Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 31

Phiên bản Dịch · 3101 chữ

editor : gianganhtuyet

Bộ trưởngTrương phái người đưa tới đơn giản là chút ít bánh ngọt , lúc này nào có bánh bao thịt thơm ngào ngạt ăn ngon như này , nhưng Ôn Hân giương mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia của Triệu Thắng Quân , thật đúng là làm người hết muốn ăn.

Triệu Thắng Quân nhìn ánh mắt của Ôn Hân thổi qua tới , vội vàng né tránh ánh mắt , vươn tay quét sạch đống đồ chồng chất trên mặt bàn bên cạnh , đem bánh bao đặt ở phía trên :" Cô ... ăn đi , vẫn còn nóng . "

Ôn Hân còn không có động thủ , móng vuốt nhỏ của tiểu hắc tử đã liền đưa tới .

" Ba - " một tiếng , Triệu Thắng Quân đem tay của hắn vỗ rớt :" Này , đem ngươi thèm , không phải cho ngươi ăn , ngươi không nhìn thấy Ôn .. Ôn thanh niên trí thức đều đói đến ngất đi ? "

Tiểu hắc tử che lại tay bị đánh đau , nhìn anh Thắng Quân bĩu môi , mạnh miệng nói :" Em là muốn lấy cho chị Ôn Hân , em lại không ăn . "

Triệu Thắng Quân xấu hổ giật giật khóe miệng , trừng mắt liếc hắn một cái , hậm hực xoay người ngồi dựa vào tường ở bên cạnh.

Tiểu hắc tử vì chứng minh chính mình cũng không phải thèm bánh bao , ân cần cầm một cái bánh bao đưa cho Ôn Hân :" Chị , chị ăn . "

Bánh bao thịt còn bốc hơi nóng , Ôn Hân rất đói bụng , nhìn thoáng qua nam nhân nghiêm túc kia , cũng liền không hề khách khí , tiếp nhận lấy không thể chờ đợi được cắn một ngụm , một cỗ mùi thịt thơm ngào ngạt tràn ra , bánh bao thịt lớn tươi mới nhiều nước , khi vừa cắn vào vẫn có chút bị phỏng miệng , Ôn Hân vốn đã đói ăn tương đối thỏa mãn.

" Cảm ơn ngươi a .. , Triệu Thắng Quân . " Ôn Hân ăn hết hai phần , cảm thấy mỹ mãn híp mắt một cái.

Triệu Thắng Quân nghe xong thanh âm ôn nhu nói lời cảm tạ này , không tự chủ được đem ánh mắt rơi vào trên người tiểu nữ nhân ở trên giường kia , tóc cô không buộc lên , mềm mại phủ xuống trên vai , hai con mắt thỏa mãn cong thành trăng lưỡi liềm , lúc này đã trở nên linh hoạt , trên mặt tản ra hồng nhạt mê người , miệng nhỏ bởi vì ăn bánh bao thịt trông càng đỏ hơn .

Triệu Thắng Quân cuống quýt dời mắt , xấu hổ ho một tiếng , ánh mắt đột nhiên quét đến tiểu hắc tử bên cạnh , tiểu hắc tử đang ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào người ta ăn bánh bao thịt không ngừng ừng ực nuốt nước miếng .

Triệu Thắng Quân mới nhớ tới mình là muốn tới để hưng sư vấn tội , bèn giơ tay rời đi khỏi tiểu gia hỏa kia thoáng một phát : " Ngươi có phải hay không đã quên ta cùng người nói cái gì rồi? "

Không thể hiểu được bị đánh tiểu hắc tử sờ sờ cái ót , quay đầu rất không cao hứng nhìn anh Thắng Quân hắn , không để cho ăn bánh bao còn đánh người :" Gì ? "

" Ta đã nói với ngươi chưa bao giờ nói qua trên chợ đen này nguy hiểm , cho ngươi ít đến , cho ngươi ít đến! Cho ngươi trốn người ! Ngươi ngược lại không tốt , còn mang theo Ôn thanh niên trí thức đến! Ngươi có thể làm được ngươi ! "Triệu Thắng Quân lại nói tiếp liền rất tức giận , nhịn không được răn dạy tiểu hắc tử.

Hôm nay Triệu Thắng Quân nghe nói tiểu hắc tử đi đến trường học báo danh , vừa vặn mình cũng có việc trên thị trấn , liền tiện đường đi đón hắn tan học , nhìn xem thằng này ở trong trường học thế nào , có hay không bị người khi dễ . Kết quả hết giờ học tiểu tử này cũng không trở về nhà bảo là muốn đi ngõ Tai Mèo tìm chị Ôn Hân không biết từ khi nào người kia đã trở nên thân hơn so với hắn.

Ngõ Tai Mèo là chợ đen ở trấn Dương Sơn , hắn vừa nghe đã cảm thấy không đúng , tiểu hắc tử kia còn ấp úng không chịu nói , nói là chị Ôn Hân đang chờ cậu ở đằng kia . Bịa đặt lung tung , hắn liền biết hai gia hỏa này khẳng định là đi chợ đen phá rối .

Quả nhiên đến ngõ Tai Mèo rồi , có rất nhiều người vây quanh như vậy , vừa nhìn chính là đội duy trì trật tự lại đang bắt người . Triệu Thắng Quân liếc mắt một cái liền trông thấy tiểu nữ nhân ở trong đám người chật như nêm cối kia đang cùng Vương Tiểu Binh dây dưa . Hắn thầm mắng câu mẹ , vội vàng bước nhanh chen vào đám người , mới vừa đi vào , còn không có đánh Vương Tiểu Binh kia , tiểu nữ nhân thời điểm quay lại vẻ mặt suy yếu , giây tiếp theo thân hình liền thoáng một cái , lại ngất đi !

Đầu óc Triệu Thắng Quân còn chưa kịp động , thân thể cũng đã nhanh chóng chạy tới , một phen tóm lấy thân thể của cô trước khi ngất đi , cô mềm oặt dựa trên trong lồng ngực chính mình , hai hàng lông mi rũ xuống một bóng ma , bờ môi trắng bệch , cùng tình hình lần trước giống nhau như đúc ! Hắn thậm chí còn có thể ngửi thấy được mùi thơm quen thuộc trên người cô .

Nữ nhân này , ăn nhiều khẩu phần như vậy sớm chút , lại vẫn còn có thể đói đến ngất !

Nghĩ đến những thứ này , Triệu Thắng Quân liền ngăn không được tức giận , túm lấy tiểu hắc tử mãnh liệt giáo huấn .

Lúc này Ôn Hân đang ăn bánh bao hấp bóng hổi , nhưng nghe răn dạy của Triệu Thắng Quân đối với tiểu hắc tử rõ ràng chính là ngấm ngầm hại người , chỉ cây dâu mà mắng cây hòe ! Tiểu hắc tử bị hắn đánh chửi không dám ngẩng đầu lên , Ôn Hân ăn bánh bao cũng không có vị .

Ôn Hân giương mắt nhìn thoáng qua hắn :" Được rồi , ngươi đánh hắn làm gì ? Cái này chợ đen vẫn là lúc trước ngươi dẫn ta đến đây ! "

Triệu Thắng Quân bị một câu của cô chặn sau hồi lâu nói không nên lời , nhẫn nhịn cả buổi :" Lần kia là tình huống đặc biệt , nhu cầu cấp bách mua chút đồ vật , hơn nữa có tôi đi theo , lần này thì tốt rồi , một mình cô liền dám đi lên buôn bán , lá gan cô thật là lớn ! Nếu để cho tên Vương Tiểu Binh kia bắt lấy nhược điểm , trách cho cô cái tội danh , thì cô chết như thế nào cô cũng không biết ! "

Ôn Hân nhướng mày , nghe hai người rất quen thuộc a ... , " Ngươi biết hắn ? "

Vừa nói đến hắn , sắc mặt của Triệu Thắng Quân trầm xuống :" Trước kia chúng tôi ở trong một trường học , đó chính là một con chó chết không có lương tâm , chuyện gì cũng làm được ,thời điểm ở trường học hướng trên người lão sư và đồng học của chúng tôi tạt nước bẩn , về sau liền gia nhập đội duy trì trật tự , càng thêm nhảy không bỏ xuống được , tên khốn kiếp này sẽ bắt nạt kẻ yếu , sợ hãi kẻ mạnh , liền như cô vậy , mảnh cánh tay mảnh chân , nếu mà hôm nay bị hắn bắt lấy , nghĩ cùng không dám nghĩ . "

" Chị Ôn Hân , hắn có phải hay không khi dễ chị , bất quá chị yên tâm , anh Thắng Quân vừa mới hung hăng đem hắn đánh một trận , thực hả giận ! Cho chị hả giận rồi ! Hắc hắc ! " Tiểu hắc tử bị anh hắn sửa chữa cũng không giận , lúc này vẫn còn ở bên cạnh hưng phấn nói .

Ôn Hân nhìn tiểu hắc tử :" Hả giận ? " Vương Tiểu Binh một thân bầm dập như thế kia lại chính là Triệu Thắng Quân đánh .

Tiểu hắc tử xoạch xoạch bắt đầu nói sự tích anh dũng của anh Thắng Quân hắn vừa mới ở bên ngoài như thế nào giúp đỡ Ôn Hân hả giận.

Triệu Thắng Quân lúc ấy nhìn tiểu nữ nhân ngã vào trong lồng ngực của mình , bộ dáng yếu ớt kia , lại nhìn Vương Tiểu Binh kia mang theo một hồng tụ tiêu cố làm ra vẻ , trong lòng liền bùng lên một ngọn lửa . Nhưng bất đắc dĩ tiểu nữ nhân còn choáng váng , Triệu Thắng Quân ôm ngang Ôn Hân lên , bước nhanh chạy đến sở vệ sinh , nhìn người suy yếu trên giường , lửa giận trong lòng Triệu Thắng Quân rốt cuộc không thể nhịn được nữa , tính toán quay trở lại đi đánh người , không nghĩ tới Vương Tiểu Binh này còn theo kịp , vậy không khách khí , hắn ở trước cửa sở vệ sinh hung hăng cho tiểu tử này một bài học ! Đánh Vương Tiểu Binh răng rơi đầy đất , Triệu Thắng Quân mới khó khăn lắm dừng tay .

Lúc này bị tiểu hắc tử vừa nói như vậy , rõ ràng nói thành vì Ôn Hân hả giận , lập tức Triệu Thắng Quân có chút nóng mặt , xấu hổ sờ sờ cái mũi , tiếng nói cứng ngắc răn dạy :" Đừng nói bừa , ta đó là bởi vì tiểu tử kia làm nhiều chuyện xấu , nên đánh , ta đánh hắn cũng không phải lần này , cũng không phải bởi vì hôm nay . "

Ôn Hân nhìn bộ dáng Triệu Thắng Quân quẫn bách , cười thầm , làm như có thật gật đầu :" Ah ‐ "

" Cô ... cô mau ăn bánh bao a , nên nguội rồi , tôi đi gọi bác sĩ cho cô , nước mau treo đã xong . " Triệu Thắng Quân nói xong liền đi ra ngoài như chạy trốn.

Vẫn là chủ nhiệm phụ nữ lần trước đi vào rút kim cho Ôn Hân , cô ấy nhìn thấy Ôn Hân nằm trên giường , trên mặt lại là bất đắc dĩ lại là nghiêm túc, " Cô gái này , tôi lần trước đã nói gì với cô cô còn nhớ rõ không ? "

Ôn Hân thở dài , gật gật đầu :" Chủ nhiệm , tôi biết rõ , tôi nhất định tự tôn tự ái , cùng nam đồng chí bảo trì khoảng cách thích hợp , thanh bạch làm người , thành thành thật thật làm việc . "

Tiểu hắc tử đi theo Triệu Thắng Quân ra ngoài , trong phòng không có người nào khác , Triệu chủ nhiệm rút kim tiêm , mắt nhìn Ôn Hân :" Ôn thanh niên trí thức , kỳ thật mấy đội sản xuất xung quanh thịt trấn của chúng ta , đều có tiền lệ nữ thanh niên trí thức trong thành xuống nông thôn sau đó cùng tiểu tử nông thôn kết hôn , đây cũng không phải là chuyện gì nhận không ra người , nữ thanh niên trí thức có can đảm dám chịu khổ , dũng cảm hiến dâng , đây là một bầu không khí cách mạng rất tốt . Ngươi cũng biết , Triệu Thắng Quân là chất nhi của ta , ta xem ngươi cô gái này cũng không tệ lắm , ngươi nói cho cô biết , có hay không các ngươi đang làm đối tượng ? "

Ôn Hân còn tưởng rằng chủ nhiệm Triệu định tiến hành một phen giáo dục tư tưởng cho cô , không nghĩ tới đột nhiên liền bát quái , Ôn Hân vội vàng lắc đầu:" Không có . "

Triệu chủ nhiệm rõ ràng cảm thấy Ôn Hân da mặt mỏng ngượng ngùng không nói , bất đắc dĩ nói :" Ngươi cũng đừng che giấu , nếu yêu đương đúng đắn sẽ không đáng xấu hổ . Hai người lại nhiều lần cùng nhau đến thị trấn này , ngươi đều té xỉu ở trong lòng ngực của hắn , liền trùng hợp như vậy ? Có thể lừa qua ta ? Ta đây làm chủ nhiệm phụ nữ bao nhiêu năm rồi , ta đã thấy nhiều đôi rồi . Ta biết rõ ngươi da mặt mỏng , nhưng là hiện tại , muốn làm đối tượng liền chính thức làm , đến đội trên đánh cho báo cáo , không cần phải né tránh . Nhưng là phải nắm chặt đúng mực nhất định . Mấy ngày hôm trước chúng ta liền nhận được một trường hợp , là đại đội bên cạnh Dương Trạch Tử các ngươi , đệ nhất đại đội sản xuất , cũng là một nữ thanh niên trí thức , cùng kế toán trong thôn làm loạn quan hệ nam nữ , bị người tố cáo ! Ngươi có biết đó là hậu quả gì không ? Hai người bị bắt lấy phê , đấu... "

Triệu cô cô đang truyền lại nền văn hóa cặn bã của những năm 1970 cho Ôn Hân.

Triệu Thắng Quân tiến vào liền nghe được một câu cuối cùng . Lại nhìn , Ôn Hân dựa vào mép giường , một tay dán băng gạc màu trắng từng chút một , hai miếng tiểu phiến tử đều rũ xuống , tuy rằng ăn xong sắc mặt tốt hơn một chút , nhưng vẫn là nhu nhu nhược nhược thoạt nhìn muốn nhiều suy yếu liền có bao nhiêu suy yếu , tựa như một tiểu bạch thỏ lỗ tai cụp xuống cái tay trói gà không chặt . Mà người cô già của mình , ngồi ở bên cạnh đang xụ mặt huấn luyện người .

Triệu Thắng Quân nhất thời không khống chế được mềm lòng , đề cao âm lượng :" Đại cô , cô đang nói cái gì vậy ? Cô nói cô ấy làm cái gì ? "

Giọng Triệu Thắng Quân có chút lớn , dọa tiểu bạch thỏ ở mép giường , cũng dọa cô già của hắn. Cô già đứng bật dậy khỏi ghế như một con hổ cái lao về phía hắn .

Ninh lỗ tai hắn , mãnh liệt đánh hắn :" Ngươi xú tiểu tử , không có tiền đồ ! Làm sao vậy , ta nói gì ? Nói một câu cũng không được , đau lòng ngươi ? "

Triệu Thắng Quân im lặng từ dưới cánh tay của đại cô chui ra , mặt trướng đến đỏ bừng , tiểu hắc tử bên cạnh mang theo tất cả lời an ủi lớn lớn bé bé :" Đại cô , cô khônv nên nói lung tung , người ta là một nữ thanh niên trí thức thanh bạch , cô nói những cái kia cô làm cái gì , chúng ta đi . "

Triệu Thắng Quân hành động như là gió thu cuốn hết lá vàng , nhanh chóng liền chạy ra ngoài , Triệu chủ nhiệm tức giận ở trên cửa hô to :" Muốn yêu đương thì phải báo cáo ! Biết không ? "

Không biết có phải hay không bị đại cô hắn nói cho ngượng ngùng , Triệu Thắng Quân một anh chàng dưa leo lớn giữ mình trong sạch một câu cũng chưa từng nói qua với Ôn Hân trên đường trở về , mang theo đồ vật đi ở phía sau vài bước xa địa phương , sắc mặt nhìn cũng không tốt . Ôn Hân dù sao cũng là người hiện đại , không có đem chút chuyện ấy để ở trong lòng , cùng tiểu hắc tử đi đến phía trước , hỏi hắn một ít tình huống báo danh hôm nay , hai chị em nói chuyện rất vui vẻ.

Triệu Thắng Quân tổng cộng mua năm cái bánh bao thịt , Ôn Hân chỉ ăn một cái , cô nhìn tiểu hắc tử con mắt thỉnh thoảng ngó đến trên đống bánh bao , nước miếng thèm đều muốn chảy ra , liền móc ra một cái chuẩn bị đưa cho tiểu hắc tử ăn .

Triệu Thắng Quân vốn đang đi ở phía sau liền vỗ tay đoạt lấy bánh bao , đem bọc giấy kia gói kỹ :" Cô cho hắn ăn làm chi ? Yết hầu thô kia của hắn ăn lương thực phụ là được , bánh bao này cô mang về ăn đi . "

Ôn Hân nghi hoặc nhìn hành động của Triệu Thắng Quân.

Triệu Thắng Quân nhìn cô một cái, chần chừ một chút , mở miệng nói :" Nếu cô ăn không quen cơm nhà Đại Lực , muốn ăn lương thực tinh , nếukhông liền đổi một nhà khác kết nhóm a , bằng không cô sẽ luôn đói đến chóng mặt , tóm lại đối với thân thể không tốt . "

" Vương Đại Lực ? " Ôn Hân kỳ quái nhíu mày.

" anh Thắng Quân , anh nói cái gì vậy ! Chị Ôn Hân đang ở nhà của em kết nhóm . " Tiểu hắc tử ở bên cạnh nhắc nhở.

Triệu Thắng Quân trên mặt sửng sốt , nhưng trong lòng đột nhiên mở rộng. Nhìn thoáng qua tiểu hắc tử , lại nhìn một chút Ôn Hân , xấu hổ nói :" Ah , cái kia .. Cái kia rất tốt , kia .. cũng trách không được cô ăn không đủ no , bánh bao cô để ăn đi , đừng cho bọn hắn ăn . "

Bạn đang đọc Thập niên 70 tiểu ấm áp ( xuyên sách ) ( bản dịch) của Đường Đường Hải Đường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gianganhtuyet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.