh Nguyên Khí xuất hiện, đây chính là chìa khóa mở ra một hệ thống Tinh Hồn mới hoàn toàn. "

" Nguyên Hồn có đa dạng chủng loại, nhưng tổng hợp lại cũng chỉ chia ra làm bốn dạng Nguyên Hồn cơ bản: Khí Hồn, Thú Hồn, Thực Vật Hồn và bí ẩn nhất Đặc Thù Nguyên Hồn!"

" Nguyên Hồn một khi thức tỉnh sẽ không bao giờ thay đổi được, nó chính là căn nguyên của ngươi cũng như chính là vũ khí duy nhất theo ngươi trưởng thành, tiềm lực của mỗi một Nguyên Hồn là vô cùng vô tận, việc quyết định một Nguyên Hồn có mạnh hay không chính xác nằm trong tay người sở hữu nó! "

" Có thể nói Tinh Hồn Sư sở hữu Nguyên Hồn sẽ mạnh hơn gấp hai đến ba lần Tinh Hồn Sư phổ thông, Nguyên Hồn mặc dù mạnh mẽ thế nhưng không phải ai cũng nắm giữ một trăm phần trăm thức tỉnh, mười người chỉ có thể nhiều nhất bốn người sở hữu Nguyên Hồn mà thôi! "

Âu Dương Phi ngừng lại, ánh mắt quét đến phía dưới Nguyễn Đức Thiện.

" Ta nhớ không nhầm thì ngươi sở hữu là Băng Phượng huyết mạch a? Nếu không có gì ngoài ý muốn thì khả năng cao ngươi thức tỉnh sẽ là hệ băng điểu Thú Hồn, còn là loại chim gì thì cần xem vận may của ngươi!"

Âu Dương Phi nói xong cũng không tiếp tục dong dài, đứng dậy nhấc chân bước ra khỏi phòng học chỉ để lại thanh âm lạnh nhạt phía sau.

" Theo ta. "

Phía dưới ba người đưa mắt nhìn nhau bộ dáng khó hiểu, nhưng cũng nhanh chống phản ứng lại muốn đuổi theo phía trước Âu Dương lão sư.

Phạm Hà Việt Bảo thân hình to con vừa muốn rời đi thì ánh mắt phát hiện bên cạnh hai thanh niên vẻ mặt khó coi như vừa táp phải con ruồi, hắn hàm hậu nhe hàm răng trắng tinh cười nói.

"Các ngươi không đi a?"

"Đi con bà ngươi." Thiện cay cú một miệng nước bọt phun ra, mẹ nó, lão tử toàn thân băng bột còn chưa lành, cực cực khổ khổ lếch đến lớp học điểm danh, còn chưa vào tới chỗ ngồi thì không hiểu một cái tát gãy bốn năm căn xương sườn, giờ ngươi nói ta đi? Ta đi con bà ngươi, móa!

"A...a đã hiểu đã hiểu." Việt Bảo lúc này mới phản ứng lại, nét mặt cười ngại ngùng gãi đầu.

"Ngươi có muốn ta khiêng đi không?"

"Đương nhiên, chứ không ngươi nói ta làm sao đi? Làm người phải có trách nhiệm không phải sao?"

"Aha...nói đúng lắm, để ta giúp, ta sẽ chịu trách nhiệm người anh em."

"Làm ơn nhẹ nhàng một chút! "

"Yên tâm ta rất lão luyện, ta sẽ rất nhẹ nhàng."

"A....đau quá, nhẹ một chút....."

"Sorry sorry....hơi dùng lực một chút.."

"Người anh em, làm ơn chậm chậm thôi không nên quá nhanh!"

"Ngươi không thích nhanh?"

"Ngươi nhanh quá làm ta đau!"

"A!"

Phạm Hồng Khanh nằm trên bả vai Việt Bảo một mặt đen nhánh nhìn bên cạnh vừa đi vừa phun nước bọt hai tên ngu ngốc khóe miệng nhìn không được co giật liên tục.

Làm ơn! Ta muốn trong sáng!

.......

Tại trung tâm quảng trường Truy Phong học viện.

Đứng sừng sững lấy tại vị trí trung tâm là năm thanh trụ sắc khổng lồ cao mấy chục mét, mỗi thanh đều phát ra một màu sắc khác nhau theo thứ tự là hắc, bạch, thanh, lam, tử.

Năm thanh trụ được bố trí theo vòng tròn, phía dưới khắc họa tràn đầy hoa văn vàng kim liên kết năm thanh trụ lại với nhau tạo thành một bức đồ án ngôi sao năm cánh vô cùng kì dị.

Nơi đây chính là Truy Phong Cấm Địa, không có sự phê duyệt của hội đồng cấp cao học viện hoặc viện trưởng thì bất kì một ai cũng không được phép tiến vào.

Nhưng lúc này lại có bốn người tiến đến vị trí cấm địa, chân không dừng bước đi đến trước cổng đang canh gác sáu tên hộ vệ.

Sáu người muốn ra tay ngăn cản thì ánh mắt dừng lại ở phía trên đang dẫn đầu một người đàn ông trung niên mặc màu đen tây trang, sắc mặc lập tức biến đổi lặng lẽ tránh sang hai bên không tiếp tục ngăn cản.

Cạch...cạch....cạch....

Tiếng bước chân của người đàn ông trung niên càng lúc càng bước lại gần, âm thanh vang vọng trong không gian tĩnh mịch ấy như âm thanh từ địa ngục ép đến trong lòng sáu người bọn họ muốn vỡ nát từng mảnh.

Nhưng cũng kéo dài không bao lâu người đàn ông bước ngang qua bọn họ mang theo đằng sau ba người thiếu niên trẻ tuổi ung dung tiến vào cấm địa.

Sau khi bốn người bọn họ rời đi, sáu tên hộ vệ lúc này mới lặng lẽ thở hắc ra, một người bên trong dùng tay lau phía trên khuôn mặt mồ hôi nhễ nhãi, bên trong ánh mắt vẫn chưa rút đi thần sắc hoảng sợ run rẩy nói.

"Khí tức thật khủng khiếp, thật không ngờ tên điên kia sau sự việc hai năm trước thật còn xuất hiện một lần nữa!"

"Các ngươi nói để hắn mang người tiến vào cấm địa thật sẽ không có việc gì?"

Một tên hộ vệ khác chỉ biết nhìn hắn cười khổ, đắng chát trả lời.

"Không cho hắn vào thì thế nào? Ai dám cản hắn, là ta? Là ngươi? Hay là ngươi? Đừng nói là chúng ta sáu hộ pháp, ngay cả hội đồng cấp cao học viện hay viện trưởng cũng không một ai dám ngăn cản hắn a!"

"Thôi thôi, tiếp tục canh gác đi, tất cả đều xem như chưa có chuyện gì phát sinh."

Năm người còn lại cũng chỉ bất đắc dĩ đắng chát gật đầu, quả thật có cho bọn hắn mười lá gan cũng không dám nhìn thẳng vào mắt tên điên kia chứ nói chi đến việc ngan cản hắn!

.....

" Thật có thể tiến vào cấm địa? không phải nói là không được phép tiến vào hay sao? Hai người các ngươi lúc nãy có chú ý bên ngoài sáu tên hộ vệ ánh mắt bên trong có vẻ đối lão sư rất sợ hãi hay không?"

Lúc này bên trong cấm địa, Thiện ánh mắt quỷ dị nhìn phía trước bóng lưng Âu Dương lão sư cau mày nhìn còn lại hai người nhỏ giọng nói.

" Có sao? "

Việt Bảo gãi đầu vẻ mặt mờ mịt nhìn bên cạnh Phạm Hồng Khanh.

" Có! " Khanh lạnh nhạt trả lời.

Bên trong ba người bọn họ nếu xét về độ nhạy bén hắn xếp thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất, làm một tên thích khách tiêu chuẩn thì cơ bản nhất chính là sức quan sát, đây chính là thứ làm hắn có thể tự tin mở miệng khẳng định không chút do dự.

Bạn đang đọc Thành Thần Ký! sáng tác bởi wookie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wookie
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.