Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 30

Phiên bản Dịch · 2910 chữ

editor : gianganhtuyet

Khi Ôn Hân tỉnh lại , trợn mắt liền nhìn thấy nóc nhà trắng bệch , lần này Ôn Hân không có hoảng loạn như lần trước. Bởi vì cô vừa tỉnh lại , tiểu hắc tử bên cạnh liền ríu rít đứng lên :" chị Ôn Hân, chị ‐‐ chị đã tỉnh ! Chị không sao chứ ? "

Phòng bệnh vẫn là cái phòng bệnh kia , vẫn là trước giường sắt cũ nát kia , vẫn là là cây cột nước treo cũ kỹ kia , Ôn Hân vẫn làm theo thua lấy một lọ glu‐ cô .

" Chị Ôn Hân , chị bị sao vậy ? Chị còn khó chịu không ? Chị vừa rồi làm em sợ muốn chết , đột nhiên liền ngã quỵ , cũng may là anh Thắng Quân của em chạy nhanh . " Tiểu hắc tử ở bên cạnh vội vàng nói.

Ôn Hân vừa tỉnh lại , đầu còn có chút choáng váng , loáng thoáng nhớ rõ chính mình trước khi té xỉu có người tiếp được , hóa ra là Triệu Thắng Quân.

Ôn Hân đỡ trán , lấy lại bình tĩnh , đột nhiên nhớ tới chuyện trước khi té xỉu . Hiện tại trong phòng chỉ có một tiểu hắc tử , liền Triệu Thắng Quân cũng không biết chạy đi đâu. Chuyện kia còn không có xử lý xong , cô còn chưa đợi lãnh đạo đội duy trì trật tự đến đâu! Cái này nếu không đem đội viên duy trì trật tự kia kéo xuống ngựa , tai họa đến bao nhiêu người ? "

Ôn Hân vội vàng ngồi dậy không để ý tới đầu choáng váng :" Những người vừa rồi đâu ? Đều chạy ? "

" Không , đều ở bên ngoài , sợ bọn họ nhao nhao lấy chị , anh Thắng Quân của em không để cho bọn họ tiến vào , một đám người , hai người kia bị đánh rất thảm. " tiểu hắc tử ở bên cạnh giải thích.

Ôn Hân thoáng an tâm một chút , dựa vào mép giường , mặc dù thua đường glu ‐ cô , nhưng lại đói bụng bất đắc dĩ , có chút suy yếu . Cô hôm nay đến chợ đen , khăn lông đặc biệt được quấn lên , lúc này nằm ở trên giường bệnh nóng hừng hực , cô hơi có chút khí lực , cởi khăn lông , vuốt vuốt tóc , tóc đen mềm mại được chải ở hai bên , càng lộ ra mảnh mai .

" Có tìm thấy người mất đồ không ? " Ôn Hân điều chỉnh một chút tư thế hỏi .

Tiểu hắc tử lắc đầu :" Em cũng không biết , dù sao thì sau đó cũng có một đống người đến , anh Thắng Quân để cho em tiến vào nhìn chị , chị , nếu không em đi theo chân bọn họ nói một tiếng oa ? Bọn họ giống như đều đang ở cửa ra vào chờ chị . "

Ôn Hân vừa nghe lời này của tiểu hắc tử , mới khó khăn lắm yên tâm .

Quần chúng trong những năm 1970 , thật sự giống như Lưu Nguyệt Như nói , đại bộ phận vẫn là thiện lương hữu hảo , bọn họ nhiệt tình mà lại giàu tinh thần trọng nghĩa , sợ Ôn Hân sẽ bị oan uổng , thật nhiều người đều chờ ở cửa bệnh viện , chờ để làm chứng cho Ôn Hân . Quần chúng đi đến đại đội duy trì trật tự tìm người thậm chí còn đem sự việc giải thích rành mạch cho đội trưởng trên đường đi .

Ôn Hân vốn tưởng rằng chính mình còn phải lo lắng giải thích một phen , nhưng cửa vừa mở ra , đội viên duy trì trật tự mặt mũi bầm dập đi vào , Ôn Hân nhìn bộ dáng kia của hắn lập tức an tâm , xem ra là phạm vào nhiều người tức giận ? Bị đánh ?

" Là Ôn thanh niên trí thức a , cô mạnh khỏe , cô mạnh khỏe , tôi là đội trưởng của đội viên duy trì trật tự , tôi tên là Triệu Cẩm Trình . " Một người đàn ông trẻ tuổi ở giữa không lớn hơn bao nhiêu so với đội viên duy trì trật tự mặt mũi bầm dập kia đi đến bên cạnh giường bệnh Ôn Hân , mỉm cười giới thiệu.

" Đồng chí Triệu ngài khỏe , tôi là Ôn Hân , tôi nghĩ cùng ngài nói một chút , chuyện là như vầy ... "

Triệu Cẩm Trình khẽ mỉm cười :" Ôn thanh niên trí thức , thân thể cô đang có bệnh , hiện tại không cần tức giận . Nhóm quần chúng trên đường đều cùng tôi phản ánh , đồng chí Vương Tiểu Binh này thật sự là kỳ cục , làm việc một chút đều không chú ý phương pháp , làm cho cô không công bị nghi oan , tôi vừa rồi đã nghiêm túc phê bình qua hắn , tính nghiêm trọng của chuyện này không tầm thường , tôi trở về yêu cầu hắn viết kiểm tra, lại trình báo tổ chức phê chuẩn , đối với hắn đã phạm phải nguyên tắc tính sai lầm tiến hành xâm nhập giáo dục cùng phê bình , cô yên tâm , nhân dân quần chúng tính mạng cùng tài sản an toàn , đội duy trì trật tự chúng tôi nhất định không phụ sự phó thác . "

Đội trưởng đội duy trì trật tự này ngữ khí rất hiền lành , còn trẻ tuổi nhưng nói chuyện làm việc lại rất trầm ổn , Ôn Hân lại giương mắt nhìn đồng chí Vương Tiểu Binh mặt mũi bầm dập kia :" Tìm được người mất của rồi sao ? "

" Nói đến chuyện này , thật đúng là muốn đặc biệt cảm tạ cô .. "

Vừa mới nói đến chuyện này , cửa bệnh viện liền vang lên một hồi rối loạn , tiếp theo , Ôn Hân liếc mắt một cái liền nhìn thấy trong đám người một lão thái tóc hoa râm mặc quần áo lao động màu lam , mang theo một bộ mắt kính :" Kia chẳng phải là người mất của ! "

" Vị này chính là Ôn đồng chí đi , xem ta lão thái bà này , hôm nay thật đúng là bất cẩn , cả đời này chơi với ưng , phút cuối cùng bị một con chim sẻ nhỏ mổ mắt ! Ha ha ! " Lão thái rất cởi mở , thanh âm nói chuyện trung khí mười phần , rất có phong phạm , một đám người đi theo vào đều lộ ra cái loại tươi cười khiêm tốn của cấp dưới .

Đội trưởng đội duy trì trật tự đứng ở bên cạnh cười khiêm tốn :" Trương bộ trưởng , vị này chính là vị thấy việc nghĩa hăng hái làm Ôn thanh niên trí thức , Ôn Hân . "

Lão thái nhìn Ôn Hân mỉm cười tiến lên trước :" Giang sơn đại có người tài ra a ! Ôn thanh niên trí thức , hôm nay may mắn mà có ngươi a , mói vãn hồi tổn thất quốc gia . "

Đội trưởng duy trì trật tự ở bên cạnh thập phần chu đáo , giới thiệu cho Ôn Hân :" Vị này chính là bộ trưởng tổ chức của thành phố Dương Sơn chúng ta , cũng là một vị lão thành cách mạng chiến công hiển hách . "

Lảo Thái cởimở cười :" Già rồi , bị người trộm tiền cũng không biết, ngươi đừng nói , nha đầu , thời điểm ngươi vừa mới ở trên đường đuổi người ta thật đúng là nhìn thấy , lúc ấy còn nói , hổ nha đầu này sự điên rồ thật đúng là giống như ta năm đó , ta khi đó còn không biết người mất đồ kia chính là lão thái bà ta đâu , trở về và trò chuyện với thị trưởng Vương bọn họ , vừa sờ túi , mới phản ứng tới là ta mất đồ , ngươi xem một chút cái này cũng không hồ đồ? Ta đây sốt ruột liền hướng đi trở vê a .. , đến địa phương đó mọi người mới nói với ta , ngươi đây đều bởi vì ta đã bị oan uổng ! Ta nghe xong , lúc này mới chạy nhanh tới , nha đầu , ngươi không sao chứ ? "

Ôn Hân nhìn đám người phía sau lão thái , đều là nhân vật lớn ở trấn Dương Sơn. Cái này còn có người làm chủ , Ôn Hân lập tức đem chuyện mình không công bị nghi oan cùng Trương lão thái nói rõ chi tiết một lần , sắc mặt của bộ trưởng Trương lập tức trầm xuống :" Vương Tiểu Binh là người nào ? "

Đội viên duy trì trật tự mặt mũi bầm dập bị người kéo đến phía trước , lúc này đã sớm sợ tới mức nơm nớp lo sợ , đội trưởng duy trì trật tự ở bên cạnh cũng vội vàng đứng ra:" Tổ chức chúng tôi đã thảo luận qua , sẽ cho Vương Tiểu Binh nghiêm túc xử phạt , lại để cho hắn trở về viết kiểm tra , lại đối với hắn tiến hành xâm nhập tư tưởng giáo dục. "

" Mà giáo dục như thế nào có thể làm , trong đội ngũ duy trì trật tự của chúng ta , sao có thể trà trộn người như vậy vào? Bắt nạt kẻ yếu , sợ hãi kẻ mạnh, loại nhu nhược này, ở niên đại chiến tranh trên chiến trường tám phần cũng là đào ngũ , điều này mang đến cho dân chúng người ta bao nhiêu tổn thương , hôm nay đây là ta đến , nếu như ta không đến , thì Ôn thanh niên trí thức sẽ phải chịu bao nhiêu oan uổng của các ngươi có nghĩ tới không. Tố chất của hắn như vậy , đã làm cho chức vụ không thể đảm nhiệm đảng cùng quốc gia , tánh mạnh an toàn của nhân dân quần chúng không chiếm được bảo đảm! Toàn bộ đội duy trì trật tự các ngươi đều phải nghiêm túc tiến hành chỉnh đốn tư tưởng , vứt bỏ những cái chủ nghĩa giáo điều , cứng nhắc , chỉ vì cái trước mắt ! Muốn thực sự cầu tiến , không nên có cứng rắn chụp mũ cho người khác ! Án oan giả sai như vậy còn chưa đủ nhiều sao ? Chuyện này , muốn làm vì toàn bộ trấn chúng ta , thậm chí toàn bộ thành thị một cái án lệ điển hình , nhất định phải đem cơn gió này lại đây . " Trương lão thái là lão cách mạng , một bộ nói chuyện , phê bình người tới cũng thập phần không khách khí.

" Trương bộ trưởng , ta trở về nhất định nghiêm túc chỉnh đốn đội duy trì trật tự ! Thật là xin lỗi , ngài vừa tới trấn Dương Sơn ngày đầu tiên liền gặp chuyện như vậy , thật sự là sơ sẩy của ta . " trưởng trấn bên cạnh cũng biểu lộ nghiêm túc.

" Các ngươi hẳn là lên xin lỗi , nhưng đối tượng không phải ta , là vị này thấy việc nghĩa hăng hái làm lại thiếu chút nữa bị các ngươi vu hãm thành nghi phạm Ôn thanh niên trí thức ! " Lão thái nói chuyện âm vang hữu lực , rất có quyết đoán .

" Ôn thanh niên trí thức , thật sự xin lỗi . " Trấn trưởng ở trước mắt bộ trưởng Trương cũng là kéo xuống thể diện , vậy mà thật sự cấp Ôn Hân nói lời xin lỗi . Mấy người bên cạnh học theo , Ôn Hân dựa vào trên giường khẽ gật đầu không nói chuyện.

" Đây không phải chỉ là vấn đề xin lỗi , các ngươi làm như vậy , thật là lạnh lòng những người chính trực này thấy việc nghĩa hăng hái làm ! Tính chất vấn đề này quá ác liệt , càng đừng đề cập đây là một vị có tri thức có chí thanh niên ! Quốc gia đem nhân tài như vậy phái đến nơi đây lên núi xuống nông thôn , trợ giúp xây dựng quốc gia , nhân tài như vậy đến trấn Dương Sơn các ngươi chính là cho các ngươi tùy ý oan uổng ? Các ngươi đây là muốn làm lạnh tâm hơn hai trăm vạn thanh niên có văn hóa a ... ! "

" Không phải chỉ là công tác của đội duy trì trật tự các ngươi không có làm đúng chỗ , trấn Dương Sơn các ngươi tư tưởng giáo dục đều có vấn đề . Phải nắm chặt chỉnh đốn và cải cách , mau chóng đưa ra cho ta ý kiến chỉnh đốn và cải cách , nếu các ngươi khôbg thể quản lý được thị trấn này , hãy nhường vị trí , để cho người có năng lực tới quản ! " Bộ trưởng Trương vừa nhìn chính là người lãnh đạo , nói năng quyết đoán mười phần , không chút khách khí , sợ tới mức phía dưới người lạnh run .

Đây là lần đầu tiên Ôn Hân nhìn thấy một nữ lãnh đạo có quyết đoán như vậy , trong mắt đều là sùng bái , đây mới là lão thành cách nạng nên có khí phách , đây mới gọi là nữ quyền a .. ! "

Trương bộ trưởng dăm ba câu đã xử trí xong việc này , lại an ủi một chút Ôn Hân , biết được Ôn Hân ngất là vì tuột huyết áp , lập tức lo lắng cho sinh hoạt của nhóm thanh niên trí thức , nhưng nhìn bộ dáng suy yếu của Ôn Hân , cũng không có nhiều lời , chỉ nói lại để cho Ôn Hân nghỉ ngơi thật tốt , lại phân phó người đưa cho Ôn Hân nhiều loại thuốc bổ , cùng Ôn Hân nói định ngày khác sẽ tìm cô hảo hảo tâm sự .

Một đám người trùng trùng điệp điệp đến , lại trùng trùng điệp điệp bước đi , phòng bệnh an tĩnh lại .

Tiểu hắc tử lưng cõng cặp sách nhỏ ngồi ở bên cạnh , thấy chung quanh không ai , nhìn Ôn Hân nói giọng rất nhỏ :" Chị Ôn Hân , em không bao giờ trộm đồ nữa . "

Ôn Hân nhìn tiểu hắc tử khuôn mặt nhỏ bị dọa đến nhăn dúm dó :" Ngươi gần đây còn đến trộm đồ ? "

Tiểu hắc tử lắc đầu như trống bỏi :" Từ lần trước em trộm màn thầu của chị về sau , chị đã từng cùng em nói qua , em liền rốt cuộc không trộm nữa . "

Ôn Hân cười cười :" Xem ra hôm nay chúng ta thu hoạch được rất lớn . "

Các cấp dưới của bộ trưởng Trương đều rất ân cần lanh lợi , bộ trưởng Trương mới vừa đi không bao lâu , các loại sản phẩm bánh ngọt liền lần lượt được đưa tới , một cái bàn bên cạnh đều không thể bỏ xuống được , dưới mặt đất còn bày một đống , bánh táo ngọt cùng kẹo hạnh nhân của Ôn ahân bị đánh mất , nhưng lại bổ sung một đống đồ ngọt mỹ vị khiến cho tiểu hắc tử thèm nhỏ dãi.

Triệu Thắng Quân đứng ở cửa ra vào bưng lấy nhiều bánh bao thịt nóng hổi , liền nhìn thấy một màn như vậy , tiểu nữ nhân vừa mới kia lại bất lực lại đáng thương bị đói đến ngất , lúc này đang không có tim không có phổi ngồi xếp bằng ở trên giường cùng tiểu hắc tử ăn các loại bánh ngọt dinh dưỡng.

Triệu Thắng Quân bưng lấy bánh bao đứng ở cửa , nhớ tới chính mình vừa mới sốt ruột một hồi chạy như điên trên đường , lập tức cảm giác mình có chút ngu xuẩn, tiến cũng không được , lui cũng không xong , còn chưa kịp rời đi .

Tiểu hắc tử ở bên cạnh gào to lên :" Anh Thắng Quân , anh đi đâu ? "

Triệu Thắng Quân trên tay đang bưng nhiều cái bánh bao thịt nóng hổi , thôi thôi , cứng rắn ngẩng đầu lên đi vào phòng bệnh , vẻ mặt nghiêm túc đem bọc giấy bốc hơi nóng đưa tới phía trước tiểu nữ nhân kia , vẻ mặt nghiêm khắc :" Chạy nhanh ăn đi ! "

Ôn Hân nhìn đôi bàn tay lớn kia của Triệu Thắng Quân , khớp xương có chỗ trầy da rất nhỏ , còn chưa nói cái gì , tiểu hắc tử bên cạnh liền hít một hơi vô hạn cảm khái :

" Thật là thơm a ! "

Bạn đang đọc Thập niên 70 tiểu ấm áp ( xuyên sách ) ( bản dịch) của Đường Đường Hải Đường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gianganhtuyet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.