Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mệnh-Luật-Tứ Giới

Tiểu thuyết gốc · 2048 chữ

Thế giới cấu thành từ những gì đơn giản nhất - Từ thuở sơ khai lúc con người chưa được sinh ra , vũ trụ chưa được hình thành , kim lệnh đã được hình thành giữa khoảng không bất tận kim lệnh chia thành nhiều lệnh . Bao gồm : “ Sắc lệnh “ “Quang lệnh” “Tâm lệnh” “Sinh lệnh” . Các lệnh bài dần trải qua quá trình “tự” phát triển bốn lệnh bài chia khoảng không vô tận thành bốn phần - bốn thế giới . Mỗi lệnh hình thành một thế giới - mỗi thế giới là một vũ trụ vô tận rộng lớn , thế giới nhận năng lượng bắt đầu sinh sôi nảy nở , thực vật phát triển và theo lẽ thường con người cũng sinh sôi .

Bốn thế giới được chia lần lượt : Hướng Đông Nam là “Thế Giới Sắc” , Hướng Tây Nam là “Thế Giới Quang”, Hướng Đông Bắc là “Thế Giới Tâm”, Hướng Tây Bắc là “Thế Giới Sinh” . Cả bốn thế giới luôn trong tâm thế thù địch ghen ghét nhưng cùng với sự sinh sôi của con người theo với đó là sự nảy nở của những thế lực hắc ám đáng sợ . Ở trung tâm của vũ trụ là một khoảng không đen tối nơi chứa những sinh vật đáng sợ đó . Chính vì lẽ nhưng sinh vật đó quá mạnh nên phải nhờ đến sự hợp sức của bốn phái phong ấn khoảng không gian đen tối đó . Cả bốn lệnh cũng phải ra mặt sử dụng sức mạnh của mình để lập lên bức tường thành vô tận , mang trong mình sức mạnh khổng lồ ngăn cách khoảng không đó với bốn phương tám hướng . Và từ đó lịch dương ra đời .

Năm 1054 , tức 1054 năm kể từ sự kiện lịch sử đó . Tại Thế Giới Sắc , ở một tường học nọ .

”Nham Kiêu , Nham Kiêu, dậy đii !!”

Một tiếng nói từ đâu đó .

Bùng!! Một tiếng nổ vang lên . Thì ra là cô Bạch đã dùng phép .

Cô Bạch nói :

“ Đây đã là lần thứ 5 trong tuần cậu ngủ trong giờ học rồi đó .”

Nham Kiêu thở dài với giọng điệu thờ ơ :

“ Bỏ qua đi cô ơi , cũng tại những bài học nhàm chán của cô thôi . “

Cô Bạch :

” Sớm thôi một tháng sau sẽ có tổ chức một buổi ngoại khoá đi đến vùng Lam Ngô , chúng ta sẽ có một trận thí luyện với học sinh của học viện Hexalious . “

Phải nói đến ở Thế Giới Sắc Lam Ngô là một vùng đất lớn trù phú tốt tươi nổi tiếng là vùng đất đào tạo ra nhân tài và đặc biệt học viện Hexalious là nơi mà bao nhiêu kì tử được sinh ra .

Nham Kiêu thở dài suy nghĩ :

” Một người như mình thì đến bao giờ mới có thể góp mặt vào được chứ , mà cũng phải kể đến gần đây cứ có những tiếng nói bên tai mình không biết nó được phát ra từ đâu nữa “

Tiếng trống tựu trường vang lên . Tiết học kết thúc . Tiếng nói vang lên :

” Này Nham Kiêu , tối đi chơi không chúng tớ mới tìm được một nơi này thú vị lắm .”

Đó là Đan Hiệp công tử của nhà họ Đan . Là một người bạn của tôi từ nhỏ . Gia thế của tôi cũng không phải tầm thường là công tử của nhà họ Nham - một họ không nhỏ trong khu vực này . Từ nhỏ tôi là một thiên kiêu của nhà họ Nham , còn người em sinh đôi của tôi là Nham Hồ vốn tu vi bình thường . Sự cố bắt đầu từ khi chúng tôi lên năm tôi khi đó đã đạt được tu vi sơ đẳng nửa bước kim đẳng , còn Nham Hồ khi đó mới đạt tu vi bước đầu sơ đẳng . Tu vi khi đó của tôi đã vượt qua tu vi của những người lớn hơn tôi chục tuổi . Đêm hôm định mệnh đó có một tên gian tặc , sát thủ đến và đã phế đi tu vi của tôi nhưng bằng một sự thần kì nào đó tôi không bị phế hoàn toàn cải tử hoàn sinh , kịp níu lấy sinh mạng từ cái chết . Kể từ đó tu vi của tôi tăng rất chậm gần như bằng không . Giờ đã 12 tuổi nhưng tu vi mới đạt kim đẳng sơ kì , trong khi bạn bè đã đến kim đẳng tứ tinh ,…. Còn người em của tôi thì trở thành thiên kiêu đã đạt tới kim đẳng hậu kì .

Tối hôm đó

“ Chú thỏ ơi , chú thỏ ơi “

Đó là cách mà lũ bạn hay gọi tôi . Đi cùng Đan Hiệp còn có Kiều Mĩ - gia đình nghèo khổ khó khăn nhưng tu vi thì đột phá , Đan Mệnh - là đứa em họ của Đan Hiệp tu vi kim đẳng lục tinh .

Tôi cất giọng nói :

” Thế tối nay chúng ta đi đâu ?”

Đan Hiệp tiếp lời :

”Chúng ta sẽ tới khu rừng Kim Quan “

Tôi bất ngờ vì nghe nói khu rừng đó gần đây được đồn là có một mảnh sức mạnh của Sắc Lệnh . Từ khi phong ấn không gian đen tối đó 4 Lệnh bốn phương đã kiệt quệ chia làm nhiều mảnh để tu dưỡng sức mạnh nhưng tâm trí vẫn còn đó . Người đời nói rằng chỉ cần hấp thụ một mảnh đó sẽ đạt được sự bất tử vĩnh hằng cùng sức mạnh vô tận . Phải nói thêm mỗi mảnh đó đều là một khái niệm trừu tượng vô cùng chưa ai từng kiểm chứng chúng . Nhưng Thần Sắc X đã nói rằng :

” Tất cả những mảnh ghép trên Thế Giới Sắc đều chứa sức mạnh vô tận mỗi Thần Sắc đều từng hấp thụ nó mà trở nên mạnh hơn một bước đột phá .“

Mỗi 100 năm sẽ có một Thần Sắc ra đời , và Thần Sắc đời thứ XI có lẽ sẽ là Nam Kiệt một thiên kiêu kiệt xuất của Thế Giới Sắc mới lên 4 đã đạt Kim Đẳng hậu kì , 12 tuổi hấp thụ một mảnh của Sắc Lệnh đạt Thiên Đẳng hậu kì , giờ 14 tuổi đã đạt tới Lam đẳng trung kì 5 tinh . Thứ mà người trưởng thành có khi cả đời cũng không với tới .

Tôi cũng mong ước sẽ có cho mình một mảnh thần sức với hi vọng lấy lại sức mạnh của mình !! Với niềm tin đó tôi cùng lũ bạn tới khu rừng đó .

“Thật sự cũng đáng sợ quá rồi” Đan Hiệp nói

Nham Kiêu :

” Không phải bình thường cậu dũng cảm lắm sao “

Tôi cố giữ bình tĩnh mặc dù những cơn gió lạnh thấu xương của khu rừng này vẫn len qua những tấm áo chạm vào những thớ thịt của tôi , dù sao tôi cũng là người có tu vi thấp nhất .

Một tiếng hú vang lên . Đó là tiếng kêu của loài sói hoang .

“Có tiếng nói chuyện “ Kiều Mĩ nói

Cả đám im lặng nhìn ló qua những làn lá xanh đậm . Len qua những tấm lá tôi thấy được một đám người .

Đan Hiệp nói khẽ :

“ Tấm áo đó , cái biểu tượng trên chiếc áo đó ,..”

Đan Hiệp chuyển giọng sang run rẩy , Đan Hiệp nói :

” Là biểu tượng của đế quốc hoàng gia - quân đội của hoàng gia . “

Chúng tôi sợ đến nỗi không dám lên tiếng . Áp lực toả ra từ bọn họ thật đáng sợ . Ở trong túp lều cạnh đó một người đi ra với gương mặt khôi ngô tuấn tú .

Một tên lính cao lớn đứng dậy , với hàm ngũ đó , hắn là tướng lĩnh dưới tay Thần Sắc X . Hắn cất tiếng :

” Ngài ra đây làm gì vậy ạ “

Tôi suy nghĩ người có thể khiến một người có chức vụ cao như vậy có mấy ai chứ . Tôi đăm chiêu suy nghĩ tên đó cất giọng :

“ Đường đường là người sẽ trở thành Thần Sắc XI , vậy mà phải để ngươi theo cùng ư “

Hắn cất giọng hậm hực tức giận .

Tới lúc đó tôi mới biết rằng hắn là Nam Kiêu . Nhưng hắn tới đây làm gì chứ ? Chẳng nhẽ … Một suy nghĩ chợt loé lên trong đầu tôi , tôi bắt đầu cảm thấy run sợ . Hắn đến đây có lẽ là để kiếm mảnh ghép thứ 2 cho bản thân hắn . Vậy thì cha mẹ người thân của mình …. Tôi đổ mồ hôi , Kiều Mĩ nắm tay tôi .

Chúng tôi nhìn nhau có lẽ dường như đã hiểu ý nhau . Chúng tôi bắt đầu chạy nhỏ nhẹ tránh gây ra tiếng động lớn nhất . Chia nhau ra chúng tôi bắt đầu đi tìm gia đình . Tôi chạy thật nhanh … chỉ cần tưởng tượng tôi cũng có thể tưởng tượng ra vẻ mặt tôi lúc này . Tôi hớt hải chạy , chạy mà k biết sẽ đi đến nơi nào . Tôi nghe thấy tiếng hét , một vầng hào quang lớn chiếu làm chói mắt tôi , tôi ngước lên rồi chợt kinh hãi , đó là một thanh kiếm lớn xé toạc bầu trời , nó lao xuống một cách mạnh mẽ người điều khiển thanh kiếm đó , đó chính là Nam Kiệt . Tôi hét lên , rồi một luồng sáng bay tới tôi chợt mất ý thức , trong cơn mê man tôi thấy một người đàn ông đứng tuổi , đứng ra bảo vệ tôi trước Nam Kiệt .

Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy sau cơn mê man . Tôi loạng choạng đi về nhà của mình nhưng không có ai cả , Đan Hiệp đi đến và nói với tôi :

” Cậu đi đâu cả tối vậy cậu có biết tớ lo cho cậu nhiều lắm không”

Cậu ấy vừa khóc vừa nói

Tôi chợt hỏi :

“ Cậu , Cậu có thấy gia đình tớ đâu không “

Đan Hiệp ngừng lại một chút rồi nói ngập ngừng :

” Họ … Họ … Họ đã mất rồi “

Cậu ấy kể thêm :

” Hôm qua , Nham Hạo - là cha của Nham Kiêu là người đầu tiên tìm thấy mảnh lệnh đó nhưng chính lúc đó Nam Kiệt xuất hiện và sát hại toàn bộ gia tộc của cậu “

Tôi chết lặng

Mọi thứ đều lờ mờ tôi lại ngất đi lần nữa .

Tôi tỉnh dậy lần nữa , đây là phòng của Đan Hiệp . Cơ thể tôi vẫn mệt mỏi , tôi tự trách bản thân đã không thể bảo vệ gia đình , tôi chạy ra khỏi nhà họ Đan , chạy đến khu rừng nhớ theo những kí ức hôm đó , đến nơi đó tôi chỉ thấy một đống hoang tàn máu ở khắp mọi nơi tôi khuỵ gối xuống khóc nức lên . Rồi trời đổ cơn mưa tôi gào lên tiếng sấm , chớp vang lên . Tôi không thiết sống nữa , đi đến gần chân núi tôi gieo mình xuống rồi mặc sự đời , tôi ngất đi .

“Đây là đâu “ Tôi cất tiếng

Một người đàn ông tóc trắng dài qua lưng đứng trước mặt tôi và nói :

” Tại sao cậu lại hồ đồ như vậy , thật uổng công tôi đã cứu cậu một mạng vào đêm qua “

Tôi nhớ lại , đúng là đêm qua tôi đã được một người đàn ông cao lớn cứu . Tôi cất giọng :

” Ông là ai vậy ? Tại sao ông lại cứu tôi ?”

Người đàn ông đó nói :

“ Ta chỉ là một hoạ sĩ thích vẽ nên những bức tranh cho riêng mình thôi , còn việc tại sao ta cứu cậu thì có lẽ giữa ta và cậu có duyên “

Tôi dần mất ý thức , ngất lịm đi .

Bạn đang đọc Thập Cửu Sắc Giới sáng tác bởi Phamtrungnguyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phamtrungnguyen
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.