Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

LONG TINH CỔ VỰC – LONG ÂN CHI TỬ

Tiểu thuyết gốc · 2060 chữ

...Thời gian vô cùng vô tận, cứ liên tiếp trôi đi, vận thế liên tục đổi thay, thời đại cứ tiếp tục tiếp tục tiến tới, chỉ có nhân sinh là hữu hạn, liệu ai có thể vĩnh hằng cùng vũ trụ này, liệu ai có thể chống lại sự suy tàn của năm tháng, ngàn vạn năm trước đã từng có Thập Nhị Thiên Vĩ chống lại lời nguyền vạn độc của thời gian mà từng bước từng bước nối nghiệp truyền pháp đến nay. Thiên chi kiêu tử của những thế lực cổ xưa cũng nhờ có sự kế thừa này mà thật sự thành đạo, phát triển đến tận ngày nay. Nhưng cũng vì thế, mà chúng cũng phải chịu lời phạt của Thần, vì chống lại căn nguyên Thời Không.

Trong một cổ tinh vực xa xôi, sông núi trùng trùng điệp điệp, những cây cổ thụ thật khổng lồ, núi non liên tiếp như thể bất tận, xuyên suốt qua muôn vàn cảnh sắc có một tòa cung điện uy nghiêm tráng lệ, tràn ngập long khí, có một thiếu niên, dáng vẻ yếu ớt của một thư sinh, gương mặt tuấn tú, đôi mắt to trong ẩn chứa trong đó có chút ưu tư, đứng trên đỉnh điện buồn bã quan sát thiên địa, thì chợt vang lên giọng nói già nua:

-Long Ân thiếu gia, người lại muốn ra ngoài.

-Kim Long bá bá, ngày tháng vô tận, tám năm trước ta từng gây đại họa, làm Cửu Vĩ Hồ trọng thương cửu tử nhất sinh nhưng mọi người lại bắt ta quay về Long Tinh Cổ Vực, bảo ta khi trưởng thành sẽ được lần nữa xuất quan trả hết ân oán. Thế nhưng hiện nay ta đã 18 tuổi vẫn không thể ra khỏi Long Điện, huống hồ chi bước ra khỏi Long Tinh Cổ Vực này. Ta rất hoài niệm mọi người.

-Thánh nữ điện hạ làm như thế cũng chỉ là bảo vệ người, Long Ân thiếu gia ngài cứ đợi chờ, sẽ có lúc ngài được ra ngoài, không nên lúc nào cũng buồn phiền. Kim Long bá này thấy người như vậy cũng xót xa. Nhưng ta thật không muốn ngài ra ngoài gánh chịu sự truy sát của nhân thế.

-Mẫu thân Long Tiên luôn luôn cấm đoán ta thật nhiều, đại tỷ Long Đình cũng không phải chịu nhiều qui luật như vậy, ngài nói có phải hay không là do ta được kế thừa từ… Sắc mặt Kim Long chợt tái đi, khẩn trương không cho Long Ân nói tiếp:

-Long Ân thiếu gia, người không được nói như thế.

-Ta cũng chỉ đùa chút thôi. Ngài không cần khẩn trương.

-Có những lời không thể nói, cho dù là đùa cũng không được.

-Thôi được rồi, chúng ta cùng xuống thôi, ta cũng muốn nhờ ngài đến Kỳ Lân Cổ Vực mời Kỳ Lân Nam đến đây cùng ta đối ẩm. Haizz, một đời thiên chi nay ngay cả tìm bạn tâm sự cũng phải nhờ đến Kim Long bá, mẫu thân thật là… Kim Long bá ngạc nhiên vì đề nghị này sau đó nhìn thấy gương mặt tuấn tú kia có nét mất mát mà cũng buồn phiền, Long Ân thiếu gia chỉ mới 18 tuổi thôi nhưng đã phải trải qua muôn vạn sống gió, một kiếp người này của thiếu gia thật gian nan, cô tịch mấy năm cũng chỉ vì một tia kế thừa từ Thiên Vĩ, lẽ ra là phúc phận trong thời đại vạn năm trước vì thế cũng như sẽ có được sức mạnh siêu việt chúng sinh nhưng lại trở thành nghiệt phận trong thời đại thần tiên truyền đạo này, Thiên Vĩ là kẻ thù chung của vạn tu sĩ chỉ vì một lí do, khi tiên nhân truyền xong vạn đạo xuống nhân thế đã để lại câu nói: “Thiên Vĩ vạn phản, chống lại căn nguyên Thời Không, nay ta truyền đạo đã xong, hy vọng chúng sinh hoàn thành tâm nguyện duy nhất, tru diệt Thiên Vĩ.” -Kim Long bá, ngài lại nhìn ta muộn phiền, có phải hay không ưu tư cho ta.

-Long Ân thiếu gia… -Ngài không cần phải thế, chuyện kế thừa của ta, cũng không ai biết, nhưng ta lại tiếc lộ ra nàng là người được Cửu Vĩ Hồ truyền thừa, đó là chấp niệm của ta, ngày ta đại thành sử dụng được lực lượng của Bát Vĩ Long sẽ trả lại mối thù những kẻ đã làm hại Cửu Vĩ Hồ.

Đôi mắt thiếu niên đã trở nên kiên cường, vĩ đại hơn khi nhắc tới mối thù Cửu Vĩ Hồ, nhưng trong thoáng chốc lại trầm xuống khẽ nói:

-Có lẽ ta cũng là kẻ thù của nàng, cùng lắm thì tự diệt mình vậy.

-Long Ân thiếu gia. Chuyện năm đó cứ cho qua đi ngài cần gì phải thế. Mọi người đều biết lúc đó ngài tuổi trẻ vô tri, là do bọn người đó quá gian xảo mà thôi.

Long Ân thở dài:

-Cũng không phải nói bỏ là bỏ, một câu tuổi trẻ vô tri xóa hết ân oán, chẳng khác nào trò đùa. Kim Long Bá người cũng chỉ thông qua xảo ngôn nhân gian mà biết chuyện thôi, nhân quả sự tình lúc đó có mấy ai thấu hiểu.

-Ta nghĩ… Kim Long bá định nói gì lại thôi -Thời gian đến Kỳ Lân Cổ Vực cũng không phải ngắn, mấy năm nay truyền tống trận đến đấy bị phong bế, ngài mặc dù pháp lực cao thâm nhưng khoảng cách không ngắn, cũng nên sắp xếp đi thôi.

-Ta luôn cảm thấy có gì không ổn, có rất nhiều cách mời Kỳ Lân Nam thiếu gia đến, vì sao ngài lại muốn ta đi… Sau đó Kim Long bá chợt trợn mắt như nghĩ ra điều gì, thì Long Ân bảo:

-Buồn phiền trên người ta chỉ có thể do một mình ta phá giải, mọi người đều đợi chờ ngày ta trưởng thành, là bao lâu, 1 năm, 2 năm, 10 năm hay cả cuộc đời này, hôm nay ta xin nói cho ngài biết ngày tháng ta trưởng thành có thể là vĩnh viễn nếu cứ mãi ở Long Tinh Cổ Vực, ngài là một trong năm vị tiền bối bảo hộ tộc ta, chút kĩ xảo này ta biết không lừa được ngài, nhưng ta nguyện cược, cược một lần vào lòng tin ngài với ta.

Thiếu niên kiên trực nhìn thẳng vào ánh mắt người đối diện, toàn thân hắn hiện ra long khí ngập tràn hóa thành đại ảnh chân long vĩ đại,sau đó chân long lại luân chuyển thành bảy sắc màu, cuối cùng tử sắc lượn lờ như u hồn, tạo ra một loại oai nghiêm vương giả.

Đánh thẳng vào vị bá bá trước mặt, ngay sau đó một con hoàng kim long cũng hiện lên nó gần như gấp 3 4 lần con tử long kia nhưng lại kém hơn về phần khí chất vương giả đó là long khí của vị lão gia trước mặt, nó chỉ vẻn vẹn cuộn mình ở đó, mà đã ngăn chặn được tử long, vương giả tử long không chịu thua cuộc, lại chậm chãi phân rã bản thân thành vạn con lam long tấn công vào hoàng kim long, sắc mặt Kim Long bá nhăn lại, huy động hoàng kim long lần nữa chuyển mình, đã ngăn được lam long tấn công rồi nói:

-Long Ân thiếu gia, hà tất phải thế, ngài và ta cách nhau 2 thế hệ người, cho dù ngài mạnh mẽ ra sau, vẫn là còn quá nhỏ.

-Ta làm hết tất cả không phải muốn đánh thắng ngài, mà là chỉ mong ngài tin ta lần này.

Nói xong lam long đã biến thành huyết long kinh diễm nồng nặc mùi máu tanh, lần nữa tấn công vào hoàng kim long kia nhưng vẫn không có kết quả:

-Ta đã là tiên trân-vũ tiên cảnh đỉnh phong cách tiên trân-tâm tiên cảnh không xa, ngài chỉ mới là nhân thế-dân minh cảnh lục tinh liệu rằng đả thương ta cũng khó, hà cớ gì cố chấp như vậy.

-Vậy được, nếu ta đả thương được ngài, thì mong ngài mời Kỳ Lân Nam đến đây.

Nói xong, hắn thu hồi long khí, làm cho Kim Long bá ngạc nhiên sau đó ánh mắt hắn sáng rực lên khẽ hô:”vay mượn”, bổng chốc hoàng kim long như mất ý thức quay lại tấn công Kim Long bá, Kim Long bá quả nhiên linh tức nhạy cảm trong chốc ấy đã mất đi tung tích, xuất hiện sau lưng hắn, vung chưởng:

-Xin lỗi thiếu gia, Kim Long chưởng -Vay mượn… hắn khẽ hô lần nữa, Lưng hắn hiện hóa hình ảnh một cái mai rùa che chắn, mặc dù đỡ được một đòn này của Kim Long bá nhưng miệng hắn vẫn xuất hiện vết máu, tuy vậy Kim Long bá cũng rất ngạc nhiên, một chưởng vừa rồi là của tiên trân vũ tiên cảnh đánh ra mặc dù không toàn lực, nhưng một nhân thế-dân minh cảnh lục tinh không phải chỉ bị thương nhẹ như thế, tuy nhiên hắn lập tức hoảng sợ, không cẩn thận nói ra:

-Năng lực ngũ cấp của Bát Vĩ Long, thiếu gia ngài… Thôi được, ta thua ván này rồi, tất cả đều được ngài chuẩn bị kĩ lưỡng như thế, ngay cả không gian phong ấn, ngài cũng đều dùng đến. Nếu đánh nữa thật sự có thể làm ta bị thương.

-Kim Long bá, Long Ân đa tạ..

Hắn chấp tay cuối chào.

-Như đã hứa, hai ngày sau ta sẽ đến Kỳ Lân Cổ Vực mời Kỳ Lân Nam thiếu gia đến.

Hắn mỉm cười:

-Kim Long bá không cần hai ngày, mọi sự vụ ta đã nhờ Thủy Long cô cô sắp xếp rồi, ngài bây giờ đã có thể xuất phát.

-Đứa trẻ này… Kim Long bá ngạc nhiên nhìn hắn bất đắc dĩ:”Làm mọi chuyện tinh tế thế này ta cũng tin thiếu gia có năng lực bảo vệ bản thân thật rồi. Kim Long bá ta đi đây, tạm biệt thiếu gia, ra đi lần này không biết bao giờ gặp lại.” -Ngài không cần lo, ngài sẽ luôn nghe được tin tức của ta, lần này ta sẽ thật sự oanh động thiên hạ. Kim Long bá lần nữa ta muốn nói “đa tạ ngài”.

-Không cần, mọi việc đều là do thiếu gia làm ra tất cả.

Nói xong Kim Long bá đạp không phi hành bay đi chỉ trong chốc lát đã mất bóng, khi đến gần ranh giới Long Tinh Cổ Vực-Long Uyển Nhai thì một cô nương xinh đẹp như tiên nữ hạ phàm, gương mặt có đôi phần giống Long Ân, hàng mi dài mượt mà, đôi môi đỏ mộng, thân hình yểu điệu, khoát lên thân thể tuyệt trần này là bộ bạch y sắc xảo, nhìn đơn giản nhưng ẩn trong cô nương như sương mù che kín khó nhìn cho rõ, ngăn chặn đường đi của Kim Long bá, nàng chính là Long Đình:

-Kim Long bá, suy nghĩ đã kĩ.

Ông khẽ thở dài:” Không biết ta làm lần này có đúng không nữa, đại tiểu thư đến đây không lẽ ngăn cản thiếu gia.” -Không phải. Nàng lắc đầu, tiếng nói của nàng như chân ngôn, khi nghe khiến người khác khó kiềm được lòng.

-Ngài đi đi, mọi chuyện Long Ân đã làm đến đây, hà tất gì phải để đệ ấy thất vọng. Lần này ta sẽ giúp đệ ấy che đi thiên cơ, hy vọng mẫu thân cùng phụ thân không có thời gian để quan tâm.

-Đa tạ tiểu thư giúp đỡ, quả thật ta thấy ngài ấy làm rất tốt, chỉ sợ duy nhất thiên cơ tiếc lộ làm mọi việc thất bại. Tạm biệt tiểu thư Nói xong Kim Long bá cùng Long Đình chia tay, mỗi người bay về một phía riêng biệt, nhưng đều cùng mục đích giúp đỡ Long Ân …Tại Long Điện khi Kim Long bá rời đi, thì một đôi nam nữ xuất hiện.

Bạn đang đọc Thập Nhị Thiên Vĩ sáng tác bởi tieubaokun
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieubaokun
Thời gian
Lượt đọc 112

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.