Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Phiên bản Dịch · 1841 chữ

editor : gianganhtuyet

Ôn Hân nhìn cái vỉ hấp trống rỗng này mà bụng đói thật là giận sôi máu , buổi sáng trộm bánh bao , buổi chiều lại trộm màn thầu!

Ôn Hân đem cái vung đậy trở lại , chống nạnh thở hổn hển.

Bên ngoài cửa sổ đột nhiên có tiếng sột soạt , Ôn Hân nhíu mày vừa nhìn , liền thấy một đứa nhỏ gầy gò đen nhẻm lén lút ở phía dưới cửa sổ đang muốn chạy, Ôn Hân một chút hỏa khí liền lên : " Tốt , ngươi cái tiểu trộm "

Nghe thấy tiếng quát của Ôn Hân , tiểu tử đen sợ tới mức đúng dậy liền chạy , trên tay rõ ràng vẫn còn đang cầm cái màn thầu  .

Bị cô bắt tại trận ! Lại không ra tay cô liền không phải là Ôn Hân !

Một chân cô dẫm lên bệ bếp , phi thân một cái nhảy từ cửa sổ bay qua , cảm giác thân nhẹ như yến này khiến Ôn Hân cảm thấy cô chưa thử loại vận động kịch liệt này kể từ khi bị ốm , cất bước mấy cái liền kéo lấy tiểu tử da đen kia , cõng nó qua gáy .

" Dừng lại ! Dám trộm đồ của tôi " Ôn Hân hét to !

Cậu nhóc da đen kia hiển nhiên không ngờ Ôn Hân có thể bắt được mình , thật vất vả giãy dụa , cậu bé cao gần bằng Ôn Hân cũng không thoát khỏi được , có lẽ Ôn Hân nắm chặt cậu đến mức không thể tránh ra xa mà hét lên : "Cô buông ra , tôi không trộm !"

Ôn Hân chỉ vào trên tay hắn hiện tại còn bắt lấy không vứt bỏ được cái màn thầu : " Còn giảo biện , đây là cái gì "

" Cái gì , màn thầu chính là của cô , đây là .... đây là thứ tôi lấy từ nhà tôi " Thằng nhóc này vẫn còn giảo biện .

Lúc này bột mì trắng cũng được coi là vật quý giá , nhưng người ta vẫn dùng các loại hoa màu làm thức ăn chính , chỉ có Tết Nguyên Đán và các dịp lễ Tết mới lấy màn thầu trắng làm món ăn chính , loại bánh này cũng khá mềm và ngon đối với những đứa trẻ này.

Ôn Hân cười lạnh , dẫn theo hắn muốn đi : " Đi , vậy đi đến nhà của cậu nhìn xem , tôi xem mẹ cậu có làm cậu trắng noãn như bánh bao không , buổi sáng trộm bánh bao còn không tính , nhưng bây giờ cậu lại đây ăn trộm tiếp, tôi phải giải quyết chuyện này với mẹ của cậu "

Ranh con vừa nghe muốn đi tố cáo với mẹ hắn , vội vàng dùng lực đứng lên bắt đầu vùng vẫy , vừa gào thét vừa giãy dụa.

Hai người đang lôi kéo , một vài thanh niên trí thức vừa từ nhà ăn trở về , Ôn Hân vội vàng chỉ vào tên tiểu tử kia : " Thằng nhóc này ăn trộm đồ của tôi , tôi đến nhà nó để đòi một lời giải thích , các cậu có biết đứa trẻ này không ? "

Chính là Ôn Hân đang phân tâm nói chuyện , trong tay tiểu tử giống như một con cá chạch liền tránh khỏi cô chạy ra ngoài , Ôn Hân vội vàng hai bước đuổi kịp theo hắn , nhưng tiểu tử này không phải đèn đã cạn dầu , xoay người nhấc chân liền đá , Ôn Hân theo bản năng tránh thoát đi , chính là về sau đi lên liền một cước đá tới mông đít của tiểu tử này , cũng không biết là sức lực của Ôn Hân quá lớn hay là thân thể tiểu từ này quá vô dụng , tóm lại một cước này nháy mắt liền đem hắn "Phi" bay ra ngoài , như một con chó gặm phân ném tới trên mặt đất.

Lần này , đứng ở nơi đó mấy người thanh niên trí thức bao gồm chính Ôn Hân đều giật nảy mình , một cước này thật sự không nhẹ , Ôn Hân đều thấy được tiểu tử này bị bay ra khỏi quỹ đạo .

Bất quá tiểu tử này cũng nhịn ngã , chính là thời điểm ngẩng đầu lên miệng đầy là máu , chính Ôn Hân cũng choáng váng , tuy nhiên hắn trộm đồ , nhưng là Ôn Hân đến cùng cũng chính là muốn dạy dỗ hắn , thoáng một cái , không nghĩ tới đem hắn biến thành như vậy , thảm trạng miệng đầy là máu kia khiến cho Ôn Hân kinh hãi , cô vội vàng đi về phía trước.

Tiểu tử kia vừa thấy Ôn Hân lại đây , thì sợ tới mức bò dậy, trong miệng phun máu , thoạt nhìn trông vô cùng khủng bố.

" Nha , tới , cho chị nhìn xem một chút "

Chính là tiểu tử kia lại bắt lấy màn thầu trắng khóc lóc chạy , vừa khóc vừa chạy ,  trong miệng ô ô thì thầm không nói rõ , khả năng đầu lưỡi cũng bị cắn , nhưng không quên uy hiếp nói muốn tìm anh trai hắn giúp hắn tới báo thù các loại.

Ôn Hân đứng ở tại chỗ có chút xấu hổ , Lục Cường cau mày nhìn Ôn Hân với vẻ mặt lo lắng : " Đứa nhỏ đó là thân thích nhà đội trưởng Triệu trong thôn "

Thốt ra lời này , tất cả mọi người đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía Ôn Hân , địa vị đội trưởng Triệu mọi người đều biết , đắc tội đội trưởng Triệu ngươi cũng đừng nghĩ trở về thành.

Lâm Tinh tiến lên an ủi : " không có việc gì , cũng nên cho hắn chút giáo huấn , tiểu tử này ngày thường tiện tay chân không sạch sẽ , ỷ vào là thân thích cùng đội trưởng Triệu , nhóm thanh niên trí thức bọn tôi cũng không dám làm gì hắn , bình thường ăn trộm ăn cắp thường xuyên , đồ đạc của chúng tôi đều bị trộm qua , hắn cũng nên đánh . Bất quá Ôn Hân , cô vừa mới một cước kia thật đúng là lợi hại a " bị một cước kia của Ôn Hân làm cho khiếp sợ mở to hai mắt nhìn .

" Tôi ....trước đây tôi có luyện qua 1 chút võ thuật " Ôn Hân trố mắt , tìm cho chính mình một lời giải thích . Bất quá lời này cũng không sai , khi chưa bị bệnh , cô đã đến học viện cảnh sát và học được một chút kỹ năng bắt mèo ba chân , bất quá không đến một năm đã bị tra ra ung thư dạ dày, về sau bỏ học vô thời hạn . Nhưng cô biết rõ ràng trình độ của chính mình , liền khoảnh khắc đó , giá trị lực lượng quả thực có chút áp đào , tuy rằng đối thủ là tiểu hài tử mười mấy tuổi , nhưng cũng cao tương đương với Ôn Hân , một chân có thể đem hắn đã bay , chính cô ẩn ẩn cảm thấy kinh hãi , hơn nữa hôm nay chính mình làm những việc đó trên mặt đất rất tốn sức , Ôn Hân dần dần lĩnh ngộ ra một điều.

Lâm Tinh nhìn Ôn Hân vẻ mặt mờ mịt cho rằng Ôn Hân vẫn còn lo lắng vì đánh thân thích của đội trưởng Triệu , vỗ vỗ bả vai Ôn Hân : " Được rồi , không có việc gì , chỉ là một cái màn thầu "

" Không phải 1 cái ? Bánh bao màn thầu một cái cũng không còn , toàn bộ trộm sạch "

" Hiện tại nhà ăn còn chưa đóng cửa , cô mhanh chuẩn bị đồ ăn đi , hôm nay xào cải trắng "

Mọi người đều rất mệt , hàn huyên một lát , liền sôi nổi cầm hộp cơm trở về nghỉ ngơi.

Nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết đó có dị năng , mang theo không gian cho nên không lo ăn uống , Ôn Hân nhìn nhìn đôi tay chính mình , dị năng của cô là khí lực lớn ? Đây là bàn tay vàng của cô ? Cái quái gì đây ?

Ôn Hân suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra được nguyên do , ngốc ngốc trở về phòng sau bữa ăn , mới vừa ngồi xuống , cửa ký túc xá thanh niên trí thức liền náo nhiệt lên , vừa mới kia thằng nhóc con liền dẫn anh trai hắn tìm người đến tính sổ.

Ôn Hân không biết anh trai của đứa nhỏ này là ai , đứng dậy đi ra ngoài , tầm mắt xuyên qua tấm gạch thấp , liền thấy mấy tên côn đồ ở cửa.

Trong số đó có một người trẻ tuổi hậu sinh đứng ở phía trước , buông lời tàn nhẫn nói với Lục Cường : " Đến từ thành phố ghê gớm a , cho rằng người Dương Trạch Tử chúng tôi dễ khi dễ có phải hay không ? Tôi   đến xem làm cho các người biết Dương Trạch Tử chúng tôi không phải dễ chọc "

Triệu Thắng Quân mặc một bộ quân phục màu xanh lá phổ biến hiện nay , đứng ở giữa các tiểu đệ , cổ áo dựng lên, tay áo xắn lên , hai tay đút túi quần , vẻ mặt làm như thật nghiêm túc , nhưng trên thực tế chính là cái loại tiểu lưu manh ngốc nghếch trong thôn , thoạt nhìn muốn nhiều trung nhị có bao nhiêu trung nhị.

Không biết có phải hay không Ôn Hân mang theo kính mắt thời gian , nhìn bộ dáng kiêu ngạo kia của bọn họ , Ôn Hân cảm thấy tương đối ngốc , không đành lòng nhìn thằng ngốc .

Liền sản phẩm này ?

Nhìn thấy Ôn Hân từ trong phòng đi ra , thằng nhóc vừa bị đánh bên cạnh liền kéo quần áo của Triệu Thắng Quân , chỉ vào Ôn Hân : " Anh Thắng Quân , chính là cô ấy ! Chính là người phụ nữ đem em đánh thành như vậy !"

Tác giả có lời muốn nói : xin báo cáo với các thiên thần nhỏ , ta cảm thấy 2 chương trước quá kéo dài nên đã edit 2 chương đầu để đẩy nhanh quá trình gian lận , các bạn có hứng thú có thể đọc lại lần nữa . Sao sao sao moa moa ‐‐‐‐‐‐‐‐

Bạn đang đọc Thập niên 70 tiểu ấm áp ( xuyên sách ) ( bản dịch) của Đường Đường Hải Đường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gianganhtuyet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.